Từ nhỏ, Từ Hoãn đã thích tự sờ ngực.
Phần lớn là sau khi nằm trên giường, đắp chăn lên, sau đó tay trái luồn vào trong áo, theo thói quen sờ ngực, dùng ngón cái và ngón trỏ vân vê n/úm v/ú hồng nhạt, một lúc sau đầu vú trở nên cương cứng. Về sau, Từ Hoãn phát hiện ra một chuyện, ngực phải lớn hơn ngực trái một chút, cô hoảng lên, sợ mình bị ung thư vú. Cô lập tức lấy điện thoại tìm kiếm, rồi lại tự sờ lại ngực phải, dường như không có cục u nào. Cô nhận ra rằng, có thể là do cô thường xuyên sờ ngực phải mà quên mất ngực trái. Từ đó, mỗi khi đi ngủ Từ Hoãn liền xoa ngực trái, ngón cái và ngón trỏ không ngừng vê tròn đầu vú, rồi chìm dần vào giấc ngủ.
Lên sơ trung, ngũ quan của Từ Hoãn đã dần nảy nở, cô trở nên xinh đẹp hơn, bộ ngực phát dục càng lúc càng tốt do được mát xa thường xuyên. Cô cũng đã có được vài người bạn tốt, khi ấy trong lớp đang thịnh hành tiểu thuyết "bá đạo tổng tài", các nữ sinh truyền tay nhau để đọc, một quyển khá dày, lại miêu tả rất kỹ về chuyện chăn gối. Từ Hoãn đọc xong khuôn mặt không khỏi đỏ bừng, bờ mông thoáng dịch chuyển, hai bắp đùi cọ xạt vào nhau, bên dưới có vẻ trở nên ướt át.
Buổi tối về nhà, sau khi đánh răng rửa mặt rồi trèo lên giường, cô trốn trong chăn, luồn tay vào trong quần lót, nhớ lại nội dung trong truyện, Từ Hoãn vân vê nhằm tìm được nơi khiến mình thấy thoải mái, nhưng xoa mãi cũng không thấy khoái cảm nào. Về sau, Từ Hoãn đọc thêm mấy quyển tiểu thuyết tình cảm nữa, tim đập nhanh mặt đỏ bừng, ngấu nghiến từng câu chữ cảnh giường chiếu.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Từ Hoãn nhớ lại nội dung tiểu thuyết, tay lại luồn vào trong quần lót, xoa nhẹ lên nơi để đi tiểu mấy phút, dần dần cô đã có cảm giác, cô tăng tốc, ngón tay lướt trên phạm vi lớn hơn, đôi chân thon dài trắng nõn siết chặt, khẽ nâng mông lên, xoa thêm chục lần, khoái cảm trở nên dồn dập, cô mở to mắt, cắn răng và mím chặt môi rồi lên đỉnh, xúc cảm từ bên dưới xộc thẳng lên đại não, hai gò má nóng bừng lên, cô khẽ thở dốc, tiếng tim đập như vang vọng trong đầu cô, cánh tay nhỏ tê rần, bên dưới co rút mãnh liệt.
Từ Hoãn dùng ngón tay quệt qua â/m đ/ạo, chất nhầy dính đầy tay cô, cô móc vào bên trong, lấy nốt chất dịch còn chưa chảy ra hết, bàn tay nhỏ nắm lại trong chăn rồi mở ra dưới ánh đèn, cô nhìn rồi đưa lên mũi ngửi, chất nhầy trong suốt không có mùi gì khó ngửi nhưng cô lại bị kích thích bởi cái mùi này. Từ Hoãn rút hai tờ giấy lau khô bên dưới và lau tay sau đó ném vào thùng rác. Cô nhắm mắt tiến vào giấc mộng đẹp với những khoái cảm còn sót lại.
Từ Hoãn đang học y học lâm sàng ở một trường đại học y trọng điểm. Từ khi lên đại học cô bắt đầu thích tự sướng, thích cái cảm giác gây nghiện ấy. Sau khi tự sướng không lâu cô phát hiện ra rằng bản thân mình rất mẫn cảm. Thỉnh thoảng trên lớp cô hay thất thần, rồi chợt nhớ tới cảnh ân ái của nam chính và nữ chính trong tiểu thuyết, thế là bên dưới lại ướt và tiết ra dâm dịch, quần lót của cô không ngày nào là khô thoáng. Đọc một cuốn tiểu thuyết "khẩu vị nặng"* một chút cũng có thể khiến cô ướt chứ đừng nói là phim sắc. Từ Hoãn thích vừa đọc truyện sắc vừa tự sướng, khi ấy khoái cảm tới càng mãnh liệt, nước cũng chảy nhiều hơn. Đôi lúc cô tự sướng trong lúc tắm, tuy mệt tới nỗi mông và cơ bắp tê rần nhưng lại mang tới cho cô một cảm xúc khác lạ.
Chú thích
*Khẩu vị nặng: ý chỉ tiểu thuyết có nhiều cảnh H