FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])
Chương 90
Chuyện gia đình Thời Lạc, nếu Dư Thúy đã muốn gánh vác thì sẽ xử lý rất chu toàn. Mấy tháng tới, lịch thi đấu càng ngày càng căng, Dư Thúy là tuyển thủ cũng phải thi đấu, không chắc có thể đảm bảo lúc nào cũng có thể kịp thời xử lý tình huống xảy ra bất ngờ. Sau khi bàn bạc và có sự đồng ý của Thời Lạc, buổi chiều Dư Thúy nói chuyện này với Chu Hỏa, thuận tiện đưa phương thức liên lạc của luật sư mình cho Chu Hỏa luôn.
Chu Hỏa rất cẩn thận, sau khi hiểu đại khái thì không chắc nói: “Chuyện này không lớn không nhỏ. Bây giờ Evil đã trưởng thành rồi, ba cậu ấy không có quyền can thiệp gì hết. Chỉ sợ ông ta thật sự muốn gây rối thì cả hai bên đều thiệt, ảnh hưởng đến danh dự của câu lạc bộ chúng ta… Hi vọng sẽ không, trong nhà Evil chẳng phải cũng có người có mặt mũi sao? Chắc rất sợ tin xấu nhỉ?”
Dư Thúy không muốn đánh giá ba Thời Lạc, chỉ nói: “Khó nói, sắp chia gia tài rồi, lúc sốt ruột cũng có thể làm liều. Ông ta không gây rối là tốt nhất, nếu như gây thì chúng ta kịp thời ứng phó là được. Tốt nhất đừng để lộ chuyện trong nhà Thời Lạc ra ngoài, ba mẹ em ấy ly hôn gì đó… cố hết sức đè xuống hết.”
“Hiểu mà.” Chu Hỏa gật đầu, “Công tác bảo mật thông tin về mấy tuyển thủ của câu lạc bộ chúng ta đều làm rất tốt, cơ bản không có ai biết tình hình trong nhà của mấy cậu. Nhưng mà còn có một vấn đề, có khi nào ba cậu ấy lấy hợp đồng mà cậu ấy ký khi chưa đủ tuổi để làm chứng cứ kiện chúng ta ra tòa không? Ông ta tùy tiện tìm một chút cũng biết được chuyện cậu từng bán Thời Lạc. Chúng tôi rất phiền chuyện người giám hộ của tuyển thủ còn nhỏ tuổi đến gây chuyện. Lúc đó Thời Lạc đủ mười sáu tuổi chưa?”
“Đủ rồi, hợp đồng đều hợp pháp, không có vấn đề gì.” Dư Thúy cười khẩy, “Nếu như ông ta muốn gây sự thật thì tôi thấy cũng chẳng sao cả, lúc đó Thời Lạc là chuyển từ FS đi.”
Chu Hỏa sửng sốt một chút rồi cười: “Được, nếu như ông ta gây chuyện theo hướng này thì đi tìm Quý Nham Hàn kiện, chúng ta không liên quan.”
“Tốt nhất là không gửi đơn, em ấy…” Giọng nói của Dư Thúy nhẹ hơn một chút, ngừng lại nói, “Cũng không cứng đến vậy đâu, chỉ là thể hiện không có gì ở bên ngoài thôi. Mỗi lần ba mẹ em ấy có chuyện gì, trong lòng đều khó chịu, tốt nhất đừng xuất hiện tin tức gì.”
Chu Hỏa gật đầu: “Đương nhiên rồi.”
Dư Thúy kéo áo khoác đồng phục muốn đi đến phòng huấn luyện, Chu Hỏa bỗng nhiên nhớ ra, đau đầu nói: “Nói đến đừng xuất hiện tin tức gì, cậu có biết nhóc Thời thần của cậu vẫn luôn âm thầm gây chuyện không?”
Dư Thúy ngạc nhiên: “Em ấy làm sao?”
Chu Hỏa lấy điện thoại của mình ra, bấm mấy cái đưa cho Dư Thúy nhìn: “Đừng nói với tôi người này không phải cậu ấy.”
Dư Thúy nhíu mày cầm lấy điện thoại.
Dư Thúy: “…”
Chu Hỏa muốn nói lại thôi: “Thật sự, nếu không phải tôi sợ sau khi bị lộ Thời Lạc thẹn quá hóa giận đánh tôi thì tôi đã nhắc nhở cậu ấy tém tém lại từ lâu rồi. Cậu ấy lố quá đó.”
Môi Dư Thúy không kìm được mà nhếch lên.
Chu Hỏa đưa cho hắn xem acc clone weibo của Thời Lạc.
Thời Lạc nhịn được một lúc không nhịn được cả đời. Hôm nay cuối cùng vẫn không kìm được mà dùng acc clone của mình đăng weibo.
Còn đăng tận ba bài.
Buổi trưa sau khi hai người ăn cơm, Thời Lạc ngồi trên sô pha nhỏ cạnh giường giả vờ chơi game, thực ra là mở giao diện weibo, thấy Dư Thúy đang nhắn tin wechat với người khác không chú ý đến mình, cậu nhanh chóng đăng nhập acc clone của mình đăng weibo, sau đó cậu nhanh chóng đăng xuất, vẻ mặt vẫn ngầu như cũ, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Đến lúc này có lẽ Thời Lạc vẫn không biết tại sao acc clone của mình lại bị fan của Free phát hiện trong biển người mênh mông, lúc đăng weibo vẫn huênh hoang gõ thẳng tên thật của Dư Thúy.
[Không có bàn bạc với Dư Thúy, tự nói chuyện của hai đứa mình cho ba rồi, cố ý làm ông ta tức giận. Đáng ra chuyện này không nên nói ra nhưng… bị ông ta chọc tức đến điên máu. Dư Thúy không giận, anh ấy thế mà không giận, dường như anh ấy chưa từng giận mình.]
[Không đúng, Dư Thúy từng giận mình rồi, anh ấy trách mình bệnh mà không nói với anh ấy. Tôi qua anh ấy sợ mình lạnh nên cởi áo ôm mình ngủ.]
[Bệnh cảm đã hết rồi, thích anh ấy quá đi, cả đời này cũng không muốn chia tay với Dư Thúy.]
Dư Thúy ngẩng đầu, nhìn qua cánh cửa đang mở rộng của phòng huấn luyện, yêu thương nhìn bóng lưng Thời thần đang chơi game ở đằng xa, thổn thức không thôi.
Hắn đoán Thời thần lớn thêm mấy tuổi nữa, nhìn lại bài đăng weibo của mình lúc mười mấy tuổi sẽ cảm thấy mỗi bài đăng đều là lịch sử đen tối đẫm máu, sẽ sụp đổ đến mức muốn làm nổ tung server tổng của ứng dụng.
Tư tâm của hắn rất lớn, cũng không định nhắc Thời Lạc chuyện này, hắn xem nhật ký liệt kê của bạn trai rất là vui vẻ, rất có mùi có vị. Hắn lo lắng sau khi Thời Lạc qua khỏi thời kỳ trung nhị* thì sẽ xóa mất, Dư Thúy trả điện thoại cho Chu Hỏa, lấy điện thoại của mình mở acc clone của Thời Lạc, cẩn thận chụp màn hình lưu lại trong một album đặc biệt, cũng lựa chọn xem trước tài khoản này. (*là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì ở khoảng năm 2 của trung học cơ sở)
Chu Hỏa có nỗi khổ không nói ra được, nói: “Cậu mở bình luận ra xem đi, cậu tự mở ra xem…”
Dư Thúy nhịn cười, nghe lời mở ra.
[Xin mày đó, mày đi khám bệnh đi!!! Coi như tao xin mày có được không???]
[Gần đây mày điên cuồng quá rồi đó.]
[Dư thần ôm mày ngủ??? Tao biết rõ vị trí căn cứ của Free, khu dân cư đó nhân viên tạp vụ không thể trà trộn vào, xin hỏi sao mày có thể lẻn vào trong? Mày cưỡi hỏa tiễn phóng vào à?]
[Tao điên rồi, có ai có thể quản cái người này không?!!]
[???, là tôi xem không hiểu sao? Mày nói cho ba mày là mày với Dư thần yêu nhau, sau đó ba mày còn không đồng ý, không hài lòng với Dư Thúy? Khoan hẵng nói chuyện này mày bịa hay thật, ba mày không đồng ý mày với Dư thần yêu nhau? Nói thật đi, nhà mày có bối cảnh hoàng gia gì à?]
[Đây không phải chứng hoang tưởng đơn thuần nữa.]
[Mỗi ngày ở trong căn cứ cùng mấy chồng của tao, tối nào cũng ngủ cùng chồng cả của tao, chồng cả giá trị hơn trăm triệu của tao chăm mày từng li từng tí, tình yêu của mấy người còn không được ba mày chúc phúc… Tao nghi ngờ mày chưa đến 12 tuổi, cái loại kịch bản nữ chính ngôn tình này không tồn tại, thức tỉnh đi.]
[Đừng bình luận nữa, cùng nhau báo cáo đi.]
[Được thôi, đến nước này rồi tôi cũng không muốn giấu nữa, thực ra tôi đã quen với nhóc Thời lâu rồi, bình luận này được đăng lúc đang ngồi trên đùi ông xã Thời, tư thế nhóc Thời hút thuốc thật sự rất ngầu, nhưng sợ tôi ho nên ông xã đã nhịn hút thuốc cả tối rồi! Nhóc Thời vừa nói với tôi, bảo tôi chờ anh ấy ba năm, chờ anh ấy đủ tuổi pháp luật quy định sẽ đi đăng ký kết hôn với tôi! Sao anh ấy lại tốt như vậy chứ?]
[@Câu lạc bộ eSport Free, mấy người chết rồi sao? Tag mấy người bao nhiêu lần rồi hả? Weibo chính thức mù rồi hay là chết rồi? Có thể làm chuyện nghiêm túc không? Bảo vệ bốn tuyển thủ của chúng tôi có được không? Bây giờ tôi cực kỳ lo lắng kẻ điên này sẽ xông vào làm hại bốn anh yêu của chúng tôi thật.]
Chu Hỏa ngẩng đầu nhìn Thời Lạc trong phòng huấn luyện, nhỏ giọng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rất lâu trước đây, lần đầu tiên fan tìm tôi thì tôi đã nhìn ra được là acc clone của Thời Lạc rồi! Mẹ nó còn lộ liễu được hơn nữa không? Nhưng mà fan không biết là ông xã Thời của bọn họ!!!”
“Các fan bảo tôi khóa tài khoản của cậu ấy, bảo tôi ra mặt làm rõ, còn trách tôi giả chết giả mù không thấy, nói tôi là đồ vô dụng, nói tôi là rác rưởi… Vấn đề là tôi dám à? Tôi có gan báo cáo cậu ấy sao?” Chu Hỏa bị kẹp ở giữa, “Càng ngày càng nhiều người biết acc clone của Thời Lạc rồi! Đều cảm thấy đứa fan này thần kinh không ổn, lo lắng người này sẽ đến bắt cóc cậu! Tôi…”
“Suỵt…” Dư Thúy vừa chụp màn hình bài đăng weibo mà Thời Lạc đăng lúc đầu vừa nhíu mày nói, “Anh nhỏ tiếng chút.”
Chu Hỏa oan ức gằn giọng: “Fan trách tôi không bảo vệ tuyển thủ, tôi có thể làm gì chứ? Mở một mắt nhắm một mắt giả chết thôi, nhưng mà hôm nay không biết vì sao Thời Lạc lại vui đến vậy, bỗng nhiên đăng liền ba bài, ba bài! Tôi lại không dám nói thẳng với cậu ấy, dù cậu ấy không đăng thẳng tên thật của cậu lên…”
“Bình thường ngầu ngầu lạnh lùng như vậy vì sao lại có thể bung lụa ở acc clone đến thế này?” Chu Hỏa không hiểu nổi, “Chẳng phải bản thân cậu ấy không muốn công khai sao? Tôi tưởng rằng cậu ấy không muốn diễn mấy trò tình cảm chứ.”
Dư Thúy cẩn thận chụp màn hình lưu lại, nhìn ảnh nhỏ giọng nói: “Không muốn công khai là không muốn ảnh hưởng chiến đội, vừa mới yêu đương, muốn show muốn ghi lại chẳng phải rất bình thường sao? Anh chưa từng trẻ tuổi à?”
Chu Hỏa nghẹn lời.
“Ai cũng không được phép báo cáo em ấy, anh tiếp tục giả chết.” Dư Thúy ngước mắt cảnh cáo nhìn Chu Hỏa, “Đừng ám chỉ em ấy, về mặt này thì em ấy rất dễ xấu hổ.”
“Được được được.” Chu Hỏa ráng nhịn, “Tôi không nói.”
Đuổi Chu Hỏa đi, Dư Thúy về lại phòng huấn luyện, nhấn xếp đơn, lại mở acc clone của Thời Lạc xem lại.
Hắn ngước mắt nhìn Thời Lạc ở gần đó, gương mặt lạnh lùng không ngừng nổ súng trong game, mỉm cười.
Bạn trai nhỏ đáng yêu quá.
Dư Thúy hủy xếp đơn, mở tin nhắn bạn bè trong game, nhìn trạng thái hiện tại của Thời Lạc, là đang xếp đơn, vào game đã hai mươi phút, chắc sắp đánh xong rồi.
Hắn không xếp đơn nữa, chờ Thời Lạc chơi xong ván này thì xếp đôi với cậu.
Chờ chưa đến mười phút thì ván này của Thời Lạc đã kết thúc, Dư Thúy gửi lời mời nhập đội cho Thời Lạc, bên kia không có chấp nhận ngay.
Dư Thúy tháo tai nghe nghiêng đầu hỏi: “Hẹn xếp đôi với người khác à?”
Thời Lạc không nói chuyện, Thần Hỏa bên cạnh uể oải nói: “Lát nữa Thời Lạc xếp đôi với tôi, cậu muốn cướp người à? Hoan nghênh đến cướp, thực ra hai đứa tôi không muốn lắm, cậu thuyết phục lão Kiều là được. Anh ta bảo hai tụi tôi luyện phối hợp cho vòng playoff.”
Nếu huấn luyện do huấn luyện viên sắp xếp vậy thì không thể giành, chờ hai người họ đánh xong cũng được, Dư Thủy hỏi: “Đánh đến khi nào? Tôi xếp đơn trước.”
“Hai giờ sáng.” Thần Hỏa lạnh lùng nói, “Đừng chờ, lịch hôm nay của tôi với Thời thần đầy rồi, muốn xếp đôi thì lần sau mời sớm đi.”
Thời Lạc bất đắc dĩ nhìn Dư Thúy: “Lão Kiều vừa mới xếp.”
Dư Thúy một tay nâng tai nghe của mình, cười: “Có phải lão Kiều cố ý không? Cậu ta…”
Puppy đang xếp đơn bên cạnh bỗng nhiên khụ một tiếng ngắt lời Dư Thúy: “Nhắc nhở một chút, người nào đó mới đến phòng huấn luyện, tôi đang live stream.”
Dư Thúy biết Puppy sợ mình nói gì đó khiến fan đoán ra được, gật đầu, không nói tiếp nữa, tự mình đi xếp đơn.
Thần Hỏa không nhịn được phàn nàn: “Lại live stream? Nói trước với fan trong kênh của cậu, tôi với Thời Lạc không có cãi nhau, không gây lộn, giữa đồng đội với nhau mắng óc chó, bảo đối phương đi chết đi mà gọi cãi nhau sao? Đừng suốt ngày lên diễn đàn thảo luận hai đột kích của đội chúng ta có phải bất hòa không.”
“Yên tâm, tuy không biết vì sao nhưng đạn mạc hôm nay không liên quan đến cậu. Tôi cũng không hiểu bọn họ đang nói gì.” Puppy đang chờ xếp đội, liếc mắt nhìn đạn mạc trực tiếp, không hiểu nói, “Đọc không hiểu lắm, đều bảo tôi nhắc nhở Whisper, bảo Whisper chú ý an toàn… Xin hỏi, cậu ta có gì không an toàn sao?”
Lúc này Dư Thúy với Thời Lạc đều đeo tai nghe cách âm, không nghe thấy gì.
Puppy ngừng tay, nghiên cứu đạn mạc, nhíu mày đọc từng câu từng chữ: “Ban đầu em hi vọng bốn người mấy anh vẫn luôn độc thân. Bây giờ hạ yêu cầu rồi, có thể tìm một người yêu bình thường, không bị người kỳ lạ theo dõi là được rồi.”
Puppy mù tịt: “Tôi bỏ lỡ gì sao? Này là chuyện gì? Ai không bình thường?”
Đạn mạc yên lặng mấy giây lại ồn ào spam.
[Không có gì, chỉ là nhắc nhở mọi người chú ý an toàn.]
[Không có gì, tiện thể nhắc nhở nhóc Thời nhà tôi, cậu ấy nhỏ nhất dễ bị người xấu theo dõi nhất.]
[Không có gì, anh vẫn chưa biết thì tốt.]
[Suỵt… Giải đấu sắp đến rồi, mọi người đừng hù tuyển thủ, khiêm tốn xử lý thôi.]
[Không có gì cả! Không có gì cả!]
[Cho hỏi, có thể hỏi một câu không? Tôi tặng quà rồi! Hỏi được không?]
Puppy nhìn thấy đạn mạc tặng quà, buồn bực gật đầu: “Bạn hỏi đi.”
[Tôi chỉ muốn biết, căn cứ của Free gần đây có phải có một người vào ở không?]
Puppy chẳng biết gì hết, không nghĩ ngợi gì, một câu đập chết tin đồn từ acc clone của Thời Lạc: “Sao có thể chứ? Đừng giỡn, căn cứ tụi tôi mấy tháng nay chỉ có nhiêu đây người, không nhiều cũng không ít.”
[Yên tâm rồi.]
[Yên tâm rồi, chú ý an toàn.]
[Yên tâm rồi, đập chết tin đồn của kẻ kia rồi.]
[Yên tâm rồi, tiện thể nhắc nhở lần nữa, bảo vệ tốt nhóc Thời của tôi, nói thật, cậu ấy thật sự có khí chất thu hút biến thái.]
[Yên tâm rồi, cũng mong nhắc nhở Dư thần chú ý an toàn, tuy tôi cảm thấy người xấu bình thường không đụng đến anh ấy được, nhưng mà bây giờ anh ấy rất nguy hiểm.]
[Yên tâm rồi, mọi người tiếp tục báo cáo, tranh thủ tối nay khoá tài khoản đó đi.]
Chu Hỏa rất cẩn thận, sau khi hiểu đại khái thì không chắc nói: “Chuyện này không lớn không nhỏ. Bây giờ Evil đã trưởng thành rồi, ba cậu ấy không có quyền can thiệp gì hết. Chỉ sợ ông ta thật sự muốn gây rối thì cả hai bên đều thiệt, ảnh hưởng đến danh dự của câu lạc bộ chúng ta… Hi vọng sẽ không, trong nhà Evil chẳng phải cũng có người có mặt mũi sao? Chắc rất sợ tin xấu nhỉ?”
Dư Thúy không muốn đánh giá ba Thời Lạc, chỉ nói: “Khó nói, sắp chia gia tài rồi, lúc sốt ruột cũng có thể làm liều. Ông ta không gây rối là tốt nhất, nếu như gây thì chúng ta kịp thời ứng phó là được. Tốt nhất đừng để lộ chuyện trong nhà Thời Lạc ra ngoài, ba mẹ em ấy ly hôn gì đó… cố hết sức đè xuống hết.”
“Hiểu mà.” Chu Hỏa gật đầu, “Công tác bảo mật thông tin về mấy tuyển thủ của câu lạc bộ chúng ta đều làm rất tốt, cơ bản không có ai biết tình hình trong nhà của mấy cậu. Nhưng mà còn có một vấn đề, có khi nào ba cậu ấy lấy hợp đồng mà cậu ấy ký khi chưa đủ tuổi để làm chứng cứ kiện chúng ta ra tòa không? Ông ta tùy tiện tìm một chút cũng biết được chuyện cậu từng bán Thời Lạc. Chúng tôi rất phiền chuyện người giám hộ của tuyển thủ còn nhỏ tuổi đến gây chuyện. Lúc đó Thời Lạc đủ mười sáu tuổi chưa?”
“Đủ rồi, hợp đồng đều hợp pháp, không có vấn đề gì.” Dư Thúy cười khẩy, “Nếu như ông ta muốn gây sự thật thì tôi thấy cũng chẳng sao cả, lúc đó Thời Lạc là chuyển từ FS đi.”
Chu Hỏa sửng sốt một chút rồi cười: “Được, nếu như ông ta gây chuyện theo hướng này thì đi tìm Quý Nham Hàn kiện, chúng ta không liên quan.”
“Tốt nhất là không gửi đơn, em ấy…” Giọng nói của Dư Thúy nhẹ hơn một chút, ngừng lại nói, “Cũng không cứng đến vậy đâu, chỉ là thể hiện không có gì ở bên ngoài thôi. Mỗi lần ba mẹ em ấy có chuyện gì, trong lòng đều khó chịu, tốt nhất đừng xuất hiện tin tức gì.”
Chu Hỏa gật đầu: “Đương nhiên rồi.”
Dư Thúy kéo áo khoác đồng phục muốn đi đến phòng huấn luyện, Chu Hỏa bỗng nhiên nhớ ra, đau đầu nói: “Nói đến đừng xuất hiện tin tức gì, cậu có biết nhóc Thời thần của cậu vẫn luôn âm thầm gây chuyện không?”
Dư Thúy ngạc nhiên: “Em ấy làm sao?”
Chu Hỏa lấy điện thoại của mình ra, bấm mấy cái đưa cho Dư Thúy nhìn: “Đừng nói với tôi người này không phải cậu ấy.”
Dư Thúy nhíu mày cầm lấy điện thoại.
Dư Thúy: “…”
Chu Hỏa muốn nói lại thôi: “Thật sự, nếu không phải tôi sợ sau khi bị lộ Thời Lạc thẹn quá hóa giận đánh tôi thì tôi đã nhắc nhở cậu ấy tém tém lại từ lâu rồi. Cậu ấy lố quá đó.”
Môi Dư Thúy không kìm được mà nhếch lên.
Chu Hỏa đưa cho hắn xem acc clone weibo của Thời Lạc.
Thời Lạc nhịn được một lúc không nhịn được cả đời. Hôm nay cuối cùng vẫn không kìm được mà dùng acc clone của mình đăng weibo.
Còn đăng tận ba bài.
Buổi trưa sau khi hai người ăn cơm, Thời Lạc ngồi trên sô pha nhỏ cạnh giường giả vờ chơi game, thực ra là mở giao diện weibo, thấy Dư Thúy đang nhắn tin wechat với người khác không chú ý đến mình, cậu nhanh chóng đăng nhập acc clone của mình đăng weibo, sau đó cậu nhanh chóng đăng xuất, vẻ mặt vẫn ngầu như cũ, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Đến lúc này có lẽ Thời Lạc vẫn không biết tại sao acc clone của mình lại bị fan của Free phát hiện trong biển người mênh mông, lúc đăng weibo vẫn huênh hoang gõ thẳng tên thật của Dư Thúy.
[Không có bàn bạc với Dư Thúy, tự nói chuyện của hai đứa mình cho ba rồi, cố ý làm ông ta tức giận. Đáng ra chuyện này không nên nói ra nhưng… bị ông ta chọc tức đến điên máu. Dư Thúy không giận, anh ấy thế mà không giận, dường như anh ấy chưa từng giận mình.]
[Không đúng, Dư Thúy từng giận mình rồi, anh ấy trách mình bệnh mà không nói với anh ấy. Tôi qua anh ấy sợ mình lạnh nên cởi áo ôm mình ngủ.]
[Bệnh cảm đã hết rồi, thích anh ấy quá đi, cả đời này cũng không muốn chia tay với Dư Thúy.]
Dư Thúy ngẩng đầu, nhìn qua cánh cửa đang mở rộng của phòng huấn luyện, yêu thương nhìn bóng lưng Thời thần đang chơi game ở đằng xa, thổn thức không thôi.
Hắn đoán Thời thần lớn thêm mấy tuổi nữa, nhìn lại bài đăng weibo của mình lúc mười mấy tuổi sẽ cảm thấy mỗi bài đăng đều là lịch sử đen tối đẫm máu, sẽ sụp đổ đến mức muốn làm nổ tung server tổng của ứng dụng.
Tư tâm của hắn rất lớn, cũng không định nhắc Thời Lạc chuyện này, hắn xem nhật ký liệt kê của bạn trai rất là vui vẻ, rất có mùi có vị. Hắn lo lắng sau khi Thời Lạc qua khỏi thời kỳ trung nhị* thì sẽ xóa mất, Dư Thúy trả điện thoại cho Chu Hỏa, lấy điện thoại của mình mở acc clone của Thời Lạc, cẩn thận chụp màn hình lưu lại trong một album đặc biệt, cũng lựa chọn xem trước tài khoản này. (*là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì ở khoảng năm 2 của trung học cơ sở)
Chu Hỏa có nỗi khổ không nói ra được, nói: “Cậu mở bình luận ra xem đi, cậu tự mở ra xem…”
Dư Thúy nhịn cười, nghe lời mở ra.
[Xin mày đó, mày đi khám bệnh đi!!! Coi như tao xin mày có được không???]
[Gần đây mày điên cuồng quá rồi đó.]
[Dư thần ôm mày ngủ??? Tao biết rõ vị trí căn cứ của Free, khu dân cư đó nhân viên tạp vụ không thể trà trộn vào, xin hỏi sao mày có thể lẻn vào trong? Mày cưỡi hỏa tiễn phóng vào à?]
[Tao điên rồi, có ai có thể quản cái người này không?!!]
[???, là tôi xem không hiểu sao? Mày nói cho ba mày là mày với Dư thần yêu nhau, sau đó ba mày còn không đồng ý, không hài lòng với Dư Thúy? Khoan hẵng nói chuyện này mày bịa hay thật, ba mày không đồng ý mày với Dư thần yêu nhau? Nói thật đi, nhà mày có bối cảnh hoàng gia gì à?]
[Đây không phải chứng hoang tưởng đơn thuần nữa.]
[Mỗi ngày ở trong căn cứ cùng mấy chồng của tao, tối nào cũng ngủ cùng chồng cả của tao, chồng cả giá trị hơn trăm triệu của tao chăm mày từng li từng tí, tình yêu của mấy người còn không được ba mày chúc phúc… Tao nghi ngờ mày chưa đến 12 tuổi, cái loại kịch bản nữ chính ngôn tình này không tồn tại, thức tỉnh đi.]
[Đừng bình luận nữa, cùng nhau báo cáo đi.]
[Được thôi, đến nước này rồi tôi cũng không muốn giấu nữa, thực ra tôi đã quen với nhóc Thời lâu rồi, bình luận này được đăng lúc đang ngồi trên đùi ông xã Thời, tư thế nhóc Thời hút thuốc thật sự rất ngầu, nhưng sợ tôi ho nên ông xã đã nhịn hút thuốc cả tối rồi! Nhóc Thời vừa nói với tôi, bảo tôi chờ anh ấy ba năm, chờ anh ấy đủ tuổi pháp luật quy định sẽ đi đăng ký kết hôn với tôi! Sao anh ấy lại tốt như vậy chứ?]
[@Câu lạc bộ eSport Free, mấy người chết rồi sao? Tag mấy người bao nhiêu lần rồi hả? Weibo chính thức mù rồi hay là chết rồi? Có thể làm chuyện nghiêm túc không? Bảo vệ bốn tuyển thủ của chúng tôi có được không? Bây giờ tôi cực kỳ lo lắng kẻ điên này sẽ xông vào làm hại bốn anh yêu của chúng tôi thật.]
Chu Hỏa ngẩng đầu nhìn Thời Lạc trong phòng huấn luyện, nhỏ giọng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rất lâu trước đây, lần đầu tiên fan tìm tôi thì tôi đã nhìn ra được là acc clone của Thời Lạc rồi! Mẹ nó còn lộ liễu được hơn nữa không? Nhưng mà fan không biết là ông xã Thời của bọn họ!!!”
“Các fan bảo tôi khóa tài khoản của cậu ấy, bảo tôi ra mặt làm rõ, còn trách tôi giả chết giả mù không thấy, nói tôi là đồ vô dụng, nói tôi là rác rưởi… Vấn đề là tôi dám à? Tôi có gan báo cáo cậu ấy sao?” Chu Hỏa bị kẹp ở giữa, “Càng ngày càng nhiều người biết acc clone của Thời Lạc rồi! Đều cảm thấy đứa fan này thần kinh không ổn, lo lắng người này sẽ đến bắt cóc cậu! Tôi…”
“Suỵt…” Dư Thúy vừa chụp màn hình bài đăng weibo mà Thời Lạc đăng lúc đầu vừa nhíu mày nói, “Anh nhỏ tiếng chút.”
Chu Hỏa oan ức gằn giọng: “Fan trách tôi không bảo vệ tuyển thủ, tôi có thể làm gì chứ? Mở một mắt nhắm một mắt giả chết thôi, nhưng mà hôm nay không biết vì sao Thời Lạc lại vui đến vậy, bỗng nhiên đăng liền ba bài, ba bài! Tôi lại không dám nói thẳng với cậu ấy, dù cậu ấy không đăng thẳng tên thật của cậu lên…”
“Bình thường ngầu ngầu lạnh lùng như vậy vì sao lại có thể bung lụa ở acc clone đến thế này?” Chu Hỏa không hiểu nổi, “Chẳng phải bản thân cậu ấy không muốn công khai sao? Tôi tưởng rằng cậu ấy không muốn diễn mấy trò tình cảm chứ.”
Dư Thúy cẩn thận chụp màn hình lưu lại, nhìn ảnh nhỏ giọng nói: “Không muốn công khai là không muốn ảnh hưởng chiến đội, vừa mới yêu đương, muốn show muốn ghi lại chẳng phải rất bình thường sao? Anh chưa từng trẻ tuổi à?”
Chu Hỏa nghẹn lời.
“Ai cũng không được phép báo cáo em ấy, anh tiếp tục giả chết.” Dư Thúy ngước mắt cảnh cáo nhìn Chu Hỏa, “Đừng ám chỉ em ấy, về mặt này thì em ấy rất dễ xấu hổ.”
“Được được được.” Chu Hỏa ráng nhịn, “Tôi không nói.”
Đuổi Chu Hỏa đi, Dư Thúy về lại phòng huấn luyện, nhấn xếp đơn, lại mở acc clone của Thời Lạc xem lại.
Hắn ngước mắt nhìn Thời Lạc ở gần đó, gương mặt lạnh lùng không ngừng nổ súng trong game, mỉm cười.
Bạn trai nhỏ đáng yêu quá.
Dư Thúy hủy xếp đơn, mở tin nhắn bạn bè trong game, nhìn trạng thái hiện tại của Thời Lạc, là đang xếp đơn, vào game đã hai mươi phút, chắc sắp đánh xong rồi.
Hắn không xếp đơn nữa, chờ Thời Lạc chơi xong ván này thì xếp đôi với cậu.
Chờ chưa đến mười phút thì ván này của Thời Lạc đã kết thúc, Dư Thúy gửi lời mời nhập đội cho Thời Lạc, bên kia không có chấp nhận ngay.
Dư Thúy tháo tai nghe nghiêng đầu hỏi: “Hẹn xếp đôi với người khác à?”
Thời Lạc không nói chuyện, Thần Hỏa bên cạnh uể oải nói: “Lát nữa Thời Lạc xếp đôi với tôi, cậu muốn cướp người à? Hoan nghênh đến cướp, thực ra hai đứa tôi không muốn lắm, cậu thuyết phục lão Kiều là được. Anh ta bảo hai tụi tôi luyện phối hợp cho vòng playoff.”
Nếu huấn luyện do huấn luyện viên sắp xếp vậy thì không thể giành, chờ hai người họ đánh xong cũng được, Dư Thủy hỏi: “Đánh đến khi nào? Tôi xếp đơn trước.”
“Hai giờ sáng.” Thần Hỏa lạnh lùng nói, “Đừng chờ, lịch hôm nay của tôi với Thời thần đầy rồi, muốn xếp đôi thì lần sau mời sớm đi.”
Thời Lạc bất đắc dĩ nhìn Dư Thúy: “Lão Kiều vừa mới xếp.”
Dư Thúy một tay nâng tai nghe của mình, cười: “Có phải lão Kiều cố ý không? Cậu ta…”
Puppy đang xếp đơn bên cạnh bỗng nhiên khụ một tiếng ngắt lời Dư Thúy: “Nhắc nhở một chút, người nào đó mới đến phòng huấn luyện, tôi đang live stream.”
Dư Thúy biết Puppy sợ mình nói gì đó khiến fan đoán ra được, gật đầu, không nói tiếp nữa, tự mình đi xếp đơn.
Thần Hỏa không nhịn được phàn nàn: “Lại live stream? Nói trước với fan trong kênh của cậu, tôi với Thời Lạc không có cãi nhau, không gây lộn, giữa đồng đội với nhau mắng óc chó, bảo đối phương đi chết đi mà gọi cãi nhau sao? Đừng suốt ngày lên diễn đàn thảo luận hai đột kích của đội chúng ta có phải bất hòa không.”
“Yên tâm, tuy không biết vì sao nhưng đạn mạc hôm nay không liên quan đến cậu. Tôi cũng không hiểu bọn họ đang nói gì.” Puppy đang chờ xếp đội, liếc mắt nhìn đạn mạc trực tiếp, không hiểu nói, “Đọc không hiểu lắm, đều bảo tôi nhắc nhở Whisper, bảo Whisper chú ý an toàn… Xin hỏi, cậu ta có gì không an toàn sao?”
Lúc này Dư Thúy với Thời Lạc đều đeo tai nghe cách âm, không nghe thấy gì.
Puppy ngừng tay, nghiên cứu đạn mạc, nhíu mày đọc từng câu từng chữ: “Ban đầu em hi vọng bốn người mấy anh vẫn luôn độc thân. Bây giờ hạ yêu cầu rồi, có thể tìm một người yêu bình thường, không bị người kỳ lạ theo dõi là được rồi.”
Puppy mù tịt: “Tôi bỏ lỡ gì sao? Này là chuyện gì? Ai không bình thường?”
Đạn mạc yên lặng mấy giây lại ồn ào spam.
[Không có gì, chỉ là nhắc nhở mọi người chú ý an toàn.]
[Không có gì, tiện thể nhắc nhở nhóc Thời nhà tôi, cậu ấy nhỏ nhất dễ bị người xấu theo dõi nhất.]
[Không có gì, anh vẫn chưa biết thì tốt.]
[Suỵt… Giải đấu sắp đến rồi, mọi người đừng hù tuyển thủ, khiêm tốn xử lý thôi.]
[Không có gì cả! Không có gì cả!]
[Cho hỏi, có thể hỏi một câu không? Tôi tặng quà rồi! Hỏi được không?]
Puppy nhìn thấy đạn mạc tặng quà, buồn bực gật đầu: “Bạn hỏi đi.”
[Tôi chỉ muốn biết, căn cứ của Free gần đây có phải có một người vào ở không?]
Puppy chẳng biết gì hết, không nghĩ ngợi gì, một câu đập chết tin đồn từ acc clone của Thời Lạc: “Sao có thể chứ? Đừng giỡn, căn cứ tụi tôi mấy tháng nay chỉ có nhiêu đây người, không nhiều cũng không ít.”
[Yên tâm rồi.]
[Yên tâm rồi, chú ý an toàn.]
[Yên tâm rồi, đập chết tin đồn của kẻ kia rồi.]
[Yên tâm rồi, tiện thể nhắc nhở lần nữa, bảo vệ tốt nhóc Thời của tôi, nói thật, cậu ấy thật sự có khí chất thu hút biến thái.]
[Yên tâm rồi, cũng mong nhắc nhở Dư thần chú ý an toàn, tuy tôi cảm thấy người xấu bình thường không đụng đến anh ấy được, nhưng mà bây giờ anh ấy rất nguy hiểm.]
[Yên tâm rồi, mọi người tiếp tục báo cáo, tranh thủ tối nay khoá tài khoản đó đi.]
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương