Em Cứ Chạy Đi ! Chạy Mệt Thì Về Bên Anh

Chương 24



Chap 24:

Cuộc đua của vận mệnh…

Khói….

Bay nghi ngút….

Tiếng rú của những chiếc xe….

Họ cứ lao nhanh qua….

Và vụt đi như những tia chớp…

Không hề biết….

Trên cuộc đua của mình…

Đã có một kẽ vô danh cùng tham gia…

Mọi người đi đường đều phải dạt qua 2 bên để nhường đường cho 3 chiếc xe mô tô đó. Khi những chiếc xe đó chạy vụt qua rồi và để lại một làn khói loang nhẹ trong không khí. Họ lấy tay chỉ trỏ vào những con người đó rồi trách móc…

Lúc này, cả 3 đã ra khỏi ngoại ô và đã cách thành phố một khoảng khá xa và bây giờ họ đang ở một vùng quê vắng vẻ, 2 bên đường chỉ là những cánh đồng rộng bao la…Nhưng dường như họ còn hăng hái lắm và vẫn chưa có ý định sẽ dừng lại. Bỗng… chiếc xe ô tô đó lên ga và vụt lên phía trước, vượt mặt cả 3 chiếc xe bằng những cú lách nhẹ nhàng… cả 3 người cùng thắng lại… lấy bánh trước làm điểm dựa và quay bánh sau thành một hình vòng cung 1 cách rất điệu nghệ, ko mảy may sai sót…

_Kéttttttttttttttttt kéttttttttttt

Tiếng bánh xe cọ vào mặt đất, tạo lên 1 ngọn lữa xanh khẽ cháy lên theo bánh xe và vụt tắt nhanh trong làn khói bụi… Minh, Phong, Bảo cùng dừng xe lại rồi mở mũ bảo hiểm ra, lấy 2 chân làm chống cho chiếc xe đứng vững… Nó cũng mở mũ bảo hiểm ra…

_Cạch….

Cánh cửa chiếc xe mở ra… tim 4 đứa như ngừng đập, chúng vẫn chưa biết nguy hiểm đang cần kề… Một người con trai bước khỏi chiếc xe. Người đó mặc một bộ ves đen, mắt kính đen, tóc cũng đen và được vuốt ngược về phía sau. Mang đậm nét dân xã hội đen chuyên nghiệp Vừa thấy gã đó, Minh khẽ nhăn mặt, xong gương mặt lộ rõ vẻ vui mừng. Nó thì mở to mắt kinh ngạc và sờ sững… nó lấy tay nắm chặt lấy áo của hắn xong khẽ run lên… gần như nó ko thế tin đc vào mắt mình nữa…. con người kia! Bảo quay lại nhìn nó, xong ôm nó vào lòng…

_Là anh sao? Anh đến đây làm j`?_Minh lên tiếng, đôi mắt hiện rõ một vẻ j` đó,… vui mừng cũng có, hãnh phúc cũng có,…

_Là anh sao? Anh đến đây làm j`?_Minh lên tiếng, đôi mắt hiện rõ một vẻ j` đó,… vui mừng cũng có, hãnh phúc cũng có,…

_Chào thiếu gia và tiểu thư_Tên đó bước đến gần tụi nó rồi đưa tay phải đặt lên trước ngực phải rồi cúi đầu chào.

_Này, anh ko cần khách sáo như thế!_Minh bước xuống xe và rỗ vai gã đó.

_Làm sao tôi ko khách sáo cho đc? Cậu là cậu chủ trước kia của tôi mà_Gã đó cười một cách đểu rã.

_Này… dù j` thì chuyện cũng qua rồi. Lúc đó em tưởng anh chết rồi chứ, thật ko ngờ_Minh mĩm cười mà ko hề thấy đc vẻ mặt tức giận của gã đó._Mà anh đến đây làm j` thế?

_Tôi đến đây để đưa Á Quy đi_Gã đó nhìn nó, và nhếch mép cười.

_Anh nói sao cơ? Đưa Á Quy đi đâu chứ?_Minh mở to mắt ngạc nhiên và nó cũng ngạc nhiên.

_Này, cậu đừng ngây thơ như thế chứ? 3 năm qua cậu vẫn hồ đồ và chủ quan như ngày nào. Bây giờ… tôi là người của tổ chức ngầm, ko phải là người của tập đoàn Ema._Gã đó nhếch mép cười một cách khinh thường. Ko tin vào tai mình nữa Minh hỏi gặng.

_J` cơ? Anh… vậy ý anh là j`?_Minh dường như ko đứng vững… cậu cũng ko tin con người này là người cậu kính trọng và nể phục trước kia nữa…

_Để đưa Á Quy đi, theo như nhiệm vụ tôi đc giao_Gã có nghiêng đầu rồi cười.

_Anh nói cái j` cơ! Á Quy là người anh yêu thường nhất cơ mà!_Mất bình tĩnh, Minh lao vào túm lấy cổ áo tên đó và dơ cao nắm đấm. Thấy tình thế căng thẳng Phong liền chạy xuống và giữ Minh lại.

_Này, mày bình tĩnh đi chứ. Tại sao lại hành động như thế, thật sự ko như mày lúc thường mà!_Phong giữ chặc 2 tay của Minh và hét lên đầy giận dữ.

_Hừm… đúng thật cậu vẫn nông nỗi như ngày xưa đó thiếu gia à!_Tên đó lấy tay phủi phủi cái áo ves của mình.

_Mày buông tao ra! Tao phải làm rõ việc này._Minh cố thoát khỏi vòng tay của Phong.

_Mày bình tĩnh lại… tao sẽ buông mày ra…_Phong lên tiếng giọng rất rất bình tĩnh. Ngay lúc đó, gã đó bước tới và đấm cho Minh một cái vào mặt.

_Cái này là để trả cho việc mày dám làm dơ đồ của tao!_Gã đó nói và gương mặt đầy dận dữ.

_Anh!!!_Phong liền giữ Minh lại và nhìn gã đó bằng con mắt giận dữ… nơi khóe miệng của Minh… máu đã chảy ra. Thấy thế nó buông hắn ra rồi chạy lại phía Minh.

_Anh!!!_Phong liền giữ Minh lại và nhìn gã đó bằng con mắt giận dữ… nơi khóe miệng của Minh… máu đã chảy ra. Thấy thế nó buông hắn ra rồi chạy lại phía Minh.

_Ôi không,… Chúa ơi… Minh à… có sao ko?_Nó giữ gương mặt Minh và gần như đã khóc… nó cố mím chặt môi để ko phát ra tiếng nấc. Bảo cũng chạy lại đó.

_Đừng khóc… Ko sao mà, sẽ ko có việc j` đâu_Minh đứng dậy và lau nước mắt trên mặt nó.

_Cái gã này!_Hắn gằn giọng và lao vào tính đánh cho gã đó một trận, Phong cũng bay vào theo.

Tình thế lúc này… thực sự Phong và Bảo rất mạnh…. Nhưng dường như chẳng nhằm nhò j` đối với gã đó cả. Thậm chí đã đánh đc một lúc rồi, 2 tụi nó gần như kiệt sức nhưng ko thể đánh đc gã đó dù chỉ một cái. Đã thế còn bị gã đó đánh cho te tua. Nó đứng đó chỉ biết lấy 2 tay che miệng và khóc… Thấy tình thế xấu đi, Minh cũng bay vào.

3 người cùng đánh và rất ăn ý. Trong phút chốc gã đó lơ là và bị ăn nguyên 1 cú đấm như trời giáng vào mặt… máu tóe ra…

_Hừm… đau thật đấy_Gã đó lấy tay sờ lên mép chỗ bị chảy máu… rồi quay ngoắt lại nhìn 3 đứa chúng nó bằng ánh mắt rực lữa…

3 đứa chúng nó thì gần như lã rồi, ko còn sức để đánh tiếp nữa. Tụi nó cứ đứng đó nhìn gã kia rồi thở hồng hộc.

Nhanh như cắt, gã đó bay vào và đánh tụi nó. Đã kiệt sức nên tụi nó bị gã đánh cho te tua… gã đó đánh…. Và máu bắt đầu loang ra… 3 đứa tụi nó bị đánh te tua và giờ thì đứng ko vững… máu chảy rất nhiều… loang khắp bề mặt đất.

_Cho tụi bay chết! Dám đánh tao bị chảy máu àh!_Gã đó vẫn tiếp tục đánh…

_Dừng lại đi!!!!!!!_Bỗng nó hét lên… nước mắt vẫn đầm đìa trên gương mặt xinh đẹp của nó.

_Này.. sao lại khóc thế. Em khóc trông chẳng xinh chúc nào!_Gã đó bước đến gần nó rồi dung tay quệt đi dòng nước mắt trên gương mặt nó.

_Híc…. Người anh muốn bắt là tôi…. Tôi sẽ đi theo anh… đừng làm hại họ…_Nó gần như khóc nấc lên…

_Hừm… vì mấy thằng này sao!_Tên đó gừ giọng rồi quay lại nhìn 3 đứa tụi nó.

_Á Quy… nhất định em ko được đi theo gã đó!_Minh cố đứng dậy và nói một cách khó nhọc

_Có tụi anh ở đây rồi. Nhất định anh không để cho ai bắt nạt em đâu!_Hắn cũng đứng lên,… nơi khóe môi có thứ chất long màu đỏ đang từ từ chảy xuống…

_Á Quy… chạy đi!_Phong có lẽ là người bình tĩnh nhất. Cu cậu chạy đến giữ chặt 2 tay của tên đó lại rồi kêu nó chạy đi

_Á Quy… chạy đi!_Phong có lẽ là người bình tĩnh nhất. Cu cậu chạy đến giữ chặt 2 tay của tên đó lại rồi kêu nó chạy đi

_Nhưng… híc_Nó chỉ biết ôm mặt khóc. Nó ko muốn vì nó mà họ bị ra nông nỗi này.

_Mau! Chạy đi!_Hắn hét lên và cũng cố giữ tên đó lại. Minh cũng vậy.

_Híc… mọi người_Nó bây giờ đã khóc nấc lên. Nó ko biết bây giờ mình phải làm gì… nó cứ đứng như trời trồng ở đó.

Rồi 3 tên này cũng kiệt sức mà ko giữ nổi gã đó nữa… nó thì vẫn đứng đó và khóc. Tên đó thoát ra đc, quay lại đánh 3 người… nó chỉ biết ôm mặt khóc…

Đến lúc gã đó cầm một khúc cây (Ko biết lôi đâu ra) định đánh vào đầu của Minh thì…

_Kéttttttttttttttttttttttttttt

Tiếng phanh xe gấp… một tia lữa xanh vụt lên theo đường vòng cung của phanh xe in vào đường… ngọn lữa tóe sáng lên…trong phút trốc liền vụt tắt.

_Dừng lại…._Tiếng một người con gái vang lên

Máu…

Nước mắt…

Tất cả cùng hòa trung với nhau…

Tạo nên một màu đỏ thẫm… rất đẹp ….

Nhưng lại mang màu của chết tróc…

==========End chap 24=========
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...