*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Leia
Chỉ nửa tiếng sau, tin tức Lương Tâm Trừng và Hạ Viễn Hàng đi đăng ký kết hôn ở quê nhà đã ngồi chễm chệ trên hàng đầu bảng hot search, mấy tấm ảnh người qua đường chụp lại bị các kênh truyền thông điên cuồng reup.
Tấm đầu tiên Lương Tâm Trừng cầm bút nghiêm túc điền đơn, tuy chỉ lộ một bên sườn mặt nhưng khóe môi nhếch cao hiển nhiên không che giấu nổi tâm trạng vui vẻ, Hạ Viễn Hàng ngồi bên cạnh thì chăm chú nhìn cậu đầy dịu dàng; trong tấm ảnh thứ hai bọn họ thoải mái cười đùa như chỗ không người, hình ảnh dừng lại ở khoảnh khắc Lương Tâm Trừng đưa tay búng trán Hạ Viễn Hàng.
Lương Tâm Trừng nhận được điện thoại của Lưu Phàm mới biết tin, chân trước bọn họ vừa rời khỏi văn phòng hành chính, chân sau tin tức đã bay đầy cõi mạng rồi. Tuy rằng tốc độ lan truyền nhanh hơn dự kiến nhưng không hoàn toàn ngoài ý muốn, đã đến nước này mà không có thông báo chính thức thì đúng là không thể nói nổi.
May mắn là ê kíp của hai nhà đều sớm có chuẩn bị nên không rơi vào trạng thái bị động, đã nhanh chóng bắt tay vào điều hướng dư luận.
“Em đăng Weibo thông báo, anh chuyển phát nhé?”
Lương Tâm Trừng đề nghị, đương nhiên Hạ Viễn Hàng không có ý kiến. Nếu đã bị chụp ảnh rồi chi bằng cứ thoải mái thừa nhận, đỡ để người ta đoán tới đoán lui.
Lương Tâm Trừng biên tập một status đơn giản rồi bấm đăng lên Weibo: “Chúng tôi thực sự đã kết hôn rồi, cảm ơn mọi người quan tâm [ ]”
Hạ Viễn Hàng nhanh chóng forward, cũng chỉ thêm vào đúng một cái icon mặc định của Weibo.
Những chuyện khác không cần phải dài dòng, chỉ như vậy là đủ rồi.
Lương Tâm Trừng nhấn F5 mấy lần để thăm dò bình luận, có lẽ nhờ chuyện của Tạ Đàm Phong và Đinh Nghiêu trước đó khiến công chúng không còn cảm giác mới mẻ với sự kiện minh tinh come-out nữa, hoặc có thể do hai người làm đủ công tác giảm xóc nên không có bao nhiêu người thấy bất ngờ, thậm chí fan hai nhà cũng cực kỳ bình tĩnh, người chấp nhận được thì lên tiếng chúc phúc, người phản cảm thì yên lặng rời đi, như vậy đã là kết quả tốt nhất.
“Anh nhìn bình luận xếp hạng nhất này, nói chúng ta kết hôn rồi mà vẫn còn không chịu follow lẫn nhau. Sao điểm chú ý của các cô ấy kỳ lạ thế nhỉ?”
Lương Tâm Trừng vừa kể vừa cười, Hạ Viễn Hàng đang lái xe bất đắc dĩ lắc đầu: “Dù sao cũng phải tìm chút việc vui vẻ chứ, kệ họ đi.”
“Thế mình thỏa mãn cho họ vậy.”
Sau khi nhấn follow lẫn nhau một lần nữa, bọn họ không còn hiếu kỳ quan tâm đến dư luận trên mạng. Lương Tâm Trừng ấn thoát Weibo, thông báo tin nhắn WeChat mới không ngừng nhảy ra, nếu không phải chứng thực thật giả thì cũng là chúc phúc. Cậu lần lượt trả lời từng tin một, mặc kệ là bạn bè thân hay không thân, mỗi một câu chúc hai người bách niên hảo hợp lấy lệ thôi cũng đủ khiến cậu hào hứng rất lâu.
[ Không ngờ hai người đăng ký kết hôn nhanh như vậy, may mà tôi biết khó rút lui từ sớm. Chúc mừng nhé, tổ chức tiệc rượu nhớ mời, tôi sẽ đi. ]
Hạ Viễn Hàng nhân lúc chờ đèn đỏ liếc nhìn màn hình di động của Lương Tâm Trừng một cái, đúng lúc thấy ngay tin nhắn của Úy Tây Song gởi. Anh khẽ cười: “Da mặt thằng nhãi này dày thật đấy.”
Lương Tâm Trừng hỏi: “Chúng ta có tổ chức tiệc không? Nhiều người hỏi thăm lắm đấy.”
“Cho em quyết định, nếu em thích thì tụi mình làm.”
Lương Tâm Trừng gõ cằm ngẫm nghĩ: “Thôi vậy, em thấy không thú vị. Chờ bộ phim mới đóng máy chúng ta tạm nghỉ ngơi một thời gian, cùng đi ra ngoài chơi đi?”
Thay vì lãng phí tiền bạc lại còn mớm thêm đề tài cho người ta hóng hớt, chi bằng hai người cùng trốn ra nước ngoài hưởng thụ thế giới riêng còn hơn, dù sao kết hôn xưa nay luôn chỉ là chuyện của hai người.
“Được.”
Đối với Hạ Viễn Hàng thì thế nào cũng được, anh chỉ cần Lương Tâm Trừng vui vẻ là đủ.
Lương Tâm Trừng đúng là cực kỳ vui vẻ, không ngờ đến sếp lớn Vu Minh Tu cũng nhắn tin chúc phúc, lại còn phát kèm một bao lì xì lên đến bảy chữ số, điều này khiến con quỷ nhỏ tham tiền Lương Tâm Trừng đặc biệt hài lòng.
Về Bắc Kinh nghỉ ngơi khoảng một tuần, Lương Tâm Trừng lập tức phải vào đoàn phim《 Thế giới thần tiên của Tiểu Nhị Bảo 》. Bộ phim này có chu kỳ quay nửa năm, lấy bối cảnh cả trong và ngoài nước. Hạ Viễn Hàng đồng hành cùng đoàn phim trong toàn bộ hành trình, tuy anh chỉ đóng vai một nhân vật khách mời siêu nhỏ có thời lượng lên hình khoảng năm phút đồng hồ.
Chuyện này là kết quả sau một hồi hai người cùng thương lượng, chưa nói đến hoàn cảnh vừa kết hôn thật sự không muốn chia xa mỗi người một ngả, bộ phim này Hạ Viễn Hàng còn đeo trên lưng món nợ năm trăm triệu tệ, nếu không đích thân giám sát toàn bộ quá trình quay chụp và sản xuất, anh không thể yên tâm nổi. Hơn nữa Hạ Viễn Hàng cũng có vài ý tưởng mới cho kế hoạch sự nghiệp bản thân, nếu lần này thuận lợi kiếm được thúng vàng đầu tiên, về sau anh sẽ có khả năng tự mình làm chủ thực hiện hoặc kéo đầu tư các dự án theo ý muốn. Sự nghiệp diễn xuất của anh sẽ không bị gián đoạn, nhưng cũng có thể thử nghiệm những công việc khác.
Dự án Tiểu Nhị Bảo ngay từ ban đầu đã tiến triển rất thuận lợi, đạo diễn do Lam Phong Tình mời đến là bạn thân lâu năm, tuy danh tiếng không lớn nhưng phong cách quay phim rất có cá tính và mang sắc thái kỳ ảo của chủ nghĩa lãng mạn, hoặc có lẽ chính vì điểm này nên mới trở thành bạn bè với Lam Phong Tình. Hạ Viễn Hàng xem qua vài tác phẩm của đối phương cũng thấy rất hài lòng, trái tim treo cao tạm thời hạ xuống một nửa.
Công cuộc tuyển diễn viên ngoại trừ vai chính Lương Tâm Trừng, còn có Đinh Nghiêu từng hợp tác cũng hào hứng gia nhập đoàn, hơn nữa còn là chủ động yêu cầu nhận vai. Sau khi nhóc con kia nghe được chuyện Hạ Viễn Hàng giúp Lương Tâm Trừng đánh cược một ván năm trăm triệu với cậu mợ nhà mình thì trở về thức cả đêm xem tiểu thuyết gốc, xem xong lập tức hô to xuất sắc chỉ hận gặp nhau quá muộn. Ngay ngày hôm sau cậu chàng chạy đi tìm Lương Tâm Trừng tỏ vẻ chỉ cần vai diễn không cần cát sê. Hạ Viễn Hàng cầu còn không kịp, không nói hai lời đã dọn đường mời chào cậu ấm nhỏ gia nhập, sau đó còn mê hoặc thêm dăm ba câu để Đinh Nghiêu trở về thổi gió bên gối Tạ Đàm Phong, cuối cùng như ý nguyện mời được cả Tạ Đàm Phong đi diễn cameo một phen.
Còn chưa hết, một ngày đẹp trời nọ Úy Tây Song tâm huyết dâng trào chạy đi phim trường thăm ban, cậu ta nhìn ngó một hồi thấy vui quá cũng nôn nóng muốn cast một vai khách mời bé xíu tuyến 3800. Có sự giúp đỡ hữu nghị từ những người bạn này, ít nhất đề tài nhiệt độ giai đoạn đầu phim như vậy là quá đủ.
Lương Tâm Trừng làm việc rất chuyên nghiệp, cậu không muốn phụ lòng vai diễn lẫn tác phẩm yêu thích của mình, càng không muốn phụ món nợ năm trăm triệu của Hạ Viễn Hàng nên lấy ra thái độ làm việc nghiêm túc hai trăm phần trăm. Cậu xử lý tỉ mỉ từng phân cảnh từng khung hình, kịch bản bị lật nhiều đến rách nát, mỗi tối trước khi đi ngủ nhất định phải kéo Hạ Viễn Hàng giúp mình đối diễn cảnh ngày mai một lần, thậm chí đến nói mớ cũng toàn đọc lời thoại trong phim.
Hạ Viễn Hàng thường xuyên lo lắng cậu làm việc vất vả, mỗi ngày ân cần hướng dẫn, chăm sóc cậu mọi mặt từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ. Đôi khi Lương Tâm Trừng có ảo giác không biết mình vừa kết hôn hay nhận thêm một bà mẹ, đương nhiên cậu vẫn rất hưởng thụ kiểu quan tâm chu đáo từng giờ từng phút này của Hạ Viễn Hàng.
Trước kia Lương Tâm Trừng luôn cảm thấy vận may chưa bao giờ ưu ái mình, đến giờ cuối cùng cậu mới biết, hóa ra bản thân là người may mắn nhất.
Tuy cậu vẫn còn rất nhiều chuyện phải lo nghĩ, muốn mua nhà lớn, muốn đoạt giải thưởng nam chính xuất sắc, nhưng những thứ tưởng chừng như xa xôi đó đã không còn quá hão huyền nữa. Chỉ cần cậu nỗ lực, một ngày nào đó sẽ đạt được vào tay.
Ở thời khắc tồi tệ nhất cậu gặp được Hạ Viễn Hàng, cuộc đời xuất hiện ánh sáng, từ đó mới có được hết thảy.
- KẾT THÚC CHÍNH VĂN-
Đuổi Theo Ánh Sáng - Bạch Giới Tử
Chương 50: Hoàn chính văn
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương