Giày Thủy Tinh Của Lọ Lem
Chương 6: Bạn Gái Tôi…
Hôm sau, nó đến trường như mọi ngày, và cũng như mọi ngày vừa ngồi xuống nó liền nằm ra bàn ngủ.(Thói quen kì lạ). Nhưng hôm nay nó không ngủ được, bởi vì tự dưng đám con gái cứ ngồi bán tán xì xào, râm ran cả lên. Nó chỉ nghe được mấy câu là “ Không ngờ cô ta dám tò tình với Thiên Phong, ghê thật” “ Thì cả trường này ai chẳng biết cô ta mê Thiên Phong, chuyện đó cũng là bình thường thôi”Nó nghe được mấy câu đó và đang thắc mắc đó là ai, ngẩng đầu nhìn lên, trước lớp nó con gái đứng bu lại tạo thành vòng tròn, ở giữa là Thiên Phong và…..Thanh Nhung. Phải, Thanh Nhung đang tỏ tình với Thiên Phong một cách công khai, mặt lộ vẻ chờ đợi, nhưng hắn thì cứ lạnh lùng nhìn Thanh Nhung không nói gì.Thực ra vụ này xảy ra cũng đã hơn 10 phút, mà nó thì bận ngủ nên không biết nên nó chẳng nghe được lời tỏ tình của Thanh Nhung dành cho hắn. Bây giờ nó lại tự dưng muốn biết hắn sẽ trả lời thế nào, dù chẳng liên quan gì đến nó.Nó ngồi dậy lạnh lùng nhìn ra ngoài (mặc dù trong lòng rất tò mò). Bây giờ hắn mới lên tiếng sau một hồi im lặng: - Xin lỗi, tôi có bạn gái rồi.- Nói xong câu đó, hắn bỏ lại Thanh Nhung ở đó đứng như trời trồng và đi về chỗ, ngồi xuống bên cạnh nó. Nó đưa mắt nhìn hắn không nói gì (mặc dù trong lòng thấy vui vui khi hắn từ chối, mà nó cũng chẳng hiểu tại sao lại thấy vui).Thanh Nhung sau một hồi chết lâm sàn thì tỉnh lại, tiến về chỗ hắn và nó đang ngồi (thực ra là đang tới chỗ hắn thôi).- Em không tin, anh nói vậy để lừa em thôi đúng không?- Tại sao tôi phải làm vậy?- Vậy thì anh nói đi, đó là đứa nào?- Đừng có gọi cô ấy là đứa này đứa kia.- Hắn nói và nhìn qua nó, ánh mắt ấm áp, dù chỉ là vài giây nhưng nó cũng cảm nhận được.(bắt đầu rung rinh rồi)- Anh…anh nói nó là bạn gái anh sao?- Thanh nhung lắp bắp đưa tay chỉ nó. Mấy đưa xung quanh cũng sửng sốt không kém.- Bỏ tay xuống. Cô dám kêu cô bạn gái tôi là “nó” sao?- Em không tin. Làm sao mà...- Tin hay không tùy cô! – Nói rồi hắn đưa mắt nhìn những đứa đang tụ tập xung quanh- Giải tán ngay, nếu không thì đừng trách tôi tại sao lại cho mấy người học trường mới.10s sau, không một ai dám lảng vảng gần đó, ngu gì đụng phải thiếu gia của tập đoàn Black Star, tập đoàn có cổ phần lớn nhất trong ngôi trường này.Thanh Nhung trước khi đi còn để lại cho nó một cái nhìn chất chứa như muốn ăn tươi nuốt sống nó. Nhưng nó không quan tâm, vì nó có thấy đâu, đơn giản là vì bây giờ nó đang mở to mắt nhìn hắn với 1 dấu chấm hỏi to đùng. Bạn gái tôi? Hắn thực hiện hợp đồng nhanh vậy sao. 3 từ đó đã được lan ra khắp trường rồi và bây giờ nó đã thành người nổi tiếng.Hắn thì vẫn thản nhiên, nhưng để nó nhìn mãi cũng khó chịu, hắn quay qua gắt, nhưng với 1 âm lượng nhỏ ( sợ người ta nghe thấy)- Cô đừng có nhìn tôi như vậy, cô quên hợp đồng giữa chúng ta rồi sao?- Tôi không quên, nhưng anh có cần làm cho tôi nổi tiếng quá như vậy không?- Trước sau gì cũng vậy thôi, cô nên tập làm bạn gái tôi dần đi là vừa.Nó không nói gì nữa, 3 chữ bạn gái tôi làm nó muốn ớn lạnh.Bây giờ chắc con gái cả trường này đều muốn tìm giết nó, Bùi Ngọc Linh Thư, lớp 11a1, bạn gái của Hoàng Thiên Phong. Lí lịch trích chéo của nó ngắn gọn như vậy nhưng cũng đủ chết người rồi. Nó cảm thấy thật sai lầm khi nhận lời kí cái hợp đồng đó, nhưng lời đã hứa không thể nuốt lời, mà nó thì lại là người rất giữ chữ tín, không bao giờ nó thất hứa với ai,và bây giờ nó cũng đang phải cố gắng bảo vệ chữ tín đó.Ra chơi Mạnh Long cũng nhảy qua hỏi han um sùm vì cái tin sốt dẻo đó- Chị! Chị là bạn gái Phong thật hả? Phong, cậu dùng cách nào mà cưa đổ được bà chị sắt đá của tớ vậy? - À…- nó định lên tiếng giải thích với Mạnh Long nhưng hắn đã nhảy vào họng nó- Đúng vậy, chị cậu bây giờ là bạn gái tôi, còn bằng cách nào thì cậu không cần biết.- Thôi được rồi, nhưng cậu phải đối xử tốt với chị tớ, không được bắt nạt chị ấy đâu đấy, nếu không tớ không tha cho cậu đâu.- Mạnh Long tuôn ra một tràng như gửi con gái về nhà chồng rồi về lớp.Kiệt và Duy quan sát nãy giờ, và giờ đang thì thầm- Mày nghĩ sao? Trước giờ tao mới thấy thằng Phong công khai quen 1 đứa con gái. Không phải là rất lạ sao? – Duy nói với Kiệt.- Ừm, cũng hơi lạ, nhưng dù sao cũng là quyết định của nó, chúng ta không nên can thiệp làm gì.- Ừ!Tuy miệng thì nói vậy nhưng Kiệt đã sớm nhận ra điều bất thường trong mối quan hệ này rồi, nhưng vẫn không nói ra. “Sắp có kịch hay để xem rồi”. Kiệt thầm nghĩ.****Trở về với hai đứa nó, nó định quay qua trách hắn sao lại nói dối cả Mạnh Long nhưng nhìn cái mặt lạnh như tiền của hắn thì lại thôi, lỡ hắn nổi khùng lên thì khổ. Ôi số phận nó rồi sẽ ra sao đây.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương