Giáo Trình Thực Tiễn
Chương 7: Thảo luận về độ dài của côn thịt (6)
Editor: Nê
————
"Vậy anh, ưm a... Vậy anh nhẹ một chút..."
Vu Mạn Mạn cảm thấy động tác của Tiêu Lê mang theo tức giận, mỗi lần đều nhanh, tàn nhẫn và chuẩn, tùy tiện đâm hai cái cũng làm cô muốn cao trào.
Nhưng cố tình Vu Mạn Mạn lại cảm thấy ở trước mặt Tiêu Lê cao trào nhanh như vậy rất mất mặt.
"Nếu nhẹ thì khi nào tôi mới có thể bắn ra?" Khóe miệng Tiêu Lê câu ra một độ cong lạnh lùng: "Tốc độ cao trào này của cô là để tôi có thời gian thở sao?"
Không phải, nhiều năm như vậy ngài vẫn không thay đổi cách nói chuyện sao!
Vu Mạn Mạn cũng tức giận, tay cô nắm lấy gối ôm, quyết định không bao giờ nói chuyện với Tiêu Lê nữa. Câu vừa nãy chính là một câu cuối cùng, về sau sẽ không bao giờ có câu tiếp theo!
Tiêu Lê vừa thấy Vu Mạn Mạn trầm mặc, dứt khoát dùng tay nắm lấy mông cô, trực tiếp nâng người lên 2cm, côn th*t no căng dữ tợn lui khỏi huyệt khẩu lại hung hăng cắm vào. Vu Mạn Mạn bị cắm hai cái liền nghẹn đỏ khuôn mặt, chỗ sâu trong yết hầu đã không khống chế được tiếng rên rỉ.
"A... Ách ưm..." Cô vốn nghĩ là mình dứt khoát chịu đựng đừng kêu, dùng cảm giác tự ti đánh tan Tiêu Lê, nhưng Tiêu Lê lại giống như biết cô đang suy nghĩ cái gì, động tác cắm vào càng ngày càng mạnh.
Tiêu Lê lúc làm tình cũng không thích nói nhiều như vậy, Vu Mạn Mạn không nói lời nào làm hắn cảm thấy tự nhiên hơn một chút, hai tay có lực ôm mông Vu Mạn Mạn liên tục thọc vào rút ra mười mấy cái, cắm đến bụng nhỏ của Vu Mạn Mạn đã bắt đầu không khống chế được mà run rẩy.
Hắn nhìn gương mặt cùng lỗ tai của cô bắt đầu đỏ lên, giống như một quả cà chua sắp chín, có thể tưởng tượng đến hiện tại cô đang cắn môi dưới nghẹn lại thật vất vả.
Nhưng không thể không nói, Vu Mạn Mạn đúng là đang làm cho trận tính ái này gia tăng một ít thú vị. Tiêu Lê muốn biết khi nào cô sẽ không nhịn được nữa, mỗi một lần cắm vào đều đủ sâu, mà Vu Mạn Mạn lại đánh chết cũng không muốn nhận thua, ngoại trừ bị đâm vào trong chỗ sâu kia sẽ nhịn không được mà rầm rì hai tiếng, còn lại đều bị cô nhịn xuống.
Mà Tiêu Lê dần dần cũng bắt đầu không thành thạo như vậy, thân thể của Vu Mạn Mạn mẫn cảm ngoài ý muốn, bị hắn đè nặng làm lâu như vậy, tiểu huyệt đã có chút không chịu nổi, mỗi lần bị hắn hung hăng cắm vào nháy mắt đều sẽ bị kích thích đến run rẩy, loại khoái cảm này đồng thời cũng truyền đến trên người cả hai.
"Kêu ra tiếng."
Khoái cảm bò lên, bắn tinh không xa xôi trở nên không thể với tới, hiện tại Tiêu Lê cần một ít kích thích khác, ví dụ như âm thanh.
"Tôi... Tôi không!" Tay Vu Mạn Mạn nắm lấy gối ôm, đốt ngón tay đều nổi lên. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trục Lãng
2. Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
3. Cùng Em Vươn Tới Những Vì Sao
4. Bức Màn Hôn Nhân
=====================================
"Tôi đếm tới ba." Giọng điệu của Tiêu Lê đầy ý cảnh cáo, lời còn chưa dứt liền bắt đầu đếm ngược: "Ba, hai..."
Hắn vừa đếm một số, nửa người dưới liền hung hăng cắm vào một cái, cắm đến Vu Mạn Mạn nổi lên nước mắt.
"Một."
Vu Mạn Mạn thật vất vả mới nhịn xuống, còn không kịp thở phào nhẹ nhõm, tay người đàn ông đã buông mông cô ra rồi nắm lấy nhũ hoa của cô.
Hắn dùng sức thật sự rất lớn, trong chốc lát đã lưu lại vài vệt đỏ trên nhũ hoa, sau đó ngón tay liền kẹp lấy đầu v* Vu Mạn Mạn, dùng sức kéo——
"A a a... a a... Không cần... Ô a a..."
Thời điểm Vu Mạn Mạn bị cao trào tập kích, cả người đều lâm vào trong trống rỗng, gần như là theo bản năng hét lên.
Nửa người dưới của Tiêu Lê đâm về phía trước, một cái tay khác thuận thế bưng kín miệng cô, nửa người trên cúi xuống dán vào bên tai Vu Mạn Mạn: "Biết cô sướng, không cần phải kêu lớn như vậy."
————
Thập Bát Sơn Yêu.
————
"Vậy anh, ưm a... Vậy anh nhẹ một chút..."
Vu Mạn Mạn cảm thấy động tác của Tiêu Lê mang theo tức giận, mỗi lần đều nhanh, tàn nhẫn và chuẩn, tùy tiện đâm hai cái cũng làm cô muốn cao trào.
Nhưng cố tình Vu Mạn Mạn lại cảm thấy ở trước mặt Tiêu Lê cao trào nhanh như vậy rất mất mặt.
"Nếu nhẹ thì khi nào tôi mới có thể bắn ra?" Khóe miệng Tiêu Lê câu ra một độ cong lạnh lùng: "Tốc độ cao trào này của cô là để tôi có thời gian thở sao?"
Không phải, nhiều năm như vậy ngài vẫn không thay đổi cách nói chuyện sao!
Vu Mạn Mạn cũng tức giận, tay cô nắm lấy gối ôm, quyết định không bao giờ nói chuyện với Tiêu Lê nữa. Câu vừa nãy chính là một câu cuối cùng, về sau sẽ không bao giờ có câu tiếp theo!
Tiêu Lê vừa thấy Vu Mạn Mạn trầm mặc, dứt khoát dùng tay nắm lấy mông cô, trực tiếp nâng người lên 2cm, côn th*t no căng dữ tợn lui khỏi huyệt khẩu lại hung hăng cắm vào. Vu Mạn Mạn bị cắm hai cái liền nghẹn đỏ khuôn mặt, chỗ sâu trong yết hầu đã không khống chế được tiếng rên rỉ.
"A... Ách ưm..." Cô vốn nghĩ là mình dứt khoát chịu đựng đừng kêu, dùng cảm giác tự ti đánh tan Tiêu Lê, nhưng Tiêu Lê lại giống như biết cô đang suy nghĩ cái gì, động tác cắm vào càng ngày càng mạnh.
Tiêu Lê lúc làm tình cũng không thích nói nhiều như vậy, Vu Mạn Mạn không nói lời nào làm hắn cảm thấy tự nhiên hơn một chút, hai tay có lực ôm mông Vu Mạn Mạn liên tục thọc vào rút ra mười mấy cái, cắm đến bụng nhỏ của Vu Mạn Mạn đã bắt đầu không khống chế được mà run rẩy.
Hắn nhìn gương mặt cùng lỗ tai của cô bắt đầu đỏ lên, giống như một quả cà chua sắp chín, có thể tưởng tượng đến hiện tại cô đang cắn môi dưới nghẹn lại thật vất vả.
Nhưng không thể không nói, Vu Mạn Mạn đúng là đang làm cho trận tính ái này gia tăng một ít thú vị. Tiêu Lê muốn biết khi nào cô sẽ không nhịn được nữa, mỗi một lần cắm vào đều đủ sâu, mà Vu Mạn Mạn lại đánh chết cũng không muốn nhận thua, ngoại trừ bị đâm vào trong chỗ sâu kia sẽ nhịn không được mà rầm rì hai tiếng, còn lại đều bị cô nhịn xuống.
Mà Tiêu Lê dần dần cũng bắt đầu không thành thạo như vậy, thân thể của Vu Mạn Mạn mẫn cảm ngoài ý muốn, bị hắn đè nặng làm lâu như vậy, tiểu huyệt đã có chút không chịu nổi, mỗi lần bị hắn hung hăng cắm vào nháy mắt đều sẽ bị kích thích đến run rẩy, loại khoái cảm này đồng thời cũng truyền đến trên người cả hai.
"Kêu ra tiếng."
Khoái cảm bò lên, bắn tinh không xa xôi trở nên không thể với tới, hiện tại Tiêu Lê cần một ít kích thích khác, ví dụ như âm thanh.
"Tôi... Tôi không!" Tay Vu Mạn Mạn nắm lấy gối ôm, đốt ngón tay đều nổi lên. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trục Lãng
2. Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
3. Cùng Em Vươn Tới Những Vì Sao
4. Bức Màn Hôn Nhân
=====================================
"Tôi đếm tới ba." Giọng điệu của Tiêu Lê đầy ý cảnh cáo, lời còn chưa dứt liền bắt đầu đếm ngược: "Ba, hai..."
Hắn vừa đếm một số, nửa người dưới liền hung hăng cắm vào một cái, cắm đến Vu Mạn Mạn nổi lên nước mắt.
"Một."
Vu Mạn Mạn thật vất vả mới nhịn xuống, còn không kịp thở phào nhẹ nhõm, tay người đàn ông đã buông mông cô ra rồi nắm lấy nhũ hoa của cô.
Hắn dùng sức thật sự rất lớn, trong chốc lát đã lưu lại vài vệt đỏ trên nhũ hoa, sau đó ngón tay liền kẹp lấy đầu v* Vu Mạn Mạn, dùng sức kéo——
"A a a... a a... Không cần... Ô a a..."
Thời điểm Vu Mạn Mạn bị cao trào tập kích, cả người đều lâm vào trong trống rỗng, gần như là theo bản năng hét lên.
Nửa người dưới của Tiêu Lê đâm về phía trước, một cái tay khác thuận thế bưng kín miệng cô, nửa người trên cúi xuống dán vào bên tai Vu Mạn Mạn: "Biết cô sướng, không cần phải kêu lớn như vậy."
————
Thập Bát Sơn Yêu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương