FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])
Chương 60
Giọng nói của Dư Thúy truyền ra từ phòng live stream của Thời Lạc, cả phòng live stream lập tức bùng nổ.
[Khóc rồi, sinh thời vậy mà mị còn có thể nghe thấy giọng của Dư Thúy ở phòng stream của Evil… Nếu ở hai tháng trước, có giết mị mị cũng không tin đâu.]
[Xem live stream của Thời thần nhất định phải có một trái tim khỏe mạnh để đón nhận sự lên xuống của cuộc đời…]
[Dọa tụi tui vui lắm sao vui lắm sao vui lắm sao?]
[Làm fan cái đội này đúng là tan nát trái tim mị…]
[Làn fan đội này khó quá, bình thường đều phải lo lắng quan hệ giữa trị liệu và đột kích không hài hòa.]
[Xem live stream chẳng phải xem kỹ thuật sao? Đám fan suốt ngày đều lo lắng cái quái gì vậy?]
[Là đến xem kỹ thuật, tiện thể hy vọng quan hệ của tuyển thủ hài hòa không được à?]
[Chúng tôi là fan của chiến đội, lo lắng cho đội thì sai sao?]
[Không trách fan nhạy cảm, chiến đội của Whisper dễ xảy ra chuyện, vận mệnh chiến đội của Dư thần thật sự không được.]
[Không trách fan nhạy cảm +1]
[Không trách fan nhạy cảm +2, vận mệnh chiến đội của mấy người ở FS đều không ổn, mỗi ngày đều hoảng hốt nghĩ rằng mấy phút nữa lại xuất hiện tin tức giải tán đội.]
[Không trách fan nhạy cảm +3, tôi luôn cảm thấy bầu không khí của hai người này sai sai, không nói ra được chỉ là thấy kỳ kỳ.]
[Nói cho kỹ thì đúng là hơi lạ… Thái độ của Dư thần đối với Evil vẫn luôn khó đoán. Năm ấy nhẫn tâm, tổn thương cả mình và ta để Evil ở lại cũng là hắn. Bây giờ thiên vị Evil mọi nơi cũng là hắn.]
[Thái độ của họ Dư anh đối với nhóc Thời của chúng tôi vẫn luôn rất khó hiểu, từ hai năm trước đã vậy.]
[Đừng hỏi, nếu hỏi thì chính là tình yêu cho con cái.]
[Đừng hỏi, nếu hỏi thì chính là chăm sóc đặc biệt dành cho tuyển thủ đích thân mình đưa vào nghề.]
[Đừng hỏi, nếu hỏi thì chính là tình đồng đội của chiến đội Free chỉ tồn tại giữa Dư thần và nhóc Thời.]
Thời Lạc vội vàng nhìn đạn mạc, ho một tiếng, nhấn tiếp tục xếp đội.
Dư Thúy ở bên kia cũng nhấn rồi, Dư Thúy cố ý chọc Thời Lạc, xếp đôi tiếp theo vẫn tự mình chơi phần mình, từng tấm thẻ thể nghiệm Thần Hỏa không cần tiền cứ thế mà phát, Thời Lạc nghiến răng, muốn Dư Thúy buff cho mình lại thấy ngại. Yêu cầu Dư Thúy đừng coi mình là bạn trai là cậu, không cho Dư Thúy đối xử với mình quá tốt khi live stream cũng là cậu, người ta thành thật làm theo ý cậu mà thôi, nói đi nói lại thì mình thành nhõng nhẽo mất.
Thời Lạc tự làm tự chịu, mỗi ván đều coi như mình không có trị liệu, gánh trọng trách huấn luyện, Thời Lạc cũng đành phải bắt đầu các loại thao tác đỉnh cao, Dư Thúy bên kia vui vẻ đánh giết, hai người xếp đôi như thế được sáu bảy ván, nhưng lại giống như kỳ tích, liên tục chiến thắng, xếp hạng cũng tăng lên được một đoạn.
“Làm phiền mọi người một chút.” Lúc 12 giờ rưỡi, Chu Hỏa bước vào phòng huấn luyện, “Tôi đi ngủ trước nên nói với mọi người lịch trình ngày mốt với tình hình một tiếng gần đây, ai live stream thì phiền tắt micro với camera, chỉ một lát thôi.”
Mọi người làm theo, tháo tai nghe xuống, mắt vẫn nhìn trên màn hình máy tính, làm cùng lúc hai chuyện, không để bị chậm trễ.
“Dư Thúy, Thời Lạc hai người không có mâu thuẫn gì chứ?” Chu Hỏa quan tâm nói, “Vừa rồi tôi xem live stream của Thời Lạc, sao có người nói hai người cãi nhau rồi?”
Mặt Thời Lạc có hơi nóng, nói qua loa, “Không có, giỡn chơi thôi.”
“Vậy thì được, một chuyện nữa là ngày mốt… À không, qua 12 giờ đã là ngày mai rồi.” Chu Hỏa vỗ đầu, “Trận thi đấu với NSN ngày mai, sân nhà của NSN ở Thượng Hải, cũng không xa, không cần dậy sớm. Nhưng mà chú ý sức khỏe, đêm trước không được phép ngủ quá muộn, lần đầu tiên gặp phải đội mạnh ở mùa giải này, không được xem thường. Trên diễn đàn đã bắt đầu tán dóc rồi, phân tích chuyên nghiệp đến mức tôi muốn tin luôn. Fan NSN với fan của chúng ta đều đang âm thầm so sánh. Mọi người cố lên, tốt nhất có thể duy trì thành tích thắng liên tục của chúng ta.”
“Mùa giải chính bắt đầu đã lâu như vậy, bây giờ xem ra vô địch mùa giải trước là Saint vẫn rất ổn định. Mùa giải chính quyết định vòng play-off, play-off quyết định danh sách giải thế giới, chỉ có hai đội. Saint duy trì tình trạng bây giờ không khó giành được một suất, suất còn lại không phải của NSN thì chắc là của chúng ta. Mới thành lập một năm, không nên có dã tâm như vậy, nhưng mà không cần tôi nói, tuyển thủ muốn thi đấu ở giải thế giới, trong lòng mọi người đều hiểu.”
Chu Hỏa nói xong lại nói: “Còn có một chuyện…”
Anh thở dài nói: “Tôi nói với các cậu trước, để tránh các cậu tự nghe thấy càng tức giận hơn. Cái chiến đội khốn nạn Thánh Kiếm kia, vừa rồi nói hết chuyện đấu tập với khu vực chúng ta lần trước, được người người khen là vượt đại dương dạy dỗ. Trong diễn đàn mắng các cậu rất khó nghe, nghĩ cũng biết được.”
“Không nhắc đến chúng ta, bọn họ cũng không có mặt mũi nhắc.” Chu Hỏa cũng cạn lời, “Căn nguyên cũng rất đơn giản, sau khi đánh với chúng ta, Thánh Kiếm ngoan ngoãn mấy ngày, sau đó lại hẹn đánh với các chiến đội khu vực chúng ta, toàn thắng.”
Thần Hỏa bật cười: “Hẹn từng đội hết à? Bọn họ bị điên hả?”
“Bọn họ đăng tweet, kèm với một tấm hình là mở khóa thành tích toàn thắng ở khu vực Trung Quốc.” Chu Hỏa khoanh tay, bất đắc dĩ nói, “Bọn họ cũng không nói sai, chúng ta quả thật không thắng bọn họ, với lại… Có gì nói đó, hôm ấy nếu đánh tiếp thật, tỉ lệ chúng ta thắng cũng không lớn.”
Thời Lạc lạnh lùng nói: “Nếu không thì hẹn một lần nữa?”
“Bên tôi không muốn hẹn nữa, đương nhiên ý của tôi là thứ yếu. Phía Thánh Kiếm cũng rõ ràng thể hiện không muốn hẹn nữa, lần trước sau khi tôi châm chọc quản lý của bọn họ, Thánh Kiếm tỏ ý bọn họ còn rèn luyện, sau khi rèn luyện xong mới suy nghĩ tiếp.” Chu Hỏa nhìn bọn họ, nhún vai, “Được thôi, đương nhiên tôi cũng tìm lại mặt mũi cho chúng ta, nói là chúng ta cũng mới lập đội phải rèn luyện, còn có một tuyển thủ chưa có kinh nghiệm thi giải thế giới.”
Người duy nhất không có kinh nghiệm thi giải thế giới – Thời Lạc không lên tiếng, nổ súng thu một đầu người.
Puppy suy nghĩ một chút cảm thấy không đúng lắm, quay đầu nhìn Chu Hỏa: “Không phải chứ… Vì sao Thánh Kiếm đánh rắm bên chúng ta đều biết? Bọn họ vừa nói xong, diễn đàn còn lập tức biết chuyện bắt đầu chửi?”
“Trọng điểm đến rồi.” Chu Hỏa nhìn Thời Lạc, nhìn thoáng qua Dư Thúy nói, “Không biết có trùng hợp không, trước khi Thánh Kiếm đăng tweet một tiếng, bắn tỉa ROD của NSN đăng weibo, chúc mừng sinh nhật bạn gái, kèm hình cậu ấy và bạn gái mình thổi nến.”
Lão Kiều tặc lưỡi: “Xong rồi, chọc phải tổ ong rồi.”
“Đừng nói lý với đám hater, dù ROD có giải thích, không phải hôm nay bọn họ đấu tập với Thánh Kiếm, tháng này cậu ta cũng xin nghỉ một lần. Nhưng đám hater không quan tâm, mấy người thua chính là đánh không tốt, đánh không tốt là không muốn thắng, vì sao không muốn thắng? Vì trong đầu đều là yêu đương.”
Chu Hỏa cười khổ: “Có logic không? Không logic, có người tin không? Quá nhiều luôn.”
“Khu vực toàn diệt, người chơi vốn dĩ cảm thấy uất ức muốn tìm chỗ xả giận, ROD cũng xui xẻo, đâm ngay vào họng súng, weibo của cậu ta bị oanh tạc rồi.”
“Cho nên…”
Chu Hỏa không nhìn Dư Thúy với Thời Lạc nữa, giống như chỉ thuận miệng nhắc nhở: “Tôi chỉ muốn nhắc nhở mọi người một chút, gần đây tốt nhất đừng đăng weibo thường ngày, đặc biệt là có liên quan đến việc giải trí, quan trọng nhất là đừng đột ngột công khai mình với ai hẹn hò rồi. Lửa giận của người chơi còn chưa tiêu hết, chúng ta đừng đâm đầu vào, gần đây nếu nhất định muốn đăng weibo, thì cố gắng đăng các tin có liên quan đến huấn luyện, tôi với quản lý của mấy chiến đội thân thiết khác cũng thông báo cho nhau rồi, bị đánh thì phải đứng nghiêm, quả thật chúng ta bị người khác dạy dỗ, gần đây ngoan ngoãn chút, weibo câu lạc bộ cũng sẽ cố gắng đăng nhiều bài mấy cậu luyện tập khổ cực, làm hoãn bầu không khí.”
Chu Hỏa nhìn màn hình của Thần Hỏa cách mình gần nhất: “Đạn mạc live stream đừng xem, không ít kẻ dẫn dắt dư luận, khi live stream cũng đừng nhắc chuyện này. Hôm nay muộn lắm rồi, đợt dư luận này còn chưa nổi lên thật đâu, sáng ngày mai độ thảo luận đương nhiên sẽ nhiều hơn, chúng ta không chọc phiền phức này.”
Chu Hỏa lại ám chỉ nói: “Thật sự có nội dung gì đó không liên quan đến luyện tập thi đấu, lại rất muốn công khai cũng phải ém xuống trước, chờ qua đợt này rồi lại công khai.”
Thời Lạc vốn dĩ cũng không định công khai, cậu biết Chu Hỏa nói cho mình với Dư Thúy nghe, nói thẳng: “Tôi biết rõ.”
Chu Hỏa cười: “Vậy thì được rồi, mọi người luyện tập cho tốt, đừng bị ảnh hưởng.”
Trong giới trước giờ vẫn như thế, thắng thì được khen thua thì bị cà khịa, không có dùng chiêu cảm hóa tình yêu, không thành tích bị chửi thành chó cũng đáng, mọi người sớm đã quen rồi, cũng cảm thấy không sao hết, vẫn như cũ tự chơi phần mình.
Đến 2 giờ, lão Kiều như ngày thường, mở cửa phòng huấn luyện lớn tiếng nhắc nhở, “Hủy xếp đội, còn đang đánh thì đánh xong đừng xếp nữa, đi ngủ!”
Thời Lạc và Dư Thúy đúng lúc kết thúc một ván, Thời Lạc tháo tai nghe xuống, không xếp đội nữa, nhưng không tắt máy.
Cậu lướt mắt nhìn Puppy và Thần Hỏa, Puppy hủy xếp đội tắt máy đi rồi, Thần Hỏa ngẫu nhiên xếp với Tiểu Quân của Vạn Trùng Sơn, hai người đang đánh giết rất sung sướng.
Cậu mở Anipop, tùy ý nhấn.
Cậu lộp bộp thổi kẹo cao su, thầm nghĩ chỉ nói không được công khai, cũng chẳng nói không được làm gì đó lúc riêng tư.
Dư Thúy ở bên kia tắt game cài đặt, trước khi tắt nhìn Thời Lạc đang chơi Anipop, nháy mắt hiểu ra Thời Lạc đang nghĩ gì. Trong mắt Dư Thúy lóe lên ý cười không dễ nhìn thấy, cũng không tắt máy, tiện tay chỉnh sửa tài liệu phục bàn chưa dùng ở trên bàn.
Tốc độ tay của Thời Lạc rất nhanh, sau khi chơi 10 ván Anipop thì nhìn Thần Hỏa, ván kia của cậu ta vẫn chưa đánh xong.
Cậu nhíu mày: “Còn chưa đánh xong à?”
“Hửm?” Thần Hỏa nghiêng đầu nhìn Thời Lạc, hoang mang khó hiểu, “Chưa đánh xong, mà… cậu chờ tôi làm gì?”
Thời Lạc bực bội tiếp tục chơi Anipop không trả lời, thầm nghĩ mẹ nó tôi điên rồi à mà nửa đêm không ngủ chờ cậu.
Dư Thúy ngồi bên cạnh chơi điện thoại cười khẽ.
Thời Lạc nhìn màn hình máy tính của mình, nghe tiếng cười khẽ của Dư Thúy tai thoáng đỏ lên.
Mình muốn chờ Thần Hỏa biến đi, ở trong phòng huấn luyện chiếm hời Dư Thúy!
Không cho công khai còn không cho chiếm hời sao?!
Ở lầu hai, đi ra khỏi phòng huấn luyện chính là phòng ngủ của tuyển thủ, đi vào trong nữa là phòng của lão Kiều với Chu Hỏa, một lầu ở 6 người, ngoại trừ Chu Hỏa đều là cú đêm tinh lực dồi dào.
2 giờ mỗi ngày tắt máy, gọi đồ ăn ngoài, lên lầu xuống lầu lấy trái cây, đi ra đi vô đều là mắt. Dù là đi đến phòng Dư Thúy hay là kéo Dư Thúy đến phòng mình, khi đi ra đi vô tỉ lệ bị người khác phát hiện rất lớn, chỉ có ở trong phòng huấn luyện, giờ này mọi người đều ra ngoài tuyệt đối sẽ không quay lại.
Hôm qua Thời Lạc đã kìm nén ý nghĩ muốn làm gì đó, hôm nay bị Dư Thúy ngầm trêu chọc nên máu nóng hơn ngày thường, bây giờ trong đầu đều là muốn hôn trị liệu nào đó, nhưng mà tại sao trong phòng còn một người nữa!!!
Cậu lại chơi mấy ván Anipop, Thần Hỏa vẫn chưa đánh xong.
“Rốt cuộc cậu có được không đó?!” Thời Lạc không nhịn được nữa, nhìn Thần Hỏa nói, “Cậu… thế này đi, cậu đứng lên! Tôi đánh thay cậu.”
“Vì sao?” Thần Hỏa giật mình, đầu đều là chấm hỏi, “Cậu chơi giùm người khác nghiện rồi à? Trước đây chơi cho Dư Thúy một ván còn chưa đủ, muốn chấm mút tôi à?”
“Không.” Thần Hỏa vừa đánh vừa từ chối nói, “Nói cho cậu biết, acc này là vợ bé nhỏ của tôi, còn là vợ bé nhỏ mất rồi có lại được, tôi độc thân 21 năm, lớn đến nhường này người ở bên cạnh tôi lâu nhất chính là cái acc này, người khác không thể đụng vào.”
Thần Hỏa nói có lý lẽ: “Chưa kể acc tôi còn là acc nữ! Để cậu chơi, cậu nghe câu này có thấy đúng không?”
Thời Lạc giật mình: “Acc của ai mà không phải vợ bé nhỏ của mình hả? Chẳng phải đều thế sao? Vậy thì sao chứ? Acc của Dư Thúy cũng bị tôi chơi rồi, sao hả?!”
“Sao hả? Cậu nói sao hả?” Thần Hỏa bảo vệ bàn phím của mình, ăn nói mạnh mẽ, “Acc của cậu ta không sạch sẽ nữa! Dơ rồi!!!”
Trị liệu nào đó còn đang chơi điện thoại, nhìn màn hình điện thoại không phản bác, gật đầu: “Ừ, tôi dơ rồi.”
“Cậu chơi acc người khác thấy nghiền thì lén đi làm người cày thuê đi, tuyển thủ chuyên nghiệp, đột kích số một mùa giải trước, cậu muốn cày thuê chẳng phải thu nhập một tháng cả triệu?” Thần Hỏa điều khiển vợ bé nhỏ của mình, lầm bầm, “Đừng có ý đồ với vợ bé nhỏ của tôi, tôi đánh xong ván này thì ít nhất có thể kiếm được 5 điểm, tăng hạng không dễ, cậu đừng quấy rầy.”
Thời Lạc bị Thần Hỏa chọc tức đến đau phổi, lại nhìn Dư tra nam ngồi yên bên cạnh, thấy được không sờ được, trong lòng bốc hỏa, bực bội nói: “Thấy cậu đánh tốn sức quá nên mới muốn giúp cậu, không cần thì thôi.”
Cậu tắt máy bực bội về lại phòng của mình, Thần Hỏa yên tâm, còn nhỏ giọng suy đoán, “Không có lòng tốt, tôi nghĩ bằng đùi cũng biết được cậu ta muốn làm gì, Thời Lạc tuyệt đối muốn làm tôi bị trừ điểm, nhóc con này cứ nhắm vào tôi mãi.”
Dư Thúy đã quyết định lần sau xếp đôi sẽ phóng sinh Thần Hỏa không nói gì hết, đứng lên cũng về phòng của mình, khi đi ngang qua người Thần Hỏa, Dư Thúy tiện tay ấn nút nổ súng liên tục của Thần Hỏa.
Một đợt tiếng súng pằng pằng pằng pằng, Thần Hỏa lập tức bị lộ vị trí, cậu ta vừa chửi Dư Thúy ầm lên vừa cuống quýt tìm boong-ke.
[Khóc rồi, sinh thời vậy mà mị còn có thể nghe thấy giọng của Dư Thúy ở phòng stream của Evil… Nếu ở hai tháng trước, có giết mị mị cũng không tin đâu.]
[Xem live stream của Thời thần nhất định phải có một trái tim khỏe mạnh để đón nhận sự lên xuống của cuộc đời…]
[Dọa tụi tui vui lắm sao vui lắm sao vui lắm sao?]
[Làm fan cái đội này đúng là tan nát trái tim mị…]
[Làn fan đội này khó quá, bình thường đều phải lo lắng quan hệ giữa trị liệu và đột kích không hài hòa.]
[Xem live stream chẳng phải xem kỹ thuật sao? Đám fan suốt ngày đều lo lắng cái quái gì vậy?]
[Là đến xem kỹ thuật, tiện thể hy vọng quan hệ của tuyển thủ hài hòa không được à?]
[Chúng tôi là fan của chiến đội, lo lắng cho đội thì sai sao?]
[Không trách fan nhạy cảm, chiến đội của Whisper dễ xảy ra chuyện, vận mệnh chiến đội của Dư thần thật sự không được.]
[Không trách fan nhạy cảm +1]
[Không trách fan nhạy cảm +2, vận mệnh chiến đội của mấy người ở FS đều không ổn, mỗi ngày đều hoảng hốt nghĩ rằng mấy phút nữa lại xuất hiện tin tức giải tán đội.]
[Không trách fan nhạy cảm +3, tôi luôn cảm thấy bầu không khí của hai người này sai sai, không nói ra được chỉ là thấy kỳ kỳ.]
[Nói cho kỹ thì đúng là hơi lạ… Thái độ của Dư thần đối với Evil vẫn luôn khó đoán. Năm ấy nhẫn tâm, tổn thương cả mình và ta để Evil ở lại cũng là hắn. Bây giờ thiên vị Evil mọi nơi cũng là hắn.]
[Thái độ của họ Dư anh đối với nhóc Thời của chúng tôi vẫn luôn rất khó hiểu, từ hai năm trước đã vậy.]
[Đừng hỏi, nếu hỏi thì chính là tình yêu cho con cái.]
[Đừng hỏi, nếu hỏi thì chính là chăm sóc đặc biệt dành cho tuyển thủ đích thân mình đưa vào nghề.]
[Đừng hỏi, nếu hỏi thì chính là tình đồng đội của chiến đội Free chỉ tồn tại giữa Dư thần và nhóc Thời.]
Thời Lạc vội vàng nhìn đạn mạc, ho một tiếng, nhấn tiếp tục xếp đội.
Dư Thúy ở bên kia cũng nhấn rồi, Dư Thúy cố ý chọc Thời Lạc, xếp đôi tiếp theo vẫn tự mình chơi phần mình, từng tấm thẻ thể nghiệm Thần Hỏa không cần tiền cứ thế mà phát, Thời Lạc nghiến răng, muốn Dư Thúy buff cho mình lại thấy ngại. Yêu cầu Dư Thúy đừng coi mình là bạn trai là cậu, không cho Dư Thúy đối xử với mình quá tốt khi live stream cũng là cậu, người ta thành thật làm theo ý cậu mà thôi, nói đi nói lại thì mình thành nhõng nhẽo mất.
Thời Lạc tự làm tự chịu, mỗi ván đều coi như mình không có trị liệu, gánh trọng trách huấn luyện, Thời Lạc cũng đành phải bắt đầu các loại thao tác đỉnh cao, Dư Thúy bên kia vui vẻ đánh giết, hai người xếp đôi như thế được sáu bảy ván, nhưng lại giống như kỳ tích, liên tục chiến thắng, xếp hạng cũng tăng lên được một đoạn.
“Làm phiền mọi người một chút.” Lúc 12 giờ rưỡi, Chu Hỏa bước vào phòng huấn luyện, “Tôi đi ngủ trước nên nói với mọi người lịch trình ngày mốt với tình hình một tiếng gần đây, ai live stream thì phiền tắt micro với camera, chỉ một lát thôi.”
Mọi người làm theo, tháo tai nghe xuống, mắt vẫn nhìn trên màn hình máy tính, làm cùng lúc hai chuyện, không để bị chậm trễ.
“Dư Thúy, Thời Lạc hai người không có mâu thuẫn gì chứ?” Chu Hỏa quan tâm nói, “Vừa rồi tôi xem live stream của Thời Lạc, sao có người nói hai người cãi nhau rồi?”
Mặt Thời Lạc có hơi nóng, nói qua loa, “Không có, giỡn chơi thôi.”
“Vậy thì được, một chuyện nữa là ngày mốt… À không, qua 12 giờ đã là ngày mai rồi.” Chu Hỏa vỗ đầu, “Trận thi đấu với NSN ngày mai, sân nhà của NSN ở Thượng Hải, cũng không xa, không cần dậy sớm. Nhưng mà chú ý sức khỏe, đêm trước không được phép ngủ quá muộn, lần đầu tiên gặp phải đội mạnh ở mùa giải này, không được xem thường. Trên diễn đàn đã bắt đầu tán dóc rồi, phân tích chuyên nghiệp đến mức tôi muốn tin luôn. Fan NSN với fan của chúng ta đều đang âm thầm so sánh. Mọi người cố lên, tốt nhất có thể duy trì thành tích thắng liên tục của chúng ta.”
“Mùa giải chính bắt đầu đã lâu như vậy, bây giờ xem ra vô địch mùa giải trước là Saint vẫn rất ổn định. Mùa giải chính quyết định vòng play-off, play-off quyết định danh sách giải thế giới, chỉ có hai đội. Saint duy trì tình trạng bây giờ không khó giành được một suất, suất còn lại không phải của NSN thì chắc là của chúng ta. Mới thành lập một năm, không nên có dã tâm như vậy, nhưng mà không cần tôi nói, tuyển thủ muốn thi đấu ở giải thế giới, trong lòng mọi người đều hiểu.”
Chu Hỏa nói xong lại nói: “Còn có một chuyện…”
Anh thở dài nói: “Tôi nói với các cậu trước, để tránh các cậu tự nghe thấy càng tức giận hơn. Cái chiến đội khốn nạn Thánh Kiếm kia, vừa rồi nói hết chuyện đấu tập với khu vực chúng ta lần trước, được người người khen là vượt đại dương dạy dỗ. Trong diễn đàn mắng các cậu rất khó nghe, nghĩ cũng biết được.”
“Không nhắc đến chúng ta, bọn họ cũng không có mặt mũi nhắc.” Chu Hỏa cũng cạn lời, “Căn nguyên cũng rất đơn giản, sau khi đánh với chúng ta, Thánh Kiếm ngoan ngoãn mấy ngày, sau đó lại hẹn đánh với các chiến đội khu vực chúng ta, toàn thắng.”
Thần Hỏa bật cười: “Hẹn từng đội hết à? Bọn họ bị điên hả?”
“Bọn họ đăng tweet, kèm với một tấm hình là mở khóa thành tích toàn thắng ở khu vực Trung Quốc.” Chu Hỏa khoanh tay, bất đắc dĩ nói, “Bọn họ cũng không nói sai, chúng ta quả thật không thắng bọn họ, với lại… Có gì nói đó, hôm ấy nếu đánh tiếp thật, tỉ lệ chúng ta thắng cũng không lớn.”
Thời Lạc lạnh lùng nói: “Nếu không thì hẹn một lần nữa?”
“Bên tôi không muốn hẹn nữa, đương nhiên ý của tôi là thứ yếu. Phía Thánh Kiếm cũng rõ ràng thể hiện không muốn hẹn nữa, lần trước sau khi tôi châm chọc quản lý của bọn họ, Thánh Kiếm tỏ ý bọn họ còn rèn luyện, sau khi rèn luyện xong mới suy nghĩ tiếp.” Chu Hỏa nhìn bọn họ, nhún vai, “Được thôi, đương nhiên tôi cũng tìm lại mặt mũi cho chúng ta, nói là chúng ta cũng mới lập đội phải rèn luyện, còn có một tuyển thủ chưa có kinh nghiệm thi giải thế giới.”
Người duy nhất không có kinh nghiệm thi giải thế giới – Thời Lạc không lên tiếng, nổ súng thu một đầu người.
Puppy suy nghĩ một chút cảm thấy không đúng lắm, quay đầu nhìn Chu Hỏa: “Không phải chứ… Vì sao Thánh Kiếm đánh rắm bên chúng ta đều biết? Bọn họ vừa nói xong, diễn đàn còn lập tức biết chuyện bắt đầu chửi?”
“Trọng điểm đến rồi.” Chu Hỏa nhìn Thời Lạc, nhìn thoáng qua Dư Thúy nói, “Không biết có trùng hợp không, trước khi Thánh Kiếm đăng tweet một tiếng, bắn tỉa ROD của NSN đăng weibo, chúc mừng sinh nhật bạn gái, kèm hình cậu ấy và bạn gái mình thổi nến.”
Lão Kiều tặc lưỡi: “Xong rồi, chọc phải tổ ong rồi.”
“Đừng nói lý với đám hater, dù ROD có giải thích, không phải hôm nay bọn họ đấu tập với Thánh Kiếm, tháng này cậu ta cũng xin nghỉ một lần. Nhưng đám hater không quan tâm, mấy người thua chính là đánh không tốt, đánh không tốt là không muốn thắng, vì sao không muốn thắng? Vì trong đầu đều là yêu đương.”
Chu Hỏa cười khổ: “Có logic không? Không logic, có người tin không? Quá nhiều luôn.”
“Khu vực toàn diệt, người chơi vốn dĩ cảm thấy uất ức muốn tìm chỗ xả giận, ROD cũng xui xẻo, đâm ngay vào họng súng, weibo của cậu ta bị oanh tạc rồi.”
“Cho nên…”
Chu Hỏa không nhìn Dư Thúy với Thời Lạc nữa, giống như chỉ thuận miệng nhắc nhở: “Tôi chỉ muốn nhắc nhở mọi người một chút, gần đây tốt nhất đừng đăng weibo thường ngày, đặc biệt là có liên quan đến việc giải trí, quan trọng nhất là đừng đột ngột công khai mình với ai hẹn hò rồi. Lửa giận của người chơi còn chưa tiêu hết, chúng ta đừng đâm đầu vào, gần đây nếu nhất định muốn đăng weibo, thì cố gắng đăng các tin có liên quan đến huấn luyện, tôi với quản lý của mấy chiến đội thân thiết khác cũng thông báo cho nhau rồi, bị đánh thì phải đứng nghiêm, quả thật chúng ta bị người khác dạy dỗ, gần đây ngoan ngoãn chút, weibo câu lạc bộ cũng sẽ cố gắng đăng nhiều bài mấy cậu luyện tập khổ cực, làm hoãn bầu không khí.”
Chu Hỏa nhìn màn hình của Thần Hỏa cách mình gần nhất: “Đạn mạc live stream đừng xem, không ít kẻ dẫn dắt dư luận, khi live stream cũng đừng nhắc chuyện này. Hôm nay muộn lắm rồi, đợt dư luận này còn chưa nổi lên thật đâu, sáng ngày mai độ thảo luận đương nhiên sẽ nhiều hơn, chúng ta không chọc phiền phức này.”
Chu Hỏa lại ám chỉ nói: “Thật sự có nội dung gì đó không liên quan đến luyện tập thi đấu, lại rất muốn công khai cũng phải ém xuống trước, chờ qua đợt này rồi lại công khai.”
Thời Lạc vốn dĩ cũng không định công khai, cậu biết Chu Hỏa nói cho mình với Dư Thúy nghe, nói thẳng: “Tôi biết rõ.”
Chu Hỏa cười: “Vậy thì được rồi, mọi người luyện tập cho tốt, đừng bị ảnh hưởng.”
Trong giới trước giờ vẫn như thế, thắng thì được khen thua thì bị cà khịa, không có dùng chiêu cảm hóa tình yêu, không thành tích bị chửi thành chó cũng đáng, mọi người sớm đã quen rồi, cũng cảm thấy không sao hết, vẫn như cũ tự chơi phần mình.
Đến 2 giờ, lão Kiều như ngày thường, mở cửa phòng huấn luyện lớn tiếng nhắc nhở, “Hủy xếp đội, còn đang đánh thì đánh xong đừng xếp nữa, đi ngủ!”
Thời Lạc và Dư Thúy đúng lúc kết thúc một ván, Thời Lạc tháo tai nghe xuống, không xếp đội nữa, nhưng không tắt máy.
Cậu lướt mắt nhìn Puppy và Thần Hỏa, Puppy hủy xếp đội tắt máy đi rồi, Thần Hỏa ngẫu nhiên xếp với Tiểu Quân của Vạn Trùng Sơn, hai người đang đánh giết rất sung sướng.
Cậu mở Anipop, tùy ý nhấn.
Cậu lộp bộp thổi kẹo cao su, thầm nghĩ chỉ nói không được công khai, cũng chẳng nói không được làm gì đó lúc riêng tư.
Dư Thúy ở bên kia tắt game cài đặt, trước khi tắt nhìn Thời Lạc đang chơi Anipop, nháy mắt hiểu ra Thời Lạc đang nghĩ gì. Trong mắt Dư Thúy lóe lên ý cười không dễ nhìn thấy, cũng không tắt máy, tiện tay chỉnh sửa tài liệu phục bàn chưa dùng ở trên bàn.
Tốc độ tay của Thời Lạc rất nhanh, sau khi chơi 10 ván Anipop thì nhìn Thần Hỏa, ván kia của cậu ta vẫn chưa đánh xong.
Cậu nhíu mày: “Còn chưa đánh xong à?”
“Hửm?” Thần Hỏa nghiêng đầu nhìn Thời Lạc, hoang mang khó hiểu, “Chưa đánh xong, mà… cậu chờ tôi làm gì?”
Thời Lạc bực bội tiếp tục chơi Anipop không trả lời, thầm nghĩ mẹ nó tôi điên rồi à mà nửa đêm không ngủ chờ cậu.
Dư Thúy ngồi bên cạnh chơi điện thoại cười khẽ.
Thời Lạc nhìn màn hình máy tính của mình, nghe tiếng cười khẽ của Dư Thúy tai thoáng đỏ lên.
Mình muốn chờ Thần Hỏa biến đi, ở trong phòng huấn luyện chiếm hời Dư Thúy!
Không cho công khai còn không cho chiếm hời sao?!
Ở lầu hai, đi ra khỏi phòng huấn luyện chính là phòng ngủ của tuyển thủ, đi vào trong nữa là phòng của lão Kiều với Chu Hỏa, một lầu ở 6 người, ngoại trừ Chu Hỏa đều là cú đêm tinh lực dồi dào.
2 giờ mỗi ngày tắt máy, gọi đồ ăn ngoài, lên lầu xuống lầu lấy trái cây, đi ra đi vô đều là mắt. Dù là đi đến phòng Dư Thúy hay là kéo Dư Thúy đến phòng mình, khi đi ra đi vô tỉ lệ bị người khác phát hiện rất lớn, chỉ có ở trong phòng huấn luyện, giờ này mọi người đều ra ngoài tuyệt đối sẽ không quay lại.
Hôm qua Thời Lạc đã kìm nén ý nghĩ muốn làm gì đó, hôm nay bị Dư Thúy ngầm trêu chọc nên máu nóng hơn ngày thường, bây giờ trong đầu đều là muốn hôn trị liệu nào đó, nhưng mà tại sao trong phòng còn một người nữa!!!
Cậu lại chơi mấy ván Anipop, Thần Hỏa vẫn chưa đánh xong.
“Rốt cuộc cậu có được không đó?!” Thời Lạc không nhịn được nữa, nhìn Thần Hỏa nói, “Cậu… thế này đi, cậu đứng lên! Tôi đánh thay cậu.”
“Vì sao?” Thần Hỏa giật mình, đầu đều là chấm hỏi, “Cậu chơi giùm người khác nghiện rồi à? Trước đây chơi cho Dư Thúy một ván còn chưa đủ, muốn chấm mút tôi à?”
“Không.” Thần Hỏa vừa đánh vừa từ chối nói, “Nói cho cậu biết, acc này là vợ bé nhỏ của tôi, còn là vợ bé nhỏ mất rồi có lại được, tôi độc thân 21 năm, lớn đến nhường này người ở bên cạnh tôi lâu nhất chính là cái acc này, người khác không thể đụng vào.”
Thần Hỏa nói có lý lẽ: “Chưa kể acc tôi còn là acc nữ! Để cậu chơi, cậu nghe câu này có thấy đúng không?”
Thời Lạc giật mình: “Acc của ai mà không phải vợ bé nhỏ của mình hả? Chẳng phải đều thế sao? Vậy thì sao chứ? Acc của Dư Thúy cũng bị tôi chơi rồi, sao hả?!”
“Sao hả? Cậu nói sao hả?” Thần Hỏa bảo vệ bàn phím của mình, ăn nói mạnh mẽ, “Acc của cậu ta không sạch sẽ nữa! Dơ rồi!!!”
Trị liệu nào đó còn đang chơi điện thoại, nhìn màn hình điện thoại không phản bác, gật đầu: “Ừ, tôi dơ rồi.”
“Cậu chơi acc người khác thấy nghiền thì lén đi làm người cày thuê đi, tuyển thủ chuyên nghiệp, đột kích số một mùa giải trước, cậu muốn cày thuê chẳng phải thu nhập một tháng cả triệu?” Thần Hỏa điều khiển vợ bé nhỏ của mình, lầm bầm, “Đừng có ý đồ với vợ bé nhỏ của tôi, tôi đánh xong ván này thì ít nhất có thể kiếm được 5 điểm, tăng hạng không dễ, cậu đừng quấy rầy.”
Thời Lạc bị Thần Hỏa chọc tức đến đau phổi, lại nhìn Dư tra nam ngồi yên bên cạnh, thấy được không sờ được, trong lòng bốc hỏa, bực bội nói: “Thấy cậu đánh tốn sức quá nên mới muốn giúp cậu, không cần thì thôi.”
Cậu tắt máy bực bội về lại phòng của mình, Thần Hỏa yên tâm, còn nhỏ giọng suy đoán, “Không có lòng tốt, tôi nghĩ bằng đùi cũng biết được cậu ta muốn làm gì, Thời Lạc tuyệt đối muốn làm tôi bị trừ điểm, nhóc con này cứ nhắm vào tôi mãi.”
Dư Thúy đã quyết định lần sau xếp đôi sẽ phóng sinh Thần Hỏa không nói gì hết, đứng lên cũng về phòng của mình, khi đi ngang qua người Thần Hỏa, Dư Thúy tiện tay ấn nút nổ súng liên tục của Thần Hỏa.
Một đợt tiếng súng pằng pằng pằng pằng, Thần Hỏa lập tức bị lộ vị trí, cậu ta vừa chửi Dư Thúy ầm lên vừa cuống quýt tìm boong-ke.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương