Giai Nhân Và Luật Sư
Chương 9: Vy Vy, Cậu Chưa Có Bạn Trai Thật Sao?
CHƯƠNG 9: VY VY, CẬU CHƯA CÓ BẠN TRAI THẬT SAO? “Vy Vy?” Khi Đan Diễn Vy đang thất thần, liền nghe thấy một giọng nam dịu dàng mà quen thuộc vang lên bên tai. Cô còn chưa kịp ngẩng đầu, liền nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của Vũ Thư: “Trời ạ, Hà Cảnh Quân? Không phải anh đi Anh rồi sao, sao đột nhiên lại quay về?” “Ông ngoại tôi sức khỏe không tốt, tôi quay về chăm sóc ông ấy, tiện thể tham gia lễ kỷ niệm thành lập trường.” Đan Diễn Vy nắm chặt ly nước, nửa ngày sau mới ngẩng đầu, chào hỏi người đàn ông trước mặt: “Lâu rồi không gặp.” Hà Cảnh Quân mặc một chiếc sơmi màu xanh ngọc, áo vest vắt trên vai, cả người trông rất thoải mái dễ chiu, trên mặt mang một nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt sáng ngời nhìn Đan Diễn Vy: “Ừ, lâu rồi không gặp.” “Aiyo, Hà Cảnh Quân, anh cũng được đó nha.” Vũ Thư sán tới, trừng mắt nhìn anh ta: “Anh còn chưa trả lời câu hỏi của tôi, vừa thấy Vy Vy, ánh mắt liền dán trên người cậu ấy, có người như anh sao?” Mặt Đan Diễn Vy hơi đỏ lên, có chút khó xử. Hà Cảnh Quân và Lục Trình Thiên đều là sinh viên xuất sắc khoa luật, lúc đó, nữ sinh bàn luận về hai người họ là nhiều nhất, kết quả, không ngờ cả hai nam thần đều bị gái khoa kinh tế câu hồn. Vũ Thư và Lục Trình Thiên yêu nhau, hai người tình cảm ngọt ngào, còn Đan Diễn Vy lại không tiếp nhận Hà Cảnh Quân. Lúc đó trong đầu cô toàn là Lục Trình Thiên, đối mặt với lời tỏ tình của Hà Cảnh quân, đương nhiên sẽ từ chối. Hà Cảnh Quân nhìn ra gì đó, nói với cô: “Em thích cũng vô dụng, giờ cậu ta là bạn trai Vũ Thư.” Đan Diễn Vy mím môi: “Không sao, thích một người, không nhất định phải nói ra.” Hà Cảnh Quân không nói thêm gì nữa. Sau đó, vì chuyện gia đình, Hà Cảnh Quân đi Anh, rất nhiều nữ sinh cho rằng, vì Đan Diễn Vy tổn thương Hà Cảnh Quân, nên anh mới ra nước ngoài, mắng chửi sau lưng cô, còn nhục mạ cô trên diễn đàn trường. “Nào có chứ.” Hà Cảnh Quân cười: “Chỉ là không ngờ hoa khôi Vũ 3 năm không gặp lại trở nên xinh đẹp như vậy, nhất thời không nhận ra, đừng vì thế mà giận tôi chứ.” Lời này khiến tâm trạng Vũ Thư tốt lên một chút. Sau khi Hà Cảnh Quân vào chỗ ngồi, Vũ Thư lập tức khoác tay Đan Diễn Vy, nói thầm: “Vy Vy à, dù sao cậu cũng chưa có bạn trai, Hà Cảnh Quân lại quay về rồi, hay là cậu thử xem có thể nối lại duyên xưa với anh ta không?” Nếu là trước đây, khẳng định Đan Diễn Vy sẽ quyết đoán từ chối, chỉ là lần này lại khác, cô khẽ nhìn về sau, không biết đang nhìn gì, ừ một tiếng: “Được, có thể thử xem.” “Ồ, cuối cùng đầu óc cũng khai thông rồi.” Dường như nhìn ra tâm tư của Đan Diễn Vy, Vũ Thư cười trộm: “Cuối cùng cũng thấy Hà Cảnh Quân ưu tú rồi chứ? Người đàn ông như vậy, cậu mà không giữ lấy, sẽ hối hận chết mất.” Đan Diễn Vy nói phải, hai người bật cười. Ngoài vài người ở nước ngoài không thể về được, người khoa kinh tế khóa Đan Diễn Vy bọn họ toàn bộ đều đến rồi, ngồi hết 3 bàn, mọi người cũng không xa lạ, nói chuyện rôm rả như thời đại học. Phần lớn bạn học đều đã kết hôn, người chưa kết hôn cũng chưa có người yêu như Vũ Thư và Đan Diễn Vy đúng là hiếm thấy, trở thành đối tượng trêu chọc của mọi người, có bạn học đột nhiên nói: “Không phải chứ Vy Vy, lần trước mình đưa con trai đến thủy cung chơi còn thấy cậu và một người đàn ông ở cùng nhau mà.” Bạn học đó dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Đan Diễn Vy, trêu ghẹo: “Không phải cậu có bạn trai rồi, nhưng không muốn nói với bọn mình chứ?” “Wow, thật sao?” Vũ Thư đặt ly nước xuống, nhìn Đan Diễn Vy: “Vy Vy, cậu không thể như vậy nhá, có bạn trai mà không nói với người khác thì thôi đi, đến bạn thân là mình cậu cũng không nói? Nói đi nói đi, rốt cuộc là ai?? “Chỉ là bạn bình thường mà thôi.” Đan Diễn Vy bình tĩnh nói, may là bạn học kia không thấy mặt Lục Trình Thiên: “Lúc đó anh ấy đến thành phố Hà Hồ chơi, mình làm chủ nhà đưa anh ấy đến thủy cung chơi. Không phải là bạn trai.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương