[Fanfic Dịch Saint Seiya] [Shaka X Mu/Saga X Mu] Hoa Cánh Bướm Bên Bờ
Chương 12
"Sha. . . Shaka. . ." Mu có chút do dự mở miệng, mười năm cũng không thể quên tên, lúc nói ra lại hơi run rẩy.Shaka như nghe được có người đang gọi anh, khóe miệng hơi giật giật.Mu nhìn xung quanh, cảm thấy cứ ở nghĩa địa thánh y cũng không phải cách, liền đỡ Shaka dậy, để một tay của anh khoác lên vai mình, thận trọng dịch chuyển trở về công quán.Nghe bên ngoài có động tĩnh, Kiki đang chơi bên trong chạy ra nghênh đón tiên sinh của nhóc, lại nhìn thấy tiên sinh đang đỡ một người.Người kia bị thương rất nặng, mặc khôi giáp hoàng kim, mùi máu tanh khiến Kiki không quá thoải mái, lần đầu tiên Kiki gặp tình huống này."Tiên. . . Tiên sinh. . ." Kiki do dự mở miệng.Mu ôn nhu cười một tiếng với Kiki, "Kiki có thể tự chơi không? Đây là bạn của tiên sinh, bị thương, tiên sinh cần cứu cậu ấy trước."Kiki nghiêm túc gật đầu, liền trở về trong phòng ở lầu một của mình.Mu lần nữa dùng Thuấn Gian dịch chuyển, đưa Shaka lên lầu hai công quán.Đặt Shaka bị thương lên giường của mình, cau mày nhìn hoàng kim thánh y trên người Shaka.Mặc dù thánh đấu sĩ cũng rất quen mặc thánh y, mặc thánh y lên người cũng không có không thoải mái, nhưng dưới tình huống Mu không có cách nào băng bó chữa trị, ngay cả Shaka thương ở đâu y cũng không thấy được.Mu ôm suy nghĩ, đứng ở mép giường, nhẹ nhàng nói bên tai Shaka, "Shaka, có thể cởi thánh y không?"Khí tức như lan khiến Shaka dần thả lỏng lông mày, sau đó xuất hiện một đạo kim quang, thánh y cung Xử Nữ đã rời khỏi người Shaka, tự động hợp thành hình dáng thánh y trên không trung, chậm rãi đáp xuống một góc.Chân mày của Mu nhíu chặt hơn, vết thương của người trước mắt nặng hơn so với y dự liệu, ít nhất phải cần một khoảng thời gian điều dưỡng mới được.Cũng may bình thường thánh đấu sĩ huấn luyện cũng thường xuyên bị thương, vết thương của Shaka dù rất nặng nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, trước dùng lau vết thương, sau đó sẽ dùng cosmo giúp Shaka chữa trị, vận khí tốt có thể khiến Shaka tỉnh lại ngay.Vào phòng bếp đun nước, không quên đưa Kiki từ lầu một lên lầu ba.Cũng may Kiki rất hiểu chuyện, bình thường tinh nghịch thuộc về tinh nghịch, thời khắc mấu chốt sẽ không quấy rối. Biết tiên sinh có chuyện phải làm, nghe lời đến lầu ba tiếp tục chơi.Sau khi trở lại nước đã đun xong, nhìn người nằm trên giường vẫn hôn mê bất tỉnh, Mu khẽ thở dài, bưng nước ngồi xuống mép giường.Nhẹ nhàng vén áo ra, Mu đỏ ửng mặt, nói thật, người trước mắt này không quá giống thánh đấu sĩ, da thịt trắng nõn như chỉ cần dùng hơi thổi sẽ có thể phá vỡ, nếu nói là chiến binh bách chiến, không bằng nói là vương tử được bảo vệ.Cho dù hôn mê cũng tản ra khí chất xuất trần, như hoa sen thánh khiết lại xinh đẹp.Khi còn bé Mu cảm thấy Shaka đặc biệt đẹp, thích quấn lấy anh, không nghĩ tới trưởng thành rồi Mu cảm thấy Shaka càng thêm đẹp.Mu lắc đầu một cái, ném suy nghĩ kỳ quái trong đầu ra, không còn là trẻ con, không thể suy nghĩ hay hành động như đứa trẻ mười năm trước.Chẳng qua tình hình của Shaka không lạc quan, quần áo vì máu mà dính vào vết thương, Mu nhẹ nhàng kéo ra, cũng cảm thấy Shaka chấn động một cái, hẳn là cảm thấy đau.Mu cũng muốn xử lý vết thương cho Shaka thật tốt, nhưng Mu bình sinh sống mười năm, cũng chỉ dùng thuốc chữa vết thương nhỏ cho Kiki.Nhanh chóng xé miếng vải dính trên vết thương xuống, dù Shaka hôn mê cũng phát ra thanh âm nhỏ.Mu vội vàng dùng nước rửa vết thương cho Shaka, cẩn thận, nhẹ nhàng, rất sợ làm đau Shaka, sợ hơn là lưu lại vết thương trên làn da trắng như ngọc của Shaka.Xử lý xong vết thương của Shaka, nhìn người trước mắt đã được băng bó, Mu thở dài nhẹ nhõm.Mười năm qua quá an ổn, cho dù tự tu luyện ở Jamir, cũng rất ít khi bị trọng thương, Mu thật sợ đem vết thương của Shaka trở nên ác liệt hơn.Bình tĩnh lại mới nhớ tới, trên lầu còn có một người.Mu dịch chuyển đến lầu ba, như y suy đoán, Kiki chơi mệt, đã ngủ trên giường.Mu cũng không đánh thức Kiki, kéo chăn cho Kiki, quay lại phòng bếp ở lầu hai, bắt đầu làm cơm tối.Bởi vì không biết Shaka có thể tỉnh lại không, Mu làm nhiều cơm một chút.Đêm ở Jamir rất lạnh, nhất là ở công quán cao mấy ngàn thước, gió lạnh thấu xương thổi vào từ cửa sổ, trước kia Mu một mình thì không vấn đề, sau đó nhặt được Kiki, sợ Kiki bị bệnh, Mu luôn dùng cosmo bao quanh công quán.Hôm nay cũng không ngoại lệ.Sau khi Kiki dùng cơm xong, nằm ở mép giường nhìn Shaka còn đang ngủ một lúc lâu, xoay đầu lại mặt đầy hâm mộ nói, "Tiên sinh, chú ấy thật đẹp."Mu cười gõ đầu Kiki, "Con trai không thể nói đẹp.""Vậy nói gì?"Mu sững sốt một chút, cảm giác giống như đã từng biết cuộc đối thoại này, ở quá khứ rất xa, y và sư phụ y, y và anh Afrodite ở Thánh Vực, cũng có đối thoại ấm áp như vậy.Mu đứng dậy, ôm Kiki đang nằm trên mép giường vào trong lòng mình, nhàn nhạt nói, "Kiki, sống cùng tiên sinh có vui không?""Có! ! Kiki thích nhất ở cùng với tiên sinh! !""Vậy. . . nếu có một ngày, muốn con rời khỏi tiên sinh. . .""Không muốn không muốn! Con không muốn rời khỏi tiên sinh! ! !""Nhưng vạn nhất tiên sinh phải đến một chỗ rất xa thì sao? . . ." Mu biết, lần này y gặp phải Shaka, tuyệt đối không phải tình cờ, y sẽ không ngây thơ cho rằng không ai biết y đang ở đây, ít nhất nên biết đều biết y ở đây, chưa tới, chẳng qua là vấn đề thời gian.Shaka đến, không nghi ngờ phá vỡ an tĩnh mười năm.Coi như thánh đấu sĩ, có thể có mười năm sống cuộc sống của người bình thường, đã là không dễ. . .Cho nên, y không xa cầu cái gì nữa. . .Từ thời thần thoại, y bảo vệ, chỉ có thể là vị nữ thần cao cao tại thượng kia."Vậy Kiki đi cùng tiên sinh! !""Ha ha." Mu cười xoa đầu Kiki, "Vậy Kiki phải sớm đi ngủ, như vậy mới có thể trưởng thành.""Vâng! ! Tiên sinh con đi ngủ trước! !"" Ừ, ta đưa con đến ba lầu."Thu xếp Kiki ổn thỏa, Mu trở lại lầu hai, kinh ngạc phát hiện, người vốn nên ngủ trên giường đã thức dậy, tự mình ngồi trước bàn ăn, không quen cầm đũa, ăn phần thức ăn y làm trước đó.Nghe thấy tiếng động, người ăn cơm để đũa xuống, quay đầu lại.Mu thấy được đôi mắt xanh trời mà y cho rằng đẹp nhất thế gian.Đôi mắt của Shaka, như bầu trời xanh biếc, như màu xanh biển Aegean, thuần khiết không dính hạt bụi, đôi mắt thần thánh lại xinh đẹp, đang nhìn chằm chằm y.Mà y, tựa như cũng có thể từ ánh mắt xanh biếc kia, thấy mình cũng đang nhìn chằm chằm Shaka."Đã lâu không gặp." Shaka nói trước."Đã lâu không gặp. . ." Mu cảm thấy mình làm chủ nhà mà để khách mở miệng trước thật thất lễ, lấy một cái ghế, ngồi xuống bên cạnh Shaka."Người thừa kế cung Bạch Dương?"Mu ngẩn người, mới phát hiện Shaka đang nhắc Kiki, vội vàng nói, "Không phải, chẳng qua là tình cờ nhặt được trong tuyết, tạm thời nhận nuôi."Shaka không nói gì thêm, quay lại ăn thức ăn trong chén.Mu cũng không nói gì, lúc đợi Shaka ăn xong, liền lấy một quyển sách, an tĩnh ngồi cách đó không xa xem.Khi Mu cảm thấy hơi mệt mỏi muốn cử động cánh tay, ngẩng đầu nhìn thấy Shaka đang nhìn y, ánh mắt xanh biếc đẹp đến tột đỉnh.Mu mới phát hiện trong nhiều năm sau khi Kiki ngủ, y có thói quen một mình đọc sách, hôm nay lại quên Shaka vẫn còn ở đây.Lúng túng đóng sách lại, muốn mở miệng nói gì, nhưng đột nhiên cảm thấy cách nhau mười năm, đã từng là hai đứa nhỏ hình bóng không rời, bây giờ lại không biết nên nói cái gì."Cậu. . . Không cần nhắm mắt lại sao?" Mu cảm thấy y không nói gì sẽ rất ngại, nhưng y cũng không biết phải nói gì."Bình thường vẫn nhắm lại."Lại lúng túng không lời."Vậy. . ." Mu đứng lên, "Ăn xong rồi liền lên giường nghỉ ngơi đi, cậu bị thương rất nặng, tớ đi thu dọn."Shaka không nói gì, đứng dậy trở lại trên giường, nhưng ngồi xuống mép giường cũng không nằm xuống, nhìn bóng người màu tím bận rộn trong căn phòng không lớn."Tóc thật dài. . ." Shaka nói."Cái gì?" Mu đang rửa chén phòng bếp nghe không được rõ ràng lắm."Không có gì." Shaka không quấy rầy Mu rửa chén nữa, quay lại nhìn xung quanh phòng.Phòng không lớn, chỉ có đồ dùng hàng ngày nhất định, nhưng quét dọn rất sạch sẽ ngăn nắp, đồ được bày chỉnh tề, nhiều nhất trong phòng, tất nhiên là sách.Nếu như một mình sống ở đây, nhất định sẽ tịch mịch. . .Đây là cảm nhận đầu tiên của Shaka."Đợi lâu rồi." Mu từ trong bếp đi ra, ngượng ngùng nói, "Phòng đơn sơ, cậu đành ở tạm.""Không sao." Shaka nói, đồng thời nhìn về phía Mu.Đúng lúc Mu cũng nhìn Shaka.Thời gian tựa như dừng lại, hai người mười năm không gặp, cứ như vậy không chớp mắt nhìn đối phương."Những năm này. . ." Shaka nghiêng đầu, nhắm đôi mắt xanh thẳm lại, "Có khỏe không. . ."" Ừ. . ." Mu hơi tiếc nhìn Shaka nhắm mắt, khi còn bé y không hiểu chuyện, rất thích kéo Shaka, để cho anh mở mắt nhìn y, thậm chí ngày ngày khen Shaka đẹp thế nào, thật may khi đó Shaka cũng nhỏ, hẳn đã không nhớ nữa, nếu không nhắc lại thật ngượng ngùng.Mu không khỏi nghĩ đến cuộc đối thoại vừa rồi với Kiki, khóe miệng tự nhiên cong lên cười, đúng vậy, trẻ con mà."Quả nhiên Tiểu Mu cười lên đẹp nhất."Lời của Shaka khiến Mu chấn kinh, nụ cười trên khóe miệng cũng cứng lại, mở to mắt nhìn người bạn tóc vàng lại mở mắt.Kết quả người đối diện cũng không chút keo kiệt lộ ra nụ cười, giống như hoa sen nở rộ, thánh khiết không nhiễm một hạt bụi, "Chẳng lẽ không đúng sao?"Mu mất mấy giây mới tiêu hóa hết câu nói cùng biểu tình tươi cười của Shaka.Nếu như người đối diện vẫn là đứa trẻ mười năm trước, y có thể hiểu được loại đối thoại kỳ quái này, nhưng người trước mắt này rõ ràng chỉ nhỏ hơn mình nửa tuổi."Tiểu Mu ~~~" Shaka thay đổi thái độ trước đây, đi đến bên Mu liền trực tiếp ôm lại, Mu bị dọa không dám làm hành động nhỏ nào.Còn nhớ khi còn bé lúc mới vừa gặp Shaka, y vui mừng ôm lấy Shaka, kết quả bị Shaka không chút lưu tình đẩy ngã xuống đất, một bộ trang nghiêm không quen tiếp xúc với người khác.Sau đó y cảm nắng, Shaka đưa y đến vườn Sala, dáng vẻ Shaka ngượng ngùng đỏ mặt, bây giờ Mu vẫn nhớ.Nhưng mà. . . Khi đó y cũng thật quá nhỏ không hiểu chuyện, Afrodite dạy y cái gì y liền học cái đấy. . . Hướng về phía này hôn, hướng về phía kia ôm. . .Cho tới Shaka động chút là đỏ mặt, mỗi lần đỏ từ mặt đến cổ. . .Sau đó Shaka còn tìm một đống luận chứng cho hành động sai lầm của Mu.Có thể trong chốc lát Mu khó có thể thay đổi, nhất là đối với Shaka, mặc dù ba năm sau không khoa trương như ban đầu, nhưng thỉnh thoảng vẫn kéo tay Shaka, hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn, thậm chí còn ôm, chẳng qua Shaka không thích tiếp xúc với người khác, ít nhất, Mu cảm thấy mỗi lần như vậy Shaka liền như biến thành khúc gỗ, chỉ biết đỏ mặt.Bây giờ, Shaka lại chủ động ôm y?Chẳng lẽ Shaka là bị ai nhập rồi sao?Rõ ràng mười năm trước Shaka là như vậy thần thánh cao không thể leo tới, không nói mười năm trước, chính là một phút trước, Shaka vẫn mang đến cảm giác người gần với thần nhất hoàn mỹ vô cùng. . .Nhưng bây giờ. . .Bây giờ người ôm lấy y. . . Thật sự là Shaka? Không biết có phải bị thương nên đầu óc hư mất rồi không. . ."Tiểu Mu. . . tớ có thể tạm thời ở đây không?"Mu vẫn không thể nào phục hồi tinh thần từ thay đổi của Shaka, trong đầu lại đột nhiên hiện ra một ngườiAfrodite.Lúc nhỏ, chính là Afrodite cho Mu cảm giác này. Nhất là mỗi lần Afrodite chơi xấu liền mở miệng cầu y, y thì không cách nào cự tuyệt.Chẳng lẽ. . . mười năm qua Shaka đi theo Afrodite sao?"Tiểu Mu không nói chính là thầm chấp nhận, sau này tớ liền ở đây! ! !""Đây. . . chuyện này. . ." Trên đầu Mu phủ đầy hắc tuyến, "Sha. . . Shaka. . ."Shaka cười, chớp đôi mắt xanh thẳm, nhìn Mu, ý gọi là anh có chuyện gì?"Không. . . Không có. . ." Mu đầu hàng, cẩn thận suy nghĩ một chút, y chỉ biết Shaka lúc còn nhỏ, đây là Shaka trưởng thành của mười năm sau, tính cách vì hoàn cảnh mà thay đổi cũng không phải không thể, chính y cũng không phải không thay đổi?"Ừm ~~ vậy tớ liền ngủ ở đây." Shaka tự mình nhận giường, mà giường đó, người sáng suốt có thể nhìn ra đây là của chủ nhân công quán.Nhìn Shaka hoàn toàn giống như một người khác, Mu quả thực không cách nào liên tưởng đến nam nhân gần với thần nhất trong trí nhớ, chỉ đành thở dài, dọn dẹp một chút cho Shaka, tìm chăn giường.Nhìn bóng lưng bận rộn của Mu, Shaka khẽ híp đôi mắt, khóe miệng không còn nụ cười.Mu, lần này nhất định không để cậu trốn."Vậy. . . Shaka, tớ ngủ lầu trên, có chuyện dùng cosmo gọi tớ." Mu thu dọn lại hết thảy, nói với Shaka."Tiểu Mu có thể ngủ chung không? Tớ bị thương không có tiện. . ."Mu có chút do dự nhìn Shaka. . . Shaka nói cũng không phải không có đạo lý, ngủ chung có thể dễ giúp đỡ hơn. . . Nhưng mà. . .Mười năm qua, trừ lúc mới nhặt được Kiki, sợ Kiki đá chăn nên ngủ chung với nhóc, y không ngủ chung với người khác, nhất là bạn cùng lứa. . ."Vậy. . ." Mu suy nghĩ một chút, nói, "Tớ ngủ bên này đi."Dứt lời, bàn cơm bị Mu dịch chuyển đi, thay vào đó là một giường đá sạch sẽ.Nhìn thân ảnh màu tím lại bắt đầu sửa sang giường đá, Shaka co rút khóe miệng.Niệm lực đáng ghét đáng ghét đáng ghét."Được rồi ~~" Mu cười quay đầu lại, vốn định khách khí mấy câu với Shaka, không ngờ thấy Shaka đã nhắm lại, ngồi thiền trên giường, cũng không quấy rầy Shaka nữa, cầm một quyển sách khác, ngồi trên giường đọc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương