Tới nhà hàng hải sản, cả nhóm yêu cầu phòng riêng rồi gọi đồ ăn, Trần Thâm còn chọn thêm hai bình rượu đế.
Đồ ăn cũng nhanh chóng được đưa lên, cánh đàn ông lần lượt chúc rượu nhau.
Từ Hoãn liếc nhìn chén rượu đầy trước mặt Giang Quyết, im lặng không nói gì.
Giang Quyết lấy một cái ly không, san ra một nửa.
"Anh uống chừng này được không?" Ai đó trưng cầu ý kiến lãnh đạo.
"Ừ." Từ Hoãn miễn cưỡng vừa ý.
"Bé yêu, anh bóc tôm giúp em." Ai đó bưng tới một đĩa tôm, bắt đầu công cuộc ngồi bóc vỏ.
Đối với kiểu cưng chiều bạn gái vô điều kiện của Giang Quyết, đám Trần Thâm giờ đã có thể tiếp nhận, nhưng vẫn cảm thấy quá ê răng, cả lũ không hẹn mà cùng quay ra nhìn nhau ám chỉ, rồi nhấm nháp rượu.
"Anh đừng mải bóc cho em, anh cũng ăn đi." Cô ăn tôm, ngăn anh bóc tiếp.
"Anh sắp bóc xong đĩa này rồi, nhanh lắm vợ." Ai đó tăng tốc.
Từ Hoãn nhìn anh cúi đầu yên tĩnh bóc, rất kiên nhẫn, trong lòng không khỏi mềm nhũn, ngọt ngào lan tỏa.
"Này ăn môt con đi." Cô gắp cho anh một con tôm.
Giang Quyết ngẩng đầu, nghe lời há miệng ăn.
Trần Thâm thấy Giang Quyết đã phục vụ vợ xong bèn mau chóng bưng bình rượu rót cho anh.
"Giang Quyết, hôm nay nói gì thì nói mày cũng phải tiếp các anh em hết nấc đấy nhé, nào, cụng ly." Trần Thâm nhét chén rượu vào bàn tay trống của anh.
"Tao với bọn mày sao giống nhau được, bọn mày có thể uống hết nấc, nhưng tao thì không thể, tao có vợ quản mà." Giang Quyết uống một ngụm.
"Hahaha, sau này mày mà kết hôn rồi thì tuyệt đối là một thê nô!" Lâm Giang giơ chén trêu chọc.
Giang Quyết đáp lễ.
"Thê nô tốt chứ sao, tao có vợ tao đau lòng mà." Anh nghiêng đầu, bất chợt hôn Từ Hoãn.
Ai đó bị tập kích, gò má ửng lên, cô cáu lườm anh: "Miệng toàn mùi rượu!"
Cả bàn cười rộ lên, nhạo báng Giang Quyết.
"Hôm nay anh em ăn uống thoải mái đi nhé, rượu thì tao uống được nửa chén thôi, uống nhiều vợ tao sẽ giận." Anh kính một lượt rồi ngồi xuống nói chuyện.
"Biết rồi, biết rồi, đồ thê nô!" Trần Thâm vừa ăn cua vừa ghẹo.
Từ Hoãn ngồi ăn hải sản anh bóc, khi bụng no căng, cô đặt đũa xuống, uống nước trái cây tráng miệng.
"No rồi?" Gò má Giang Quyết ửng đỏ, đích thị là do men rượu bốc lên rồi đây mà.
"Ừ, tửu lượng anh thực sự không tốt đâu, mới uống nửa chén đã chuếnh?" Cô lo lắng, nhìn đôi mắt mông lung của anh.
"Anh có say đâu vợ, anh cứ uống vào là nó bốc lên mặt ấy mà", anh nói chuyện có vẻ còn rất tỉnh táo.
"Uống chút nước ấm đi." Từ Hoãn rót cốc nước cho anh.
Ai đó ngoan ngoãn uống.
Ăn xong, Giang Quyết kéo Từ Hoãn đi tính tiền.
Cả nhóm chia tay ở cửa nhà hàng.
Từ Hoãn gọi taxi, rồi hai người lên xe về.
Vừa vào cửa, Giang Quyết đã đè Từ Hoãn lên cửa hôn lấy hôn để.
"Nhẹ thôi, miệng em bị anh cắn đau quá này." Môi cô bị anh gặm cắn liên tục, tranh thủ lúc anh ngừng lại cô liền oán trách.
Ai đó nào có nghe, đầu lưỡi anh tiến quân vào trong miệng cô, quấn quít, không chờ nổi đã bắt đầu mút mát. Bàn tay không thành thật lướt xuống dưới, bóp hai bầu ngực của cô.
"Vợ ơi....anh nhớ tiểu Hoãn Hoãn chết mất" Dương vật cương cứng cách lớp vải khẽ ma sát miệng huyệt.
Giang Quyết hôn xuống cổ cô, để lại dấu hôn ở đó rồi thần tốc cởi quần áo của Từ Hoãn, hai tay âu yếm đong đưa bầu vú.
"Vợ ơi, ngực vợ lại lớn hơn rồi." Anh cảm thán, cúi đầu há miệng ngậm lấy.
"Ưm...mạnh lên...." Từ Hoãn khó chịu, nâng cao ngực để anh có thể ăn dễ dàng hơn.
"Đến ngực cũng lẳng lơ như chủ, vợ ơi, phun chút sữa cho ông xã uống được không?" Anh chụp lấy bầu ngực mềm mại, dùng lực mút cắn đầu ti, giống như thật sự có sữa chảy ra vậy.
"A....thoải mái quá..." Cô ngẩng đầu, yêu kiều rên rỉ, ôm chặt lấy đầu anh.
"Đồ lẳng lơ!" mắt Giang Quyết vằn lên, rồi anh cúi đầu tiếp tục bú mút, tay vươn xuống dưới chạm vào nơi đang dầm dề nước.
"Vợ ơi, nhiều nước quá." Anh ngồi xổm, để chân cô gác lên vai mình, tay đẩy hai mảnh môi lớn ra, ghé đầu khẽ liếm miệng huyệt, hương vị tanh ngọt xộc vào mũi anh.
"Ưm..." Cơ thể cô khẽ run rẩy, ngón chân quắp lại.
Anh tiếp tục mút liếm khe động, uống cạn nước chảy ra. Lưỡi đâm vào bên trong tiểu huyệt, đảo quanh một lượt thịt mềm trong đó.
"A..."Cô thoải mái ngâm nga, hai chân gác hẳn lên vai anh, tay đỡ đầu anh, cơ thể mềm nhũn như nước.
"Mẹ kiếp, nó vẫn chặt như thế!" Anh rút đầu lưỡi tê rần ra, thán phục.
Giang Quyết xoay người đổi tư thế, anh ngồi bệt xuống đất, để cô tựa lưng vào tường, chân kẹp lấy đầu mình, đôi vai anh vững vàng đỡ cô.
Anh nâng mông cô lên, một tay bắt lấy đầu ti, còn lưỡi thì bắt chước động tác của dương vật ra vào trong hoa huyệt.
Gặp Được Em Ở Những Năm Tháng Tươi Đẹp Nhất
Chương 59: Phun chút sữa cho chồng uống được không?
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương