Coong…
Lại một trận âm thanh trầm đục nữa vang lên, mà trên người Triệu Vũ lúc này không biết từ lúc nào lại hình thành một tầng hắc khí, đem toàn bộ công kích của Elicia đều ngăn cản bên ngoài.
“Ta không tin, ta không tin với thực lực của ta còn không giết được một tên rác rưởi như ngươi!”
Nhìn thấy công kích của mình lại bị ngăn cản, Elicia giống như phát điên, liên tục vung lên đại kiếm, hướng trên người của Triệu Vũ chém không ngừng.
Coong… coong… coong…
Thế nhưng nàng càng chém, khí tức trên người của Triệu Vũ lại càng lúc càng mạnh. Ban đầu từ cấp D, sau đó tăng đến cấp D+, D++, rồi nhảy lên tới cấp C, vượt qua cấp B, mãi cho đến cấp A cỗ khí tức trên người của Triệu Vũ lúc này mới chậm rãi dừng lại. Nhưng mặc dù thực lực của hắn tăng lên không nhanh, thế nhưng vẫn kéo dài đến tận cấp A+ thì mới chính thức dừng lại.
Đến lúc này, trên mặt của Elicia chỉ có khiếp sợ không thôi. Nàng chưa từng thấy qua, kẻ nào lại tăng thực lực lên một cách nhanh đến như vậy. Mà càng kinh khủng nhất là người này bị nàng chém, thực lực lại càng mạnh. Cho đến cuối cùng, nàng biết mình không thể nào chém vỡ được tầng hắc khí trên người của hắn, lúc này mới chịu thu tay ngừng lại.
Bất quá, tia khiếp sợ thoáng đi qua, vẻ mặt nàng liền trầm tĩnh trở lại. Dù sao, thực lực của Triệu Vũ có tăng nhanh đi chăng nữa, chỉ nhiều nhất là đạt đến cấp A+ mà thôi, so với cấp S+ của nàng, vẫn còn kém quá xa.
Chỉ có điều, cỗ hắc khí kỳ dị trên người của Triệu Vũ vẫn chưa tan, thế nên nàng không có cách nào bắt giữ được hắn. Vì thế, nàng mới ra lệnh cho những thành viên còn lại trong dong binh đoàn của nàng lui về phía sau, giữ ra một đoạn khoảng cách an toàn. Còn riêng bản thân nàng, thì vẫn đứng im tại chỗ, tụ thế chờ đợi cho hắc khí trên người của Triệu Vũ tiêu tan.
“Ừm!”
Không biết trải qua bao lâu, khi Triệu Vũ mở mắt ra tỉnh dậy, hắn liền thấy một đôi mắt màu xanh ngọc, đang chăm chú nhìn về phía mình. Chỉ có điều, trong ánh mắt của nàng lại toát ra một cỗ sát khí, khí thế trên người cũng cực kỳ mạnh mẽ.
Nhất thời, Triệu Vũ có chút ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra. Đợi cho hắn kịp làm ra phản ứng, thì âm thanh lạnh lùng của Elicia đã vang lên văng vẳng bên tai.
“Hay lắm, cuối cùng ngươi cũng tỉnh dậy rồi! Rất tốt, bây giờ hãy ăn thử một kiếm của ta, xem ngươi có thể đỡ được nữa hay không?!”
Âm thanh này vừa vang lên, một cỗ cuồng phòng đột nhiên ầm ầm ập đến, làm cho Triệu Vũ vô cùng kĩnh hãi, thân thể hắn tức thì làm ra phản ứng, trên lòng bàn tay bắn ra một đoạn hỏa cầu.
Chỉ có điều, kích thước và nhiệt độ của hỏa cầu này, so với lúc trước đã biến hóa đi rất nhiều. Không chỉ kích thước của nó to lên gấp mấy lần, mà ngay cả màu sắc cũng biến thành hắc ám, nhiệt độ của quả hỏa cầu này, lại làm cho người bên cạnh cảm giác rét lạnh đến cực hạn.
Đúng vậy, quả hỏa cầu màu đen này không phải nóng lên hừng hực, mà khí tức âm u như hàn băng, làm cho không khí xung quanh thân thể Elicia cũng muốn kết dính lại, tạo thành một thứ cảm giác rất kỳ lạ.
Keng!
Một tiếng thanh thúy vang lên, lưỡi kiếm sắc bén của Elicia không những không làm cho Triệu Vũ bị thương, mà ngay cả tầng không khí kết dính do hỏa cầu màu đen của hắn tạo thành cũng không thể nào phá vỡ được.
“Làm sao có thể như vậy được?”
Elicia lúc này không khỏi trơn ngược hai mắt lên mà nhìn, ánh mắt của nàng, hướng về phía Triệu Vũ với một vẻ vô cùng khiếp sợ.
“Đây là cái gì lửa? Làm sao lại kinh khủng như vậy?”
Trong tâm hồn của nàng lúc này, ngoại trừ khiếp sợ cũng chỉ có khiếp sợ mà thôi.
Thế nhưng, thân là một nữ cường nhân, sau khi khiếp sợ qua đi, ý chí chiến đầu của nàng lại lần nữa bùng phát. Nàng không hề do dự một chú nào, liền xách kiếm hướng về phía Triệu Vũ xông tới.
Cho đến lúc này, Triệu Vũ vẫn một mặt chấn kinh không thôi. Hắn không hiểu tại sao, sau khi mình tỉnh dậy liền bị một nữ cường nhân tập sát. Đã như thế, thực lực của hắn cũng đột nhiên tăng mạnh. Mà kỳ quái nhất là, trong người hắn lại nảy sinh rất nhiều ý nghĩ quái dị. Đối với nữ nhân trước mặt, hắn không những không có cảm giác phẫn nộ, mà như đang rất hưng phấn. Giống như một gã kỵ sĩ, đang tiến hành thuần hóa một con ngựa hoang.
Tất nhiên, những thứ cảm xúc này hoàn toàn không phải tự nhiên mà sinh ra, đây là lực lượng tà ác còn sót lại sau khi hắn thức tỉnh huyết mạch của Tà Thần gây nên. Tuy nhiên, thứ lực lượng này không có tính cưỡng chế, chỉ làm cho hắn biến đổi một chút mà thôi.
“Hừm!”
Nhìn thấy ánh mắt nóng rực của Triệu Vũ nhìn về phía mình, Elicia không khỏi tức giận gầm lên một tiếng. Rồi sau đó, nàng cũng mặc kệ hắn có đánh trả hay không, thanh kiếm trên tay của nàng không ngừng bay múa, hướng về các vị trí yếu hại ở trên người của hắn công kích.
Triệu Vũ mặc dù cảm thấy nàng rất thú vị, nhưng cũng không có nghĩa là hắn để cho nàng tùy tiện công kích về phía mình. Rất nhanh, hai người một trước một sau, kẻ thì dùng kiếm chém tới, kẻ thì phóng ra hỏa cầu, hướng về phía đối phương công kích lẫn nhau.
Ầm! Ầm!
Toàn bộ khuôn viên mấy trăm trượng xung quanh, liên tục bị công kích của hai người làm cho đất bay đá vỡ, cây cối cũng không ngừng đổ xuống ầm ầm.
“Lại tiếp của ta một kiếm!”
Hai người đánh nhau từ lúc mặt trời còn chưa lên cao, mãi tận lúc nó xuống núi vẫn chư kết thúc. Phía bên ngoài, một đám nữ nhân đều nhìn về phía hai người bọn họ đến trợn mắt há hốc mồm.
Nhất là hai thiếu nữ thuộc gia tộc Lôi Ân, các nàng lúc đầu phát hiện ra Triệu Vũ, bộ dáng của hắn đã như người sắp chết. Nhưng bỗng dưng đùng một cái, các nàng lại phát hiện ra, người này không những tỉnh lại, mà thực lực còn tăng cao đến một mảng lớn.
So với hai chị em các nàng, thì Triệu Vũ lúc này rất mạnh. Ngay cả đoàn trưởng Elicia, người có thể làm cho gia tộc Lôi Ân các nàng khiếp sợ, vẫn không thể nào đánh bại được hắn.
“Ừm, vì sao ngươi không đánh nữa? Lại tiếp ta một kiếm!”
Đang lúc ánh mắt của mọi người vẫn còn chưa ngừng khiếp sợ, thì Triệu Vũ đột nhiên tung người nhảy lui ra phía sau mấy thước, khiến cho Elicia rất không hài lòng, lại lần nữa tung người nhảy vọt tới, vung kiếm lên chém xuống.
Nhìn thấy động tác này của nàng, trong lòng Triệu Vũ không khỏi thầm mắng một tiếng người điên. Nữ nhân này từ lúc hắn tỉnh lại cho đến bây giờ, còn chưa kịp nhìn rõ tình huống xung quanh, đã bị nàng đè lên đánh một trận. Nếu không phải dựa vào thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, trên người lại có ngọn lửa hết sức lợi hại. Lúc này, e rằng cái mạng của hắn cũng bị nàng đánh chết cả trăm ngàn lần rồi.
“Không đánh, ta không đánh nữa!”
Đến lúc này, Triệu Vũ cũng mặc kệ cái gì chinh phục với không chinh phục, hắn bắt đầu giở trò lưu manh, một mực tránh né lui ra phía sau, không còn tiếp tục đối với nàng xuất thủ.
Hành động này của hắn, quả thật là đã chọc giận nàng.
“Ngươi làm sao lại không đánh? Không mau hoàn thủ, nếu không ngươi cũng đừng trách ta chém chết ngươi!”
Người ta nói nàng là Hỏa Hồng Cuồng Bạo Nương quả thật không hề sai chút nào. Nàng là cuồng chiến sĩ, phong cách chiến đấu cũng như tính cách thật sự là rất cuồng bạo. Cho dù lúc này Triệu Vũ đã có ý định ngừng tay, nhưng nàng vẫn kiên quyết không chịu buông tha cho hắn.
Trong lúc nhất thời, Triệu Vũ không khỏi động nộ. Hắn vừa rồi thức tỉnh sức mạnh, cũng không chỉ vẻn vẹn là tăng lên năng khống chế hỏa cầu đơn giản như vậy, mà trong người hắn còn có một loại năng lực đặc thù khác. Tuy rằng, thứ năng lực này không khủng khiếp như phương thức hắn dùng hư ảnh Tà Thân đánh chết Sơn Thần. Nhưng dù sao, dùng để đối phó với nữ nhân này vẫn còn dư sức.
Tất nhiên, thứ lực lượng này cũng không phải là vô hạn tăng cường, nó chỉ có tác dụng với người có thực lực không vượt quá hắn hai đẳng cấp mà thôi. Với lại, đây cũng là một năng lực dùng để bảo mệnh, Triệu Vũ chỉ có thể dụng mỗi ngày một lần mà thôi. Nếu vượt qua một lần, với lực lượng cơ thể của hắn hiện tại, không cách nào có thể chống đỡ được, sẽ lâm vào hôn mê.
“Ngươi đừng có ép người quá đáng, nếu ngươi còn đánh nữa, ta sẽ không nương ta đâu!”
Vừa nhìn thấy hư ảnh này, sắc mặt của Elicia chợt biến, trong miệng của nàng cũng không ngừng hô lên: “Tà Thần!”
Triệu Vũ đối với phát hiện này của nàng cũng không mấy kinh ngạc, hắn chỉ cười lạnh một tiếng: “Nữ nhân ngu xuẩn, để hôm nay ta cho ngươi chứng kiến thức sức mạnh thật sự của ta!”
Nói xong, một bàn tay của Triệu Vũ vung ra, đồng thời cánh tay của Tà Thần cũng theo đó ép xuống.
“Trấn!”