Còn mười lăm phút nữa cuộc họp mới bắt đầu, Thường Trạch rảnh rỗi ngồi trước bàn làm việc lướt điện thoại giết thời gian, tiện tay lên mạng tìm kiếm một vài tin tức liên quan đến Ngân Hồ TV.
Theo thông tin trên nền tảng doanh nghiệp, Ngân Hồ TV được thành lập sáu năm trước, tên đầy đủ là “Công ty TNHH khoa học kỹ thuật Internet Ngân Hồ Hàng Châu”.
Công ty này có vốn đăng ký ba mươi triệu, vốn thực thu cũng là ba mươi triệu, do bảy cổ đông cùng góp vốn. Trong đó cổ đông lớn nhất tên Lưu Kha, một mình đầu tư mười hai triệu, chiếm 40% tổng số vốn.
Lưu Kha.
Lưu Kha?
Thường Trạch chợt nhớ ra điều gì, hắn mở WeChat, tìm trong danh sách bạn bè cái tên “Corgi*”, bấm vào trang cá nhân của đối phương, kéo xuống phía dưới, cuối cùng cũng tìm thấy một bài đăng ba tháng trước… “Đặt một lô bánh tét cho nhân viên công ty nhân dịp Tết Đoan Ngọ, chuẩn bị gửi hàng.”
(*) Corgi phiên âm tiếng Hán là Kha Cơ
Phía dưới dòng chữ là hai bức ảnh hộp quà bánh tét, ngay phía trên hộp có in logo hồ ly màu bạc cùng bốn chữ “Ngân Hồ TV” cực to. Tất cả đều khớp với nhau.
Lưu Kha và Nhậm Vĩnh Hiên đều là bạn nối khố của Thường Trạch. Sau tốt nghiệp đại học, Lưu Kha vì chuyện công tác mà nảy sinh mâu thuẫn với cha. Về sau hai cha con trở mặt, Lưu Kha vì muốn chứng minh năng lực với người nhà mà giận dỗi chạy đến Chiết Giang.
Thường Trạch không mấy hứng thú với việc livestream, hắn chỉ biết Lưu Kha mở một công ty khoa học kỹ thuật internet ở Hàng Châu, vài năm gần đây phát triển khá mạnh, còn về phần chi tiết hơn thì hắn không rõ lắm.
Anh em chí cốt là sếp sòng của Ngân Hồ TV, nhiều việc tự nhiên sẽ dễ làm hơn nhiều. Thường Trạch nghĩ gì làm nấy, lập tức bấm máy gọi Lưu Kha.
Đối phương chắc cũng điện thoại không rời khỏi tay, gần như lập tức nghe máy.
“Anh em, ông định mời tôi ăn cơm hả?” Lưu Kha cười hì hì hỏi, lời mở đầu giống Nhậm Vĩnh Hiên y đúc.
“Mời ông ăn cơm cũng được nhưng chúng ta có chuyện phải bàn trước đã.” Thường Trạch vào thẳng vấn đề: “Tôi nạp tiền với tặng quà trên nền tảng livestream nhà các ông có được giảm giá không?”
“Ái chà, giám đốc Thường, ông xem livestream từ khi nào vậy?” Lưu Kha cười hề hề chọc hắn.
“Dạo này lão Hiên kia cứ ép tôi tải Ngân Hồ TV, thế nên tôi ngồi xem cho đỡ chán thôi.” Lưu Kha không tin lắm: “Kết quả xem cái thành nghiện, bắt đầu tặng quà cho streamer hả?”
Thường Trạch: “…”
Nói chuẩn quá cãi không được, hắn nghe thấy tiếng cười hả hê của Lưu Kha ở đầu dây bên kia.
Cũng khó trách, Thường Trạch trước giờ không có ấn tượng tốt với việc livestream, thường khinh bỉ những kẻ tặng quà cho streamer, nói đầu óc của họ có vấn đề. Ấy nhưng bây giờ chính hắn lại trở thành kẻ mình từng khinh bỉ, đúng là tự vả.
Sau khi cười xong, Lưu Kha lại giả bộ nói bằng giọng điệu nghiêm túc: “Công ty có quy định riêng của công ty, không thể bởi vì quan hệ của chúng ta rất tốt mà phá vỡ quy tắc. Ông đừng nhìn nền tảng bên tôi to, nhưng ông cứ thử nghĩ xem hằng năm chúng tôi đã phải nộp bao nhiêu thuế và phí băng thông hả?”
“Đừng giả vờ giả vịt nữa, ai mà chẳng quản công ty, cái trò quy tắc khen thưởng của công ty cậu ông còn lạ chắc? Cứ coi như tôi nợ ông ân tình, sau này cần gì cứ nói.”
“Chậc, coi ông nói kìa, má nó, tôi chỉ đùa thôi mà ông lại nghiêm túc thế?” Lưu Kha cười mắng, mắng xong thì nói tiếp: “Phần của công ty quản lý tôi không quyết định được, nhưng phần trích từ nền tảng livestream tôi rút trả ông không thành vấn đề. Lát ông gửi ID qua máy tôi, tôi sẽ bảo nhân viên làm việc.”
…
…
Khương Thành vừa thua vòng PK trước, dựa theo ước định ban đầu phải bị trừng phạt. Cậu nhận được yêu cầu phải trang điểm xấu từ người bên kia. Vẽ một cặp mắt gấu mèo, thoa màu son đỏ thẫm, biến đôi môi thành hai cái lạp xưởng, đã thế còn phải vẽ thêm một vòng ria mép màu đen quanh miệng.
Nhiều người vừa mới vào phòng livestream đã bị dáng vẻ của Khương Thành dọa cho một trận.
【Dái chó rác rưởi thích hóng hớt】: Đờ mờ, là đứa nào đánh cưng thành ra thế này???
【Đừng khoá mõm, tui không phải là người máy】: [cười ra nước mắt]
【Thánh chịch chốn đô thành】: Giời ạ, rốt cuộc ván trước sao cưng lại thua thảm vậy [cười ra nước mắt]
…
Khương Thành trái lại không hề biết ngại, vui sướng cười hớn hở nói: “Không sao, chơi PK phải chơi tới bến, mọi người chỉ chơi vui thôi mà. Tôi quyết định nếu ván PK tiếp theo mà thắng thì sẽ truyền bộ trang điểm này cho streamer bên kia!”
Đám khán giả sôi nổi bình luận, phòng livestream đột nhiên xuất hiện một biểu tượng huy hiệu vàng choé lấp lánh ngầu lòi, chiếm hết màn hình. Toàn bộ người xem đều nhận được thông báo của hệ thống: “Chào mừng Super Emperor [Ông Chủ Tiền] ghé thăm phòng livestream.”
Khán giả lập tức náo loạn.
【Hormone bùng nổ】: Đù má!!! Có chuyện gì vậy???
【Vì sao xem livestream không thể tua nhanh】: Tôi không hoa mắt đấy chứ? Tôi vừa nhìn thấy gì cơ?
【Tui là khẩu pháo nhỏ của cậu】: Sốc vãi!!! Ông Chủ Tiền trở lại phòng livestream rồi!!! Còn mang theo cả huy hiệu Super Emperor nữa!!!
【Đưa giai đẹp cho ông】: Ai có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không?
…
Lúc này Thường Trạch mới online, vừa tiến vào phòng livestream thì thấy Khương Thành mang theo khuôn mặt quái dị, không nhịn được cười phớ lớ.
【Ông Chủ Tiền】: Mặt em bị làm sao thế?
【Ông Chủ Tiền】: Đây là mặt nạ kiểu mới à?
【Ông Chủ Tiền】: Hahahaha
Để cho khách hàng nạp vip tôn quý có trải nghiệm đặc biệt, nền tảng livestream cung cấp nhiều đặc quyền độc quyền. Mỗi lần thành viên Super Emperor phát biểu trong phòng livestream, tất cả mọi người đều sẽ nhìn thấy một mưa bình luận chứa avatar hiện lên, treo trên đỉnh phòng livestream.
Thông thường mọi người đều đã quá quen với đặc quyền này, tuy nhiên hôm nay, tình huống trong phòng livestream của Khương Thành lại khác hẳn.
Khán giả như là phát cuồng, bình luận ào ạt đếm không xuể.
【Tôi chỉ xem thôi, không có tiền tặng quà】: Má ơi!!! Ông Chủ Tiền mở Super Emperor rồi!!
【Tên mập chết tiệt mạnh nhất quả đất】: Ổng đến rồi ổng đến rồi, ổng đã trở lại với danh hiệu Super Emperor!!
【Nhét cây xương rồng vào mõm mày】: Mỗi lần ổng nói chuyện sẽ hiện lên bong bóng nhắc nhở trong phòng livestream, muốn chặn cũng đéo chặn được, phiền chết mất.
【Trúng số khó đến thế à】: Trời má, đực rựa KY có danh hiệu Super Emperor rồi hả, lần này streamer và quản lý phòng cũng không xích cổ ổng được!
【Bà cô 18 tuổi】: Ông Chủ Tiền định “lật phòng” livestream này sao?
【Trai “bụng đen” có tám khối cơ bụng】: Tiêu rồi tiêu rồi, từ nay Ông Chủ Tiền được thả cửa rồi…
…
…
Ở một đầu mạng khác, Thường Trạch dựa lưng vào ghế cười đắc chí, thứ hắn muốn chính là hiệu quả này. Để tránh bị khoá mõm hắn còn đặc biệt nhờ Lưu Kha lợi dụng quyền hạn nền tảng mở miễn phí cho mình một danh hiệu Super Emperor, hắn muốn xem lần này ai có thể khoá mõm mình nữa.
【Simp chúa số một của Đào Đào】: Chẳng lẽ tên này là quản lý công ty hoặc nội bộ của Ngân Hồ?
【Tôi là tới chơi miễn phí】: Không thể nào, có ai mà lại kiêu ngạo cộng thêm EQ thấp như ổng.
Thường Trạch: …
【Độc thân 30 năm từ trong bụng mẹ】: Tôi có một suy đoán lớn mật, rằng Ông Chủ Tiền mở Super Emperor chỉ để tránh bị Tiểu Đào khoá mõm?
【Chuyên gia sân bay】: Tôi cảm thấy không phải đâu
【Gào khản cổ】: Đến cả quà tặng một tệ mà ổng còn không nỡ tặng Đào Đào thì vì cớ gì lại đập hơn 200.000 tiền hội viên/tháng để mở khoá mõm?
…
Thường Trạch không thèm phí sức tranh luận với họ, trực tiếp tìm đến streamer.
【Ông Chủ Tiền】: Bé Đào Đào, hôm nay em bị sao vậy?
【Ông Chủ Tiền】: Không được, vừa thấy mặt em là anh lại muốn cười.
Ông Chủ Tiền thật sự rất đáng ghét, cùng một nội dung, từ chỗ giang cư mận khác nói ra và từ chỗ hắn nói ra lại mang theo hai cảm giác khác biệt.
Khương Thành cố nặn nụ cười giả tạo, hòa nhã nói: “Có thể làm Ông Chủ Tiền vui vẻ… cũng không uổng công em vẽ bộ mặt xấu xí như này. Nếu Ông Chủ Tiền đã mở Super Emperor rồi thì có thể tặng em mấy quả tên lửa không?
【Ông Chủ Tiền】: Em suốt ngày chỉ biết vòi quà thế
Rốt cuộc Khương Thành không giữ nổi bình tình nữa: “Tôi không trộm không cướp, công khai livestream ở đây, tôi làm gì sai? Chẳng phải anh tên là Ông Chủ Tiền à? Super Emperor anh còn mở được thì sao lại không thể tặng tôi mấy cái máy bay hay tên lửa?”
Đối phương lập tức dùng emoji, trong khung nhập liệu ấn chọn một loạt tên lửa, gửi lên màn hình chung.
【Ông Chủ Tiền】: Mười quả tên lửa đủ chưa? Không đủ anh tặng thêm hai mươi quả cho đủ.
Khương Thành: “…”
【Ông Chủ Tiền】: Không phải muốn tên lửa sao? Tặng rồi còn không vui hả?
“Tôi không cần tên lửa giả này! Anh không biết thật hay giả vờ không biết? Tôi cần loại tên lửa có hiệu ứng động, chiếm cả màn hình cơ mà.” Khương Thành nói, bắt đầu cáu kỉnh.
Đối phương không quan tâm tới cậu, tiếp tục gửi tên lửa biểu tượng cảm xúc.
【Ông Chủ Tiền】: [Tên lửa]×20
【Ông Chủ Tiền】: Tên lửa đều tặng cho em, máy bay cũng là của em.
【Ông Chủ Tiền】: [Máy bay]×20
Thường Trạch làm vậy khiến khán giả trong phòng livestream cũng bắt chước theo. Rất nhanh sau đó, màn hình đầy ắp tên lửa và máy bay giả khiến người ta phát điên.
Khương Thành: …
Bố tổ.