Lúc này, ở một chỗ cách nơi ẩn nấp của Triệu Vũ khoảng chừng mấy trăm trượng, một đám ma binh chừng khoảng ngàn người, đang tụ vào chung một chỗ, khí tức trên người giống như là đã bị vật gì đó ẩn giấu đi. Nếu như không có trực tiếp nhìn thấy, thật sự là khó có thể cảm nhận được khí tức của bọn họ.
Mà kẻ vừa mới lên tiếng nói chuyện, là một tên ma binh có ba cái sừng nhọn trên đầu, trên người mặc lấy chiến giáp, tay càm rìu lớn, bộ dáng hung tợn vô cùng.
Nhưng hiển nhiên, hắn cũng không phải là thủ lĩnh của đám người này. Mà người lãnh đội của bọn họ là một người đàn ông cao lớn, đầu như sư tử, mắt đỏ như máu, trên miệng còn có răng nanh rất nhọn. Chỉ có điều, trên đầu của người này lại không có mọc sừng giống như đám thuộc hạ của hắn, mà phía sau lưng hiện lên hai cánh, lông vũ đỏ tươi như máu, khí tức hiện lên quỷ dị vô cùng.
Tất cả những thứ này, Triệu Vũ cũng không biết được. Hắn lúc này vẫn đang chăm chú nhìn lấy đám người Cốt Đầu và Lãnh Mang đánh đến khí thế ngất trời. Bên trong đội ngũ của bọn họ, đã có người bị thương ngã xuống, tuy rằng không có hao tổn tính mạng, nhưng thực lực đã suy yếu đến không thể nào tiếp tục chiến đấu được nữa.
Mà tình huống của Cốt Đầu và Lãnh Mang cũng không khá hơn chút nào. Mặc dù thực lực của bọn hắn rất mạnh, nhưng muốn đem đối phương chém giết, đó là chuyện không thể nào. Chính vì thế, cả hai càng đánh càng hăng, đồng thời vết thương trên người cũng liên tục chồng chất lên nhau.
Đợi đến lúc hai người này muốn ngưng tay lại, đem hai chi đội ngũ tách ra. Lúc này, Triệu Vũ quyết định xuất hiện. Hắn muốn dùng lấy tư thế sét đánh, làm cho bọn họ không kịp đề phòng mà xông vào bên trong.
Thế nhưng, ngay lúc Triệu Vũ chuẩn bị động, thì phía sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng cười vang lanh lảnh, làm cho toàn bộ sống lưng của hắn đều muốn dựng thẳng lên.
“Ha ha ha, Cốt Đầu, Lãnh Mang, hai kẻ các ngươi làm tốt lắm! Đã giúp ta dọn dẹp được không ít thứ ở nơi này. Được rồi, nể tình hai vị đại nhân Cốt Ma cùng Lãnh U, ta tạm thời tha cho các ngươi một mạng. Bây giờ, hai người các ngươi có thể đem người rời đi!”
Đợi cho đám người Cốt Đầu cũng Lãnh Mang nhìn lại, hai người bọn họ mới nhìn thấy một gã đàn ông cao đến chín thước, thân hùm vai gấu, mặt mũi dữ tợn dẫn theo một chi đội ngũ gần ngàn người đi tới nơi này.
Vừa nhìn thấy gã đàn ông này, sắc mặt của cả hai người Cốt Đầu và Lãnh Mang đều lạnh xuống.
“Thiên U, tại sao ngươi cũng tới đây?”
“Vì sao các ngươi đến đây được, ta lại không thể tới được? Đừng để ta phải nhắc lại thêm một lần nào nữa, toàn bộ các ngươi đều cút hết đi!”
Lúc này, tiếng cười của Thiên U bỗng dưng ngưng lại, thay vào đó là một đôi mắt sắc lạnh, tràn đầy bá khí.
Trong lúc nhất thời, cả hai người Cốt Đầu và Lãnh Mang đều hít thở không thông. Bọn họ mặc dù cũng là cấp bậc Bán Thần đại viên mãn như nhau, nhưng so sánh với tên Thiên U này, cho dù là lúc toàn thịnh bọn họ cũng không thể nào là đối thủ của hắn. Huống hồ, hiện tại trên thân của hai người đều đã trọng thương, bọn họ còn có thể đánh lại người này được sao?
“Thiên U, ta không nghĩ đến ngươi lại vô sỉ như vậy? Lại dám lẫn trốn chờ đợi hai người bọn ta tổn thương rồi mới xuất hiện. Thiên U ngươi, từ khi nào lại trở nên thấp hèn như vậy?”
Lúc này, nghe được Lãnh Mang lên tiếng trách mắng, sắc mặt của Thiên U càng thêm lạnh xuống. Nhất thời, toàn bộ khí thế ở trên người của hắn được thả ra ngoài. Cho dù là Cốt Đầu cùng với Lãnh Mang cũng bị ép đến phải lùi lại phía sau vài bước. Mà đám ma binh có thực lực thấp hơn, giống như mấy tên trung đội trưởng thì còn tốt một chút, cũng chỉ bị chấn động có chút phập phồng, bước chân cũng lui về sau liên tục.
Nhưng mấy tên ma binh từ tiểu đội trưởng trở xuống, thì quả thật là thê thảm không thể nào chịu nổi, cả đám đều bị chấn đến phun máu, vẻ mặt xám ngắt như tro tàn, bộ dáng chật vật không thể nào chịu nổi.
Ngay cả Triệu Vũ đang nằm im bất động ở một chỗ gần đó, cả người của hắn cũng bị chấn động một trận, trong miệng suýt chút nữa là phun ra một ngụm máu tươi.
“Thực lực của người này, làm sao lại mạnh như vậy?”
Mặc dù biết được kẻ này còn chưa có chân chính đột phá đến thần vị, nhưng khí thế mà hắn thả ra, hoàn toàn không kém một vị thần linh chân chính nào. Trong lòng Triệu Vũ không khỏi cảm thán, đồng thời sắc mặt cũng vì vậy mà trở nên nghiêm nghị, trầm xuống.
“Cút!”
Trong lúc mọi người còn bị khí thế của tên Thiên U này chấn nhiếp, hắn đột nhiên lại lên tiếng quát to một tiếng, khiến cho cả hai người Cốt Đầu và Lãnh Mang lúc này cũng bị chấn động đến phun ra máu tươi.
Ngay tức thời, sắc mặt của cả hai người bọn họ đều tái xanh, ánh mắt trợn trừng mà nhìn thẳng về phía trước, giống như đang gặp quỷ vậy.
“Ngươi… ngươi chuẩn bị đột phá rồi?”
Cảm nhận được khí thế ở trên người của Thiên U, cả Cốt Đầu và Lãnh Mang đều sắc mặt âm trầm và nặng nề. Bọn họ biết được, hôm nay cho dù bản thân có sử dụng hết toàn lực, cũng không thể nào thắng được kẻ này. Chính vì thế, ánh mắt của bọn hắn có chút dao động, hướng về phía người ở bên cạnh nhìn lại.
Nhưng ngay lúc này, Thiên U lại hừ lạnh lên một tiếng, khí thế ở trên người của hắn lại lần nữa ép tới.
Lúc này, ở một chỗ cách nơi ẩn nấp của Triệu Vũ khoảng chừng mấy trăm trượng, một đám ma binh chừng khoảng ngàn người, đang tụ vào chung một chỗ, khí tức trên người giống như là đã bị vật gì đó ẩn giấu đi. Nếu như không có trực tiếp nhìn thấy, thật sự là khó có thể cảm nhận được khí tức của bọn họ.
Mà kẻ vừa mới lên tiếng nói chuyện, là một tên ma binh có ba cái sừng nhọn trên đầu, trên người mặc lấy chiến giáp, tay càm rìu lớn, bộ dáng hung tợn vô cùng.
Nhưng hiển nhiên, hắn cũng không phải là thủ lĩnh của đám người này. Mà người lãnh đội của bọn họ là một người đàn ông cao lớn, đầu như sư tử, mắt đỏ như máu, trên miệng còn có răng nanh rất nhọn. Chỉ có điều, trên đầu của người này lại không có mọc sừng giống như đám thuộc hạ của hắn, mà phía sau lưng hiện lên hai cánh, lông vũ đỏ tươi như máu, khí tức hiện lên quỷ dị vô cùng.
Tất cả những thứ này, Triệu Vũ cũng không biết được. Hắn lúc này vẫn đang chăm chú nhìn lấy đám người Cốt Đầu và Lãnh Mang đánh đến khí thế ngất trời. Bên trong đội ngũ của bọn họ, đã có người bị thương ngã xuống, tuy rằng không có hao tổn tính mạng, nhưng thực lực đã suy yếu đến không thể nào tiếp tục chiến đấu được nữa.
Mà tình huống của Cốt Đầu và Lãnh Mang cũng không khá hơn chút nào. Mặc dù thực lực của bọn hắn rất mạnh, nhưng muốn đem đối phương chém giết, đó là chuyện không thể nào. Chính vì thế, cả hai càng đánh càng hăng, đồng thời vết thương trên người cũng liên tục chồng chất lên nhau.
Đợi đến lúc hai người này muốn ngưng tay lại, đem hai chi đội ngũ tách ra. Lúc này, Triệu Vũ quyết định xuất hiện. Hắn muốn dùng lấy tư thế sét đánh, làm cho bọn họ không kịp đề phòng mà xông vào bên trong.
Thế nhưng, ngay lúc Triệu Vũ chuẩn bị động, thì phía sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng cười vang lanh lảnh, làm cho toàn bộ sống lưng của hắn đều muốn dựng thẳng lên.
“Ha ha ha, Cốt Đầu, Lãnh Mang, hai kẻ các ngươi làm tốt lắm! Đã giúp ta dọn dẹp được không ít thứ ở nơi này. Được rồi, nể tình hai vị đại nhân Cốt Ma cùng Lãnh U, ta tạm thời tha cho các ngươi một mạng. Bây giờ, hai người các ngươi có thể đem người rời đi!”
Đợi cho đám người Cốt Đầu cũng Lãnh Mang nhìn lại, hai người bọn họ mới nhìn thấy một gã đàn ông cao đến chín thước, thân hùm vai gấu, mặt mũi dữ tợn dẫn theo một chi đội ngũ gần ngàn người đi tới nơi này.
Vừa nhìn thấy gã đàn ông này, sắc mặt của cả hai người Cốt Đầu và Lãnh Mang đều lạnh xuống.
“Thiên U, tại sao ngươi cũng tới đây?”
“Vì sao các ngươi đến đây được, ta lại không thể tới được? Đừng để ta phải nhắc lại thêm một lần nào nữa, toàn bộ các ngươi đều cút hết đi!”
Lúc này, tiếng cười của Thiên U bỗng dưng ngưng lại, thay vào đó là một đôi mắt sắc lạnh, tràn đầy bá khí.
Trong lúc nhất thời, cả hai người Cốt Đầu và Lãnh Mang đều hít thở không thông. Bọn họ mặc dù cũng là cấp bậc Bán Thần đại viên mãn như nhau, nhưng so sánh với tên Thiên U này, cho dù là lúc toàn thịnh bọn họ cũng không thể nào là đối thủ của hắn. Huống hồ, hiện tại trên thân của hai người đều đã trọng thương, bọn họ còn có thể đánh lại người này được sao?
“Thiên U, ta không nghĩ đến ngươi lại vô sỉ như vậy? Lại dám lẫn trốn chờ đợi hai người bọn ta tổn thương rồi mới xuất hiện. Thiên U ngươi, từ khi nào lại trở nên thấp hèn như vậy?”
Lúc này, nghe được Lãnh Mang lên tiếng trách mắng, sắc mặt của Thiên U càng thêm lạnh xuống. Nhất thời, toàn bộ khí thế ở trên người của hắn được thả ra ngoài. Cho dù là Cốt Đầu cùng với Lãnh Mang cũng bị ép đến phải lùi lại phía sau vài bước. Mà đám ma binh có thực lực thấp hơn, giống như mấy tên trung đội trưởng thì còn tốt một chút, cũng chỉ bị chấn động có chút phập phồng, bước chân cũng lui về sau liên tục.
Nhưng mấy tên ma binh từ tiểu đội trưởng trở xuống, thì quả thật là thê thảm không thể nào chịu nổi, cả đám đều bị chấn đến phun máu, vẻ mặt xám ngắt như tro tàn, bộ dáng chật vật không thể nào chịu nổi.
Ngay cả Triệu Vũ đang nằm im bất động ở một chỗ gần đó, cả người của hắn cũng bị chấn động một trận, trong miệng suýt chút nữa là phun ra một ngụm máu tươi.
“Thực lực của người này, làm sao lại mạnh như vậy?”
Mặc dù biết được kẻ này còn chưa có chân chính đột phá đến thần vị, nhưng khí thế mà hắn thả ra, hoàn toàn không kém một vị thần linh chân chính nào. Trong lòng Triệu Vũ không khỏi cảm thán, đồng thời sắc mặt cũng vì vậy mà trở nên nghiêm nghị, trầm xuống.
“Cút!”
Trong lúc mọi người còn bị khí thế của tên Thiên U này chấn nhiếp, hắn đột nhiên lại lên tiếng quát to một tiếng, khiến cho cả hai người Cốt Đầu và Lãnh Mang lúc này cũng bị chấn động đến phun ra máu tươi.
Cảm nhận được khí thế ở trên người của Thiên U, cả Cốt Đầu và Lãnh Mang đều sắc mặt âm trầm và nặng nề. Bọn họ biết được, hôm nay cho dù bản thân có sử dụng hết toàn lực, cũng không thể nào thắng được kẻ này. Chính vì thế, ánh mắt của bọn hắn có chút dao động, hướng về phía người ở bên cạnh nhìn lại.
Nhưng ngay lúc này, Thiên U lại hừ lạnh lên một tiếng, khí thế ở trên người của hắn lại lần nữa ép tới.