“A…”
Triệu Từ Thấm run rẩy ưỡn lưng.
Môi bé hồng hào bị gậy sắt nong rộng, thám hiểm đến tận cùng. Vách th/ịt cũng cảm nhận được từng đường gân xanh đánh thình thịch. Tuy không phải lần đầu tiên, song mỗi lần được anh lấp đầy, cô vẫn không sao dằn nổi cảm giác sướng lên tiên. Gắng gượng giữ lý trí lắm mới nén được âm thanh đáng xấu hổ kia.
Da đầu Từ Tỉnh tê rần.
Thịt non trong khe khít chặt khiến anh chỉ muốn nhấn mông cô giã quên đời.
Nhưng anh cố nén khao khát sục sôi ấy xuống, gương mặt dịu dàng dưới ánh đèn lấm tấm mồ hôi: “Thấm Thấm, nhấp đi em.”
Lời dụ dỗ này lập tức kéo lí trí cô trở về.
Triệu Từ Thấm chầm chậm di chuyển.
Tay cô chống hai bên hông anh, lọn tóc xoăn mượt mà trượt khỏi vành tai rủ xuống má. Cô nhẹ nhàng rướn mông thụp xuống, song không kiên trì được bao lâu, cô quyết định thay đổi sách lược. Đợi cho cây hàng sắp tuột khỏi động hoa bèn lấy đà dập xuống lần nữa, nuốt chửng nguyên cây.
Sau mấy bận nhả ra đút vào, trăm ngàn cái miệng nhỏ trong khe cứ cắn chặt lấy anh không buông. Kênh đào càng thêm nhễ nhại, thấm đẫm chất bôi trơn để lại dấu vết d/âm mỹ quanh g/ậy th/ịt nóng hổi tạo nên âm thanh nhớp nháp.
Ngực sữa nhấp nhô từng gợn sóng theo nhịp nhấp. Đợi khi cô nâng mông lên cao nhất, Từ Tỉnh bèn vươn tay bắt trọn bầu tuyết lê.
Không để cô có thời gian giảm xóc, anh xoa nắn đùa bỡn thỏa thuê, thậm chí còn bóp chặt, chặn đứng mọi đường lui của cô.
“Ưm…”
Triệu Từ Thấm chịu không thấu, cơ thể nặng trĩu gục xuống, bị g/ậy th/ịt tràn trề nhựa sống cắm vào độ sâu trước nay chưa từng có. Hai túi ngọc dập vào cửa mình cơ hồ muốn chen chúc vào trong.
Cánh hoa bị vỗ về đến ê ẩm, xúc cảm tê dại lan ra từ nơi họ tiếp xúc. Động h/uyệt co rút, vây siết dục vọng bừng bừng phấn chấn, phun dịch yêu nóng bỏng.
Triệu Từ Thấm thất thần đổ rạp trên người anh, để mặc cô bé bị cây hàng chiếm đóng, hô hấp nóng rẫy.
Cô chẳng còn sức nữa rồi.
Nhưng Từ Tỉnh không cho là vậy, sau khi miết chặt cặp vú sữa căng mọng, anh đổi tay bệ dưới mông cô, ngón cái nhẹ nhàng mơn trớn làn da, đây là một động tác chờ mong xen lẫn thúc giục.
Toàn thân cô mất tự chủ run lên se sẽ.
Cô nắm tay Từ Tỉnh, tầm mắt chưa từng rời khỏi anh một giây, giọng ngọt như rót mật, “Tạm dừng một chút nha anh?”
“Em nói sao?”
Từ Tỉnh ngước mắt nhìn cô, từ góc độ của cô có thể ngắm trọn vẹn cơ bắp hoàn mỹ vô ngần của người ấy. Nhất là phần eo, săn chắc tráng kiện, lồng ngực vẫn nhấp nhô phấp phỏng vì đang dở cuộc yêu song vẫn tản mác vẻ yêu chiều. Tựa như bất kể cô có nói gì anh cũng sẽ đáp ứng không chút do dự.
Triệu Từ Thấm bẽn lẽn, dù gì anh cũng đã giao quyền chủ động vào tay cô.
“Lát nữa chúng ta tiếp tục nhé?”
“Thấm Thấm xin anh đi.” Từ Tỉnh đáp tỉnh bơ.
Ngữ điệu quá đỗi chân thành không nghe ra tức giận, cô cầm lòng không đặng ngó lơ dị vật sừng sững trong cơ thể: “Xin thế nào cơ?”
“Ghé lại đây anh bảo.”
Đoạn cô cúi đầu xuống, thậm chí để nghe rõ giọng người yêu, cô còn tri kỷ kề tai sát môi anh.
Thấy cô sa bẫy, vật nam tính bên dưới càng phồng lên dữ tợn. Từ Tỉnh nhân cơ hội bẩy mông cô thụp xuống thật nhanh, cây hàng thô to không ngơi nghỉ, thế công mạnh mẽ như chẻ tre.
Dưới Váy Sườn Xám – Thiên Tửu 2.0
Chương 56
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương