FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])
Chương 98
Ngày diễn ra trận chung kết, hai đội đã đến tràng quán từ sáng sớm.
Không giống Giải Thường Quy. Trước một ngày diễn ra trận chung kết, đội viên hai đội đã tới tràng quán diễn tập qua. Tràng quán sẽ không đổi cho người khác dùng. Thiết bị dự phòng của các đội viên cũng đã mang đến tràng quán trước một ngày, cũng điều chỉnh thử qua. Phòng nghỉ của từng đội cũng đã dán hết tiêu chí chiến đội từ mấy ngày trước. So với vòng bán kết Giải Thường Quy, phối trí tổng thể tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Có lẽ là chịu toàn viên xả thân chiến đội Saint ảnh hưởng. Có lẽ vì đội viên hai chiến đội NSN với Free quan hệ vẫn luôn thân mật. Lại có thể vì không muốn tạo quá nhiều áp lực cho hai chiến đội trước Giải Thế Giới. Mà mùa giải này mùi thuốc súng cũng không mãnh liệt, thiếu tư thế người sống ta chết của hai đội fans trước trận chung kết. Mặc kệ là fan bình thường hay fan của hai đội. Thái độ của đại đa số mọi người đều thập phần ôn hòa. Bình thường người xem thường vào khán đài trước khi trận dấu diễn ra, đội fans hai bên chiến đội sẽ hô to cổ vũ xem bên nào hô to hơn. Lần này cái phân đoạn đọ giọng này cũng không có. Sau khi fan NSN hô to vài tiếng cố lên, fan Free không ỷ vào người đông mà áp chế, cũng chỉ hô vài câu cố lên là thôi.
“Hôm nay nhóm bạn gái của Dư Thúy với tỷ tỷ của Thời Lạc đều ôn nhu a.” Trợ lý trọng tài chính đến phòng nghỉ Free tìm Chu Hỏa ký tên, nghe các fan bên ngoài hô vài tiếng liền ngừng thì ngoài ý muốn nói, “fan nhà NSN dám kêu cố lên trước, nếu là ngày thường chuyện này có thể nhịn sao? Tính tình tốt như vậy từ khi nào?.”
Chu Hỏa ở giao diện giám đốc phụ trách ký tên theo thứ tự, được tiện nghi khoe mẽ, cười cười, “Fan nhà chúng tôi tính tình vẫn luôn đặc biệt tốt, cũng không chơi đấu giọng đâu.”
Trợ lý nhún nhún vai, nhìn thoáng qua Dư Thúy với Thời Lạc ở cách đó không xa đang cùng nhau xem giáo luyện bút ký, nhỏ giọng nói thầm với Chu Hỏa, “Bây giờ không tranh với thế giới nữa sao? Lúc trước đánh Thường Quy với Dã Ngưu, fan các cậu áp chế fan người ta. Làm chúng tôi không sao thu âm được, thu vào tất cả đều là tiếng fan nhà các cậu."
Chu Hỏa thầm nghĩ, đó là có thù cũ, có thể giống nhau sao?
Chu Hỏa đã ký xong hết, cười cười, “Để các anh bớt chút phiền toái còn không tốt sao?"
“Đương nhiên tốt, nhưng chờ đến giai đoạn Giải Thế Giới, có thể cho chúng tôi nhiều phiền toái chút." Trợ lý trọng tài cười chói mắt, "Fan chiến khu nước ngoài siêu cấp có thể làm hỏng trạng thái người khác. Đến lúc đó đừng để bọn họ bắt nạt.”
“Tất nhiên.”
Chu Hỏa tiễn trợ lý trọng tài đi rồi đến trước mặt mấy tuyển thủ đang nhắm mắt dưỡng thần, “Thế nào? Không có vấn đề gì chứ?”
“Có thể có vấn đề gì?!” Thần Hỏa vẻ mặt nhẹ nhàng, bất đắc dĩ nói, “Đừng chê chúng em không đủ khẩn trương, không phải NSN mẹ nó càng không khẩn trương sao? Đêm qua Ngõa Ngõa nhãi ranh còn liên lạc với em, hỏi em đánh xong thi đấu muốn cùng nhau ăn cơm ko, còn hỏi muốn ăn cái gì. Em phục, lão Cố đều mặc kệ sao? Muốn thi đấu tốt không?! Làm hình ảnh gia đình như vậy là có ý tứ gì?”
“Thật sự, mấy năm nay đây là lần đầu tớ đánh trận chung kết mà ít mùi thuốc súng như vậy. Một chút không khí sống chết với chiến đội đối phương cũng không có thì cũng tính đi, lại còn là cô, chú, em vợ của nhau. Toàn mẹ nó quan hệ cạp váy." Puppy liếc mắt quét Thời Lạc một cái, tấm tắc, " Không hiểu Ngõa Ngõa quen thuộc như vậy là vì sao nhở, chiến đội chúng ta như là nửa gia đình của cậu ta rồi."
Thời Lạc biểu tình cứng đờ, giả vờ không hiểu Puppy ám chỉ Ngõa Ngõa là em vợ Dư Thúy, tùy tay lấy giáo luyện bút ký của lão Kiều tới phiên.
“Nói lung tung cái gì đấy.” Lão Kiều không quen nhìn lớn bắt nạt nhỏ trong đội nhất, đẩy đầu Puppy một cái không cho hắn làm Thời Lạc tâm thái, “Hài hòa còn không tốt sao? Không phải cho các cậu áp lực nhỏ hơn sao? Lại không phải trận thắng dễ dàng, giờ mà buông lời hung ác ngươi chết ta sống, đến lúc thua thì khó coi lắm.”
Puppy trào phúng cười, “Thua?”
“Đừng ngông cuồng. Đánh theo kinh nghiệm đấu Thường Quy là được.” Lão Kiều vội vàng chuyển đề tài, ngược lại nhìn về phía Thần Hỏa, “Cậu đồng ý với Ngõa Ngõa sao?”
“Không a. Không phải Dư Thúy đặt khách sạn ở Hàng Châu rồi sao?” Thần Hỏa vô tội nói, “Không phải nói đánh xong thi đấu, sang ngày hôm sau là đi Hàng Châu nghỉ ngơi sao?”
Lão Kiều cũng không cảm kích, quay đầu nhìn về phía Dư Thúy, “Cậu đặt khách sạn?! Đặt mấy ngày?”
“Ba ngày.” Dư Thúy sắc mặt tự nhiên, “Đi Hàng Châu nhiều nhất không đến một tiếng, không đến mức không đồng ý chứ?”
“Đồng ý hay không đồng ý thì cậu cũng nói một tiếng trước a.” Lão Kiều nhíu mày, “Đặt từ bao giờ? Thương lượng với ai?! Tuy rằng sau trận chung kết là có ngày nghỉ, nhưng cậu……”
Chu Hỏa nhỏ giọng nhắc nhở, “Phòng biệt thự 9000 tệ một đêm. Lúc trước cậu nhắc đến đấy, vẫn luôn muốn đến khách sạn đấy mà. Cổ kính. Đặc biệt phù hợp với loại thẩm mỹ người già của cậu.”
“Nhưng cậu, nhưng cậu……” Lão Kiều hỏa khí nháy mắt bớt một nửa, lập trường không quá kiên định nói, “Thế cũng không thể không thương lượng với anh. Vốn đang có thể hẹn đấu tập một chút. Cậu này……”
Chu Hỏa lại lần nữa nhỏ giọng nhắc nhở, “Tất cả những chi phí khác trong toàn bộ hành trình đều do chiến đội chi trả.”
“Chi trả toàn bộ…… cái gì……” Lão Kiều giọng càng ngày càng thấp, “Khụ…… Nghỉ ngơi một chút cũng không phải không được.”
Thần Hỏa cùng Puppy cười không ngừng.
“Được, được. Nhưng sao lại nghĩ đến đi Hàng Châu chơi? Thượng Hải chán quá à?” Lão Kiều vẫn là không rõ, “Tuy rằng anh cũng muốn đi Hàng Châu ngốc mấy ngày……”
Dư Thúy biểu tình nhẹ nhàng, “Sợ các anh ở căn cứ ngốc phiền. Mấy ngày hôm trước thương lượng qua với Chu Hỏa, sau khi kết thúc trận chung kết cho toàn bộ nhân viên công tác với đội viên đi Hàng Châu nghỉ phép.”
“Cũng đúng.” Lão Kiều càng nghĩ càng động tâm, nhưng vẫn là nhịn cao hứng nhíu mày nói, “Thi đấu còn chưa đánh xong đâu, đã nghĩ nhiều như vậy! Thu tâm đi, còn có nửa giờ là lên sân khấu, nếu không xem bút ký thì nhắm mắt nghỉ trong chốc lát đi. Đừng nghĩ đi chơi, bị thua mà đi chơi có thống khoái bằng thắng không?”
“Lời này nói rất đúng.” Thần Hỏa ngồi thẳng thân mình, lấy notebook của lão Kiều kéo lên, “Vẫn là thắng thì tốt hơn chút……”
Puppy dựa vào Thần Hỏa xem bút ký. Thời Lạc thấy không ai chú ý đến mình, cầm di động tìm khách sạn ở Hàng Châu.
Dư Thúy ngồi bên cạnh Thời Lạc, liếc mắt một cái thấy cái Thời Lạc đang tra, thấp giọng nói, “Nhìn xem em muốn ngủ với anh ở chỗ nào hả?”
Thời Lạc nhanh chóng cất di động, nhìn trái phải làm bộ không nghe thấy gì.
Dư Thúy xoa nhẹ đầu Thời Lạc một phen, “Thả lỏng chút, em khẩn trương quá.”
Thời Lạc cắn cắn môi không nói gì, thầm nghĩ, 'Vô nghĩa, các anh một lòng đều hướng về Giải Thế Giới. Chỉ có em là lo lắng vụ cá cược của em thôi.'
Nửa giờ trôi qua rất nhanh. Mọi người Free đứng dậy, Chu Hỏa vỗ vỗ bả vai từng người, “Phát huy bình thường là được, đừng khẩn trương, đừng lơi lỏng. Thua cũng có thể đến Giải Thế Giới. Nhưng thắng xem như chúng ta có một mùa giải Chiến khu viên mãn. Cố lên.”
Mọi người lần lượt rời khỏi phòng huấn luyện, nhân viên công tác dẫn họ đến trước sân đấu.
Sân diễn ra trận chung kết lớn gấp mười lần vòng bán kết không chừng. Chưa ra khỏi hậu trường, mấy người Free đã nghe tiếng fans hoan hô như sóng thần. Thần Hỏa nhẹ nhàng lắc cổ, cười nói, “Tới tới tới…… Hưng phấn lên đi.”
Sau khi giới thiệu chiến đội xong, hai bên chiến đội vào phòng kính của từng nhà. Sau khi xem xét thiết bị ổn thỏa, Dư Thúy làm bước xác nhận cuối cùng với trọng tài. Thi đấu chính thức bắt đầu.
Bắt đầu ván thi đấu thứ nhất.
Lúc chờ đếm ngược Thần Hỏa líu lưỡi, “Thật sự muốn bắt nạt Ngõa Ngõa sao? Nói thật, tớ không hiểu lắm. Ngõa Ngõa với Thời Lạc là anh em tốt đi? Cũng coi như là một nửa đồ đệ của Dư Thúy đi? Các cậu ngày thường đối với cậu ấy khá tốt a, tại sao đến lúc thi đấu thật thì một chút tình cảm đều không nói?”
Thời Lạc lạnh lùng nói, “Xem trọng em rồi, em đã từng trong một ván thi đấu giết Ngõa Ngõa mười ba lần.”
“Dù chúng ta không chuyên môn nhằm vào cậu ấy thì cậu ấy thấy Dư Thúy cũng sợ, không bằng coi cậu ấy như cửa đột phá luôn." Puppy từ từ nói, “Trận đánh với Saint, tiểu Ngõa Ngõa quá cuồng. Lúc trước đánh với chúng ta là che dấu, không bắt nạt một chút thì ngứa tay lắm."
“Không đúng a.” Thần Hỏa đột nhiên ý thức được cái gì, nhíu mày, “Trước giờ không phải chúng ta toàn làm hỏng trạng thái của người trong nhà sao? Vì sao hôm nay bắt đầu chọc đến Ngõa Ngõa. Các cậu không ai muốn công kích tớ một chút sao?”
“Tiện thế à? Thỏa mãn cậu.” Dư Thúy điều chỉnh microphone một chút, nhàn nhạt nói, “Nội bộ hai bên chiến đội bỏ phiếu tỷ lệ chiến thắng. Chúng ta với NSN là ngang nhau, 1 - 1.”
Dư Thúy còn chưa dứt lời. Trong mạch âm thanh nội bộ của Free truyền ra vài tiếng cười của Thần Hỏa với Puppy.
Nghe lén âm thanh nội bộ của Free, trọng tài ngoài ý muốn liếc mắt nhìn mấy người một cái, nghĩ không rõ cái này có gì buồn cười, cũng không suy nghĩ cẩn thận vì sao thắng suất một - một lại là đả kích tâm thái bên mình.
“1 - 1……” Puppy nhẹ nhàng gật đầu, “Được, đến đây đi.”
Đếm ngược kết thúc, hai đội lao ra Chuyển Sinh Thạch bên mình.
Free vẫn dùng đấu pháp nhất quán Thường Quy của bọn họ. Dư Thúy với Thần Hỏa đánh chính diện, Thời Lạc đi biên, Puppy áp sau.
NSN nguyên bản ba người hàng phía trước cũng tách ra, nhưng lần đầu chạm trán phát hiện Free bên này chỉ có hai người bèn vội kêu một Đột Kích Thủ đi biên khác là Tín Nhiên lại hỗ trợ ba đánh hai, nghĩ lúc bắt đầu ăn luôn hai người Dư Thúy, Thần Hỏa.
Puppy đứng sau không nhanh không chậm nhắc nhở nói, “Tớ thấy lùm cây phía tây có động, Tín Nhiên đi qua.”
Thời Lạc đã bay nhanh giành trước liền thả hai cái tinh lọc mãnh, nghe vậy nói, "Em qua nhé?”
Dư Thúy nói, “Không cần.”
Dư Thúy còn chưa dứt lời, trong chớp nhoáng đã đánh rơi hơn nửa thanh máu của Ngõa Ngõa, Thần Hỏa đi theo bắn hỗ trợ thu rớt Ngõa Ngõa, nã thêm một băng thu rớt Cố Càn. Tín Nhiên đến sau lúc này muốn lui đã không kịp, đang muốn liều mạng một đổi một lấy rớt đầu Dư Thúy, thì lại bị Puppy đang ở nơi xa một súng lấy rớt đầu người.
Trong mạch âm thanh nội bộ của Free, Dư Thúy nhẹ nhàng 'sách' một tiếng.
Mở màn ba đầu người, một cái Dư Thúy cũng không ăn đến.
“Này không trách tớ được.” Puppy đổi viên đạn, “Hai cậu ở phía trước chống đỡ, căn bản chưa cho tớ góc độ. Tớ kỳ thật là muốn hù dọa cậu ta một chút, buộc cậu ta đi đến chỗ các cậu. Không nghĩ tiểu Tín Nhiên luống cuống, cũng chưa đi đến đã trực tiếp bị tớ thu. Thật sự. Dư Thúy. Tự trách cậu đi. Cậu dựa sườn đá làm toàn sát vô dụng bao lâu? Cậu vì sao phải dùng ngói trên người tớ?”
Dư Thúy lui ra phía sau bổ sung trạng thái cho mình, “Tâm lý chiến, đả kích sĩ khí một chút.”
“Nhận kiểm điểm đi, bằng không xuống đài lão Kiều muốn nổ tung.” Thần Hỏa nói như vậy, thả tinh lọc mãnh, không lui về sau tìm công sự che chắn chờ tinh lọc mãnh có hiệu lực, mà cứ đi sang bên cạnh, hai bước lại thả một cái, “Tớ đánh cuộc Rod không dám bắn tớ.”
Ba người hàng phía trước đều diệt, Rod không muốn bại lộ vị trí, phía trước tất cả đều là sương mù. Hắn bắn cũng không trúng người, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thần Hỏa với Thời Lạc hai đường nở hoa.
Free mở màn một cái hai đấu ba xinh đẹp, mở ra một ván thuận lợi. Lấy ít đánh nhiều còn có thể làm đối phương toàn diệt là đả kích sĩ khí nhất. Để tránh vấn đề hai Đột Kích Thủ tiêu hao tài nguyên không đều, đánh xong đợt thứ nhất Dư Thúy để Thời Lạc với Thần Hỏa đổi vị trí.
Ngày thường song bài nhiều như vậy không phải để không. Trải qua một mùa giải phối hợp, Thời Lạc với Dư Thúy phối hợp đột tiến chính diện đã vô cùng nhuần nhuyễn. Rod bên kia thấy hai đột kích bên này đổi vị trí liền thông báo. Cố Càn muốn tranh thủ lúc bọn họ tách ra để đổi vị trí bao vây một đợt. Nhưng không nghĩ mới vừa sờ đến hàng phía trước đã bị Thời Lạc bắt được vị trí. Thời Lạc bắn ra một băng đạn thu rớt Tín Nhiên cùng Ngõa Ngõa. Cố Càn cực hạn lui giữ trốn trở về công sự che chắn.
Dư Thúy chỉ huy tốc độ nói rất nhanh, “Không cần động. Em phóng tinh lọc mãnh. Anh bổ sung trạng thái cho em. Thần Hỏa cậu tự đi đi, phóng năm cái tinh lọc xong mặc kệ có người hay không cậu đều đến đổi vị trí với Thời Lạc.”
“Ok.” Thần Hỏa gật đầu, “Thời Lạc, có tính bọn mình tiêu hao bao nhiêu tài nguyên không?”
“Tính rồi.” Thời Lạc phóng tinh lọc mãnh, “Anh tiêu hao nhiều hơn em. Phá của.”
“Ai u Tiểu cáo con.” Thần Hỏa bật cười, “Ông đây giết nhiều hơn cậu một người được chưa?”
“Im đi.” Puppy nhắc nhở nói, “Hỏa. Bọn họ bao vây cậu.”
Thần Hỏa không ham chiến chút nào, vội lùi lại phía sau, nhìn thoáng qua số liệu chiến đấu của mình vừa thả năm cái tinh lọc mãnh.
Thần Hỏa cười, “Dư Thúy cậu tính thời gian bọn họ sống lại hả? Cậu đoán được bọn họ muốn bắt lạc đơn sao?"
“Giai đoạn trước chính diện đã bị đánh băng rồi. Không đánh lạc đơn thì chơi làm sao?” Puppy trước sau còn chưa bại lộ vị trí, hắn không cần di chuyển, không ngừng bấm máy xem tình huống hai bên, nhịn không được cảm thán nói, “Nhưng mà vẫn muốn khen một câu…… Dư thần chính là Dư thần. Chơi âm thanh chính là lành nghề. Tính thời gian là thật sự chuẩn.”
“Coi như cậu đang khen tớ.” Dư Thúy hỏi Puppy, “Bọn họ tẩy độc ở đường biên bản đồ sao?”
Puppy đợi một lát xác nhận nói, “Thần Hỏa đi rồi bọn họ bắt đầu rửa sạch. Bao vây sao?”
“Không bao.” Dư Thúy nhanh chóng nói, “Bọn họ tẩy không nhanh bằng chúng ta. Tiếp tục.”
Thần Hỏa hội hợp cùng hai người. Hai Đột Kích Thủ cùng nhau phóng tinh lọc mãnh, bức cho NSN không thể không về chính diện phòng thủ. Dư Thúy chờ chính là cái này. Không chờ mấy người Cố Càn đứng vững, trước tiên tìm Ngõa Ngõa khai đao. Ba người nhanh chóng giải quyết rớt Ngõa Ngõa. Bản đồ chính diện đã bị Free chiếm lĩnh ưu thế. Lần này bọn họ chưa cho hai Đột Kích Thủ của NSN cơ hội lui về phía sau. Lấy hy sinh Thần Hỏa làm đại giới một lần nữa tiêu diệt ba người hàng phía trước của NSN.
“Rod đánh cậu, này không có biện pháp.” Puppy nói, “Nhưng tớ biết vị trí của cậu ta. Tớ bắn mấy phát dọa cậu ta, cậu ta không dám thò đầu ra, các cậu tẩy độc đi.”
Đợi mấy người hàng phía trước của NSN sống lại đuổi đến chính diện bản đồ, thì Free đã công thành đoạt đất. Từ lúc mở màn NSN đã bị đánh xuyên qua, toàn bộ hành trình cơ hồ không có lực trở tay. Sau khi miễn cưỡng chống đỡ thêm mười lăm phút, toàn tuyến NSN tan tác, Free bắt lấy ván thứ nhất thi đấu thắng lợi, ván này thi đấu không đến hai mươi phút.
Một ván trò chơi kết thúc. Bình luận viên với fans trong lúc nhất thời đều có điểm phản ứng không kịp.
Bình luận viên Giáp lắc đầu, “Ván này đánh quá nhanh, mọi người đều biết, Thời kỳ Giải Thường Quy, lúc Free đánh những đội mạnh như NSN hay Saint...... cũng không nghiền áp tuyệt đối như vậy.”
Bình luận viên Ất do dự nói, “Free kỳ thật cũng không lấy ra cái chiến thuật mới gì, chính là tổng thể càng hung, hẳn là phát huy tương đối tốt. NSN bên này giai đoạn đầu sai lầm cũng quá rõ ràng.”
Giải thích giáp gật đầu, “Có thể là phát huy quá tốt. Cũng có thể là NSN sơ suất. Nhưng cũng là…… Là lúc trước chúng ta chờ mong đối với Free không đủ lớn.”
“Có chiến đội chính là như vậy, gặp mạnh tắc cường.” Bình luận viên Giáp than nhẹ, “Tôi càng nghĩ rằng chúng ta đã không đủ chờ mong đối với bọn họ. Free ở Giải Thường Quy hình như không muốn thi triển quyền cước. Nhưng một đội ba tuyển thủ quán quân, là để nói đùa với bạn sao?”
Không giống Giải Thường Quy. Trước một ngày diễn ra trận chung kết, đội viên hai đội đã tới tràng quán diễn tập qua. Tràng quán sẽ không đổi cho người khác dùng. Thiết bị dự phòng của các đội viên cũng đã mang đến tràng quán trước một ngày, cũng điều chỉnh thử qua. Phòng nghỉ của từng đội cũng đã dán hết tiêu chí chiến đội từ mấy ngày trước. So với vòng bán kết Giải Thường Quy, phối trí tổng thể tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Có lẽ là chịu toàn viên xả thân chiến đội Saint ảnh hưởng. Có lẽ vì đội viên hai chiến đội NSN với Free quan hệ vẫn luôn thân mật. Lại có thể vì không muốn tạo quá nhiều áp lực cho hai chiến đội trước Giải Thế Giới. Mà mùa giải này mùi thuốc súng cũng không mãnh liệt, thiếu tư thế người sống ta chết của hai đội fans trước trận chung kết. Mặc kệ là fan bình thường hay fan của hai đội. Thái độ của đại đa số mọi người đều thập phần ôn hòa. Bình thường người xem thường vào khán đài trước khi trận dấu diễn ra, đội fans hai bên chiến đội sẽ hô to cổ vũ xem bên nào hô to hơn. Lần này cái phân đoạn đọ giọng này cũng không có. Sau khi fan NSN hô to vài tiếng cố lên, fan Free không ỷ vào người đông mà áp chế, cũng chỉ hô vài câu cố lên là thôi.
“Hôm nay nhóm bạn gái của Dư Thúy với tỷ tỷ của Thời Lạc đều ôn nhu a.” Trợ lý trọng tài chính đến phòng nghỉ Free tìm Chu Hỏa ký tên, nghe các fan bên ngoài hô vài tiếng liền ngừng thì ngoài ý muốn nói, “fan nhà NSN dám kêu cố lên trước, nếu là ngày thường chuyện này có thể nhịn sao? Tính tình tốt như vậy từ khi nào?.”
Chu Hỏa ở giao diện giám đốc phụ trách ký tên theo thứ tự, được tiện nghi khoe mẽ, cười cười, “Fan nhà chúng tôi tính tình vẫn luôn đặc biệt tốt, cũng không chơi đấu giọng đâu.”
Trợ lý nhún nhún vai, nhìn thoáng qua Dư Thúy với Thời Lạc ở cách đó không xa đang cùng nhau xem giáo luyện bút ký, nhỏ giọng nói thầm với Chu Hỏa, “Bây giờ không tranh với thế giới nữa sao? Lúc trước đánh Thường Quy với Dã Ngưu, fan các cậu áp chế fan người ta. Làm chúng tôi không sao thu âm được, thu vào tất cả đều là tiếng fan nhà các cậu."
Chu Hỏa thầm nghĩ, đó là có thù cũ, có thể giống nhau sao?
Chu Hỏa đã ký xong hết, cười cười, “Để các anh bớt chút phiền toái còn không tốt sao?"
“Đương nhiên tốt, nhưng chờ đến giai đoạn Giải Thế Giới, có thể cho chúng tôi nhiều phiền toái chút." Trợ lý trọng tài cười chói mắt, "Fan chiến khu nước ngoài siêu cấp có thể làm hỏng trạng thái người khác. Đến lúc đó đừng để bọn họ bắt nạt.”
“Tất nhiên.”
Chu Hỏa tiễn trợ lý trọng tài đi rồi đến trước mặt mấy tuyển thủ đang nhắm mắt dưỡng thần, “Thế nào? Không có vấn đề gì chứ?”
“Có thể có vấn đề gì?!” Thần Hỏa vẻ mặt nhẹ nhàng, bất đắc dĩ nói, “Đừng chê chúng em không đủ khẩn trương, không phải NSN mẹ nó càng không khẩn trương sao? Đêm qua Ngõa Ngõa nhãi ranh còn liên lạc với em, hỏi em đánh xong thi đấu muốn cùng nhau ăn cơm ko, còn hỏi muốn ăn cái gì. Em phục, lão Cố đều mặc kệ sao? Muốn thi đấu tốt không?! Làm hình ảnh gia đình như vậy là có ý tứ gì?”
“Thật sự, mấy năm nay đây là lần đầu tớ đánh trận chung kết mà ít mùi thuốc súng như vậy. Một chút không khí sống chết với chiến đội đối phương cũng không có thì cũng tính đi, lại còn là cô, chú, em vợ của nhau. Toàn mẹ nó quan hệ cạp váy." Puppy liếc mắt quét Thời Lạc một cái, tấm tắc, " Không hiểu Ngõa Ngõa quen thuộc như vậy là vì sao nhở, chiến đội chúng ta như là nửa gia đình của cậu ta rồi."
Thời Lạc biểu tình cứng đờ, giả vờ không hiểu Puppy ám chỉ Ngõa Ngõa là em vợ Dư Thúy, tùy tay lấy giáo luyện bút ký của lão Kiều tới phiên.
“Nói lung tung cái gì đấy.” Lão Kiều không quen nhìn lớn bắt nạt nhỏ trong đội nhất, đẩy đầu Puppy một cái không cho hắn làm Thời Lạc tâm thái, “Hài hòa còn không tốt sao? Không phải cho các cậu áp lực nhỏ hơn sao? Lại không phải trận thắng dễ dàng, giờ mà buông lời hung ác ngươi chết ta sống, đến lúc thua thì khó coi lắm.”
Puppy trào phúng cười, “Thua?”
“Đừng ngông cuồng. Đánh theo kinh nghiệm đấu Thường Quy là được.” Lão Kiều vội vàng chuyển đề tài, ngược lại nhìn về phía Thần Hỏa, “Cậu đồng ý với Ngõa Ngõa sao?”
“Không a. Không phải Dư Thúy đặt khách sạn ở Hàng Châu rồi sao?” Thần Hỏa vô tội nói, “Không phải nói đánh xong thi đấu, sang ngày hôm sau là đi Hàng Châu nghỉ ngơi sao?”
Lão Kiều cũng không cảm kích, quay đầu nhìn về phía Dư Thúy, “Cậu đặt khách sạn?! Đặt mấy ngày?”
“Ba ngày.” Dư Thúy sắc mặt tự nhiên, “Đi Hàng Châu nhiều nhất không đến một tiếng, không đến mức không đồng ý chứ?”
“Đồng ý hay không đồng ý thì cậu cũng nói một tiếng trước a.” Lão Kiều nhíu mày, “Đặt từ bao giờ? Thương lượng với ai?! Tuy rằng sau trận chung kết là có ngày nghỉ, nhưng cậu……”
Chu Hỏa nhỏ giọng nhắc nhở, “Phòng biệt thự 9000 tệ một đêm. Lúc trước cậu nhắc đến đấy, vẫn luôn muốn đến khách sạn đấy mà. Cổ kính. Đặc biệt phù hợp với loại thẩm mỹ người già của cậu.”
“Nhưng cậu, nhưng cậu……” Lão Kiều hỏa khí nháy mắt bớt một nửa, lập trường không quá kiên định nói, “Thế cũng không thể không thương lượng với anh. Vốn đang có thể hẹn đấu tập một chút. Cậu này……”
Chu Hỏa lại lần nữa nhỏ giọng nhắc nhở, “Tất cả những chi phí khác trong toàn bộ hành trình đều do chiến đội chi trả.”
“Chi trả toàn bộ…… cái gì……” Lão Kiều giọng càng ngày càng thấp, “Khụ…… Nghỉ ngơi một chút cũng không phải không được.”
Thần Hỏa cùng Puppy cười không ngừng.
“Được, được. Nhưng sao lại nghĩ đến đi Hàng Châu chơi? Thượng Hải chán quá à?” Lão Kiều vẫn là không rõ, “Tuy rằng anh cũng muốn đi Hàng Châu ngốc mấy ngày……”
Dư Thúy biểu tình nhẹ nhàng, “Sợ các anh ở căn cứ ngốc phiền. Mấy ngày hôm trước thương lượng qua với Chu Hỏa, sau khi kết thúc trận chung kết cho toàn bộ nhân viên công tác với đội viên đi Hàng Châu nghỉ phép.”
“Cũng đúng.” Lão Kiều càng nghĩ càng động tâm, nhưng vẫn là nhịn cao hứng nhíu mày nói, “Thi đấu còn chưa đánh xong đâu, đã nghĩ nhiều như vậy! Thu tâm đi, còn có nửa giờ là lên sân khấu, nếu không xem bút ký thì nhắm mắt nghỉ trong chốc lát đi. Đừng nghĩ đi chơi, bị thua mà đi chơi có thống khoái bằng thắng không?”
“Lời này nói rất đúng.” Thần Hỏa ngồi thẳng thân mình, lấy notebook của lão Kiều kéo lên, “Vẫn là thắng thì tốt hơn chút……”
Puppy dựa vào Thần Hỏa xem bút ký. Thời Lạc thấy không ai chú ý đến mình, cầm di động tìm khách sạn ở Hàng Châu.
Dư Thúy ngồi bên cạnh Thời Lạc, liếc mắt một cái thấy cái Thời Lạc đang tra, thấp giọng nói, “Nhìn xem em muốn ngủ với anh ở chỗ nào hả?”
Thời Lạc nhanh chóng cất di động, nhìn trái phải làm bộ không nghe thấy gì.
Dư Thúy xoa nhẹ đầu Thời Lạc một phen, “Thả lỏng chút, em khẩn trương quá.”
Thời Lạc cắn cắn môi không nói gì, thầm nghĩ, 'Vô nghĩa, các anh một lòng đều hướng về Giải Thế Giới. Chỉ có em là lo lắng vụ cá cược của em thôi.'
Nửa giờ trôi qua rất nhanh. Mọi người Free đứng dậy, Chu Hỏa vỗ vỗ bả vai từng người, “Phát huy bình thường là được, đừng khẩn trương, đừng lơi lỏng. Thua cũng có thể đến Giải Thế Giới. Nhưng thắng xem như chúng ta có một mùa giải Chiến khu viên mãn. Cố lên.”
Mọi người lần lượt rời khỏi phòng huấn luyện, nhân viên công tác dẫn họ đến trước sân đấu.
Sân diễn ra trận chung kết lớn gấp mười lần vòng bán kết không chừng. Chưa ra khỏi hậu trường, mấy người Free đã nghe tiếng fans hoan hô như sóng thần. Thần Hỏa nhẹ nhàng lắc cổ, cười nói, “Tới tới tới…… Hưng phấn lên đi.”
Sau khi giới thiệu chiến đội xong, hai bên chiến đội vào phòng kính của từng nhà. Sau khi xem xét thiết bị ổn thỏa, Dư Thúy làm bước xác nhận cuối cùng với trọng tài. Thi đấu chính thức bắt đầu.
Bắt đầu ván thi đấu thứ nhất.
Lúc chờ đếm ngược Thần Hỏa líu lưỡi, “Thật sự muốn bắt nạt Ngõa Ngõa sao? Nói thật, tớ không hiểu lắm. Ngõa Ngõa với Thời Lạc là anh em tốt đi? Cũng coi như là một nửa đồ đệ của Dư Thúy đi? Các cậu ngày thường đối với cậu ấy khá tốt a, tại sao đến lúc thi đấu thật thì một chút tình cảm đều không nói?”
Thời Lạc lạnh lùng nói, “Xem trọng em rồi, em đã từng trong một ván thi đấu giết Ngõa Ngõa mười ba lần.”
“Dù chúng ta không chuyên môn nhằm vào cậu ấy thì cậu ấy thấy Dư Thúy cũng sợ, không bằng coi cậu ấy như cửa đột phá luôn." Puppy từ từ nói, “Trận đánh với Saint, tiểu Ngõa Ngõa quá cuồng. Lúc trước đánh với chúng ta là che dấu, không bắt nạt một chút thì ngứa tay lắm."
“Không đúng a.” Thần Hỏa đột nhiên ý thức được cái gì, nhíu mày, “Trước giờ không phải chúng ta toàn làm hỏng trạng thái của người trong nhà sao? Vì sao hôm nay bắt đầu chọc đến Ngõa Ngõa. Các cậu không ai muốn công kích tớ một chút sao?”
“Tiện thế à? Thỏa mãn cậu.” Dư Thúy điều chỉnh microphone một chút, nhàn nhạt nói, “Nội bộ hai bên chiến đội bỏ phiếu tỷ lệ chiến thắng. Chúng ta với NSN là ngang nhau, 1 - 1.”
Dư Thúy còn chưa dứt lời. Trong mạch âm thanh nội bộ của Free truyền ra vài tiếng cười của Thần Hỏa với Puppy.
Nghe lén âm thanh nội bộ của Free, trọng tài ngoài ý muốn liếc mắt nhìn mấy người một cái, nghĩ không rõ cái này có gì buồn cười, cũng không suy nghĩ cẩn thận vì sao thắng suất một - một lại là đả kích tâm thái bên mình.
“1 - 1……” Puppy nhẹ nhàng gật đầu, “Được, đến đây đi.”
Đếm ngược kết thúc, hai đội lao ra Chuyển Sinh Thạch bên mình.
Free vẫn dùng đấu pháp nhất quán Thường Quy của bọn họ. Dư Thúy với Thần Hỏa đánh chính diện, Thời Lạc đi biên, Puppy áp sau.
NSN nguyên bản ba người hàng phía trước cũng tách ra, nhưng lần đầu chạm trán phát hiện Free bên này chỉ có hai người bèn vội kêu một Đột Kích Thủ đi biên khác là Tín Nhiên lại hỗ trợ ba đánh hai, nghĩ lúc bắt đầu ăn luôn hai người Dư Thúy, Thần Hỏa.
Puppy đứng sau không nhanh không chậm nhắc nhở nói, “Tớ thấy lùm cây phía tây có động, Tín Nhiên đi qua.”
Thời Lạc đã bay nhanh giành trước liền thả hai cái tinh lọc mãnh, nghe vậy nói, "Em qua nhé?”
Dư Thúy nói, “Không cần.”
Dư Thúy còn chưa dứt lời, trong chớp nhoáng đã đánh rơi hơn nửa thanh máu của Ngõa Ngõa, Thần Hỏa đi theo bắn hỗ trợ thu rớt Ngõa Ngõa, nã thêm một băng thu rớt Cố Càn. Tín Nhiên đến sau lúc này muốn lui đã không kịp, đang muốn liều mạng một đổi một lấy rớt đầu Dư Thúy, thì lại bị Puppy đang ở nơi xa một súng lấy rớt đầu người.
Trong mạch âm thanh nội bộ của Free, Dư Thúy nhẹ nhàng 'sách' một tiếng.
Mở màn ba đầu người, một cái Dư Thúy cũng không ăn đến.
“Này không trách tớ được.” Puppy đổi viên đạn, “Hai cậu ở phía trước chống đỡ, căn bản chưa cho tớ góc độ. Tớ kỳ thật là muốn hù dọa cậu ta một chút, buộc cậu ta đi đến chỗ các cậu. Không nghĩ tiểu Tín Nhiên luống cuống, cũng chưa đi đến đã trực tiếp bị tớ thu. Thật sự. Dư Thúy. Tự trách cậu đi. Cậu dựa sườn đá làm toàn sát vô dụng bao lâu? Cậu vì sao phải dùng ngói trên người tớ?”
Dư Thúy lui ra phía sau bổ sung trạng thái cho mình, “Tâm lý chiến, đả kích sĩ khí một chút.”
“Nhận kiểm điểm đi, bằng không xuống đài lão Kiều muốn nổ tung.” Thần Hỏa nói như vậy, thả tinh lọc mãnh, không lui về sau tìm công sự che chắn chờ tinh lọc mãnh có hiệu lực, mà cứ đi sang bên cạnh, hai bước lại thả một cái, “Tớ đánh cuộc Rod không dám bắn tớ.”
Ba người hàng phía trước đều diệt, Rod không muốn bại lộ vị trí, phía trước tất cả đều là sương mù. Hắn bắn cũng không trúng người, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thần Hỏa với Thời Lạc hai đường nở hoa.
Free mở màn một cái hai đấu ba xinh đẹp, mở ra một ván thuận lợi. Lấy ít đánh nhiều còn có thể làm đối phương toàn diệt là đả kích sĩ khí nhất. Để tránh vấn đề hai Đột Kích Thủ tiêu hao tài nguyên không đều, đánh xong đợt thứ nhất Dư Thúy để Thời Lạc với Thần Hỏa đổi vị trí.
Ngày thường song bài nhiều như vậy không phải để không. Trải qua một mùa giải phối hợp, Thời Lạc với Dư Thúy phối hợp đột tiến chính diện đã vô cùng nhuần nhuyễn. Rod bên kia thấy hai đột kích bên này đổi vị trí liền thông báo. Cố Càn muốn tranh thủ lúc bọn họ tách ra để đổi vị trí bao vây một đợt. Nhưng không nghĩ mới vừa sờ đến hàng phía trước đã bị Thời Lạc bắt được vị trí. Thời Lạc bắn ra một băng đạn thu rớt Tín Nhiên cùng Ngõa Ngõa. Cố Càn cực hạn lui giữ trốn trở về công sự che chắn.
Dư Thúy chỉ huy tốc độ nói rất nhanh, “Không cần động. Em phóng tinh lọc mãnh. Anh bổ sung trạng thái cho em. Thần Hỏa cậu tự đi đi, phóng năm cái tinh lọc xong mặc kệ có người hay không cậu đều đến đổi vị trí với Thời Lạc.”
“Ok.” Thần Hỏa gật đầu, “Thời Lạc, có tính bọn mình tiêu hao bao nhiêu tài nguyên không?”
“Tính rồi.” Thời Lạc phóng tinh lọc mãnh, “Anh tiêu hao nhiều hơn em. Phá của.”
“Ai u Tiểu cáo con.” Thần Hỏa bật cười, “Ông đây giết nhiều hơn cậu một người được chưa?”
“Im đi.” Puppy nhắc nhở nói, “Hỏa. Bọn họ bao vây cậu.”
Thần Hỏa không ham chiến chút nào, vội lùi lại phía sau, nhìn thoáng qua số liệu chiến đấu của mình vừa thả năm cái tinh lọc mãnh.
Thần Hỏa cười, “Dư Thúy cậu tính thời gian bọn họ sống lại hả? Cậu đoán được bọn họ muốn bắt lạc đơn sao?"
“Giai đoạn trước chính diện đã bị đánh băng rồi. Không đánh lạc đơn thì chơi làm sao?” Puppy trước sau còn chưa bại lộ vị trí, hắn không cần di chuyển, không ngừng bấm máy xem tình huống hai bên, nhịn không được cảm thán nói, “Nhưng mà vẫn muốn khen một câu…… Dư thần chính là Dư thần. Chơi âm thanh chính là lành nghề. Tính thời gian là thật sự chuẩn.”
“Coi như cậu đang khen tớ.” Dư Thúy hỏi Puppy, “Bọn họ tẩy độc ở đường biên bản đồ sao?”
Puppy đợi một lát xác nhận nói, “Thần Hỏa đi rồi bọn họ bắt đầu rửa sạch. Bao vây sao?”
“Không bao.” Dư Thúy nhanh chóng nói, “Bọn họ tẩy không nhanh bằng chúng ta. Tiếp tục.”
Thần Hỏa hội hợp cùng hai người. Hai Đột Kích Thủ cùng nhau phóng tinh lọc mãnh, bức cho NSN không thể không về chính diện phòng thủ. Dư Thúy chờ chính là cái này. Không chờ mấy người Cố Càn đứng vững, trước tiên tìm Ngõa Ngõa khai đao. Ba người nhanh chóng giải quyết rớt Ngõa Ngõa. Bản đồ chính diện đã bị Free chiếm lĩnh ưu thế. Lần này bọn họ chưa cho hai Đột Kích Thủ của NSN cơ hội lui về phía sau. Lấy hy sinh Thần Hỏa làm đại giới một lần nữa tiêu diệt ba người hàng phía trước của NSN.
“Rod đánh cậu, này không có biện pháp.” Puppy nói, “Nhưng tớ biết vị trí của cậu ta. Tớ bắn mấy phát dọa cậu ta, cậu ta không dám thò đầu ra, các cậu tẩy độc đi.”
Đợi mấy người hàng phía trước của NSN sống lại đuổi đến chính diện bản đồ, thì Free đã công thành đoạt đất. Từ lúc mở màn NSN đã bị đánh xuyên qua, toàn bộ hành trình cơ hồ không có lực trở tay. Sau khi miễn cưỡng chống đỡ thêm mười lăm phút, toàn tuyến NSN tan tác, Free bắt lấy ván thứ nhất thi đấu thắng lợi, ván này thi đấu không đến hai mươi phút.
Một ván trò chơi kết thúc. Bình luận viên với fans trong lúc nhất thời đều có điểm phản ứng không kịp.
Bình luận viên Giáp lắc đầu, “Ván này đánh quá nhanh, mọi người đều biết, Thời kỳ Giải Thường Quy, lúc Free đánh những đội mạnh như NSN hay Saint...... cũng không nghiền áp tuyệt đối như vậy.”
Bình luận viên Ất do dự nói, “Free kỳ thật cũng không lấy ra cái chiến thuật mới gì, chính là tổng thể càng hung, hẳn là phát huy tương đối tốt. NSN bên này giai đoạn đầu sai lầm cũng quá rõ ràng.”
Giải thích giáp gật đầu, “Có thể là phát huy quá tốt. Cũng có thể là NSN sơ suất. Nhưng cũng là…… Là lúc trước chúng ta chờ mong đối với Free không đủ lớn.”
“Có chiến đội chính là như vậy, gặp mạnh tắc cường.” Bình luận viên Giáp than nhẹ, “Tôi càng nghĩ rằng chúng ta đã không đủ chờ mong đối với bọn họ. Free ở Giải Thường Quy hình như không muốn thi triển quyền cước. Nhưng một đội ba tuyển thủ quán quân, là để nói đùa với bạn sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương