Dưỡng Nữ Vi Hoạn
Chương 69: - Xâm Phạm
Quan Tư Thành quả thật sợ hết hồn, đứa nhỏ hôm nay không bị bệnh chứ! Lâm Thu Đồng cúi thấp đầu."Tôi biết ba muốn tốt cho tôi, nhưng tôi bên ngoài một mình đã quen, bất ngờ có người quản, thấy không quen, nếu ba nói rõ nguyên nhân những chuyện ba muốn tôi làm, tôi sẽ thấy dễ tiếp nhận hơn."Những câu này, nghe xong làm Quan Tư Thành rất thoải mái."À, ba sẽ không so đo với con, người một nhà cả không cần ái ngại, nhưng mà con nói đúng, quả thật ba chỉ muốn tốt cho con."Lâm Thu Đồng biết điều gật đầu, tỏ ra lễ độ, Quan Tư Thành nâng lên gương mặt vui vẻ."Con nói đúng, ba không nên làm chủ tất cả mọi việc thay con, sau này ba sẽ thương lượng trước với con nhé."Lâm Thu Đồng gật đầu lần nữa."Cảm ơn... đã hiểu."Hai chữ papa, bỗng dưng Lâm Thu Đồng không nói ra được.Hai cha con bắt đầu ăn cơm, lúc gần xong, di động Lâm Thu Đồng reo lên, là Trần Phóng gọi, muốn hẹn cô cuối tuần xem phim. Thỉnh thoảng Quan Tư Thành đảo mắt nhìn Lâm Thu Đồng, dường như hắn biết người gọi tới là ai, Lâm Thu Đồng thay đổi thái độ cự tuyệt mọi ngày, nói."Được thôi, vậy cuối tuần ha."Quan Tư Thành nghe thấy câu trả lời khẳng định, lộ ra nụ cười thỏa mãn.Quan Tư Thành tiếp tục khen Trần Phóng không ngớt, xem bộ đã nhận định Trần Phóng là con rể, Lâm Thu Đồng không thể không bội phục, Trần Phóng làm gì để lọt được vào pháp nhãn Quan Tư Thành vậy không biết. Sau khi ăn xong, Triệu tỷ dọn dẹp bàn, hai cha con không ai động đậy, Quan Tư Thành biết hình như Lâm Thu Đồng có chuyện muốn hỏi, Lâm Thu Đồng cũng hỏi thật. "Tôi biết ba hy vong tôi với Thẩm Cảnh Nhiên có thể giữ khoảng cách, ba nói cô ấy lợi dụng tôi, nhưng tôi quả thực không hiểu, cô ấy muốn lợi dụng tôi chuyện gì. Trên thực tế, lúc trước, cô ấy dạy bảo tôi thật sự rất tận tình, ngay cả những trường hợp ra ngoài xã giao cũng đưa tôi theo, sợ người khác mời rượu tôi, cô ấy đều cản lại, cho nên, tôi thật sự hy vọng ba có thể nói rõ rốt cuộc giữa hai người là chuyện gì."Quan Tư Thành cau mày, dường như đang suy nghĩ chuyện gì, cuối cùng nói."Đồng Đồng, ba nói thật, giữa con và Thẩm Cảnh Nhiên..."Trong lòng Lâm Thu Đồng lập tức hiểu ra, nhưng ngoài mặt vẫn vờ như không hiểu."Giữa tôi với Thẩm Cảnh Nhiên thì sao?""Con... thật sự chỉ xem cô ta là mẹ kế?"Quan Tư Thành thay đổi phương pháp hỏi, Lâm Thu Đồng bật cười, nói."Bây giờ không phải mẹ kế chứ còn là gì?"Lâm Thu Đồng gian xảo đùa giỡn, cố ý dùng thêm trạng từ thời gian, bây giờ. Chân mày nhíu chặt của Quan Tư Thành vẫn không giãn, tiếp tục hỏi."Con đối Thẩm Cảnh Nhiên như vậy, còn cô ta đối con thế nào, con biết chứ?""Tôi không hiểu ba đang muốn hỏi chuyện gì, ba hỏi trực tiếp ra đi."Trong lòng Lâm Thu Đồng đã hiểu, xem ra Quan Tư Thành đã nhận ra mờ ám giữa cô và Thẩm Cảnh Nhiên.Đương nhiên Quan Tư Thành không hỏi trực tiếp, hắn cười nói."Cũng không có gì, ba hy vọng con có thể sớm tìm được người thuộc về con đích thực.""Ba vẫn chưa nói, tại sao muốn tôi với Thẩm Cảnh Nhiên giữ khoảng cách."Lâm Thu Đồng truy hỏi."Một người lợi dụng, xem con như là công cụ, cần lý do nào khác nữa sao?"Quan Tư Thành lại nhìn phía cổ Lâm Thu Đồng, vết hôn rõ ràng còn đó."Đó cũng chỉ phiến diện từ ba, tôi chẳng thấy cô ấy lợi dụng gì tôi cả."Lâm Thu Đồng giữ vững ý kiến."Nếu ba không thể nói rõ ràng, tôi quả thực không thể tin phục."Quan Tư Thành không nói gì thêm, dù sao hắn không cần Lâm Thu Đồng phải làm gì, chỉ cần Thẩm Cảnh Nhiên làm chuyện mà cô ta nên làm, là được rồi. Nhưng, phản ứng bây giờ của Lâm Thu Đồng, ấn tượng của nó về Thẩm Cảnh Nhiên vẫn rất tốt, đại biểu Thẩm Cảnh Nhiên cơ bản không hề hời hợt Lâm Thu Đồng.Nói chuyện không có kết quả, mềm mỏng cũng không được, Lâm Thu Đồng chịu đủ dày vò, trực tiếp hỏi ra."Rốt cuộc ba thích Thẩm Cảnh Nhiên không?""Con hỏi chuyện này làm gì?""Nếu không thích vậy dứt khoát ly hôn."Lâm Thu Đồng nói vào chuyện chính, chỉ cần Thẩm Cảnh Nhiên khôi phục tự do, khả năng chị ấy tiếp nhận cô sẽ tăng lên rất nhiều. Quan Tư Thành âm trầm, lẽ nào ngay cả chuyện này Thẩm Cảnh Nhiên cũng nói? Sắc mặt Quan Tư Thành hơi khó coi."Con trông mong điều gì khi muốn ba ly hôn cô ta?"Lâm Thu Đồng thật sự không nhịn được thêm."Rõ ràng ba đã có người khác bên ngoài, tại sao vẫn không buông tha Thẩm Cảnh Nhiên, cô ấy đã làm chuyện gì có lỗi với ba?"Lần này Quan Tư Thành tá hỏa, hắn giữ bí mật chuyện với Diệp Tu rất kín."Nói năng xằng bậy, rốt cuộc Thẩm Cảnh Nhiên đã nói với con những gì?"Quan Tư Thành sinh ra ác ý, chắc chắn Thẩm Cảnh Nhiên vì muốn ly dị mà không từ thủ đoạn nào. "Tôi không nói bậy, trong lòng ba tự hiểu! Hiện tại Thẩm Cảnh Nhiên còn chưa biết, nếu cô ấy biết, nhất định sẽ ly hôn ba."Lâm Thu Đồng quẳng ra những lời này. Đầu óc Quan Tư Thành càng mơ hồ, Thẩm Cảnh Nhiên không biết? Vậy Lâm Thu Đồng là cố ý lừa hắn, hay có chứng cứ thật? Trước khi xác định chân tướng, Quan Tư Thành vẫn cố."Đồng Đồng, con đừng nghe ai nói bậy, ba với Thẩm Cảnh Nhiên...""Chuyện của ông tôi không hề hứng thú!"Lâm Thu Đồng đè nén cơn giận."Tôi căm ghét cả ông lẫn Thẩm Cảnh Nhiên!"Lâm Thu Đồng nổi giận rời đi, trực tiếp lái xe tới trước tập đoàn Cảnh Trí, cô đột nhiên mở mạnh cửa phòng làm Thẩm Cảnh Nhiên giật mình. Thẩm Cảnh Nhiên là người tan làm trễ nhất công ty, không phải cô yêu công việc, chẳng qua không muốn về nhà gặp bản mặt Quan Tư Thành, sẽ thấy rất chán ghét. May là thời gian trôi nhanh, chỉ còn một tháng là Quan Tư Thành thực hiện lời hứa, đến lúc đó, quan hệ giữa cô với Lâm Thu Đồng cũng sẽ chấm dứt.Thẩm Cảnh Nhiên còn chưa kịp nói chuyện, Lâm Thu Đồng đã vài bước tới cạnh, nâng gương mặt cô lên hôn xuống rất sâu. Động tác Lâm Thu Đồng rất thô lỗ, nói hôn không bằng bảo là cắn, Thẩm Cảnh Nhiên bị đau liền đẩy Lâm Thu Đồng, vừa kéo ra được chút khe hỡ, Thẩm Cảnh Nhiên liền thở hổn hển gấp gáp nói."Em dừng lại... ưhmm..."Môi lại bị cắn, truyền tới đau nhức, Thẩm Cảnh Nhiên cảm giác được, môi cô đã bị cắn rách. Thẩm Cảnh Nhiên bỗng đẩy một cái, giọng có chút hung dữ."Lâm Thu Đồng, em lên cơn điên gì vậy!"Hốc mắt Lâm Thu Đồng đỏ hoe, hơi thở rối loạn."Em không điên, hôn bạn gái mình thì có gì sai?"Vừa nói, Lâm Thu Đồng vừa định hôn tiếp, Thẩm Cảnh Nhiên chuyển động chiếc ghế đứng dậy."Em gặp đả kích ở nơi nào!"Lâm Thu Đồng như bị nói trúng tim đen, tức giận rống."Chị có biết! Quan Tư Thành cơ bản không hề thích chị! Chị ly hôn hắn đi!"Thẩm Cảnh Nhiên hơi né tránh, kiên định nói."Đó là chuyện của chị, không cần em bận tâm."Thẩm Cảnh Nhiên muốn được ly dị hơn bất kỳ ai, nhưng đây là chuyện cá nhân cô, nếu không có Lâm Thu Đồng, mọi chuyện đã suôn sẽ từ lâu đâu phức tạp như bây giờ.Phản ứng Thẩm Cảnh Nhiên quả thực khiến Lâm Thu Đồng rất buồn, trong cái nhìn của cô, Thẩm Cảnh Nhiên rất không muốn kết thúc mối hôn nhân này, thậm chí nghe lời Quan Tư Thành tới mức ấy. Lâm Thu Đồng càng nghĩ càng giận, cô cẩn thận từng ly từng tý bảo vệ Thẩm Cảnh Nhiên, cả bản thân cũng mặc, nhưng chị ấy chỉ biết có mỗi mục đích của mình.Nếu đã vậy, Lâm Thu Đồng đột nhiên bắt lấy hai tay Thẩm Cảnh Nhiên, áp lên tường, Thẩm Cảnh Nhiên liền giãy giụa theo bản năng. Lâm Thu Đồng giam giữ Thẩm Cảnh Nhiên rất chặt, cúi đầu châm biếm."Bây giờ chỉ có hai ta, em là người yêu hợp cách, chị giãy giụa cái gì?"Lâm Thu Đồng vừa nói vừa hôn Thẩm Cảnh Nhiên. Hôn xong, nhìn sắc mặt lạnh đến dọa người của Thẩm Cảnh Nhiên, Lâm Thu Đồng ngược lại bật cười."Lạnh lẽo thế làm gì, lẽ nào không thích? Vậy chúng ta chơi trò thâm nhập sâu hơn."Lâm Thu Đồng trực tiếp lôi kéo áo Thẩm Cảnh Nhiên, cho tay vào thăm dò từ dưới lên, đến khỏa tròn trịa thì xoa xoa, nhẹ nhàng mơn trớn tiểu trái cây, Thẩm Cảnh Nhiên giật mình. Thẩm Cảnh Nhiên muốn phản kháng, nhưng khí lực quả thực không lại Lâm Thu Đồng, Lâm Thu Đồng cẩn thận nhìn biểu cảm Thẩm Cảnh Nhiên, thấy sắc mặt cô bắt đầu đỏ lên, trong lòng càng hưng phấn. Thẩm Cảnh Nhiên quay đầu đi nơi khác, không phát ra bất kỳ âm thanh nào, Lâm Thu Đồng lại cảm thấy cô ấy đang nhẫn nại, liền tươi cười trêu chọc."Xem ra thích em xem chị là mẹ kế hơn nhỉ, con kế với mẹ kế thứ tình cảm này kích thích chị đến vậy?"Lâm Thu Đồng nói rất ác ý cũng ấn lên tiểu trái cây sớm đã dựng đứng.Bởi vì quá đau, Thẩm Cảnh Nhiên không nhịn được kêu lên, Lâm Thu Đồng hài lòng cười nói."Mẹ kế là đang đáp lại tôi à?" (trót đóng rồi đóng cho đạt luôn ⊙_⊙)Môi dán bên tai Thẩm Cảnh Nhiên, liếm láp liếm láp, cô cảm nhận được thân thể Thẩm Cảnh Nhiên run rẩy, rất rõ ràng, tai là điểm nhạy cảm của Thẩm Cảnh Nhiên.Lâm Thu Đồng càng hăng hái trêu chọc, đầu lưỡi quyết liệt liếm lấy, thăm dò đánh vòng, động tác trên tay cũng không hề ngừng, chân Thẩm Cảnh Nhiên mềm nhũn không thể đứng vững, thân thể liền tuột xuống.Tất cả đều là tự làm bậy đi, hơi thở Thẩm Cảnh Nhiên rốt cuộc rối loạn, ánh mắt hơi tan rã. Đầu ngón tay cùng đầu lưỡi Lâm Thu Đồng kích động như con dã thú mất kiểm soát vậy, xé toạc thân thể tạo thành vết thương, một cảm giác khác thường kèm với đau lòng. Dù Thẩm Cảnh Nhiên đã hết sức khắc chế, nhưng động tác Lâm Thu Đồng, vẫn khiêu khích sự nhiệt tình trong cô, dù vậy, nhiệt tình càng dâng cao thì đáy lòng Thẩm Cảnh Nhiên càng mâu thuẫn. Chuyện cá nước thân mật, ai mà không thích, nhưng, cần có lưỡng tình tương duyệt, hai bên cùng đồng thuận mới được, trong miệng Thẩm Cảnh Nhiên với trong lòng đều tràn đầy khổ sở.Cuối cùng môi Lâm Thu Đồng cũng hướng tới môi Thẩm Cảnh Nhiên, đầu lưỡi liền không đợi kịp muốn xâm nhập lãnh địa. Thẩm Cảnh Nhiên cơ bản không đáp lại, nhưng cũng không cự tuyệt, Lâm Thu Đồng dễ dàng công thành đoạt đất, Thẩm Cảnh Nhiên vẫn không đáp lại để Lâm Thu Đồng rất thất vọng, thân thể cô ấy đã nóng như lửa, nhưng tại sao vẫn không phản ứng, tại sao vẫn thờ ơ như vậy? Lâm Thu Đồng ngừng toàn bộ động tác, thở gấp nhìn Thẩm Cảnh Nhiên, cô ấy chẳng qua chỉ hơi hổn hển một chút, sắc mắt cũng chỉ đỏ hơn một chút, tóc cũng chỉ hơi rối, ánh mắt... ánh mắt đang viết lên hai chữ thất vọng ư? Lâm Thu Đồng dục lửa công tâm chiếm đoạt xong, bắt đầu thấy hối hận."Thẩm Cảnh Nhiên... em..."Còn giải thích được gì? Nói rằng mình rất yêu chị ấy, mong chị ấy cũng cam tâm tình nguyện làm chuyện này với mình?Có thể sao? Lâm Thu Đồng lắc đầu cười khổ, chị ấy vẫn là vợ Quan Tư Thành! Thẩm Cảnh Nhiên thật sự không nỡ ly hôn ư? Một hôn nhân biến dạng như vậy, là chỉ vì sự nghiệp? Haha, vậy có phải ai nắm được sự nghiệp Thẩm Cảnh Nhiên cũng đồng nghĩa có được chị ấy?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương