Exit
Chương 5: Thiên tài?
Vì không muốn có rắc rối nên Alva miễn cưỡng làm thêm các công việc vốn không phải của cô. Nhưng có điều gì đó luôn khiến cô không thoải mái, có cảm giác như ai đó cứ theo dõi cô
Vì nơi đây quá đông người nên khó nhận ra ai đang nhìn nên cô di chuyển sang một nơi ít người hơn. Cô để ý một chút thì nhận ra ánh nhìn đó đến từ bà hầu trưởng
'Chẳng lẽ bà ta để ý mình từ hôm qua, mình phải cẩn trọng hơn không được để bà ta nghi ngờ' - Alva suy tính
Chẳng mấy chốc là hoàng hôn, cuối cùng cô cũng được về phòng nghỉ ngơi. Đúng là bối cảnh ngày xưa, những kẻ không có quyền lực chỉ xem như rác rưởi
"Cô bé gầy gò vậy mà bọn chúng bóc lột kinh thật, chắc cô bé luôn phải chịu đựng chuyện thế này..."
Ngẫm lại thì chưa biết bộ truyện này có đấu trí nhiều không, cô chỉ được học hết cấp 2 mà thôi nên nếu nói về mưu mô thì rất kém
"Cũng may là không xuyên vào thể loại cung đấu, chứ không là rớt đầu như chơi. Sỡ dĩ mình tới giờ vẫn thuận lợi là vì không phải tỏ ra thông minh..."
Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ tiêu cực, đến giờ này thì chỉ có ông Matthew mà thôi
Cô chẳng nghĩ nhiều mà mở cửa ra, chưa đợi cô nói gì ông ấy đã hốt hoảng
"Tiểu thư, mặt ngài sao thế này!?? Là ai đánh ngài bầm cả người như vậy, tôi sẽ dạy dỗ hắn một bài học!!"
"Không được, chút chuyện này chẳng ảnh hưởng ta gì cả. Ông không được rút dây động rừng"
"Nhưng mà..."
"Được rồi, đừng để ý đến chuyện đó. Hôm nay ta phát hiện rằng bà hầu trưởng đang quan sát ta, có lẽ bà ta đã bất đầu nghi ngờ. Từ nay ông đừng lui đến phòng ta nữa, có chuyện cần ta sẽ gọi ông"
"Vậy thì ngài phải hứa với ta phải chăm sóc bản thân thật tốt, ăn uống đầy đủ. Nếu có chuyện gì khó khăn ngài cứ bảo ta"
"Ta biết rồi, giờ ông hãy chỉ ta cách nâng cao ma thuật sau này ta sẽ tự luyện tập"
"Chuyện đó thì đơn giản, chỉ cần đá ma thuật có mức độ phù hợp thôi. Chỉ số ma thuật của ngài là bao nhiêu?"
"Cái này..ta chưa biết và ta cũng không có quả cầu đo lường"
"Vậy ngài dùng đỡ của ta, tuy là loại kém chất lượng nhưng vẫn có con số đại khái để lựa chọn đá ma thuật phù hợp"
Nói rồi Matthew lấy ra một quả cầu có màu đục rất giống với loại dùng để bói toán trong kiếp trước của Alva
"Ngài chỉ cần đặt tay lên và tập trung tinh thần là được"
Alva đặt tay lên quả cầu, nhắm mắt và hít thở sâu. Quả cầu sáng bừng cả căn phòng, các con số bất đầu xuất hiện
"TRÊN MƯỜI NGÀN Ư??? KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!!"
Matthew không tin vào mắt mình, dụi mắt vài lần để nhìn lại. Sau khi xác nhận là thật ông mừng rỡ xúc động ôm chầm lấy cô
"Thiên tài! Tiểu thư ơi ngài là thiên tài!!"
"Khoan đã..tại sao 300 cũng là thiên tài, mười ngàn cũng là thiên tài. Không lẽ mọi người đều có chỉ số rất thấp sao"
"Ngài chính là thiên tài của thiên tài. Vì chỉ số ma thuật có thể tăng lên nhờ luyện tập hoặc các trận chiến cho nên dưới tuổi trưởng thành mà có chỉ số trên 200 là rất có tiềm năng rồi. Sau tuổi trưởng thành, chỉ số ma thuật tăng lên rất nhanh nên chỉ số của người thường trung bình khoảng 20 nghìn trở lên. Những người nhận đặc ân thánh thì vượt trội lên đến vài trăm thậm chí là triệu nghìn"
Nghe xong cô thấy mừng rỡ, thật may mắn vì cơ thể này mạnh đến vậy. Vậy thì sau này có thể báo thù cho Alva thật sự rồi"
"Ngài mới 15 tuổi mà đã có chỉ số gần bằng một người trưởng thành thì sau này nhất định sẽ rất mạnh"
"Vậy thì việc giành lại chức vị công tước dễ dàng hơn nhiều rồi, sau này ta cần phải lập kế hoạch và tích trữ thật nhiều tiền mới được"
"Ngài nói đúng, tôi cũng tiết kiệm được khoản tiền kha khá, vốn để nghỉ hưu nhưng thật vinh hạnh nếu nó có thể giúp ít cho tiểu thư"
"Ông để dành được bao nhiêu, à và hệ thống tiền tệ nơi đây thế nào vậy"
"Tôi để được khoảng 150 đồng vàng, đây không phải số tiền lớn nhưng vẫn giúp ích được cho ngài. Ở đây, 1 đồng vàng bằng 20 đồng bạc và 1 đồng bạc bằng 20 đồng xu. Thực phẩm bình dân giá chỉ từ 20 xu, các vũ khí tầm trung có giá khoảng 10 đồng vàng nhưng vũ khí rẻ tiền thì chỉ có vài chục bạc"
"Như vậy chưa đủ, có lẽ ta sẽ ở đây làm thêm một thời gian nữa rồi chúng ta rời đi. Chẳng phải gia nhân của công tước thì lương cao hơn người bình thường sao"
"Vâng gia nhân ở đây lương thấp nhất là 30 vàng một tháng, đối với dân thường lương 7 vàng là rất cao rồi. Một số khu ổ chuột còn không được nhìn thấy vàng nữa"
"Tạm gác chuyện đó sang một bên, sau khi biết chỉ số rồi thì làm gì tiếp theo?"
"Ngài đợi tôi một chút, tôi sẽ đi tìm viên đá có chỉ số mười nghìn"
Matthew rời đi một lúc rồi quay lại với nhiều cục đá kích thước khác nhau, trông chúng chẳng khác gì cục đá bình thường cả
"Tất cả đá ở lục địa này đều là đá ma thuật, vì vậy ngài có thể tìm thấy nó ở bất cứ đâu. Cách để kiểm tra xem nó có phù hợp với chỉ số ma thuật chưa là chạm nhẹ vào nó. Tiểu thư có thấy nó hiện lên số 0/1000 không"
"Đúng thật" - Alva bất ngờ
"Ngài có nhớ tôi từng nói tôi có chỉ số là một ngàn không, đây là cục đá phù hợp với tôi. Để luyện tập ngài chỉ cần làm vỡ cục đá này bằng cách truyền ma thuật"
Ông nói xong thì nhắm mắt tập trung, đặt tay lên hòn đá chỉ to hơn bàn tay một chút
Bùm~
Hòn đá nổ ra từng mảnh, Matthew khụy người xuống thở dốc
"Ông có sao không??
Alva đỡ ông ngồi lên ghế, không ngờ việc tập luyện lại mệt như thế
"Tôi...tôi..không sao, tiểu thư đừng lo. Vừa nãy tôi đã dùng cạn ma thuật, nếu đợi hồi sức rồi luyện vài lần thì giới hạn ma thuật sẽ tăng lên đáng kể"
"Ta hiểu rồi, ra là ma thuật tăng lên theo cơ chế này! Để ta thử xem"
Cô chạm vào một hòn đá to hơn hòn đá mà ông Matthew làm vỡ, chỉ số hiện lên là 0/10000. Cô đặt tay lên và tập trung, hòn đá nổ ngay lập tức nhưng kì lạ là cô cảm thấy không mệt cho lắm
"Sao nó dễ như vậy, có khi nào chỉ số của hòn đá sai không"
"Vì quả cầu đo lường kém chất lượng nên chỉ đưa ra chỉ số đại khái, qua biểu hiện vừa rồi thì ta biết được chỉ số tiểu thư cao hơn mười nghìn nhiều đấy "
"Vậy để ta thử cái này nhé"
Cô chạm vào một hòn đá to cỡ gương mặt, chỉ số hiện lên 0/15000. Cô đặt cả hai tay và tập trung nhưng lần này kì lạ là dù cô cố đến mức chảy hết mồ hôi nhưng cục đá vẫn chẳng sức mẽ. Hết cách cô thả tay ra thở hỗn hễn
"Sao...lần này....ta cố hết sức cục đá vẫn cứng đơ đơ thế hả"
"Đó là lí do tại sao cần quả cầu đo lường xịn, trước đây cha ngài có cho ta dùng quả cầu chuyên dụng cho các quý tộc. Thì chỉ số chính xác của ta là 1109 nên ta chỉ có thể làm vỡ đá 1000 thôi, tương tự ngài cũng thế. Giả dụ ngài có chỉ số 14000 thì làm vỡ đá 15000 là rất khó"
"Ra là vậy, ta đã biết bản thân chưa đạt đến 15000. Cũng muộn rồi ông lui về đi"
"Hãy để tôi tìm cho ngài đá 11000 để thử, với hiện tại ngài chưa thể làm nổ đá 15000 đâu"
"Không cần đâu, ta sẽ tập luyện chăm chỉ với đá này. Nếu làm vỡ được thì chỉ số sẽ tăng nhanh hơn là đá nhỏ"
Nói rồi cô đẩy ông Matthew ra ngoài
"Yên tâm đi! ông không cần phải lo cho ta như trước kia nữa đâu, nghỉ ngơi đi ông đã vất vả rồi"
"Nhưng...thôi được rồi chúc tiểu thư ngủ ngon"
"Ông cũng ngủ ngon và nhớ là đừng gặp ta tùy tiện nữa đấy. À, vào thời điểm thích hợp ta sẽ nhờ ông dạy ta sử dụng vũ khí"
"Vâng, tôi sẽ chờ ngài"
Alva đóng cửa lại, nhảy vồ lên giường ngủ. Vì quá mệt nên tạm gác mọi việc lại cho ngày mai
Vì nơi đây quá đông người nên khó nhận ra ai đang nhìn nên cô di chuyển sang một nơi ít người hơn. Cô để ý một chút thì nhận ra ánh nhìn đó đến từ bà hầu trưởng
'Chẳng lẽ bà ta để ý mình từ hôm qua, mình phải cẩn trọng hơn không được để bà ta nghi ngờ' - Alva suy tính
Chẳng mấy chốc là hoàng hôn, cuối cùng cô cũng được về phòng nghỉ ngơi. Đúng là bối cảnh ngày xưa, những kẻ không có quyền lực chỉ xem như rác rưởi
"Cô bé gầy gò vậy mà bọn chúng bóc lột kinh thật, chắc cô bé luôn phải chịu đựng chuyện thế này..."
Ngẫm lại thì chưa biết bộ truyện này có đấu trí nhiều không, cô chỉ được học hết cấp 2 mà thôi nên nếu nói về mưu mô thì rất kém
"Cũng may là không xuyên vào thể loại cung đấu, chứ không là rớt đầu như chơi. Sỡ dĩ mình tới giờ vẫn thuận lợi là vì không phải tỏ ra thông minh..."
Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ tiêu cực, đến giờ này thì chỉ có ông Matthew mà thôi
Cô chẳng nghĩ nhiều mà mở cửa ra, chưa đợi cô nói gì ông ấy đã hốt hoảng
"Tiểu thư, mặt ngài sao thế này!?? Là ai đánh ngài bầm cả người như vậy, tôi sẽ dạy dỗ hắn một bài học!!"
"Không được, chút chuyện này chẳng ảnh hưởng ta gì cả. Ông không được rút dây động rừng"
"Nhưng mà..."
"Được rồi, đừng để ý đến chuyện đó. Hôm nay ta phát hiện rằng bà hầu trưởng đang quan sát ta, có lẽ bà ta đã bất đầu nghi ngờ. Từ nay ông đừng lui đến phòng ta nữa, có chuyện cần ta sẽ gọi ông"
"Vậy thì ngài phải hứa với ta phải chăm sóc bản thân thật tốt, ăn uống đầy đủ. Nếu có chuyện gì khó khăn ngài cứ bảo ta"
"Ta biết rồi, giờ ông hãy chỉ ta cách nâng cao ma thuật sau này ta sẽ tự luyện tập"
"Chuyện đó thì đơn giản, chỉ cần đá ma thuật có mức độ phù hợp thôi. Chỉ số ma thuật của ngài là bao nhiêu?"
"Cái này..ta chưa biết và ta cũng không có quả cầu đo lường"
"Vậy ngài dùng đỡ của ta, tuy là loại kém chất lượng nhưng vẫn có con số đại khái để lựa chọn đá ma thuật phù hợp"
Nói rồi Matthew lấy ra một quả cầu có màu đục rất giống với loại dùng để bói toán trong kiếp trước của Alva
"Ngài chỉ cần đặt tay lên và tập trung tinh thần là được"
Alva đặt tay lên quả cầu, nhắm mắt và hít thở sâu. Quả cầu sáng bừng cả căn phòng, các con số bất đầu xuất hiện
"TRÊN MƯỜI NGÀN Ư??? KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!!"
Matthew không tin vào mắt mình, dụi mắt vài lần để nhìn lại. Sau khi xác nhận là thật ông mừng rỡ xúc động ôm chầm lấy cô
"Thiên tài! Tiểu thư ơi ngài là thiên tài!!"
"Khoan đã..tại sao 300 cũng là thiên tài, mười ngàn cũng là thiên tài. Không lẽ mọi người đều có chỉ số rất thấp sao"
"Ngài chính là thiên tài của thiên tài. Vì chỉ số ma thuật có thể tăng lên nhờ luyện tập hoặc các trận chiến cho nên dưới tuổi trưởng thành mà có chỉ số trên 200 là rất có tiềm năng rồi. Sau tuổi trưởng thành, chỉ số ma thuật tăng lên rất nhanh nên chỉ số của người thường trung bình khoảng 20 nghìn trở lên. Những người nhận đặc ân thánh thì vượt trội lên đến vài trăm thậm chí là triệu nghìn"
Nghe xong cô thấy mừng rỡ, thật may mắn vì cơ thể này mạnh đến vậy. Vậy thì sau này có thể báo thù cho Alva thật sự rồi"
"Ngài mới 15 tuổi mà đã có chỉ số gần bằng một người trưởng thành thì sau này nhất định sẽ rất mạnh"
"Vậy thì việc giành lại chức vị công tước dễ dàng hơn nhiều rồi, sau này ta cần phải lập kế hoạch và tích trữ thật nhiều tiền mới được"
"Ngài nói đúng, tôi cũng tiết kiệm được khoản tiền kha khá, vốn để nghỉ hưu nhưng thật vinh hạnh nếu nó có thể giúp ít cho tiểu thư"
"Ông để dành được bao nhiêu, à và hệ thống tiền tệ nơi đây thế nào vậy"
"Tôi để được khoảng 150 đồng vàng, đây không phải số tiền lớn nhưng vẫn giúp ích được cho ngài. Ở đây, 1 đồng vàng bằng 20 đồng bạc và 1 đồng bạc bằng 20 đồng xu. Thực phẩm bình dân giá chỉ từ 20 xu, các vũ khí tầm trung có giá khoảng 10 đồng vàng nhưng vũ khí rẻ tiền thì chỉ có vài chục bạc"
"Như vậy chưa đủ, có lẽ ta sẽ ở đây làm thêm một thời gian nữa rồi chúng ta rời đi. Chẳng phải gia nhân của công tước thì lương cao hơn người bình thường sao"
"Vâng gia nhân ở đây lương thấp nhất là 30 vàng một tháng, đối với dân thường lương 7 vàng là rất cao rồi. Một số khu ổ chuột còn không được nhìn thấy vàng nữa"
"Tạm gác chuyện đó sang một bên, sau khi biết chỉ số rồi thì làm gì tiếp theo?"
"Ngài đợi tôi một chút, tôi sẽ đi tìm viên đá có chỉ số mười nghìn"
Matthew rời đi một lúc rồi quay lại với nhiều cục đá kích thước khác nhau, trông chúng chẳng khác gì cục đá bình thường cả
"Tất cả đá ở lục địa này đều là đá ma thuật, vì vậy ngài có thể tìm thấy nó ở bất cứ đâu. Cách để kiểm tra xem nó có phù hợp với chỉ số ma thuật chưa là chạm nhẹ vào nó. Tiểu thư có thấy nó hiện lên số 0/1000 không"
"Đúng thật" - Alva bất ngờ
"Ngài có nhớ tôi từng nói tôi có chỉ số là một ngàn không, đây là cục đá phù hợp với tôi. Để luyện tập ngài chỉ cần làm vỡ cục đá này bằng cách truyền ma thuật"
Ông nói xong thì nhắm mắt tập trung, đặt tay lên hòn đá chỉ to hơn bàn tay một chút
Bùm~
Hòn đá nổ ra từng mảnh, Matthew khụy người xuống thở dốc
"Ông có sao không??
Alva đỡ ông ngồi lên ghế, không ngờ việc tập luyện lại mệt như thế
"Tôi...tôi..không sao, tiểu thư đừng lo. Vừa nãy tôi đã dùng cạn ma thuật, nếu đợi hồi sức rồi luyện vài lần thì giới hạn ma thuật sẽ tăng lên đáng kể"
"Ta hiểu rồi, ra là ma thuật tăng lên theo cơ chế này! Để ta thử xem"
Cô chạm vào một hòn đá to hơn hòn đá mà ông Matthew làm vỡ, chỉ số hiện lên là 0/10000. Cô đặt tay lên và tập trung, hòn đá nổ ngay lập tức nhưng kì lạ là cô cảm thấy không mệt cho lắm
"Sao nó dễ như vậy, có khi nào chỉ số của hòn đá sai không"
"Vì quả cầu đo lường kém chất lượng nên chỉ đưa ra chỉ số đại khái, qua biểu hiện vừa rồi thì ta biết được chỉ số tiểu thư cao hơn mười nghìn nhiều đấy "
"Vậy để ta thử cái này nhé"
Cô chạm vào một hòn đá to cỡ gương mặt, chỉ số hiện lên 0/15000. Cô đặt cả hai tay và tập trung nhưng lần này kì lạ là dù cô cố đến mức chảy hết mồ hôi nhưng cục đá vẫn chẳng sức mẽ. Hết cách cô thả tay ra thở hỗn hễn
"Sao...lần này....ta cố hết sức cục đá vẫn cứng đơ đơ thế hả"
"Đó là lí do tại sao cần quả cầu đo lường xịn, trước đây cha ngài có cho ta dùng quả cầu chuyên dụng cho các quý tộc. Thì chỉ số chính xác của ta là 1109 nên ta chỉ có thể làm vỡ đá 1000 thôi, tương tự ngài cũng thế. Giả dụ ngài có chỉ số 14000 thì làm vỡ đá 15000 là rất khó"
"Ra là vậy, ta đã biết bản thân chưa đạt đến 15000. Cũng muộn rồi ông lui về đi"
"Hãy để tôi tìm cho ngài đá 11000 để thử, với hiện tại ngài chưa thể làm nổ đá 15000 đâu"
"Không cần đâu, ta sẽ tập luyện chăm chỉ với đá này. Nếu làm vỡ được thì chỉ số sẽ tăng nhanh hơn là đá nhỏ"
Nói rồi cô đẩy ông Matthew ra ngoài
"Yên tâm đi! ông không cần phải lo cho ta như trước kia nữa đâu, nghỉ ngơi đi ông đã vất vả rồi"
"Nhưng...thôi được rồi chúc tiểu thư ngủ ngon"
"Ông cũng ngủ ngon và nhớ là đừng gặp ta tùy tiện nữa đấy. À, vào thời điểm thích hợp ta sẽ nhờ ông dạy ta sử dụng vũ khí"
"Vâng, tôi sẽ chờ ngài"
Alva đóng cửa lại, nhảy vồ lên giường ngủ. Vì quá mệt nên tạm gác mọi việc lại cho ngày mai
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương