Ê...hot Boy, Đừng Tưởng Muốn Làm Gì Thì Làm Nha
Chương 33
Bín BoongCửa phòng mổ mở raTrân chạy ào tới hỏi bác sĩBác sĩ, anh cháu sao rồiBác sĩ mở bịt mặt ra nhìn mọi người và nói 1 câu ko ai mong đợiChúng-tôi-đã-cố-gắng-hết-sức-có-thể-nhưng-mà…….Bác sĩ ngập ngừngChừng đó chữ như át xit, dao, cứa vào tai Nhi, câu đó nghĩa là vì chứMẹ Thiện ngất xỉu, Nhi tuyệt vọng, ngồi xuống ghế, khóc lóc, còn Kent vẫn với khuôn mặt đóTất cả mọi thứ như ngừng hoạt động, đúng mọi thứ, chân tay tê cóng như đóng băng, mọi thứ đều nhạt nhòa, Trân cố lết bước chân vào phòng mổ, nơi mà người Trân thường hay cãi cọ, người Trânghét nhấtBước vào, nhìn khuôn mặt Thiện, nước mắt như ứa ra, muốn ngăn cũng ngăn ko được, ko thể ngăn đượcTrân chạy lại, nhìn Thiện, nhìn 1 cái xác vô hồn đang nằm ngay trước mắt mình, Trân bật khóc, nước mắt cô làm ước chiếc khăn dưới bụng ThiệnBây giờ, ko còn 1 Trân mạnh mẽ, 1 Trân thông minh, 1 Trân lanh lẹ, 1 Trân lẽo mép, 1 Trân tươi cười như ngày nào, mà hiện bây giờ, là 1 Trân với khuôn mặt vô hồn, 1 Trân bất cần đời, 1 Trân chán nản, 1 Trân yếu đuốiTrân quỳ xuống chỗ ThiệnAnh hai ơi, 2 đùa với em đúng ko, đùa kiểu này chằng vui chút nào đâu 2 ơi, 2 ơi, đùng đùa nữa mà 2, 2 ơiTrân bật khóc thành tiếng2 tỉnh lại đi, em hứa sẽ nghe lời 2, 2 nói gì em cũng là mà, làm gì cũng được, miễn là 2 tỉnh lại được rồiTrong căn phòng lạnh lẽo ko tiếng người chỉ nghe tiếng nấc của 1 đứa trẻ Đà TỪNG được gọi là Tôn Thất Bảo Trân mạnh mẽ¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬Cho hỏi ở đây có ai tên Nhi ko - Cô y tá bước ra hỏiNhi ngước đầu lên với con mắt xưng vùLà tôiNhi trả lờiMời cô đi theo tôiCô y tá nóiNhi vâng lời đi theo Cô y táTới 1 căn phòng cô bước vào, ở trong đó là người bác sĩ vừa lúc nảyÔng tươi cười nhìn cô vào mời cô ngồi xuống và hỏiCô có quan hệ gì với bệnh nhận Thiện ko?Nhi ngạc nhiên với cậu hỏi đó nhưng cô vẫn trả lờiChúng tôi là……..bạn cùng lớpNhi ngập ngừngChỉ là bạn thôi saoÔng hỏiVângLúc tôi đang phẫu thuật, cậu ấy có tỉnh dậy vào nói, hôm nay là 1 ngày trọng đại, cực kì quan trọng với người quan trọng nhất trong tim cậu, Thiện đưa tôi 1 tấm thiệp và 1 cuốn USB trong túi của mình, và……chắc cô biết tôi định nói gì Bác sĩ móc từ trong túi của mình 1 tấm thiếp đã nhàu và 1 USB bị trầy đôi chút và đưa cho NhiNói xong ông ra khỏi phòng và nước mắt Nhi ứa tràoCái gì chứ, NGƯỜI QUAN TRỌNG NHẤT Thiện, cậu có ngốc ko vậy hả, hức ….hứcNhi nóiVề đến nhà, cô thơ thẫn như người ko hồn bước lên phòng, đóng sập cửa lạiMở tấm thiệp ra, trong tấm thiệp đó hiện raHappy Birtday, My LoveChúc mừng sinh nhậtVà cuối cùng là 1 hình vẽ trái tim méo xẹo, và tác giả của trái tim đó ko ai khác, là 1 tên viết chữ xấu như ThiệnNhi cười nhưng nước mắt cứ chảy dài là nhạt nhòa những dòng chữCô lấy cái USB ra và bắt đầu gắn và chiếc máy tínhXuất hiện trước màn hình là khuôn mặt ngô ngố của Thiện với cái mũ nhọn trên đầu- À, Ừ……Biết nói gì bây giờ nhỉ, à, đây là lần đầu tiên tôi gửi messe bằng video có gì sai đừng trách tôi nha, để xem mình có đẹp trai khi lên video ko đã, ok, check, quá đẹp trai, bằng giờ vào vấn đề chính, tôi biết ngày mai là ngày sinh nhật của với người đó nên tôi đã làm đoạn video này, thật ra lúc đầu tôi nhìn thấy Nhi tôi cảm thấy bực lắm, tôi luôn nghĩ trên đời này có đứa con gái nào điên mà dữ như thế cơ chứ, nhưng khi nói chuyện với Nhi, tôi nhận ra rằng Nhi ko giống như những người con gái khác, nhìu lúc nhìn thấy Nhi cười nói với ai đó, tim tôi đau kinh khủng, tôi ko biết cảm giác đó là gì, nhưng những ngày gần đây, mỗi lần nhìn thẳng vào mặt Nhi và người tôi lại nóng như lửa đốt, tôi nghĩ mình iu Nhi mất rồi, hihihihi, ko ngờ tôi cũng có lúc tỏ tình nhỉ, dù sao thì tôi chỉ cần ở gần Nhi thôi, còn mấy chuyện khác tôi ko dám làm nữa đâu, hihihi, chúc mừng sinh nhật My DarlingRè…..rè…Cuốn video đã hếtCăn phòng iên ắn, chỉ nghe thấy tiếng rè của chiếc laptopNhi ngồi đó nhìn vào mà hình laptop với khuôn mặt trắng bệch, xanh xao, nước mắt chảy dài, chảy mãi, như nghĩ rằng thế giới ko thể ngăn nổi những giọt nước mắt đó chảy xuống, bàn tay khô ran cố gắng kéo chiếc USB ra khỏi chiếc máy tính, cô cầm chiếc USB lên và đưa lên miệng mình, nước mắt chảy xuống, cô áp chiếc USB vào mặt mìnhCậu-cũng-là-1-người-quan-trọng-đối-với-tới-Thiện à Nhi cố mĩm cười nhẹ để nóiBây giờ chiếc USB đó còn quý hơn cả vàng bạc, vì có nó, cô mới thấy được khuôn mặt ngô ngố của Thiện, 1 giọng cười con nít tường chừng như cô sẽ ko bao giờ được gặp và được nghe lại nó…………………………………….
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương