FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])
Chương 67
Dì giúp việc đang lau nhà ở hành lang lầu hai, Dư Thúy chào hỏi với dì, đứng ở trước cửa kính gần sân thượng, dựa vào tường nhìn điện thoại.
Dì nhìn Thời Lạc ở ngoài sân thượng, dùng giọng Thượng Hải nhắc nhở mấy câu tuổi còn nhỏ cứ hút thuốc như vậy thì sẽ không tốt cho phổi các kiểu.
Dư Thúy đồng ý gật đầu: “Đúng ạ, lát nữa cháu nói với em ấy.”
Dì giúp việc nhanh chóng lau xong hành lang, xách cây lau nhà và xô nước xuống lầu một, lúc này Dư Thúy mới xoay người đẩy cửa bước ra sân thượng.
Thời Lạc hơi nheo mắt, gác người lên lan can đá, điếu thuốc trong miệng đã sắp hút xong rồi. Dư Thúy đi đến, từ đằng sau lấy đi điếu thuốc trong miệng Thời Lạc, ném vào gạt tàn thuốc trên sân thượng.
Dư Thúy cách Thời Lạc rất gần, Thời Lạc vô thức quay đầu lại nhìn, thấy hành lang lầu hai trống trơn cậu mới dựa vào lan can lại.
“Sợ gì chứ? Nhìn thấy thì nhìn thấy thôi.” Dư Thúy dựa vào người Thời Lạc, dừng một lát khẽ nói, “Vừa rồi cũng là cố ý khiến anh đau lòng sao?”
“Lần này thật sự không phải.” Thời Lạc có hơi lúng túng, giải thích nói, “Vốn dĩ không muốn nhắc đến, không để ý… Dù sao thì lần này không phải cố ý.”
Dư Thúy gật đầu lặp lại: “Lần này không phải cố ý…”
Hắn nhịn cười: “Vậy là thừa nhận rồi, trước đây cố ý khiến tâm trạng anh rối loạn sao?”
Thời Lạc mất tự nhiên, nắm một cái gai của cây xương rồng: “Đã thừa nhận từ lâu rồi, đừng hỏi nữa… Chí ít là bây giờ không muốn khiến anh đau lòng.”
Dư Thúy lại một lần nữa nắm được trọng điểm: “Chí ít là bây giờ à?”
“Bây giờ anh đối xử với em tốt như thế… không nỡ tự tìm đường chết với anh.” Thời Lạc cầm chậu xương rồng xoay nó nửa vòng, tiếp tục ngắt gai xương rồng mặt bên kia, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng khi nói chuyện lại có hơi làm nũng, “Chờ anh không đối xử tốt với em thì em lại tính toán chuyện cũ với anh.”
Dư Thúy im lặng nghe, trái tim hơi đau.
“Vậy là trước đây, mỗi lần cố ý nói mấy câu khiến anh đau lòng đều là…” Dư Thúy khẽ nói, “Khi em cảm thấy anh đối xử với em không tốt sao? Thì ra anh đối xử không tốt với em nhiều lần đến thế sao?”
Thời Lạc mím môi, không có phản bác, một lát qua mới thấp giọng nói: “Trước đây anh muốn đưa em đến NSN, em cũng không thể cảm ơn anh đúng không? Haiz, không nhắc chuyện cũ nữa… Đừng nói nữa.”
“Nhắc một chút đi, không cần đau lòng cho anh.” Dư Thúy cũng không muốn nhắc chuyện của hai năm trước, nhưng hễ là có liên quan đến Thời Lạc, hắn đều muốn hiểu rõ, “Trước đây sao lại không hẹn đấu xóa acc với anh?”
Lí do Thời Lạc nói không đáng tin lắm. Khi ấy hai người đều chuyển sang chiến đội mới, đều đổi tài khoản mới, nhưng nếu đấu xóa acc cũng đủ tổn thương gân cốt rồi.
Thực tế thì các bước để tuyển thủ chuyên nghiệp xóa acc rất phiền phức, sau khi xóa acc phải nộp đơn đăng ký tài khoản chuyên nghiệp mới với phía liên minh, còn phải nói rõ ràng tài khoản cũ của mình xuất hiện vấn đề gì mới không dùng nữa. “Tôi hẹn đấu xóa acc với người ta, sau đó thua rất mất mặt, bây giờ acc bị người ta xóa rồi, mong liên minh lại đưa cho tôi một acc tuyển thủ.”, nếu nộp lí do như này cho bên liên minh thật thì cơ bản là tin tức có thể truyền đi khắp bốn khu vực lớn ngay lập tức, khiến cho tổng bộ liên minh khiếp sợ.
Dựa vào hiểu biết của Dư Thúy đối với Thời Lạc, kiểu tự sát trả thù này hoàn toàn là chuyện mà Thời Lạc có thể làm ra.
Hắn chơi chuyên nghiệp gần 6 năm, Thời Lạc là tuyển thủ giải quyết vấn đề cực kỳ tàn nhẫn nhất mà hắn từng gặp.
Hắn nhìn Thời Lạc: “Lúc đó anh đối xử với em như thế mà em vẫn không đành lòng à?”
“Không phải, lúc đó em…” Tay Thời Lạc không ngừng lại, gây hoạ cho chậu xương rồng kia, ấp úng một hồi mới mơ hồ nói, “Biết không đánh thắng anh được.”
Dư Thúy: “…”
Thời Lạc nhíu chặt mày: “Nếu như mười phần chắc chín phần có thể đánh thắng anh thì em đã sớm hẹn anh đấu xóa acc rồi, nhưng mà lúc đó… em thật sự không đánh thắng anh được.”
“Kỹ thuật không bằng, bị anh giết ba mươi mấy lần đã đủ mất mặt rồi, hẹn đấu xóa acc lại bị anh xóa acc luôn thì… Quá mất mặt.”
“Tức nhất là khi ấy anh còn đang ở Thánh Kiếm. Lãnh đạo Thánh Kiếm thấy em chơi gà như thế, chắc chắn sẽ cảm thấy may mắn cực kỳ vì không mua em luôn.” Thời Lạc lần lượt phân tích, uể oải nói, “Em điên lên cũng tự hại mình được, nhưng chuyện này thật sự không có lợi, lúc đó dù em có bị điên thật cũng sẽ không đến mức… Anh cười cái gì?!”
Dư Thúy cố hết sức nhịn cười, nhưng sắp sửa không nhịn được rồi.
Thời Lạc thật sự đáng yêu quá.
Mặt cậu có hơi đỏ, bực bội nói: “Đã nói đừng hỏi… đều là chuyện mất mặt, chẳng muốn nói chút nào, với lại…”
Dư Thúy nghiêm túc nhìn Thời Lạc: “Với lại cái gì?”
“Với tính cách của anh, FS cũng có thể tàn sát thì chắc chắn sẽ không nhường em.” Thời Lạc thấp giọng nói, “Trong trận chiến xóa acc này cũng sẽ không nể tình, dứt khoát khiêng em đi, có thể em không thể trì hoãn trước được…”
Dư Thúy mỉm cười, Thời Lạc quả thật đã nhìn thấy con người mình.
Hắn mở miệng, vừa định nói với Thời Lạc thì cửa sân thượng bị gõ.
“Làm gì thế?” Lão Kiều đi ngang qua sân thượng, thấy hai người đang đứng ngoài đây nên gõ cửa kính, đẩy cửa ra nói,”Trận đấu tập đã hẹn sắp sửa bắt đầu rồi, mở máy đi.”
“Đi thôi.”
Dư Thúy giống như đang bắt chuyện với Thời Lạc, ở trước mặt lão Kiều ôm vai Thời Lạc, trong điểm mù của lão Kiều, hắn khẽ nắm lấy tay Thời Lạc.
Thời Lạc cầm tay Dư Thúy lại, thời gian nghỉ ngơi quá ít, tay hai người vừa chạm vào đã tách ra, tự mình chỉnh lại vạt áo khoác đồng phục ở trên người, đi đến phòng huấn luyện.
Một ngày không có trận đấu, vẫn huấn luyện cường độ cao, bên Saint xem ra đang toàn lực chuẩn bị đấu trận ở mùa giải chính với Free. Thiên Sứ Kiếm gửi tin nhắn thẳng cho lão Kiều, trước khi gặp nhau ở mùa giải chính sẽ không hẹn đấu tập với Free nữa, cậu ta không muốn lộ chiến thuật. Đội khó chơi ở trong nước ngoại trừ Saint ra thì chính là NSN. Buổi chiều lão Kiều hẹn NSN, buổi tối hẹn với đội Bắc Mĩ, chiều 5 tiếng, tối 5 tiếng.
Đấu liên tục 10 tiếng đồng hồ, giữa chừng nghỉ nửa tiếng đồng hồ thì ăn cơm. Chu Hỏa không nhìn được nữa, buổi tối sau khi mọi người kết thúc trận đấu tập với đội Bắc Mĩ, anh đi đến phòng huấn luyện, “Tối nay đừng huấn luyện cường độ cao quá, hoặc là phục bàn hoặc live stream giải trí đi.”
Chu Hỏa nói với lão Kiều, lão Kiều gật đầu: “Trước tiên không cần phục bàn, chậm trễ thời gian, tôi với các chuyên gia phân tích số liệu xem video trước đã, sau khi tổng kết vấn đề thì ngày mai nói luôn, mấy cậu live stream giải trí đi.”
Tháng này đều chưa có live stream được bao nhiêu thời gian, mọi người cũng không có dị nghị, đều xoa bóp bả vai, chỉnh trang sơ qua dáng vẻ chuẩn bị live stream.
Đương nhiên, cái gọi là chỉnh trang dáng vẻ cũng chỉ là Thời Lạc kéo nửa tay áo thun xắn lên đến vai xuống, mái tóc Thần Hỏa bị tai nghe kiểu che đầu đè rối tung được vuốt qua loa.
Thần Hỏa vừa vuốt tóc vừa phàn nàn: “Chỉ có một mình cậu mở camera mà cả đội đều phải cùng cậu mang gánh nặng hình tượng. Cậu không thể không mở sao?”
“Không thể.” Puppy miễn cưỡng nói, “Độ nổi tiếng của kênh live stream của tôi đều dựa vào camera mà chống đỡ. Người đến kênh live stream của tôi hầu như đều là fan của các cậu muốn thông qua camera của tôi nhìn các cậu, nếu tắt thì fan mấy cậu chạy hết… Haiz, cho tuyển thủ không nổi tiếng lắm một con đường sống được không?”
Chu Hỏa vốn định đi rồi, nghe vậy lại quay đầu nói: “Sợ độ nổi tiếng thấp thì đừng live stream khô khan nữa, mấy cậu có thể xếp đôi mà.”
“Tha cho tôi đi.” Puppy không thèm nghĩ ngợi nói, mặt đều là vẻ kháng cự, “Bình thường vì tập phối hợp nên xếp đôi thì xếp, đã luyện mười tiếng đồng hồ rồi còn xếp đôi nữa thì dễ đánh nhau. Tôi cũng không muốn nhìn thấy ID của mấy người bọn họ nữa.”
“Tôi đã nói, hẹn đấu tập hai trận liên tiếp không được, cường độ quá lớn, bản thân mấy cậu không nghe.” Chu Hỏa bất đắc dĩ, anh nhìn Thời Lạc ở bên cạnh, trong lòng lóe lên, nói, “Ấy! Nếu không thì các cậu chơi cái khác đi.”
Thời Lạc nghiêng đầu nhìn Chu Hỏa: “Chơi cái gì?”
“Chơi cái đấu xóa acc mà hôm nay cậu nói đó. Tôi đăng weibo thêm nhiệt cho mấy cậu, độ nổi tiếng chắc chắn có.” Chu Hỏa càng nghĩ càng thấy thích hợp, “Trong server custom của chúng ta chẳng phải có thể chơi hình thức 1 vs 1 sao? Mấy cậu có thể chơi như thế.”
“Anh…” Thời Lạc không tin nổi nhìn Chu Hỏa, “Anh là lần đầu tiên biết đấu xóa acc nên quá phấn khích muốn xem thử à? Trong đội chúng ta có thâm thù đại hận gì mà phải chơi đấu xóa acc chứ?”
Thần Hỏa cảnh giác nhìn về phía Chu Hỏa: “Tôi cũng không chơi, tôi còn không đến mức vì độ nổi tiếng của kênh live stream mà giết vợ.”
“Không xóa acc… Nghĩ cái gì vậy?” Chu Hỏa dở khóc dở cười, “Trong đầu mấy cậu có thể đừng nhắc đến đều là đánh đánh giết giết không? Cược cái khác, thua không cần xóa acc, kiểu như bao ăn.”
Chu Hỏa khoanh tay: “Như vậy thì các cậu cũng thả lỏng, độ nổi tiếng của kênh live stream Puppy cũng có, bữa khuya lát nữa cũng có luôn.”
“Được, được, được. Đến đây, đến đây.” Nói đến độ nổi tiếng có thể tăng thêm, mắt Puppy sáng lên, rất bằng lòng, “Chỉ có tôi mở camera, người đến kênh của tôi chắc chắn nhiều nhất, đến đây chơi đi.”
Thần Hỏa vừa nghe thấy không cần xóa acc cũng gật đầu: “Được, thua thì cùng lắm mời mấy cậu một bữa.”
Chu Hỏa nhìn về phía Thời Lạc, có ý riêng: “Chơi không? Cũng không phải chỉ ăn khuya, ăn khuya đâu nhiều đến thế, cũng có thể cược cái khác.”
Hai chữ “cái khác” được Chu Hỏa nhấn rất mạnh, con ngươi Thời Lạc lóe lên, không phản bác nữa, im lặng đồng ý.
Cuối cùng Chu Hỏa nhìn Dư Thúy, nghĩ rằng chức nghiệp của Dư Thúy hơi khó xử, nói, “Ừm… Dư Thúy… Trị liệu không thể solo được đúng không?”
Dư Thúy lại rất dứt khoát: “Không sao, giống nhau.”
“Thoải mái!” Tất cả thành viên đều bỏ phiếu đồng ý, Chu Hỏa vô cùng hài lòng. Đây là hoạt động giải trí đầu tiên từ sau khi Free được thành lập đến nay, anh rất vui mừng, “Tôi đăng weibo làm kỷ niệm, không dễ mà không dễ mà. Lão Kiều, cậu kéo một bản đồ custom, bỏ bọn họ vào.”
Lão Kiều cũng muốn xem náo nhiệt gật đầu, nhấn vào đăng nhập server của chiến đội Free ở máy mình, tạo một bản đồ 1 vs 1.
Anh kéo bốn người kia vào trong bản đồ, nghiêng đầu hối Chu Hỏa: “Anh đăng weibo chưa?”
“Đăng rồi, đăng rồi.” Chu Hỏa vội vàng chỉnh sửa dấu chấm, “Được rồi, đến đây, đến đây…”
Chu Hỏa dùng weibo chính thức đăng thông báo, độ nổi tiếng của kênh live stream bọn họ nháy mắt bùng nổ.
“Chơi đánh thay phiên đi.” Lão Kiều chọn ngẫu nhiên, “Nhóm đầu là ngẫu nhiên, nhóm tiếp theo thì thay phiên nhau, thắng rồi thì tự chọn người, đặt cược là người thắng bắt người thua làm một chuyện, đừng quá đáng là được.”
“Bọn họ biết mà.” Chu Hỏa hối, “Mau bắt đầu đi.”
Lão Kiều nói: “Đã nhấn rồi, chờ hệ thống bắt ngẫu nhiên.”
Chu Hỏa cực kỳ hào hứng, nghển cổ nhìn màn hình của lão Kiều, nửa phút sau, hệ thống tự động lựa chọn hiện ra: Thời Lạc và Puppy.
“Ặc…” Puppy tặc lưỡi, “Hạn chế của chức nghiệp mà. Tôi là bắn tỉa sao có thể thắng đột kích của cậu ta.”
Thời Lạc không lên tiếng, sau khi đếm ngược thì bước ra khỏi đá chuyển sinh.
Bản đồ hai phe của hình thức 1 vs 1 trong server custom không có sương độc, tầm nhìn hai bên đều là vùng đất bằng phẳng, sau khi hai bên núp sau boong-ke, giết được đối phương thì ván này coi như kết thúc.
“Không chơi nổi, không chơi nổi.” Puppy không ngừng lắc đầu, liên tục lải nhải, “Cũng không thể nâng cấp trang bị, bắn tỉa sơ cấp lại không thể bắn liên tục, bắn một phát súng còn phải lên đạn, lúc này thì người ta đã sớm giết tôi rồi. Trận này không đánh được, không đánh được, không đánh được…”
Puppy trông sa sút biếng nhác, miệng thì không ngừng lải nhải không đánh được, nhưng ánh mắt lại vô cùng chăm chú. Cậu ta mở kính khóa chặt vị trí của Thời Lạc, vào lúc Thời Lạc chuẩn bị lần mò về trước thì ổn định bắn một phát súng đến.
Đáng tiếc Thời Lạc phản ứng rất nhanh, di chuyển một cái né được chỗ hiểm, Puppy dự đoán hoàn toàn chính xác vị trí, lại chỉ bắn trúng cánh tay Thời Lạc.
Thần Hỏa cũng đang ở trong bản đồ, có thể nhìn qua góc nhìn toàn cảnh, không nhịn được nói: “… Chơi bẩn vẫn là Puppy của tôi chơi bẩn.”
Puppy tiếc hận hít một hơi, phát súng này của cậu ta không trúng thì phải lên đạn lại lần nữa, khi thay đạn thì ở trong trạng thái không uy hiếp. Tiếng súng này của cậu ta vừa vang lên thì bên Thời Lạc không cần tìm boong-ke nữa, trong 1.5 giây không sợ gì hết, cứ đi thẳng về phía cậu ta là được.
Nhưng không thể, vốn dĩ chức nghiệp đột kích linh hoạt, cơ động hơn. Thời Lạc tuổi còn nhỏ, đang trong độ tuổi tốc độ phản ứng nhanh nhất, muốn bắt cậu thật sự rất khó, cũng may bị hạn chế chức nghiệp, súng của đột kích chưa quét đến thì ít nhất Puppy còn có thể bắn năm phát súng. Cậu ta bình tĩnh lại, không nói nữa, nắm chặt thời gian Thời Lạc đang đi về phía mình, nã phát thứ hai, phát thứ ba, phát thứ tư…
Sau ba phát bắn hụt, khi bắn phát thứ năm Puppy đã vào trong tầm ngắm bắn của Thời Lạc. Phát thứ năm Puppy bắn trúng vào chân Thời Lạc, khiến Thời Lạc chỉ còn một chút máu.
Thời Lạc đã đến gần hơn, trong khoảng cách này Puppy hoàn toàn không chống lại được Thời Lạc, cũng không có thời gian lên đạn, Puppy nhận thua, hai tay rời khỏi bàn phím.
Thời Lạc bắn một băng đạn, dứt khoát giải quyết Puppy: “Ếch nhảy, cay nhiều, hai chén cơm.”
Đạn mạc live stream của Thời Lạc đã cười như điên rồi, các fan spam “đỉnh đỉnh đỉnh” khắp màn hình.
Puppy lắc đầu, mở điện thoại vào app đặt đồ ăn, thở dài: “Những người khác ăn cái gì? Chọn…”
Mọi người gọi món ăn khuya của mình, lão Kiều khôi phục lại trạng thái ban đầu của bản đồ trên hệ thống: “Được rồi, khôi phục rồi, tiếp theo.”
Chu Hỏa đắc ý cũng ké được một bữa ăn kèm từ Puppy, ngẩng đầu nhìn Thời Lạc.
Thời Lạc thoát khỏi bản đồ.
Mọi người giật mình, chưa kịp hỏi thì Thời Lạc đã đăng nhập trị liệu hai năm trước cậu đã không còn dùng nữa.
Cậu nói: “Người tiếp theo, Whisper.”
Dì nhìn Thời Lạc ở ngoài sân thượng, dùng giọng Thượng Hải nhắc nhở mấy câu tuổi còn nhỏ cứ hút thuốc như vậy thì sẽ không tốt cho phổi các kiểu.
Dư Thúy đồng ý gật đầu: “Đúng ạ, lát nữa cháu nói với em ấy.”
Dì giúp việc nhanh chóng lau xong hành lang, xách cây lau nhà và xô nước xuống lầu một, lúc này Dư Thúy mới xoay người đẩy cửa bước ra sân thượng.
Thời Lạc hơi nheo mắt, gác người lên lan can đá, điếu thuốc trong miệng đã sắp hút xong rồi. Dư Thúy đi đến, từ đằng sau lấy đi điếu thuốc trong miệng Thời Lạc, ném vào gạt tàn thuốc trên sân thượng.
Dư Thúy cách Thời Lạc rất gần, Thời Lạc vô thức quay đầu lại nhìn, thấy hành lang lầu hai trống trơn cậu mới dựa vào lan can lại.
“Sợ gì chứ? Nhìn thấy thì nhìn thấy thôi.” Dư Thúy dựa vào người Thời Lạc, dừng một lát khẽ nói, “Vừa rồi cũng là cố ý khiến anh đau lòng sao?”
“Lần này thật sự không phải.” Thời Lạc có hơi lúng túng, giải thích nói, “Vốn dĩ không muốn nhắc đến, không để ý… Dù sao thì lần này không phải cố ý.”
Dư Thúy gật đầu lặp lại: “Lần này không phải cố ý…”
Hắn nhịn cười: “Vậy là thừa nhận rồi, trước đây cố ý khiến tâm trạng anh rối loạn sao?”
Thời Lạc mất tự nhiên, nắm một cái gai của cây xương rồng: “Đã thừa nhận từ lâu rồi, đừng hỏi nữa… Chí ít là bây giờ không muốn khiến anh đau lòng.”
Dư Thúy lại một lần nữa nắm được trọng điểm: “Chí ít là bây giờ à?”
“Bây giờ anh đối xử với em tốt như thế… không nỡ tự tìm đường chết với anh.” Thời Lạc cầm chậu xương rồng xoay nó nửa vòng, tiếp tục ngắt gai xương rồng mặt bên kia, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng khi nói chuyện lại có hơi làm nũng, “Chờ anh không đối xử tốt với em thì em lại tính toán chuyện cũ với anh.”
Dư Thúy im lặng nghe, trái tim hơi đau.
“Vậy là trước đây, mỗi lần cố ý nói mấy câu khiến anh đau lòng đều là…” Dư Thúy khẽ nói, “Khi em cảm thấy anh đối xử với em không tốt sao? Thì ra anh đối xử không tốt với em nhiều lần đến thế sao?”
Thời Lạc mím môi, không có phản bác, một lát qua mới thấp giọng nói: “Trước đây anh muốn đưa em đến NSN, em cũng không thể cảm ơn anh đúng không? Haiz, không nhắc chuyện cũ nữa… Đừng nói nữa.”
“Nhắc một chút đi, không cần đau lòng cho anh.” Dư Thúy cũng không muốn nhắc chuyện của hai năm trước, nhưng hễ là có liên quan đến Thời Lạc, hắn đều muốn hiểu rõ, “Trước đây sao lại không hẹn đấu xóa acc với anh?”
Lí do Thời Lạc nói không đáng tin lắm. Khi ấy hai người đều chuyển sang chiến đội mới, đều đổi tài khoản mới, nhưng nếu đấu xóa acc cũng đủ tổn thương gân cốt rồi.
Thực tế thì các bước để tuyển thủ chuyên nghiệp xóa acc rất phiền phức, sau khi xóa acc phải nộp đơn đăng ký tài khoản chuyên nghiệp mới với phía liên minh, còn phải nói rõ ràng tài khoản cũ của mình xuất hiện vấn đề gì mới không dùng nữa. “Tôi hẹn đấu xóa acc với người ta, sau đó thua rất mất mặt, bây giờ acc bị người ta xóa rồi, mong liên minh lại đưa cho tôi một acc tuyển thủ.”, nếu nộp lí do như này cho bên liên minh thật thì cơ bản là tin tức có thể truyền đi khắp bốn khu vực lớn ngay lập tức, khiến cho tổng bộ liên minh khiếp sợ.
Dựa vào hiểu biết của Dư Thúy đối với Thời Lạc, kiểu tự sát trả thù này hoàn toàn là chuyện mà Thời Lạc có thể làm ra.
Hắn chơi chuyên nghiệp gần 6 năm, Thời Lạc là tuyển thủ giải quyết vấn đề cực kỳ tàn nhẫn nhất mà hắn từng gặp.
Hắn nhìn Thời Lạc: “Lúc đó anh đối xử với em như thế mà em vẫn không đành lòng à?”
“Không phải, lúc đó em…” Tay Thời Lạc không ngừng lại, gây hoạ cho chậu xương rồng kia, ấp úng một hồi mới mơ hồ nói, “Biết không đánh thắng anh được.”
Dư Thúy: “…”
Thời Lạc nhíu chặt mày: “Nếu như mười phần chắc chín phần có thể đánh thắng anh thì em đã sớm hẹn anh đấu xóa acc rồi, nhưng mà lúc đó… em thật sự không đánh thắng anh được.”
“Kỹ thuật không bằng, bị anh giết ba mươi mấy lần đã đủ mất mặt rồi, hẹn đấu xóa acc lại bị anh xóa acc luôn thì… Quá mất mặt.”
“Tức nhất là khi ấy anh còn đang ở Thánh Kiếm. Lãnh đạo Thánh Kiếm thấy em chơi gà như thế, chắc chắn sẽ cảm thấy may mắn cực kỳ vì không mua em luôn.” Thời Lạc lần lượt phân tích, uể oải nói, “Em điên lên cũng tự hại mình được, nhưng chuyện này thật sự không có lợi, lúc đó dù em có bị điên thật cũng sẽ không đến mức… Anh cười cái gì?!”
Dư Thúy cố hết sức nhịn cười, nhưng sắp sửa không nhịn được rồi.
Thời Lạc thật sự đáng yêu quá.
Mặt cậu có hơi đỏ, bực bội nói: “Đã nói đừng hỏi… đều là chuyện mất mặt, chẳng muốn nói chút nào, với lại…”
Dư Thúy nghiêm túc nhìn Thời Lạc: “Với lại cái gì?”
“Với tính cách của anh, FS cũng có thể tàn sát thì chắc chắn sẽ không nhường em.” Thời Lạc thấp giọng nói, “Trong trận chiến xóa acc này cũng sẽ không nể tình, dứt khoát khiêng em đi, có thể em không thể trì hoãn trước được…”
Dư Thúy mỉm cười, Thời Lạc quả thật đã nhìn thấy con người mình.
Hắn mở miệng, vừa định nói với Thời Lạc thì cửa sân thượng bị gõ.
“Làm gì thế?” Lão Kiều đi ngang qua sân thượng, thấy hai người đang đứng ngoài đây nên gõ cửa kính, đẩy cửa ra nói,”Trận đấu tập đã hẹn sắp sửa bắt đầu rồi, mở máy đi.”
“Đi thôi.”
Dư Thúy giống như đang bắt chuyện với Thời Lạc, ở trước mặt lão Kiều ôm vai Thời Lạc, trong điểm mù của lão Kiều, hắn khẽ nắm lấy tay Thời Lạc.
Thời Lạc cầm tay Dư Thúy lại, thời gian nghỉ ngơi quá ít, tay hai người vừa chạm vào đã tách ra, tự mình chỉnh lại vạt áo khoác đồng phục ở trên người, đi đến phòng huấn luyện.
Một ngày không có trận đấu, vẫn huấn luyện cường độ cao, bên Saint xem ra đang toàn lực chuẩn bị đấu trận ở mùa giải chính với Free. Thiên Sứ Kiếm gửi tin nhắn thẳng cho lão Kiều, trước khi gặp nhau ở mùa giải chính sẽ không hẹn đấu tập với Free nữa, cậu ta không muốn lộ chiến thuật. Đội khó chơi ở trong nước ngoại trừ Saint ra thì chính là NSN. Buổi chiều lão Kiều hẹn NSN, buổi tối hẹn với đội Bắc Mĩ, chiều 5 tiếng, tối 5 tiếng.
Đấu liên tục 10 tiếng đồng hồ, giữa chừng nghỉ nửa tiếng đồng hồ thì ăn cơm. Chu Hỏa không nhìn được nữa, buổi tối sau khi mọi người kết thúc trận đấu tập với đội Bắc Mĩ, anh đi đến phòng huấn luyện, “Tối nay đừng huấn luyện cường độ cao quá, hoặc là phục bàn hoặc live stream giải trí đi.”
Chu Hỏa nói với lão Kiều, lão Kiều gật đầu: “Trước tiên không cần phục bàn, chậm trễ thời gian, tôi với các chuyên gia phân tích số liệu xem video trước đã, sau khi tổng kết vấn đề thì ngày mai nói luôn, mấy cậu live stream giải trí đi.”
Tháng này đều chưa có live stream được bao nhiêu thời gian, mọi người cũng không có dị nghị, đều xoa bóp bả vai, chỉnh trang sơ qua dáng vẻ chuẩn bị live stream.
Đương nhiên, cái gọi là chỉnh trang dáng vẻ cũng chỉ là Thời Lạc kéo nửa tay áo thun xắn lên đến vai xuống, mái tóc Thần Hỏa bị tai nghe kiểu che đầu đè rối tung được vuốt qua loa.
Thần Hỏa vừa vuốt tóc vừa phàn nàn: “Chỉ có một mình cậu mở camera mà cả đội đều phải cùng cậu mang gánh nặng hình tượng. Cậu không thể không mở sao?”
“Không thể.” Puppy miễn cưỡng nói, “Độ nổi tiếng của kênh live stream của tôi đều dựa vào camera mà chống đỡ. Người đến kênh live stream của tôi hầu như đều là fan của các cậu muốn thông qua camera của tôi nhìn các cậu, nếu tắt thì fan mấy cậu chạy hết… Haiz, cho tuyển thủ không nổi tiếng lắm một con đường sống được không?”
Chu Hỏa vốn định đi rồi, nghe vậy lại quay đầu nói: “Sợ độ nổi tiếng thấp thì đừng live stream khô khan nữa, mấy cậu có thể xếp đôi mà.”
“Tha cho tôi đi.” Puppy không thèm nghĩ ngợi nói, mặt đều là vẻ kháng cự, “Bình thường vì tập phối hợp nên xếp đôi thì xếp, đã luyện mười tiếng đồng hồ rồi còn xếp đôi nữa thì dễ đánh nhau. Tôi cũng không muốn nhìn thấy ID của mấy người bọn họ nữa.”
“Tôi đã nói, hẹn đấu tập hai trận liên tiếp không được, cường độ quá lớn, bản thân mấy cậu không nghe.” Chu Hỏa bất đắc dĩ, anh nhìn Thời Lạc ở bên cạnh, trong lòng lóe lên, nói, “Ấy! Nếu không thì các cậu chơi cái khác đi.”
Thời Lạc nghiêng đầu nhìn Chu Hỏa: “Chơi cái gì?”
“Chơi cái đấu xóa acc mà hôm nay cậu nói đó. Tôi đăng weibo thêm nhiệt cho mấy cậu, độ nổi tiếng chắc chắn có.” Chu Hỏa càng nghĩ càng thấy thích hợp, “Trong server custom của chúng ta chẳng phải có thể chơi hình thức 1 vs 1 sao? Mấy cậu có thể chơi như thế.”
“Anh…” Thời Lạc không tin nổi nhìn Chu Hỏa, “Anh là lần đầu tiên biết đấu xóa acc nên quá phấn khích muốn xem thử à? Trong đội chúng ta có thâm thù đại hận gì mà phải chơi đấu xóa acc chứ?”
Thần Hỏa cảnh giác nhìn về phía Chu Hỏa: “Tôi cũng không chơi, tôi còn không đến mức vì độ nổi tiếng của kênh live stream mà giết vợ.”
“Không xóa acc… Nghĩ cái gì vậy?” Chu Hỏa dở khóc dở cười, “Trong đầu mấy cậu có thể đừng nhắc đến đều là đánh đánh giết giết không? Cược cái khác, thua không cần xóa acc, kiểu như bao ăn.”
Chu Hỏa khoanh tay: “Như vậy thì các cậu cũng thả lỏng, độ nổi tiếng của kênh live stream Puppy cũng có, bữa khuya lát nữa cũng có luôn.”
“Được, được, được. Đến đây, đến đây.” Nói đến độ nổi tiếng có thể tăng thêm, mắt Puppy sáng lên, rất bằng lòng, “Chỉ có tôi mở camera, người đến kênh của tôi chắc chắn nhiều nhất, đến đây chơi đi.”
Thần Hỏa vừa nghe thấy không cần xóa acc cũng gật đầu: “Được, thua thì cùng lắm mời mấy cậu một bữa.”
Chu Hỏa nhìn về phía Thời Lạc, có ý riêng: “Chơi không? Cũng không phải chỉ ăn khuya, ăn khuya đâu nhiều đến thế, cũng có thể cược cái khác.”
Hai chữ “cái khác” được Chu Hỏa nhấn rất mạnh, con ngươi Thời Lạc lóe lên, không phản bác nữa, im lặng đồng ý.
Cuối cùng Chu Hỏa nhìn Dư Thúy, nghĩ rằng chức nghiệp của Dư Thúy hơi khó xử, nói, “Ừm… Dư Thúy… Trị liệu không thể solo được đúng không?”
Dư Thúy lại rất dứt khoát: “Không sao, giống nhau.”
“Thoải mái!” Tất cả thành viên đều bỏ phiếu đồng ý, Chu Hỏa vô cùng hài lòng. Đây là hoạt động giải trí đầu tiên từ sau khi Free được thành lập đến nay, anh rất vui mừng, “Tôi đăng weibo làm kỷ niệm, không dễ mà không dễ mà. Lão Kiều, cậu kéo một bản đồ custom, bỏ bọn họ vào.”
Lão Kiều cũng muốn xem náo nhiệt gật đầu, nhấn vào đăng nhập server của chiến đội Free ở máy mình, tạo một bản đồ 1 vs 1.
Anh kéo bốn người kia vào trong bản đồ, nghiêng đầu hối Chu Hỏa: “Anh đăng weibo chưa?”
“Đăng rồi, đăng rồi.” Chu Hỏa vội vàng chỉnh sửa dấu chấm, “Được rồi, đến đây, đến đây…”
Chu Hỏa dùng weibo chính thức đăng thông báo, độ nổi tiếng của kênh live stream bọn họ nháy mắt bùng nổ.
“Chơi đánh thay phiên đi.” Lão Kiều chọn ngẫu nhiên, “Nhóm đầu là ngẫu nhiên, nhóm tiếp theo thì thay phiên nhau, thắng rồi thì tự chọn người, đặt cược là người thắng bắt người thua làm một chuyện, đừng quá đáng là được.”
“Bọn họ biết mà.” Chu Hỏa hối, “Mau bắt đầu đi.”
Lão Kiều nói: “Đã nhấn rồi, chờ hệ thống bắt ngẫu nhiên.”
Chu Hỏa cực kỳ hào hứng, nghển cổ nhìn màn hình của lão Kiều, nửa phút sau, hệ thống tự động lựa chọn hiện ra: Thời Lạc và Puppy.
“Ặc…” Puppy tặc lưỡi, “Hạn chế của chức nghiệp mà. Tôi là bắn tỉa sao có thể thắng đột kích của cậu ta.”
Thời Lạc không lên tiếng, sau khi đếm ngược thì bước ra khỏi đá chuyển sinh.
Bản đồ hai phe của hình thức 1 vs 1 trong server custom không có sương độc, tầm nhìn hai bên đều là vùng đất bằng phẳng, sau khi hai bên núp sau boong-ke, giết được đối phương thì ván này coi như kết thúc.
“Không chơi nổi, không chơi nổi.” Puppy không ngừng lắc đầu, liên tục lải nhải, “Cũng không thể nâng cấp trang bị, bắn tỉa sơ cấp lại không thể bắn liên tục, bắn một phát súng còn phải lên đạn, lúc này thì người ta đã sớm giết tôi rồi. Trận này không đánh được, không đánh được, không đánh được…”
Puppy trông sa sút biếng nhác, miệng thì không ngừng lải nhải không đánh được, nhưng ánh mắt lại vô cùng chăm chú. Cậu ta mở kính khóa chặt vị trí của Thời Lạc, vào lúc Thời Lạc chuẩn bị lần mò về trước thì ổn định bắn một phát súng đến.
Đáng tiếc Thời Lạc phản ứng rất nhanh, di chuyển một cái né được chỗ hiểm, Puppy dự đoán hoàn toàn chính xác vị trí, lại chỉ bắn trúng cánh tay Thời Lạc.
Thần Hỏa cũng đang ở trong bản đồ, có thể nhìn qua góc nhìn toàn cảnh, không nhịn được nói: “… Chơi bẩn vẫn là Puppy của tôi chơi bẩn.”
Puppy tiếc hận hít một hơi, phát súng này của cậu ta không trúng thì phải lên đạn lại lần nữa, khi thay đạn thì ở trong trạng thái không uy hiếp. Tiếng súng này của cậu ta vừa vang lên thì bên Thời Lạc không cần tìm boong-ke nữa, trong 1.5 giây không sợ gì hết, cứ đi thẳng về phía cậu ta là được.
Nhưng không thể, vốn dĩ chức nghiệp đột kích linh hoạt, cơ động hơn. Thời Lạc tuổi còn nhỏ, đang trong độ tuổi tốc độ phản ứng nhanh nhất, muốn bắt cậu thật sự rất khó, cũng may bị hạn chế chức nghiệp, súng của đột kích chưa quét đến thì ít nhất Puppy còn có thể bắn năm phát súng. Cậu ta bình tĩnh lại, không nói nữa, nắm chặt thời gian Thời Lạc đang đi về phía mình, nã phát thứ hai, phát thứ ba, phát thứ tư…
Sau ba phát bắn hụt, khi bắn phát thứ năm Puppy đã vào trong tầm ngắm bắn của Thời Lạc. Phát thứ năm Puppy bắn trúng vào chân Thời Lạc, khiến Thời Lạc chỉ còn một chút máu.
Thời Lạc đã đến gần hơn, trong khoảng cách này Puppy hoàn toàn không chống lại được Thời Lạc, cũng không có thời gian lên đạn, Puppy nhận thua, hai tay rời khỏi bàn phím.
Thời Lạc bắn một băng đạn, dứt khoát giải quyết Puppy: “Ếch nhảy, cay nhiều, hai chén cơm.”
Đạn mạc live stream của Thời Lạc đã cười như điên rồi, các fan spam “đỉnh đỉnh đỉnh” khắp màn hình.
Puppy lắc đầu, mở điện thoại vào app đặt đồ ăn, thở dài: “Những người khác ăn cái gì? Chọn…”
Mọi người gọi món ăn khuya của mình, lão Kiều khôi phục lại trạng thái ban đầu của bản đồ trên hệ thống: “Được rồi, khôi phục rồi, tiếp theo.”
Chu Hỏa đắc ý cũng ké được một bữa ăn kèm từ Puppy, ngẩng đầu nhìn Thời Lạc.
Thời Lạc thoát khỏi bản đồ.
Mọi người giật mình, chưa kịp hỏi thì Thời Lạc đã đăng nhập trị liệu hai năm trước cậu đã không còn dùng nữa.
Cậu nói: “Người tiếp theo, Whisper.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương