Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu
Chương 40: Không Ai Có Thể Tổn Thương Nàng 7
Edit: Tiểu Ngọc NhiNhân Nhân nói không sai, hôm nay người chủ hôn, chính xác là cái tên yêu nghiệt xinh đẹp Liên Cảnh. Mà hắn, giờ phút này đang nâng lên một nụ cười yêu nghiệt, thân ảnh cao to của hắn đột nhiên đứng ở trước mắt, khi giơ tay nhấc chân tản ra hơi thở âm nhu .Trong đại sảnh tối om om vây quanh một đống người, xuyên thấu qua khăn voan đỏ thật mỏng , Mộc Thuần Thuần tò mò quan sát vị mà khiến cả đám thiên kim tiểu thư điên cuồng, Đô thành đệ nhất mỹ nam tử, trăm nghe không bằng gặp mặt, hắn quả nhiên có loại mị lực làm cho người ta hơi bị động lòng!Một bộ áo bào trắng thuần sạch sẽ, tại trên người của hắn tỏa ra khí chất nho nhã mê người , da trắng nõn, bàn tay tinh xảo dài lớn ,gương mặt tuấn tú, đôi mắt hoa đào câu hồn đoạt phách, đôi mắt màu nâu sẫm rất là đặc biệt, bên trái môi mỏng luôn là theo thói quen nhếch lên, nhìn cực kì du côn. ( Dan: hắc hắc, mẫu người của Dan a mi yu yu)Lấy nàng xem ra, Liên Cảnh xinh đẹp còn hơn bọn người trong đầu bài Nguyệt của Tiêu Hồn lâu, trên người bọn họ cũng mang theo một loại hơi thở âm nhu , nhưng Liên Cảnh tuy âm nhu nhưng ngoài còn lộ mơ hồ khí phách, trong nhu có cương, trái khóe môi kia bôi mỉm cười cứ có cảm giác lộ ra Ti Ti quỷ dị. ( Dan: tỷ đừng nhìn nữa, chồng tỷ sắp nổi bão ka` * liếc liếc*. Dục ca: hừ! )"Khụ khụ" —— lúc này,Liên Cảnh thanh ho một tiếng, đột nhiên hướng nàng nhích lại gần, mang theo thanh âm từ tính chậm rãi phiêu du vào trong lỗ tai nàng, "Vị này là vương phi tương lai, người có phải hay không cảm thấy thần dáng dấp so với chú rễ đẹp trai hơn , so với chú rễ mê người gấp nghìn lần đây?" Giọng nói mị hoặc , cộng thêm gương mặt tuấn tú mị xuất hiện ở trước mắt, khiến Mộc Thuần Thuần không khỏi tim lỡ một nhịp. ( Dan: anh lưu manh quá, nhưng muội thjk a! ^3^)Thật là mất mặt, nàng không phải là nhìn hắn quá nhập thần không đây ?Thật là mất mặt, nàng không phải là nhìn hắn quá nhập thần không đây ?Mộc Thuần Thuần liền tranh thủ dời đi tầm mắt lúng túng nhìn nam nhân mặc một bộ hỉ bào đỏ thẫm bên cạnh ánh mắt đang không vui lẫm liệt nhìn nàng, mặc dù cách lớp khăn voan đỏ, nàng còn là rõ ràng cảm giác được trong mắt hắn mang theo mơ hồ tức giận, tròng mắt thích thú không tự chủ, hoảng hốt hướng nhìn mặt đất. [ Dan: thấy chưa, cảnh cáo rồi mà hk nghe ) ]Nàng mới vừa làm cái gì? Ở trên nghi thức đại hôn chỉ ngây ngốc nhìn một nam nhân khác. Hô —— thật may là trên mặt có khăn voan đỏ che, nếu không lại bị bêu xấu.Truyền tới bên tai một nam nhân đẹp đẻ cười trộm một tiếng, sau lại nghe đến, "Vương phi, người vẫn chưa trả lời lời của thần, do dự lâu như vậy, thần sẽ nghĩ người để ý thần, bị mị lực của thần mê hoặc, muốn thay đổi chủ ý gả cho Tể tướng!"Lời này vừa nói ra, lập tức đưa tới trận cười ầm, những thiên kim tiểu thư càng thêm không kềm chế được biểu tình mê trai, đem lời Liên Cảnh mới vừa nói đùa tưởng tượng thành nói với nàng , xấu hổ đến đỏ mặt tim đập, thích vô cùng. Liên Cảnh khôi hài cùng hài hước khiến Mộc Thuần Thuần buồn cười, khanh khách cười không ngừng, người hay tự yêu chính mình nàng thấy cũng nhiều, nhưng tự kỉ như vậy vẫn là lần đầu tiên đụng phải.Liên Cảnh cố ý đối lơ đi tầm mắt từ một hướng khác đang hướng hắn phóng đến hai đạo lưỡi dao sắc bén cùng cảnh cáo làm như không thấy, khó được có cơ hội ăn hiếp Biện Dục, thay mình xuất khẩu thường ngày chịu đủ lấn áp cùng tính toán ác khí, hắn cũng sẽ không ngu như vậy, lãng phí vô ích.Vì vậy, luôn luôn tự cho là phong lưu rất được các cô nương yêu thích, Liên Cảnh tiếp tục ném một đôi mị hoặc đào hoa nhãn, tiếp tục nói đùa, "Đề nghị của thần, vương phi có muốn hay không suy nghĩ. . . . . ." Nói còn chưa dứt lời, thắt lưng bị thứ gì bắn ra đến, âm thầm làm đau, có thể thấy được lực đạo tương đối lớn.Vì vậy, luôn luôn tự cho là phong lưu rất được các cô nương yêu thích, Liên Cảnh tiếp tục ném một đôi mị hoặc đào hoa nhãn, tiếp tục nói đùa, "Đề nghị của thần, vương phi có muốn hay không suy nghĩ. . . . . ." Nói còn chưa dứt lời, thắt lưng bị thứ gì bắn ra đến, âm thầm làm đau, có thể thấy được lực đạo tương đối lớn.Liên Cảnh ngay sau đó đau đến NGAO...OOO một tiếng, cúi đầu mà xem xét, thấy mới vừa rồi ám khí đánh trúng hắn là một khỏa hạt châu nhỏ treo ở tú cầu , chỉ chừng hạt gạo, bởi vì ám khí quá nhỏ, hiện trường không có ai nhìn thấy.Liên Cảnh nhướng mày, không khỏi cắn răng nghiến lợi hướng"Hung thủ" trừng qua, chỉ thấy Biện Dục trên má trái là vẻ mặt báo thù thành công đắc ý, không mặn không nhạt nói, "Tể tướng đại nhân, hãy bớt sàm ngôn đi, cái gì muốn nói cũng đã nói, cũng đừng lỡ giờ lành nha."Bây giờ Biện Dục rất hối hận vì đã đáp ứng cho Liên Cảnh đảm nhiệm vai diễn người chủ hôn này, ngàn hối hận vạn hối hận không nên cùng hắn trao đổi điều kiện. Cái tên kia, một bụng phôi thủy, chỉ sợ thiên hạ không loạn, lại công khai ở đại hôn câu dẫn vương phi của hắn! ! Suy nghĩ một chút sẽ để cho hắn bực mình không dứt. ]] * lăn lê bò lết*
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương