FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])
Chương 109
2 giờ 30 phút sáng. Thời Lạc nằm ở trên giường xem bình luận trên tài khoản Weibo phụ của mình. Càng xem càng đầu đau.
“Có thể là em thật sự có chút thiếu……” Thời Lạc nhìn bình luận của fans, biểu tình chấn động, “Mấy bình luận này…… Đây đều là cái gì a? Còn không bằng trước kia! Tiếp tục mắng em bệnh tâm thần, mắng em kỹ nữ cũng được a.”
Dư Thúy mới vừa tắm xong, tùy tiện mặc áo ngắn tay và quần thể thao coi như đồ ngủ. Hắn đi đến mép giường, run run kéo chăn ngồi vào trên giường, “Khen em còn không được hả?”
“Bây giờ cái này không phải là khen…… Đây là tâng bốc.” Thời Lạc trong nháy mắt đã nghi ngờ bản thân, "Em viết văn tốt như vậy hả? Đều nói em là tài tử điện cạnh. Những lời em viết lúc trước tuyệt như vậy sao?" . truyện đam mỹ
Thời Lạc không nỡ nhìn thẳng bình luận, ẩn ẩn lo lắng, “Chiếu theo cái tư thế này. Thậm chí em còn lo có fan sẽ đem nội dung trong tài khoản phụ của em làm thành đèn bài mang đến sân thi đấu.”
Dư Thúy tưởng tượng một chút cái thịnh thế kia, thế nhưng cảm thấy cũng không tệ lắm.
Thời Lạc bỏ di động, nằm yên trên giường, khó có thể đi vào giấc ngủ, “Bị thổi đến nỗi…… Em cảm thấy em con mẹ nó khả năng thật đúng là nhà văn bị bỏ quên vì nghiện mạng.”
Dư Thúy, “……”
Dư Thúy tĩnh một lát, nói, “Tuy rằng đối với anh thì không có gì tốt. Nhưng anh kiến nghị em nhìn lại bình luận ở tài khoản chính của em đi. Bình tĩnh một chút.”
Thời Lạc ngẩn ra, cầm lấy di động đăng nhập tài khoản chính của mình. Chưa kịp xem bình luận đã thấy tin nhắn ào ào. Thời Lạc ấn mở.......
[ Anh ta làm sao mà ôn nhu? Đừng cả ngày trầm mê nam nhân. Luyện súng cho tốt. ]
[ Thời thần, tuy rằng biết cậu sẽ không thừa nhận. Nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở cậu một chút. Không cần quá khăng khăng một mực với tra nam kia a!!! ]
[ Làm sao mà ôn nhu??? Dư thần tuy rằng cũng chưa từng yêu đương, nhưng hiển nhiên hai người không cũng một đẳng cấp. Nhãi con tranh đua a. Người ta tùy tiện lấy cho cậu ly nước ấm cậu đã cảm thấy người ta ôn nhu!!! ]
[ Tuy rằng tôi kỳ thật là fan Whisper, nhưng tôi phải tới nói câu đắc tội với anh ấy. Anh ấy quá sành sỏi. Cậu nhất định phải bình tĩnh một chút. Không cần thích anh ấy nhiều hơn anh thích cậu có biết không? Sốt ruột thay cho cậu. Cậu không biết yêu đương, tại sao luôn là người chủ động bày tỏ tình yêu? ]
[ Mâu thuẫn quá. Hai người không ở bên nhau tôi không thoải mái. Ở bên nhau rồi tôi lại lo cậu bị tra nam đùa bỡn tình cảm…… Thời thần, đừng cái gì cũng dốc toàn lực ra ứng phó. Vô cùng lo lắng cho cậu. ]
Thời Lạc nhìn nhân gian chân thật trong chốc lát, dần dần khôi phục bình thường, “…… Rốt cuộc anh đã tạo bao nhiêu nghiệt, để chính fan của anh còn khuyên em đừng hãm quá sâu?”
“Không biết.” Dư Thúy bị nói tra nam sớm đã chết lặng, “Mới chỉ thích một người, cũng chỉ kết giao với một người. Nhưng từ ngày còn chưa quen biết em đã bị gọi là tra nam...... Có một năm về nhà ăn tết. Bố anh còn cố ý hỏi anh.....”
Thời Lạc nghiêng đầu nhìn về phía Dư Thúy, “Hỏi cái gì?”
“Hỏi anh……” Dư Thúy nhớ lại nguyên văn lời nói của bố mình, cố sức nói, “Có phải lợi dụng fan trẻ tuổi, tâm lý truy tinh mù quáng mà có nhiều mối quan hệ không có đạo đức hay không.”
Thời Lạc cứng lại, ngắn gọn nói “Thảo fan.”*
“Bố anh không hiểu cái này. Là ngẫu nhiên tìm tên anh, thấy có người nói anh là tra nam.” Dư Thúy nhắm mắt lại, “Một lần hiểu lầm rất nghiêm trọng…… Làm bố anh cảm thấy tuy anh chưa thành niên, nhưng sinh hoạt cá nhân đã lang thang ra ngoài dự kiến của ông. Còn gọi điện cho câu lạc bộ, để câu lạc bộ tăng mạnh quản lý với anh.”
Thời Lạc cười một cái, một lát sau thấp giọng nói, “Có cần giúp anh làm sáng tỏ một chút không?”
“Này có cái gì mà làm sáng tỏ?” Dư Thúy vốn dĩ cũng không thèm để ý, “Người khác nói thì nói, anh tra hay không trong lòng em hiểu không phải là được rồi sao?”
Dư Thúy nghiêng người, ôm Thời Lạc, nửa ngủ nửa tỉnh nói, “Người khác đều cho rằng anh yêu đương sẽ là tra nam…… Chờ thêm thật nhiều năm nữa, anh vẫn quyết chí không thay đổi với em, không phải càng làm cho em lợi hại hả…… tra nam cũng đều ăn gắt gao……”
Muộn quá rồi, Dư Thúy đã sớm mệt nhọc, nói xong liền ngủ luôn.
Hôm sau, đều chờ buổi tối rút thăm kết quả, không ai có tâm tư huấn luyện cho tốt, lão Kiều cũng không an bài, vẫn để mọi người tự do huấn luyện và bổ sung thời lượng phát sóng trực tiếp. Puppy với Thần Hỏa vẫn phát sóng trực tiếp như hôm qua. Chỉ có Thời Lạc đau khổ vẫn ngay thẳng đơn bài chưa từng nghỉ ngơi. Lão Kiều nhìn đến là đau lòng, "Cậu nghỉ một lát đi. Chịu như vậy thật không được."
Thời Lạc lắc đầu, “Em không mệt.”
Lão Kiều thiệt tình nói, “Anh không nói cậu, là anh nói fan cậu không chịu như vậy được.”
Thời Lạc, “……”
Lão Kiều làm bồi luyện cho Thời Lạc đã làm ra bóng ma, “Làm fan của cậu có khó không? Đổ tám đời mốc cả ngày đi theo cậu huấn luyện cường độ cao. Cậu thì đến cái mic cũng không mở, buồn tẻ thế nào? Fan của cậu sau này lại không đánh chuyên nghiệp, xem cậu huấn luyện có ý nghĩa gì chứ?”
“Nghỉ một lát đi.” Lão Kiều thấp giọng nói, “Giám đốc Chu nửa đêm qua còn tìm anh. Dứt khoát đòi trả anh tiền lương bồi luyện.”
Lão Kiều cự tuyệt vài lần, nhưng không lay chuyển được Chu Hỏa. Có thêm không ít tiền tất nhiên là vui vẻ. Lão Kiều vỗ vỗ Thời Lạc, thúc giục, “Tháng này anh có thêm không ít tiền, mua bánh kem cho mấy đứa..… Đi xuống lầu ăn, nghỉ một lát rồi lại lên.”
Thời Lạc không nói ra chuyện Dư Thúy bảo mình đi tìm Chu Hỏa, sợ lão Kiều hỏi nhiều lại lộ, chỉ phải đóng phát sóng trực tiếp, đứng dậy đi xuống lầu.
Dư Thúy vừa mới đánh xong một ván trò chơi, ngẩng đầu nhìn qua chỗ Thời Lạc, hỏi lão Kiều, “Em ấy còn thiếu mấy tiếng?”
“Còn thiếu……” Lão Kiều nhìn phần hỗ trợ phát sóng trực tiếp vẫn mở trên bàn Thời Lạc, “Tháng này cậu ấy không thể phát đủ được...... phát thêm năm tiếng nữa là có thể lấy được một nửa phí ký hợp đồng phát sóng trực tiếp.”
Dư Thúy hủy bỏ xếp đội trong trò chơi, cầm di động nhắn tin cho Thời Lạc.
Một lát sau, di động Dư Thúy rung lên, Dư Thúy nhìn lướt qua, đứng dậy.
Dưới lầu một, Thời Lạc rút khăn giấy lau miêng, rời khỏi giao diện Wechat, mở ứng dụng của nền tảng phát sóng trực tiếp đã ký hợp đồng ra.
Trong giao diện các phòng được ứng dụng đề cử, phòng phát sóng trực tiếp của Evil hiển thị đang mở.
Thời Lạc ấn vào phòng phát sóng trực tiếp của mình. Phòng phát sóng trực tiếp vẫn không mở camera, không mở mic. Thập phần an tĩnh. Một lát sau, chỉ thấy trong giao diện, bản cài đặt trò chơi được mở ra, tài khoản của mình bị thoát ra ngoài.
Các fan đối với việc Thời Lạc giây trước tắt phát sóng, giây sau lại mở thì có chút không hiểu. Bắt đầu gửi bình luận.
[ Vừa rồi căn cứ mất mạng sao? hhhhh ]
[ Là muốn đăng nhập tài khoản phụ, không cẩn thận đem phòng phát sóng trực tiếp đóng đi sao? ]
[ Tài khoản chính vào top 10 bảng xếp hạng, lại bắt đầu luyện tài khoản phụ sao? Lạc của chị thật chăm chỉ? ]
[ Em có hơi không đỡ được…… Anh không mệt sao? Phòng phát sóng trực tiếp của người khác đều tán gẫu nói chuyện phiếm, chỉ có phòng phát sóng trực tiếp của chúng ta là giống như sắp thi đại học. ]
[ Không đỡ được +1. Không khí học thuật ở phòng phát sóng trực tiếp của Thời thần quá nồng, từ ngày hôm qua đã bắt đầu huấn luyện chúng ta cường độ cao. t0t ]
Tài khoản liên đoàn của Thời Lạc bị rời khỏi trò chơi, giao diện đăng nhập vào trò chơi lại hiện ra. Ở giao diện xem phát sóng trực tiếp, chỉ thấy con trỏ chuột di chuyển đến chỗ đăng nhập tài khoản. Người đang phát sóng trực tiếp gõ từng chữ từng chữ đưa tài khoản của mình vào......
Free Whisper.
Giao diện đăng nhập, phần mật mã không hiển thị, nhưng id trò chơi thì không.
Người thao tác máy tính đánh mật mã thật nhanh. Đăng nhập thành công.
Lỗ tai Thời Lạc hơi hơi đỏ.
Phòng phát sóng trực tiếp bình luận bay kín màn hình, Thời Lạc phải thiết lập chế độ đơn giản hóa mới có thể miễn cưỡng thấy rõ mấy cái.
[??????? ]
[ Cái…… Tình…… Huống…… Này…… Là......Sao? ]
[ Ách…… Đây là Thời thần đột nhiên muốn chơi Y Liệu Sư sao? Mượn tài khoản của Whisper chơi à? ]
[ Cậu ấy mượn cái rắm, Thời nhãi con có tài khoản Y Liệu Sư, không cần mượn cái kia. ]
[ Rốt cuộc tình huống là như thế nào??? ]
[ Free Whisper, ở đây có anh bạn nhỏ chơi trộm tài khoản của anh này! ]
[ Tôi điên rồi, có phải chơi trộm tài khoản của bạn trai không? Ai nha…… Dễ thương chết mất. ]
[ Không cần mang tiết tấu! Lạc của tôi chỉ là không nhìn được đồng đội lười nhác! Mình vào top 10 quốc phục còn chưa đủ! Còn muốn đem tài khoản của đồng đội cũng vào top 10! Thời nhãi con của tôi mạnh mẽ như vậy đấy! ]
Trò chơi đăng nhập bình thường, người thao tác máy tính bắt đầu điều chỉnh thử vị trí các phím chức năng, chỉnh mấy phím chức năng thường dùng theo thói quen của mình. Con trỏ lại di chuyển, mở hỗ trợ phát sóng trực tiếp, bật mic lên.
Sau vài tiếng bàn phím, phòng phát sóng trực tiếp truyền ra tiếng Dư Thúy nói.
“Không ai chơi tài khoản của tôi cả. Em ấy đi xuống ăn cái gì đó. Tôi phát sóng thay em ấy một lúc.”
Thời Lạc chụp tay che mặt.
Đã thiết lập đơn giản hóa nên cũng không thấy rõ bình luận.
[ Thảo thảo thao ngữ khí của anh sao lại tự nhiên như vậy? ]
[ Tôi đã chết, tôi đã chết. Tôi hoàn toàn đã chết…… ]
[ Là đau lòng Evil phát sóng trực tiếp lâu quá vất vả đi? Thảo, Dư tra nam giết tôi! ]
[ Dư thần. Anh có sức phát sóng bổ sung cho người khác thì có suy xét bổ sung phát sóng trực tiếp cho mình chút không? ]
[ Dư thần. Tốt xấu gì chị cũng nhìn cậu lớn lên. Nói cho chị nghe, đây là lần đầu cậu yêu đương thật sao? ]
[ Đây là cái tuyệt thế ôn nhu tra nam gì a a a a a a a a a……]
[ Sợ quản lý phòng phát sóng phong tài khoản nên thật nhiều lời nói cũng không dám nói ra t0t, a a a a a a a…… ]
[ Muốn có tri kỷ như vậy hay không? Quỳ. ]
[ Quản lý nền tảng phát sóng trực tiếp điên rồi phải không? Trả một phần phí ký hợp đồng, có hai tuyển thủ phát sóng. ]
Dư Thúy ấn xếp đội, Y Liệu Sư có thời gian xếp đội tương đối ngắn. Ngay giây đầu tiên, Dư Thúy vào bản đồ mua trang bị cơ sở. Sau khi đếm ngược kết thúc, Dư Thúy một bên tiếp tục điều chỉnh phím chức năng không giống Thời Lạc, một bên đánh. Giữa chừng còn có thể tương tác với một vài bình luận.
“Thời thần có biết hay không hả? Đương nhiên là em ấy có biết.”
“Em ấy không ở bên cạnh. Ở dưới lầu.”
“Vừa rồi tôi đã nhắn tin cho em ấy. Nói phát bổ sung thời lượng cho em ấy một lúc......Em ấy bảo 'được'."
“Về sau còn bổ sung hay không hả? Cái này phải hỏi Thời thần…… Xem em ấy có để tôi chơi tài khoản phát sóng trực tiếp của em ấy không.”
Dưới lầu, Thời Lạc sợ a di thấy biểu tình mất tự nhiên của mình, bưng bánh kem đến bên cạnh cửa sổ. Vừa máy móc ăn bánh kem vừa nhìn phát sóng trực tiếp trên di dộng.
“Vì sao tôi phát sóng bổ sung thời lượng cho em ấy……”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, Dư Thúy thu được một đầu, trong giọng nói mang theo ý cười nhàn nhạt, “Vì sao tôi phát sóng bổ sung cho em ấy. Vấn đề này hỏi thật hay......Tôi tự tìm vui, còn có thể vì cái gì?!”
“Em ấy không chủ động nhờ tôi.”
Trên giao diện phát sóng trực tiếp, Y Liệu Sư Dư Thúy chém dưa xắt rau, lại thu rớt một đầu người.
“Tôi muốn giúp em ấy bổ sung thời lượng phát sóng. Là thích phòng phát sóng trực tiếp của các bạn.”
“Phòng phát sóng trực tiếp của tôi hả…… Tiếp tục trồng cỏ đi.”
_____________________________
* Mình không biết tiếng Trung. Nhưng mình tìm được chữ này "艹粉", đưa vào google thì hiểu đại khái là fan quan hệ thể xác với thần tượng, gọi là "cỏ" gì đấy. Nói chung chắc là chỉ fan abcxyz với thần tượng.
“Có thể là em thật sự có chút thiếu……” Thời Lạc nhìn bình luận của fans, biểu tình chấn động, “Mấy bình luận này…… Đây đều là cái gì a? Còn không bằng trước kia! Tiếp tục mắng em bệnh tâm thần, mắng em kỹ nữ cũng được a.”
Dư Thúy mới vừa tắm xong, tùy tiện mặc áo ngắn tay và quần thể thao coi như đồ ngủ. Hắn đi đến mép giường, run run kéo chăn ngồi vào trên giường, “Khen em còn không được hả?”
“Bây giờ cái này không phải là khen…… Đây là tâng bốc.” Thời Lạc trong nháy mắt đã nghi ngờ bản thân, "Em viết văn tốt như vậy hả? Đều nói em là tài tử điện cạnh. Những lời em viết lúc trước tuyệt như vậy sao?" . truyện đam mỹ
Thời Lạc không nỡ nhìn thẳng bình luận, ẩn ẩn lo lắng, “Chiếu theo cái tư thế này. Thậm chí em còn lo có fan sẽ đem nội dung trong tài khoản phụ của em làm thành đèn bài mang đến sân thi đấu.”
Dư Thúy tưởng tượng một chút cái thịnh thế kia, thế nhưng cảm thấy cũng không tệ lắm.
Thời Lạc bỏ di động, nằm yên trên giường, khó có thể đi vào giấc ngủ, “Bị thổi đến nỗi…… Em cảm thấy em con mẹ nó khả năng thật đúng là nhà văn bị bỏ quên vì nghiện mạng.”
Dư Thúy, “……”
Dư Thúy tĩnh một lát, nói, “Tuy rằng đối với anh thì không có gì tốt. Nhưng anh kiến nghị em nhìn lại bình luận ở tài khoản chính của em đi. Bình tĩnh một chút.”
Thời Lạc ngẩn ra, cầm lấy di động đăng nhập tài khoản chính của mình. Chưa kịp xem bình luận đã thấy tin nhắn ào ào. Thời Lạc ấn mở.......
[ Anh ta làm sao mà ôn nhu? Đừng cả ngày trầm mê nam nhân. Luyện súng cho tốt. ]
[ Thời thần, tuy rằng biết cậu sẽ không thừa nhận. Nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở cậu một chút. Không cần quá khăng khăng một mực với tra nam kia a!!! ]
[ Làm sao mà ôn nhu??? Dư thần tuy rằng cũng chưa từng yêu đương, nhưng hiển nhiên hai người không cũng một đẳng cấp. Nhãi con tranh đua a. Người ta tùy tiện lấy cho cậu ly nước ấm cậu đã cảm thấy người ta ôn nhu!!! ]
[ Tuy rằng tôi kỳ thật là fan Whisper, nhưng tôi phải tới nói câu đắc tội với anh ấy. Anh ấy quá sành sỏi. Cậu nhất định phải bình tĩnh một chút. Không cần thích anh ấy nhiều hơn anh thích cậu có biết không? Sốt ruột thay cho cậu. Cậu không biết yêu đương, tại sao luôn là người chủ động bày tỏ tình yêu? ]
[ Mâu thuẫn quá. Hai người không ở bên nhau tôi không thoải mái. Ở bên nhau rồi tôi lại lo cậu bị tra nam đùa bỡn tình cảm…… Thời thần, đừng cái gì cũng dốc toàn lực ra ứng phó. Vô cùng lo lắng cho cậu. ]
Thời Lạc nhìn nhân gian chân thật trong chốc lát, dần dần khôi phục bình thường, “…… Rốt cuộc anh đã tạo bao nhiêu nghiệt, để chính fan của anh còn khuyên em đừng hãm quá sâu?”
“Không biết.” Dư Thúy bị nói tra nam sớm đã chết lặng, “Mới chỉ thích một người, cũng chỉ kết giao với một người. Nhưng từ ngày còn chưa quen biết em đã bị gọi là tra nam...... Có một năm về nhà ăn tết. Bố anh còn cố ý hỏi anh.....”
Thời Lạc nghiêng đầu nhìn về phía Dư Thúy, “Hỏi cái gì?”
“Hỏi anh……” Dư Thúy nhớ lại nguyên văn lời nói của bố mình, cố sức nói, “Có phải lợi dụng fan trẻ tuổi, tâm lý truy tinh mù quáng mà có nhiều mối quan hệ không có đạo đức hay không.”
Thời Lạc cứng lại, ngắn gọn nói “Thảo fan.”*
“Bố anh không hiểu cái này. Là ngẫu nhiên tìm tên anh, thấy có người nói anh là tra nam.” Dư Thúy nhắm mắt lại, “Một lần hiểu lầm rất nghiêm trọng…… Làm bố anh cảm thấy tuy anh chưa thành niên, nhưng sinh hoạt cá nhân đã lang thang ra ngoài dự kiến của ông. Còn gọi điện cho câu lạc bộ, để câu lạc bộ tăng mạnh quản lý với anh.”
Thời Lạc cười một cái, một lát sau thấp giọng nói, “Có cần giúp anh làm sáng tỏ một chút không?”
“Này có cái gì mà làm sáng tỏ?” Dư Thúy vốn dĩ cũng không thèm để ý, “Người khác nói thì nói, anh tra hay không trong lòng em hiểu không phải là được rồi sao?”
Dư Thúy nghiêng người, ôm Thời Lạc, nửa ngủ nửa tỉnh nói, “Người khác đều cho rằng anh yêu đương sẽ là tra nam…… Chờ thêm thật nhiều năm nữa, anh vẫn quyết chí không thay đổi với em, không phải càng làm cho em lợi hại hả…… tra nam cũng đều ăn gắt gao……”
Muộn quá rồi, Dư Thúy đã sớm mệt nhọc, nói xong liền ngủ luôn.
Hôm sau, đều chờ buổi tối rút thăm kết quả, không ai có tâm tư huấn luyện cho tốt, lão Kiều cũng không an bài, vẫn để mọi người tự do huấn luyện và bổ sung thời lượng phát sóng trực tiếp. Puppy với Thần Hỏa vẫn phát sóng trực tiếp như hôm qua. Chỉ có Thời Lạc đau khổ vẫn ngay thẳng đơn bài chưa từng nghỉ ngơi. Lão Kiều nhìn đến là đau lòng, "Cậu nghỉ một lát đi. Chịu như vậy thật không được."
Thời Lạc lắc đầu, “Em không mệt.”
Lão Kiều thiệt tình nói, “Anh không nói cậu, là anh nói fan cậu không chịu như vậy được.”
Thời Lạc, “……”
Lão Kiều làm bồi luyện cho Thời Lạc đã làm ra bóng ma, “Làm fan của cậu có khó không? Đổ tám đời mốc cả ngày đi theo cậu huấn luyện cường độ cao. Cậu thì đến cái mic cũng không mở, buồn tẻ thế nào? Fan của cậu sau này lại không đánh chuyên nghiệp, xem cậu huấn luyện có ý nghĩa gì chứ?”
“Nghỉ một lát đi.” Lão Kiều thấp giọng nói, “Giám đốc Chu nửa đêm qua còn tìm anh. Dứt khoát đòi trả anh tiền lương bồi luyện.”
Lão Kiều cự tuyệt vài lần, nhưng không lay chuyển được Chu Hỏa. Có thêm không ít tiền tất nhiên là vui vẻ. Lão Kiều vỗ vỗ Thời Lạc, thúc giục, “Tháng này anh có thêm không ít tiền, mua bánh kem cho mấy đứa..… Đi xuống lầu ăn, nghỉ một lát rồi lại lên.”
Thời Lạc không nói ra chuyện Dư Thúy bảo mình đi tìm Chu Hỏa, sợ lão Kiều hỏi nhiều lại lộ, chỉ phải đóng phát sóng trực tiếp, đứng dậy đi xuống lầu.
Dư Thúy vừa mới đánh xong một ván trò chơi, ngẩng đầu nhìn qua chỗ Thời Lạc, hỏi lão Kiều, “Em ấy còn thiếu mấy tiếng?”
“Còn thiếu……” Lão Kiều nhìn phần hỗ trợ phát sóng trực tiếp vẫn mở trên bàn Thời Lạc, “Tháng này cậu ấy không thể phát đủ được...... phát thêm năm tiếng nữa là có thể lấy được một nửa phí ký hợp đồng phát sóng trực tiếp.”
Dư Thúy hủy bỏ xếp đội trong trò chơi, cầm di động nhắn tin cho Thời Lạc.
Một lát sau, di động Dư Thúy rung lên, Dư Thúy nhìn lướt qua, đứng dậy.
Dưới lầu một, Thời Lạc rút khăn giấy lau miêng, rời khỏi giao diện Wechat, mở ứng dụng của nền tảng phát sóng trực tiếp đã ký hợp đồng ra.
Trong giao diện các phòng được ứng dụng đề cử, phòng phát sóng trực tiếp của Evil hiển thị đang mở.
Thời Lạc ấn vào phòng phát sóng trực tiếp của mình. Phòng phát sóng trực tiếp vẫn không mở camera, không mở mic. Thập phần an tĩnh. Một lát sau, chỉ thấy trong giao diện, bản cài đặt trò chơi được mở ra, tài khoản của mình bị thoát ra ngoài.
Các fan đối với việc Thời Lạc giây trước tắt phát sóng, giây sau lại mở thì có chút không hiểu. Bắt đầu gửi bình luận.
[ Vừa rồi căn cứ mất mạng sao? hhhhh ]
[ Là muốn đăng nhập tài khoản phụ, không cẩn thận đem phòng phát sóng trực tiếp đóng đi sao? ]
[ Tài khoản chính vào top 10 bảng xếp hạng, lại bắt đầu luyện tài khoản phụ sao? Lạc của chị thật chăm chỉ? ]
[ Em có hơi không đỡ được…… Anh không mệt sao? Phòng phát sóng trực tiếp của người khác đều tán gẫu nói chuyện phiếm, chỉ có phòng phát sóng trực tiếp của chúng ta là giống như sắp thi đại học. ]
[ Không đỡ được +1. Không khí học thuật ở phòng phát sóng trực tiếp của Thời thần quá nồng, từ ngày hôm qua đã bắt đầu huấn luyện chúng ta cường độ cao. t0t ]
Tài khoản liên đoàn của Thời Lạc bị rời khỏi trò chơi, giao diện đăng nhập vào trò chơi lại hiện ra. Ở giao diện xem phát sóng trực tiếp, chỉ thấy con trỏ chuột di chuyển đến chỗ đăng nhập tài khoản. Người đang phát sóng trực tiếp gõ từng chữ từng chữ đưa tài khoản của mình vào......
Free Whisper.
Giao diện đăng nhập, phần mật mã không hiển thị, nhưng id trò chơi thì không.
Người thao tác máy tính đánh mật mã thật nhanh. Đăng nhập thành công.
Lỗ tai Thời Lạc hơi hơi đỏ.
Phòng phát sóng trực tiếp bình luận bay kín màn hình, Thời Lạc phải thiết lập chế độ đơn giản hóa mới có thể miễn cưỡng thấy rõ mấy cái.
[??????? ]
[ Cái…… Tình…… Huống…… Này…… Là......Sao? ]
[ Ách…… Đây là Thời thần đột nhiên muốn chơi Y Liệu Sư sao? Mượn tài khoản của Whisper chơi à? ]
[ Cậu ấy mượn cái rắm, Thời nhãi con có tài khoản Y Liệu Sư, không cần mượn cái kia. ]
[ Rốt cuộc tình huống là như thế nào??? ]
[ Free Whisper, ở đây có anh bạn nhỏ chơi trộm tài khoản của anh này! ]
[ Tôi điên rồi, có phải chơi trộm tài khoản của bạn trai không? Ai nha…… Dễ thương chết mất. ]
[ Không cần mang tiết tấu! Lạc của tôi chỉ là không nhìn được đồng đội lười nhác! Mình vào top 10 quốc phục còn chưa đủ! Còn muốn đem tài khoản của đồng đội cũng vào top 10! Thời nhãi con của tôi mạnh mẽ như vậy đấy! ]
Trò chơi đăng nhập bình thường, người thao tác máy tính bắt đầu điều chỉnh thử vị trí các phím chức năng, chỉnh mấy phím chức năng thường dùng theo thói quen của mình. Con trỏ lại di chuyển, mở hỗ trợ phát sóng trực tiếp, bật mic lên.
Sau vài tiếng bàn phím, phòng phát sóng trực tiếp truyền ra tiếng Dư Thúy nói.
“Không ai chơi tài khoản của tôi cả. Em ấy đi xuống ăn cái gì đó. Tôi phát sóng thay em ấy một lúc.”
Thời Lạc chụp tay che mặt.
Đã thiết lập đơn giản hóa nên cũng không thấy rõ bình luận.
[ Thảo thảo thao ngữ khí của anh sao lại tự nhiên như vậy? ]
[ Tôi đã chết, tôi đã chết. Tôi hoàn toàn đã chết…… ]
[ Là đau lòng Evil phát sóng trực tiếp lâu quá vất vả đi? Thảo, Dư tra nam giết tôi! ]
[ Dư thần. Anh có sức phát sóng bổ sung cho người khác thì có suy xét bổ sung phát sóng trực tiếp cho mình chút không? ]
[ Dư thần. Tốt xấu gì chị cũng nhìn cậu lớn lên. Nói cho chị nghe, đây là lần đầu cậu yêu đương thật sao? ]
[ Đây là cái tuyệt thế ôn nhu tra nam gì a a a a a a a a a……]
[ Sợ quản lý phòng phát sóng phong tài khoản nên thật nhiều lời nói cũng không dám nói ra t0t, a a a a a a a…… ]
[ Muốn có tri kỷ như vậy hay không? Quỳ. ]
[ Quản lý nền tảng phát sóng trực tiếp điên rồi phải không? Trả một phần phí ký hợp đồng, có hai tuyển thủ phát sóng. ]
Dư Thúy ấn xếp đội, Y Liệu Sư có thời gian xếp đội tương đối ngắn. Ngay giây đầu tiên, Dư Thúy vào bản đồ mua trang bị cơ sở. Sau khi đếm ngược kết thúc, Dư Thúy một bên tiếp tục điều chỉnh phím chức năng không giống Thời Lạc, một bên đánh. Giữa chừng còn có thể tương tác với một vài bình luận.
“Thời thần có biết hay không hả? Đương nhiên là em ấy có biết.”
“Em ấy không ở bên cạnh. Ở dưới lầu.”
“Vừa rồi tôi đã nhắn tin cho em ấy. Nói phát bổ sung thời lượng cho em ấy một lúc......Em ấy bảo 'được'."
“Về sau còn bổ sung hay không hả? Cái này phải hỏi Thời thần…… Xem em ấy có để tôi chơi tài khoản phát sóng trực tiếp của em ấy không.”
Dưới lầu, Thời Lạc sợ a di thấy biểu tình mất tự nhiên của mình, bưng bánh kem đến bên cạnh cửa sổ. Vừa máy móc ăn bánh kem vừa nhìn phát sóng trực tiếp trên di dộng.
“Vì sao tôi phát sóng bổ sung thời lượng cho em ấy……”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, Dư Thúy thu được một đầu, trong giọng nói mang theo ý cười nhàn nhạt, “Vì sao tôi phát sóng bổ sung cho em ấy. Vấn đề này hỏi thật hay......Tôi tự tìm vui, còn có thể vì cái gì?!”
“Em ấy không chủ động nhờ tôi.”
Trên giao diện phát sóng trực tiếp, Y Liệu Sư Dư Thúy chém dưa xắt rau, lại thu rớt một đầu người.
“Tôi muốn giúp em ấy bổ sung thời lượng phát sóng. Là thích phòng phát sóng trực tiếp của các bạn.”
“Phòng phát sóng trực tiếp của tôi hả…… Tiếp tục trồng cỏ đi.”
_____________________________
* Mình không biết tiếng Trung. Nhưng mình tìm được chữ này "艹粉", đưa vào google thì hiểu đại khái là fan quan hệ thể xác với thần tượng, gọi là "cỏ" gì đấy. Nói chung chắc là chỉ fan abcxyz với thần tượng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương