Em Sẽ Phải Yêu Anh Thật Lòng
Chương 19: Hoá giải hiềm khích
- Alo! Mẹ! Hôm nay chủ nhật, con rủ bé Yến đi chơi nha, chắc khoảng 9h mới về á, cũng lâu rồi hai chị em không đi chơi chung với nhau.- Hoàng Linh gọi điện thoại cho mẹ mình khi đang ngồi ở tiệm nói.- Ơ...hai đứa định đi đâu?- Mẹ nhỏ ngơ ngác hỏi.- Thì...đi ăn rồi xem phim nữa mẹ, tự nhiên muốn đi chơi với nó. Chiều con sẽ về nhà rước nó. Tối mẹ khỏi cần đợi cửa con, cứ khóa cửa, tụi con về rồi tự mở. Vậy nha mẹ!- Hoàng Linh nói nhanh rồi cúp máy, trong khi mẹ nhỏ vẫn suy nghĩ: " Con bé này tự nhiên hôm nay rủ em nó đi chơi, tối nay chắc mưa lớn, mà không chừng bảo luôn." - Mẹ nhỏ lắc đầu rồi bỏ điện thoại xuống và tiếp tục trở lại tư vấn thuốc cho khách.Đến chiều, Hoàng Yến sửa soạn xong đi ra cổng đã thấy Quang Sơn chờ mình, hôm nay nhỏ và Quang Sơn mặc áo đôi, sơmi tím cực đẹp mà hôm trước Quang Sơn vừa tặng nhỏ, lúc đó nhỏ thật không nghĩ là áo đôi, tới hôm nay thấy cậu mặc thì mới vỡ lẻ. Quang Sơn nhìn vẻ ngạc nhiên của nhỏ khẽ cười, cậu chở nhỏ đi bằng chiếc xe đạp điện thường ngày, đến chỗ một quán ăn có tên "Như Nguyệt", cậu thắng xe lại rồi móc điện thoại ra gọi cho ai đó, không rõ là ai nhưng Hoàng Yến nghe cậu nói:- Tao đang trước quán Như Nguyệt nè! Mày đâu rồi?-...- Ừ! Vào ngay.- Quang Sơn cúp máy rồi quay đầu lại nói với Hoàng Yến.- Vào thôi em!- Hoàng Yến gật đầu bước xuống xe, Quang Sơn gạt chống xe rồi lập tức có bảo vệ dắt xe vào. Hai đứa nắm tay nhau vào trong, Quang Sơn đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm, Hoàng Yến cũng nhìn xung quanh đánh giá. Quán ăn này bày trí trang nhả, thoáng mát, rộng rãi. Quang Sơn chợt mỉm cười khi nhìn thấy một cái bàn có một cặp trai gái ngồi gần nhau. Quang Sơn nắm tay Hoàng Yến đi đến đó, rồi nhỏ chợt sửng sốt khi hai người đó ngẫn mặt lên chào:- Xin chào! Cuối cùng hai người cũng đến.- Xuân Quỳnh đứng lên nhìn hai người tươi cười chào.- Chào Quỳnh!- Quang Sơn cũng gật đầu chào lại. Xuân Quỳnh nhìn sang Hoàng Yến cười vẻ thân thiện, Hoàng Yến cũng miễn cưỡng vì phép lịch sự:- Chào!Rồi Quang Sơn và Thiên Huy đập tay chào nhau, bốn người cùng ngồi xuống bàn, Hoàng Yến và Thiên Huy im lặng không nhìn nhau.- Chờ tao lâu không? Mày đúng thật là, cái gì cũng nhanh hơn tao.- Quang Sơn thấy không khí hơi im lặng thì nhìn Thiên Huy mở lời trước.- Không lâu lắm. Có một thứ tao vẫn chậm hơn mày đó thôi.- Thiên Huy gượng cười nói, mắt quét qua nhìn Hoàng Yến.- Ây da! Tao thật tò mò muốn biết đó là chuyện gì nha!- Quang Sơn làm vẻ mặt tò mò nói.Thiên Huy cười trừ không trả lời. Rồi bỗng cô tiếp tân còn khá trẻ bước đến bàn, đưa menu ra, nhẹ nhàng lên tiếng:- Cho hỏi mấy cô cậu dùng gì?- Quang Sơn ngước mặt lên nhận cuốn menu, cô tiếp tân nhạc nhiên reo lên:- Ủa? Cậu chủ! Hôm nay cũng có nhả hứng đến quán ăn à?- Tiếng hỏi của cô ấy làm 3 người kia đưa mắt nhìn Quang Sơn, cậu chưa vội giải thích với họ, mà nhìn cô tiếp tân cười tươi nói:- Dạ! Lâu rồi không ghé quán, hôm nay ghé xem mùi vị có thay đổi gì không.- Um! Phải cậu tới sớm chút là gặp bà chủ rồi, bà ấy mới ra ngoài xong.- Không đâu chị. Em tới đây chỉ đi ăn với bạn em thôi, không cần phải gặp mẹ đâu. Vậy...chị cứ đi bàn khác đi, khi nào chọn món xong em gọi.- Quang Sơn thân thiện nói.- Ừ!- Cô tiếp tân gật đầu cười rồi lui đi.- Thật ngại quá! Để mọi người chờ, cứ gọi món đi, hôm nay mình khao.- Quang Sơn nhìn mọi người cười nói.- Đây là quán nhà bạn hả?- Xuân Quỳnh trố mắt hỏi, ả và Thiên Huy hay vào đây ăn, không quá khi nói đây là quán ruột của hai đứa nhưng ả chưa bao giờ nhìn thấy Quang Sơn.- Đúng! Đây là quán của nhà mình do mẹ mình mở và nó cũng mang tên của mẹ mình.- Quang Sơn gật đầu nói.Thiên Huy và Hoàng Yến vẫn ngồi im lặng, Quang Sơn cầm menu lên nhìn qua một lần, toàn món cũ, hình như không bổ xung món nào, rồi cậu gọi tiếp tân đến nói ra món mình chọn, Thiên Huy nghe sơ qua đã biết toàn là món Hoàng Yến thích ăn, cậu khẽ chớp mắt nặng trĩu. Chọn xong, Quang Sơn đưa menu cho Thiên Huy, cậu cũng cầm lấy mà gọi, Hoàng Yến lúc này mới ngước mặt lên nhìn Thiên Huy, những món cậu gọi không phải những món cậu thích nhưng nhìn vẻ mặt Xuân Quỳnh rất hài lòng, ả cười tít cả mắt thì Hoàng Yến đã biết là những món ả thích. Sau khi ăn xong, bốn đứa kéo nhau đi xem phim, họ chọn xem phim kinh dị. Họ chọn được 4 cái ghế ở gần nhau, vô tình Hoàng Yến và Thiên Huy ngồi gần nhau, Quang Sơn và Xuân Quỳnh lại ngồi hai bên bìa. Xuân Quỳnh nhận ra liền xụ mặt, mặc dù họ đã xác nhận không còn liên quan gì đến nhau, mặc dù Hoàng Yến đã quen Quang Sơn nhưng ả vẫn không muốn hai người ở gần nhau chút nào. Dù vậy, giờ muốn đổi cũng không đổi được nữa, đành chịu đựng hết bộ phim. Hoàng Yến cực kì thích đọc truyện ma mặc dù là rất sợ ma nhưng xem phim bao giờ cũng hấp dẫn hơn, ghê rợn hơn làm Hoàng Yến càng sợ hơn nữa. Trong suốt phim, nhỏ gặp không biết bao lần hú tim, cứ ôm lấy cánh tay Quang Sơn bấu víu, vùi đầu vào tay cậu khi sợ, Quang Sơn khẽ cười, chọn phim kinh dị quả là đúng đắn. Thiên Huy khẽ nhìn Hoàng Yến ôm cánh tay Quang Sơn, mặt cậu trở nên trầm ngâm, ánh mắt đục ngầu, bàn tay siết chặt. Xuân Quỳnh thì có vẻ gan hơn Hoàng Yến, ả chẳng có vẻ gì là sợ trừ mấy cảnh quá bất ngờ nhưng vẫn ôm lấy cánh tay Thiên Huy nũng nịu. Trong phim này, không mấy đáng sợ, đa số là làm cho người xem giật mình, có một phân đoạn Hoàng Yến giật mình theo phản xạ không kịp ôm tay Quang Sơn, mà đưa tay bấu tay Thiên Huy và như chợt nhận ra mình vừa làm sai, Hoàng Yến định rút tay lại nhưng Thiên Huy đã đặt tay cậu lên bàn tay nhỏ nắm lại rồi siết chặt, Hoàng Yến ngỡ ngàng đưa mắt nhìn Thiên Huy, cậu không nhìn nhỏ, sau đó quay lại nhìn Quang Sơn, cậu vẫn đang chăm chú xem phim và Xuân Quỳnh cũng vậy. Hoàng Yến lại nhìn Thiên Huy nhíu mày định rút tay lại nhưng chưa kịp thì Thiên Huy đã buông ra, dẫu biết là lòng không muốn nhưng lúc Thiên Huy buông tay nhỏ ra, lòng nhỏ vẫn có chút hụt hẫng. Kết thúc buổi xem phim thì trời đã quá tối, cặp nào theo cặp nấy chia tay nhau ra về, trong khi Quang Sơn và Xuân Quỳnh tạm biệt nhau về thì Thiên Huy và Hoàng Yến cúi đầu im lặng.- Xin lỗi.- Quang Sơn bổng nói khi đang chở Hoàng Yến qua salon của Hoàng Linh.- Xin lỗi chuyện gì?- Hoàng Yến nhất thời không hiểu hỏi.- Xin lỗi vì không báo trước với em việc đi chơi cùng Thiên Huy và Xuân Quỳnh.- Quang Sơn e ngại nói.- Đâu có gì. Dù sao Thiên Huy và anh cũng là bạn thân, đi chơi chung là chuyện dĩ nhiên, hiềm khích trước đây của em và Xuân Quỳnh chắc cũng đến lúc nên bỏ qua rồi.- Hoàng Yến cụp mắt nói.- Giờ thì cảm ơn em!- Quang Sơn cười thành tiếng, đưa tay không cầm lái của mình đưa ra sau nắm lấy tay Hoàng Yến rồi vòng qua eo mình. Hoàng Yến cũng cười theo cậu.Về tới tiệm Hoàng Linh, Quang Sơn lễ phép chào ra về, Hoàng Linh cũng nói chuyện với cậu rất cởi mở, thoải mái. Khi chị em cùng nhau về, Hoàng Linh mới nói:- Mày đúng là, hai đứa quen nhau cũng không nói cho chị biết, hôm nay đi chơi với nhau cái lôi chị mày ra làm bia ha. Làm chị ngồi chờ mấy tiếng đồng hồ ở tiệm. Khai mau hai đứa quen nhau bao lâu rồi?- Thì...được mấy tuần rồi.- Hoàng Yến ngập ngừng đáp.- Ừ! Nói thật thì chị thấy Quang Sơn cũng được, có điều nghe nói nó phá phách lắm, lại thay bạn gái như thay áo ấy, chưa đứa nào nó quen quá 1 tháng.- Hoàng Linh hơi đắn đo, lo lắng cho em gái mình. Chuyện tình cảm của em gái cô không xen vào, nhưng cô không muốn ai tổn thương em gái mình.- Thật ra bạn ấy không đến nổi phá phách như mọi người vẫn nói đâu, chỉ là bất đồng một số thứ thôi, em sẽ cố gắng thay đổi bạn ấy.- Hoàng Yến phân bua.- Ừ! Chị không cấm cản mày, nhưng phải biết giới hạn là ở đâu. Mong là mày thay đổi được nó thật haha mà không phải chị ủng hộ mà cứ lấy chị ra làm bia đâu nghe chưa.- Hoàng Linh than thở.- Em biết rồi! Hôm nay thôi, mai mốt em sẽ tự thu xếp.- Hoàng Yến vừa nói, vừa đưa tay vòng qua eo Hoàng Linh siết lại khiến Hoàng Linh kêu lên rồi hai đứa cười vui vẻ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương