Em Yêu Anh Hoành Vũ Phong
Chương 12
Len lõi những tia nắng qua khung cửa sổ kia, chiếu rọi từng chút từng chút một ánh sáng lấp lánh mờ ảo vào khuôn mặt đang nằm yên giấc. Đã giúp tôi tỉnh giấc.. cơn đau đầu ì òi cứ văng văng do hậu quả cơn say của tối qua để lại nhưng mà không hiểu sao một cái cảm giác vui vui khó tả,cứ nôn nao trong lòng đến thế nhỡ!! chắc có lẽ là giấc mơ tối hôm quá ấy mà😉😉 giấc mơ ấy thực sự rất đẹp, một giấc mơ có thể khiến mọi cảm giác đau đầu mệt mỏi kia giường như biến mất,một nụ cười túm tím ngại ngùng e thẹn "ngày nghĩ đêm mơ là có thật".Thầm nghĩ hình như mình điên mất rùi sao lại có thể mơ như thế cơ chứ!!,nhưng sao cứ có cái cảm giác chân thực đến kì lạ. Dẹp bỏ những cái cảm xúc ngay lúc này tôi vội vàng vệ sinh cá nhân trong một ngày mới đầy năng lượng💪🏽💪🏽
Hoành Vũ Phong ngay lúc này cái cảm giác thật khó chịu, những cảm xúc từ tối hôm qua phải dồn nén khiến a mất ngủ.Vì gái mất ngủ là có thật 🤣🤣 Nhưng mà trên khuôn mặt kia vẫn còn đẹp chán mới một đêm sao có thể làm nhan sắc anh tụt dốc được cơ chứ!!. Nhưng mà vẫn thãn nhiên tỏ ra cái mặt đầy lạnh lùng như mọi ngày.
Ngay tại bàn ăn ngay lúc này,một người thì vẫn thẫn thơi vui vẽ bởi giấc mơ tối hôm qua.Dường như cô không còn bận tâm gì đến anh của thực tại,mọi sự bận tâm cảm xúc cô dồn hết vào anh trong giấc mơ tối qua..Nhưng mà khuôn mất ấy cũng không ngừng tỏ ra vẽ lạnh lùng bình thản ăn sáng.Sao mà cái cảm xúc bên trong lẫn bên ngoài lại đối lập đến thế cứ chứ.Bên trong luôn luôn không ngừng nghĩ về anh.Bên ngoài thì tỏ ra cái vẽ lạnh lùng ấy nhằm kìm hãm bớt cảm xúc của cô ngay lúc này. Yêu thì yêu nhưng mà vẫn phải giữ chút sĩ diện của bản thân cô khi ở trước mặt anh. Chợt thấy hôm nay có một ly nước chanh trên bàn ăn sáng.Hình như tôi nhớ không nhầm chanh giúp giải say thì phải. Liền vội vàng
- cảm ơn dì nhiều nhé
Chắc có lẽ dì biết tối qua tôi say nên mới quan tâm,chú đáo đến thế.
Nhưng thật ra ly nước ấy là Hoành Vũ Phong bảo dì làm đấy Nhã Nhã ơi đáng lẽ phải cảm ơn Phong đầu tiên chứ😉Hình như sự quan tâm ấy quá thầm lặng nên Nhã Nhã không hề biết, thực ra Hoành Vũ Phong đã có chút bận tâm đến Nhã Nhã rồi.
Nếu hay cho em xin 1 nút like cmt nhé.Sẻ là động lực của e viết truyện mỗi ngày.
Hoành Vũ Phong ngay lúc này cái cảm giác thật khó chịu, những cảm xúc từ tối hôm qua phải dồn nén khiến a mất ngủ.Vì gái mất ngủ là có thật 🤣🤣 Nhưng mà trên khuôn mặt kia vẫn còn đẹp chán mới một đêm sao có thể làm nhan sắc anh tụt dốc được cơ chứ!!. Nhưng mà vẫn thãn nhiên tỏ ra cái mặt đầy lạnh lùng như mọi ngày.
Ngay tại bàn ăn ngay lúc này,một người thì vẫn thẫn thơi vui vẽ bởi giấc mơ tối hôm qua.Dường như cô không còn bận tâm gì đến anh của thực tại,mọi sự bận tâm cảm xúc cô dồn hết vào anh trong giấc mơ tối qua..Nhưng mà khuôn mất ấy cũng không ngừng tỏ ra vẽ lạnh lùng bình thản ăn sáng.Sao mà cái cảm xúc bên trong lẫn bên ngoài lại đối lập đến thế cứ chứ.Bên trong luôn luôn không ngừng nghĩ về anh.Bên ngoài thì tỏ ra cái vẽ lạnh lùng ấy nhằm kìm hãm bớt cảm xúc của cô ngay lúc này. Yêu thì yêu nhưng mà vẫn phải giữ chút sĩ diện của bản thân cô khi ở trước mặt anh. Chợt thấy hôm nay có một ly nước chanh trên bàn ăn sáng.Hình như tôi nhớ không nhầm chanh giúp giải say thì phải. Liền vội vàng
- cảm ơn dì nhiều nhé
Chắc có lẽ dì biết tối qua tôi say nên mới quan tâm,chú đáo đến thế.
Nhưng thật ra ly nước ấy là Hoành Vũ Phong bảo dì làm đấy Nhã Nhã ơi đáng lẽ phải cảm ơn Phong đầu tiên chứ😉Hình như sự quan tâm ấy quá thầm lặng nên Nhã Nhã không hề biết, thực ra Hoành Vũ Phong đã có chút bận tâm đến Nhã Nhã rồi.
Nếu hay cho em xin 1 nút like cmt nhé.Sẻ là động lực của e viết truyện mỗi ngày.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương