Gặp Gỡ Mỹ Nhân Ở Siêu Thị
Chương 22
Đây là lần đầu tiên Âu Nhược Thành đi vào gian phòng của Hứa Tường. Phòng này so với phòng tổng thống còn hoa lệ hơn, hắn còn tưởng Hứa Tường là người không câu nệ tiểu tiết(chú ý chuyện vặt vãnh), thích đơn giản dễ sử dụng, dù gì cũng là chỗ làm việc đâu phải biệt thự để ở cả đời. Nhưng căn phòng này mang phong cách cung đình quyền quý, trong lòng liền dâng lên một luồng cảm xúc mãnh liệt – đó là không tử tế. Phòng này có ánh sáng vàng nhạt nhu hòa, trung tâm phòng khách trải thảm Ba Tư cao cấp, sopha, ghế dựa màu cà phê không giống với đồ nơi phía Nam mà thuần theo phong cách châu Âu, trong phòng phần lớn đồ dùng làm bằng gỗ với trang trí bằng vải là chính, nhưng rơi vào tầm mắt người xem đầu tiên là kỹ thuật khéo léo tinh xảo, loại đồ nội thất này phong cách không chỉ tuyệt đẹp còn sử dụng vô cùng thoải mái, không giống như theo đuổi sự xa xỉ cao cấp sang trọng hay là theo sơ thích của cá nhân, thiết kế của họ không quá chân thật. đèn chùm pha lê cỡ nhỏ như quầy bar làm tăng thêm bầu không khí lãng mạn xa hoa cho gian phòng. Bên cạnh là phòng ngủ được thiết kế theo phòng của đế vương với chất liệu hoa văn kiểu cùng đình xa xỉ hào hoa phú quý, ánh đèn dìu dịu, bốn tấm lụa mỏng được xõa xuống tạo nên không khí *** mỹ mà mê hoặc.thực sự thiết kế thành công cho việc xây dựng không khí a!! ở trong môi trường sinh hoạt này xác thực có thể làm tâm tình người ta thanh tĩnh lại, so với căn phòng ở biệt thự thì nơi này Hứa Tường đã tốn nhiều suy nghĩ và tài chính hơn. Âu Nhược Thành chần chừ đứng ngoài cửa, lùi lùi từng bước rất có trật tự, tất nhiên Hứa Tường sẽ không cho hắn dễ dàng chạy trốn, nắm chặt tay hắn kéo vào gian phòng rồi xoay người khóa cửa lại. “có muốn tắm trước không? Hứa Tường một bên cởi cà vạt một bên quay đầu hỏi. Âu Nhược Thành thầm nghĩ, người này sao vẫn thần định khí nhàn, không có chút hoang mang nào? Bản thân mặc dù thấy ngủ với ông chủ một đêm cũng không chuyện đại sự!! Nhưng chân cũng có chút mềm nhũn, không có sức lực. Dù có mạnh miệng như thế nào thì đây cũng là lần đầu tiên, huống hồ hắn hoàn toàn không cảm giác Hứa Tường sẽ để hắn ở mặt trên, thế nên vẫn có chút bị ép buộc, không tự chủ được nhớ đến tính khí khổng lồ của Hứa Tường liền nổi ca da gà. “, vậy em tắm trước.” Âu Nhược Thành như không có sức lực mà trả lời câu hỏi của Hứa Tường cứ thế trốn vào phòng tắm. Cố ý để nước ở mức thấp nhất, Âu Nhược Thành cho nước chạy từ trên xuống dưới mới tỉnh táo một chút, có chút hối hận tại sao lúc ấy không thăng thắn đứng trước mặt Hứa Tường mà chạy. Lần này thực sự không có đường lui!! Nhưng trong lòng lại có chút hiếu kỳ, chút chờ mong cái cảm giác cùng nam nhân lên dường sẽ có cảm giác gì. Nếu so sánh bạn gái với Hứa Tường , hắn vẫn không thể không thừa nhận hắn để ý Hứa Tường hơn. Loại nhớ nhung, loại suy đoán tâm tình của đối phương, cảm giác muốn biết đôi phương nghĩ thế nào về mình, có tính là thích không? Hắn, thích Hứa Tường sao? ! Âu Nhược Thành nhắm hai mắt lại, mặc cho nước dội từ đầu xuống chân, có lẽ nước quá lạnh co rút lỗ chân lông nên cùng cảm giác khô nóng ẩm ướt kia càng mãnh liệt, cứ thế không thể không dùng đến nước nóng hơn. Hơi nóng làm hắn bốc lên cảm giác quái dị và khát khao. Hắn biết suy nghĩ hiện tại của mình không bình thường, khó hiểu nhưng không bài xích, tiếp thu việc bản thân yêu thích đàn ông vẫn có chút miễn cưỡng nhưng tâm tình suy nghĩ lại không cho phép hắn dối gạt mình. Âu Nhược Thành mỉm cười tự giễu, cái này chẳng lẽ còn chưa đủ rõ, chính bản thân hắn đối với người đàn ông này đã nảy sinh hứng thú? Phía sau “Rầm” một tiếng vang lên, Âu Nhược Thành sợ hết hồn, quay đầu nhìn lại thì vách tường màu trắng lại từ từ nhô lên, nó được làm từ hai khối pha lê trong suốt gắn vào nhau. Không biết Hứa Tường ở bên ngoài chê hắn tắm quá lâu hay không mà sử dụng tấm chắn lên,Hứa Tường đang ngồi yên lặng trên sô pha ánh mắt chăm chú nhìn hắn đang trần như nhộng. Tim Âu Nhược Thành nhất thời đập gia tốc, cảm giác trên mặt như hỏa thiêu, hắn không muốn bị người vô duyên sắc quỷ xem thường liền tận lực che dấu thân thể run lên cùng đọng tác cứng ngắc của bản thân, làm bộ dáng tự nhiên nhất. nghĩ nghĩ từ trên xuống dưới đều bị nhìn hết rồi, cái bệnh ưa sạch sẽ của hắn vẫn không thích mặc lại quần ao liền vơ tạm cái khăn quấn ngang hông mà thấp thỏm đi ra ngoài. Điều hòa trong phòng để ở nhiệt độ hơi thấp nên hắn nhất thời không thích ứng được mà run lên. Hứa Tường vẫy vẫy tay, hắn như mộng du mà đi tới, tiếp theo bị dắt lên dường, vài bị nhấn một cái mà ngã xuống dường mềm mại, tưởng tượng động tác tiếp theo của Hứa Tường mà cả người trở nên cứng ngắc, nhưng trong giây lát hắn đi ra phòng ngủ, lấy khăn mặt cùng máy sấy đi vào. “không biết ở trong phòng có điều hòa phải sấy khô tóc sao?” Hứa Tường cười cười, dung khăn xoa nhẹ mấy lần rồi sấy tóc cho hắn, Âu Nhược Thành cảm giác được toàn bộ nhiệt trong đầu hắn đều tụ lại đây. Âu Nhược Thành có chút sững sờ, Hứa Tường là người nam nhân sẽ chú ý đến cái này sao? phần ôn nhu bất ngờ này không khỏi tiêu trừ mấy phần căng thẳng. Làm khô tóc, Âu Nhược Thành có chút mờ mịt ngẩng đầu lên, Hứa Tường liền đột nhiên cúi xuống hôn hắn. “Ừm…” Tại sao vội vã như vậy? cái hôn đầy sức mạnh hung hăng hoàn toàn lấy đi hô hấp của Âu Nhược Thành, đầu óc trống rỗng, hắn xưa nay chưa từng trải qua cái hôn mang theo rõ ràng sự cướp đoạt, như bão tố mà đổ ập xuống, tay không tự chủ được mà nắm lấy vạt áo Hứa Tường. Đợi lúc Hứa Tường rốt cục cho hắn một lần nữa hô hấp, hắn phát hiện mình đã ngã xuống giường, Hứa Tường nằm trên người hắn, ánh mawsy ầm trầm, sâu kín nhìn hắn. “Lần thứ nhất sao?” Hứa Tường cúi mặt xuống càng gần, thẳng tắp nhìn hắn. “Làm sao có khả năng, em cũng có bạn gái.” Âu Nhược Thành bởi vì khoảng cách quá gần nên có chút sốt sắng. Hắn hiện tại có thể lý giải tâm tình lần đầu âu yếm với nam nhân, cái cảm giác như đánh bạc với tương lai, đem toàn bộ chờ mong cùng quyết tâm cho người nam nhân trước mắt. hắn tuy không phải nữ nhân, nhưng cũng không ngoại lệ có kiểu suy nghĩ ấy, dưới tình huống này thì cũng cùng lập trường. “Cùng nam nhân? Là lần thứ nhất sao?” Hứa Tường đầu càng tới gần, ở trên trán hắn hôn một cái. Tim hắn như muốn nhảy ra khỏi ***g ngực, Hứa Tường đang ở gần như thế hắn dù thế nào cũng không thể trả lời vấn đề này. Hứa Tường mỉm cười, không nói gì cúi xuống ôn nhu hôn, như những hạt mưa mà rơi xuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương