Em Phải Thuộc Về Anh (Giọt Nước Màu Đỏ)
Chap 55 :Trang Trại - Cầu ....
Thoáng chốc chiếc xe dừng lại tại một trang trại rộng lớn đầy những loại quả , những hương thơm của sữa , một góc nào đó có hương thơm của hoa tỏa ra từ nhà kính .....Mọi người xuống xe ....-Oa ...thoải mái thật đấy ,cục cưng ,con có thích không ? Không khí trong lành thật .Cô vui vẻ cười tít mắt vì ở trong nhà suốt cảm giác thoải mái này thật tốt .Anh ôm cô ,đưa tay xoa bụng cô :-Bảo bối nhỏ ,nhanh chào đời để bố còn 'chiến' với mẹ ,mau lớn nhé !Cô đánh vào vai anh :-Anh nói cái gì vậy hả ?Con còn bé như thế đã....-Bé lên chưa biết được đâu.-Anh....Nhìn cô giận mà cũng đáng yêu vậy khiến anh không kìm được mà cười :-Thôi được rồi ,vào thôi.-Sao trang trại này kinh doanh nhiều quá ta , em ngửi thấy mùi hoa ,phía bên kia hình như là nơi vắt sữa ,đằng xa còn có hoa quả , hình như có mật ong ở đâu đây ,mùi hạt caffee nữa ạ ,sao nhiều vậy anh ?-Ưkm, là nơi cung cấp thực phẩm mà , nơi này có từ rất lâu rồi , bác Lý là chủ của trại này ,lâu lắm rồi anh chưa đến , mà mũi em thính thật đấy.-Dĩ nhiên , anh đến đây nhiều chưa ?- Bác Lý là bạn ba anh ,hồi học cấp 2, ba đưa anh và 2 thằng kia đến đây nhiều rồi .Cô cúi mặt xuống , lắp bắp :-Em...em xin lỗi .-Cục cưng ,sao lại xin lỗi .-Em.... khiến anh nhớ đến .....ba .Anh cười ,hai tay vuốt má cô ,đặt lên môi cô nụ hôn nhẹ chứ không mạnh bạo ,nụ hôn ngọt ngào dưới ánh nắng nhẹ nhàng tạo nên một không gian thơ mộng ,êm đềm , hòa với những ngọn gió man mát , một cảm giác khoan khoái ùa vào trong tâm trí.-Không sao , vui lên ,đi thôi.-Vâng .Họ đi vào ,một người đàn ông ngoài tứ tuần bước ra khỏi căn nhà gần đó ,tiến đến :-Các cháu đến rồi sao .-Vâng . Cung Hạo lên tiếng ,anh đã báo trước cho bác Lý .-Các cháu vào đây đi . À đây có phải cô vợ của cháu không ?Hôm cưới bác có đi nhưng chưa kịp nói gì anh đã bế cô đưa về rồi , nói mới nhớ câu nói của anh trong ngày kết hôn thật bá đạo.Bác nhìn anh ....-Vâng.-Cháu chào bác .Cô nói .-Cháu chào bác .Uất Linh nói .-Thế đây là , bác nhìn ra phía cô gái tóc đen xinh đẹp kia .-Là vợ tương lai của cháu .Câu trả lời của Thiên Âu làm Uất Linh đơ ra một lúc rồi mới định thần lại .-Ai là vợ tương lai của anh ,hứ.....-Thế em không định lấy anh ?-Làm gì đã tính xa thế .-Không xa đâu ,phải nhanh lên chút anh còn .........,thế dốt cuộc em có lấy anh không ? Câu cuối anh để lại cho cô khuôn mặt nghiêm túc , Tiểu Bích và Cung Hạo đang che mồm cười cũng phải ngưng .Đây là đang cầu hôn hay bắt ép vậy .....-Em ....em....lấy thì lấy làm gì mà phải tức ,làm như bắt ép vậy .Uất Linh nói nhỏ dần nhưng vẫn đủ để mọi người nghe thấy .Thiên Âu cười vui vẻ khác hẳn lúc nãy :-Em mà không đồng ý anh vẫn ép lấy .Anh lấy trong túi ra một chiếc hộp ,mở ra ,là 1 chiếc nhẫn có tên gọi là Pink Star Diamond có giá 72 triệu USD :-Vợ à ,anh yêu em . Anh vẫn đứng đấy ,nhìn cô bằng ánh mắt yêu thương ,đưa cho cô chiếc nhẫn .Hành động đưa cho cô nhẫn đã bất ngờ rồi còn câu đó nữa trước mấy người kia Uất Linh cũng ngại , đôi mắt long lanh vì bất ngờ quá mà nhỏ giọt ,thật sự xúc động vì mối tình của cô đến quá nhanh .Anh đưa tay lau đi giọt nước mắt của cô :-Đừng khóc .Cô nhìn anh một lúc rồi từ từ đưa tay ra ,tay cô run run vì ko biết sẽ ra sao nhưng cô sẽ yêu anh mãi .Anh nắm chắc lấy tay cô ,trao nhẫn rồi hôn cô ,đến khi kết thúc ,không khí thật ngại ngùng .....Cung Hạo phá tan không khí đó bằng 1 tiếng hú , Bích Châu cười vỗ tay chúc phúc cho 2 người .-Khi nào tổ chức đám cưới xong thì chỉ còn mình tôi là 'trai tân' thôi sao ? Đáng nhẽ tôi phải lấy vợ trước 2 người chứ ?-Sắp tổ chức rồi ,cậu cũng sắp được gắn mác 'trai tân ' trong 3 chúng ta rồi ,đợi đi .Thiên Âu cười mỉa mai .-Cậu.......Chap này dài nha ,mình bù vì dạo này bận quá viết ngắn ,thank you đã ủng hộ .............................
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương