Gia Thần

Chương 2: Chưa Có Thai Mà Đã Có Sữa



Nhưng mà nàng chỉ là nữ tử sống trong khuê các, cơ thể lại yếu ớt.

Nghiên mực nghiêng nghiêng lệch lệch dừng ở trên ván cửa, người phụ nhân lại có chút thương tiếc.

“Tính tình rất cứng cỏi nha! Không hổ danh là con gái nhà họ Tạ.”

Người phụ nhân cảm khái một tiếng, lại đóng cửa phòng lại.

Tạ Quỳnh cuối cùng cũng tê liệt ngã xuống đất.

Nàng gắng rồi lại gắng, nhìn rồi lại nhịn.

Nếu là ngày thường thì đã sớm sai người thưởng cho người phụ nhân ăn nói lỗ mãng kia mấy cái vả miệng rồi.

Nhưng nay đã khác xưa, trước đó không lâu nhị thúc của nàng cầm quân ở bên ngoài, bị người khác tố giác thông đồng với địch sau đó bỏ mặc quân trốn chạy, Tạ thị cũng rơi vào trong nước sôi lửa bỏng.

Hiện tại nàng lại bị người ta trói đến loại địa phương này…

“Chạy trước rồi nói sau.”

Tạ Quỳnh cắn răng nói.

Nàng nắm vạt áo đứng lên. Trước tiên là lấy một chén trà lạnh ở trên bàn hắt lên lư hương đang thiêu đốt. Chỉ cần nhìn phản ứng của người phụ nhân khoác áo lông chồn thì biết khối mỡ này tuyệt đối không phải là thứ tốt gì. Huống chi vừa nãy Tạ Quỳnh cũng không che miệng mũi lại, hít phải mấy hơi mang theo mùi hương mà đã cảm thấy trong ngực khô nóng không thể miêu tả được.

Sau khi nàng tỉnh lại đã kiểm tra qua, cửa sổ trong phòng đều bị đóng đinh, ngoài cửa còn có người canh gác.

Chỉ bằng tay nhỉ chân nhỏ bị nuông chiều từ bé đến giờ của nàng thì rất khó để thoát đi ra ngoài, muốn rời khỏi địa phương quỷ quái này chì còn phải chờ một chút, mới có thể tìm được cơ hội.

“Cũng không biết là trong nhà như thế nào rồi, cuối cùng có xoay ngược lại được hay không…”

Không có cách nào, Tạ Quỳnh chỉ có thể lại giấu nghiên mực xui xẻo kia ở phía sau một lần nữa, cuộn tròn ở góc tường, chậm rãi suy nghĩ xem phải thoát hiểm như thế nào.

Ngồi một phát đến nửa ngày, chờ đến khi Tạ Quỳnh đều hôn mê đi rồi.

Khi nàng tỉnh lại thì sắc trời cũng dã tối, ánh nến sâu kín chiếu vào từ ngoài phòng, trong phòng lại tối tăm một mảnh.

Tạ Quỳnh cuộn tròn trong góc tường, cơ thể ngủ đến nhức mỏi, ngực lại lạnh lẽo, đúng thật là giống như bị người ta lấy nước tạt ướt vậy.

Nàng cảm thấy không đúng, sờ phía ngực của mình.

Ai biết được vạt áo lại ướt át, cảm giác dinh dính, cái cảm giác ướt át lạnh băng kia tuyệt đối không phải là áo giác của nàng.

Chỗ cửa phòng lại “kẽo kẹt” một tiếng.

Người phụ nhân đã tới lúc ban ngày đưa theo bốn thị nữ tiến vào, đốt hết tết cả ngọn nến trong phòng lên.

Dưới sự chiếu rọi của ngọn đèn dầu, Tạ Quỳnh mới thấy rõ ràng được trạng thái khác lạ trước vạt áo của chính mình… trên áo váy màu xanh trúc đột nhiên xuất hiện một tảng ướt át quỷ dị, khiến cho vải dệt dính sát vào trước ngực nàng.

“Ai da, đã thế rồi cơ à? Thứ mà đại nhân đưa đúng thật là thứ tốt, cũng không biết có thể cho các cô nương trong lâu của nô tì dùng một chút được không?”

Người phụ nhân nhìn thẳng vào mảnh ướt át trước ngực của Tạ Quỳnh, cười khẽ nói.

“Thứ gì? Cái gì đại nhân? Các người dùng gì cho ta?”

Tạ Quỳnh không được tự nhiên mà ôm lấy ngực, trừng mắt nhìn người phụ nhân đang đi đến bên lư hương kiểm tra.

“Tự nhiên là thứ tốt mà bị ngài giày xéo chứ sao. Hương dược này chính là đặc sản của Tây Phiên, có nhiều tiền cũng khó có được, các cô nương chưa xuất giá chỉ cần ngửi cái này thôi là có thể không cần có mang mà cũng có sữa. Không biết có bao nhiêu quý nhân muốn mua được cái hương dược này đâu.”

Người phụ nhân vừa nói vừa phất tay.

Bốn người thị nữ hiểu ý, nửa nâng nửa ép Tạ Quỳnh tay chân rụng rời áp đến chỗ bồn tắm.

“Tắm rửa thay quần áo cho nữ lang đi.”

Người phụ nhân liếc qua đồi núi cao ngất của Tạ Quỳnh, lại cảm khái một câu: “Ngoại hình như vậy, hơn nữa lại có thể chất này, trong chốc nữa đúng thật là tiện nghi cho tiểu lang quân kia.”

Trong lúc nói chuyện thì thị nữ sớm đã nhanh nhẹn lột sạch Tạ Quỳnh.

Tạ Quỳnh cũng không cần hỏi lại từ thể chất mà người phụ nhân kia nói là có ý gì… nàng đã nhìn thấy rất rõ ràng. Cũng biết được ngọn nguồn của mảnh ướt át kia.

Chính mình vẫn luôn cảm thấy giữa hai quả dâu ở trên cặp ngực lớn lên quá đồ sộ kia có nước sữa màu trắng vẫn đứt quãng thấm ra bên ngoài.

Mà phía trên áo lót bị thị nữ kia lấy đi cũng đã ướt dầm dề, tất cả đều là chất lỏng… không phải là chất lỏng, mà là sữa của nàng.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...