Em Là Hạnh Phúc Đời Anh
Chương 5
NGỌC TRÚC đang ngồi suy nghĩ không biết số phận sau này của cô ra sao .Bây giờ cô rơi vào tay anh , số phận là do anh định đoạt . Cô thật sự rất lo lắng cho tương lai của mình .Cô không ngờ lần ăn trộm này lại thất bại như vậy .Nhưng có 1 chuyện cô rất thắc mắc . Cô chỉ là ăn trộm không thành thôi , sao lại bị giam lỏng chứ .Không biết có đúng như anh ta nói ăn trộm bị tù chung thân không nữa .Cô lại nghĩ đến những người bạn cùng làm nghề đạo chích với mình .Không biết giờ họ ra sao rồi . Lúc không thấy cô trở về chắc họ sẽ lo lắng cho cô lắm .Vào nhà này ăn trộm cũng là họ mách cô, họ muốn cô giàu có , muốn cô trở thành đạo trích chuyên nghiệp .Vậy là cô đã khiến họ thất vọng rồi .Trong khi đó ở băng đảng của cô._ sao giờ này còn chưa thấy ngọc trúc trở về nhỉ._ Hay nó ăn trộm được nhiều vàng bạc lên bỏ trốn tiêu 1 mình rồi_ Con ngốc đó lôi thôi bị người ta phát hiện , đánh cho tan xương lát thịt ,bây giờ chết xó ở nơi nào cũng lên_ Cậu nói cũng đúng , cô ngốc đó đã bao giờ làm lên được cái gì đâu_ vậy mà con muốn mơ làm đạo trích chuyên nghiệp , mơ tưởng_ Những người ngốc họ luôn cho mình là tài giỏi mà ha ha_ Mà không ngờ bọn mình nói vào nhà đó ăn trộm dễ lắm , mà nó cũng tin thật_ ha ha ! Nhà đó ngay cả đạo trích giỏi nhất ở đây còn không giám vào .Vậy mà cô ta tự dẫn xác vào chỗ đó . Đúng là con ngốc mà ._ ừ ! Ngốc thật đấy . Cho chết ha ha haNếu Ngọc Trúc biết những người bạn yêu qúy của cô , nói những điều này . Thì Chắc chắn cô tức chết mất .Đôi khi không tin vào bạn bè qúa rồi tự hại bản thân mình .Nhưng cũng có thể nhờ những người bạn này, mà cuộc đời của cô đã rẽ sang 1 hướng đi khác ,Có lẽ sẽ hạnh phúc hơn , tươi đẹp và có ý nghĩa hơn .Ngọc trúc ngồi trong phòng ,nhìn ra ngoài cửa sổ .sự sôi nổi ngoài đó khiến cô lại nhớ đến sự tự do của cô trước kia .Bất giác cô thật sự thèm khát nó , cô muốn được ra ngoài vẫy vùng , muốn làm những gì mình thích . Và cô biết rõ một điều cô sẽ không bao giờ làm trộm nữa .Cô thật sự rất thèm tự do .Nhưng cũng may anh ta đã hứa cho cô ra ngoài đi làm rồi .Đến lúc đó cô sẽ thừa cơ bỏ trốn đến 1 nơi thật xa . Đố anh ta tìm được hi hi .Đến lúc đó cuộc sống của cô sẽ rất thoải mái tự doNgọc trúc không sao đâu rồi 1 ngày nào đó mình sẽ trốn khỏi đây . Cố lên!Khi cô đang ngồi suy nghĩ về kế hoạch trốn chạy của mình thì có tiếng gõ cửa ._ Ai đấy! Vào đi_ Tiểu thư. Ông chủ muốn gặp cô._ Anh ta đang ở đâu ?_ Dạ ! Ở phòng làm việc ._ ừ! Được rồi . Tôi sẽ qua . Cô ra ngoài đi .Ngọc trúc thở dài , sao tự nhiên lại gọi cô đến đó làm gì .Bình thường anh ta toàn tự dẫn xác đến đây mà ,không biết anh ta gọi cô đến đó có việc gì không nữa , mệt thật ._ Anh gọi tôi đến có việc gì không ._ Tôi biết cô ở nhà khá nhàn rỗi , lên đã tìm việc cho cô làm rồi (thật ra anh sợ cô ở nhà buồn , lên đã đắn đo cân nhắc nhất nhiều mới quyết định cho cô đi làm)_ Thế tôi làm gì?_ Làm thư ký riêng của tôi_ Hả? Nhưng tôi có biết gì đâu mà làm . Mới cả sao lại là thư ký riêng của anh .Ở công ty chẳng phải có rất nhiều việc sao?Anh cho tôi làm tạp vụ cũng được mà ._ Công việc của thư ký có rất nhiều kiểu .Việc của cô là dọn dẹp phòng làm việc của tôi sạch sẽ , sắp xếp lại giấy tờ , pha trà và cà phê mỗi khi tôi cần , Mua cơm trưa cho tôi…_ sao tôi phải làm những việc đó chứ_ Thế cô nghĩ cô sẽ làm những gì_ĂN VÀ NGỦ_ Vậy cô ở nhà đi ,đừng đi làm nữa._ Không! vậy tôi đi làm cũng được .”không đi làm thì trốn sao được”_ Vậy mai cô đến công ty với tôi ._ Được ! Bây giờ tôi về được chưa_ Nói chuyện với tôi khó chịu làm à_ không “không phải khó chịu mà rất khó chịu”.Sáng hôm sau có hai người cùng bước vào công ty dưới ánh nhìn ngạc nhiên có , ngưỡng mộ có , đố kị có của tất cả mọi người .Nhưng điều đáng nói. Người nam đi trước thì tủm tỉm cười.Còn Người nữ đi sau trông mặt rất hình sự .
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương