Được Đại Boss Rước Về
Chương 14: Hiểu Lầm
__Chap __ // Tại công ti Lâm \\ -" Oa~~ ..ủa..?"_ Thiên Nhi mơ màng tỉnh dậy, nhìn đồng hồ bâ giờ là 10h30 rồi . Cô đã ngủ từ khi nào ?? Mà sao Hàn lại không có ở trong phòng . Cô nhìn qua lại vẫn không thấy đâu . Chỉ thấy cái áo khoác của anh đắp lên cho cô . Người gì đâu mà tốt bụng ghê !! 5 phút trôi qua mà vẫn không thấy anh . Cô bèn lại chổ bàn làm việc của anh . Cái gì mà đen hết biết . Ngứa tay ngứa chân, nhẹ nhàng ké hộc bàn ra . -" Hả..??!! đây là ??!!"_ Cô hốt hoảng khi nhìn thấy hình của mình trong ngăn bàn . Mặc dù là hình hồi nhỏ mẹ cô còn sống . Sao anh lại có nó ??!! Sao lại có hình cô ??!! Chả lẽ anh biết cô từ trước ??!! -" Em làm gì đấy ??"_ Hàn mở cửa , nhìn thấy cô đang cầm bức ảnh . Cô đã thấy rồi sao ? -" Tôi .. tôi -- tấm tấm hình kia "_ Thiên Nhi giật mình . Lúng túg không biết làm thế nào . Chả lẽ anh cho người theo dõi cô từ lâu ??? Có ý gì chứ ?? -" Anh dám theo dõi tôi .. !!"_ Thiên Nhi nhăn mặt muốn hỏi cho ra lẽ . Anh có ý .. muốn bắt cô ??!! -" Anh không có ý đó "_ Hàn lạnh lùng trả lời . -" Anh .. anh định bắt tôi làm gì !??!! Lấy tôi là thứ trả nợ cho ông ba của tôi ??! Sao anh có thể hèn hạ như vậy ??!!"_ Thiên Nhi rõ ràng là hiểu lầm ý nghĩa của anh . Cô cứ tưởng anh theo dõi cô để bá cô hoặc đem là trò vui chuộc nợ . -" Tôi đã tin tưởng anh !!! Đồ vô liêm sỉ !!"_Thiên Nhi vậy cất bước bỏ đi nhưng bị cánh tay anh giữ lại . Kéo mạnh đối diện với Hàn . -" Tôi đã mua em !! em nghĩ em sẽ có quyền bỏ trốn sao ?? "_ Hàn rõ ràng là có thể giải thích . Nhưng mắc cái mớ gì mà anh lại không giải thích chứ . -" Khoan...ah--"_ Hàn đẩy cô xuống ghế sopha , bạo dạn lột hết đồ của cô .-" Để xem em dám làm gì "_ -" An..h..dừng ..lại "_ Cô chống cự nhưng không được nữa rồi . Thân thể này không được an phận mà nghỉ ngơi rồi . ~~~~~ -" Ưm..ưm.."_ Thiên Nhi ngồi dậy . Hiện giờ thân người cô đang đau nhức nhói . Nhích lên một tí cũng la o ó . Giờ mới phát hiên là cô đã trở lại biẹt thự Lâm trong căn phòng to lớn này . Cơn đau đầu chợt loé lên làm cô phải ôm đầu một lúc ! -" Tại sao vậy.."??!!_ Thiên Nhi tự hỏi . Dặn lòng mình , bay giờ cô phải đối mặt với anh sao đây . Khi Hàn và cô vừa mới trải qua chuyện đó . Lúc này cô sợ anh hơn bao giờ hết . Người thừ nóng ran nhứt nhói . Có lẽ cô nên uống một chút nước ! ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Mêt mỏi nhất chân cùng thân hình càng nặng trĩu của mình . Cô mệt mõi cầm ly nước chuẩn bị rót nước . Cô biết bây giờ suy nghĩ lí do cũng chẳng ích gì !! -" Em ra đây làm gì ?"_ Tiếng nói của Hàn cất lên từ phía sau . Điều đó làm cô giật mình . *Keng keng* Tiếng thuỷ tinh vỡ . Cái ly rơi trực tiếp xuống đất . Từng mảnh văng tứ tung . -" Ơ .. em ..em sẽ dọn..dọn.."_ Thiên Nhi run rẫy lo sợ . Anh có đánh cô không ?? -" Em tránh ra .."_ Hàn lo lắng nhìn cô , cô lại không hề hay biết ánh mắt ấy . Tay sợ hãi run run . Nhặt từng mãnh thuỷ tinh thì bị đâm trúng tay . Máu rỉ ra -" Ah--"_ Thiên Nhi đau đớn kêu . Mặc dù thế cũng chả bằng thâ thể cô đang đau nhứt . Hàn giật mình vội cầm lấy bàn tay cô . Hốt hoảg nhận ra điều gì . Tay kia vội sờ trán cô ! -" Nguy .. em đang sốt mà !!"_ Hàn lập tức nghiêng người . Vòng tay qua bế ngang cô về phòng . -" Em.. thiệt là .."_ -" Nhưng .. cái ly .."_ -" Yên lặng !!!"_ Hàn thả tay , coi ngả xuống giường . Tay nhanh nhẹn đắp chăn cho cô . -" Tôi.. không sao "_ Thiên Nhi ngạc nhiên với phản ứng của Hàn . Anh thât tốt , sao anh lại tốt như thế , điều đó sẽ rất rắc rối ! -" Em nằm đó .. tôi đi kiếm thuốc "_ __Còn tiếp__ Au : hú hú bà con .. Mơn bà con đã ủng hộ truyện của mình . Mặc dù mìn thấy truyện của mình hơi dỡ .. Hì hì ~~
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương