Hải Nhân Ngoại Truyện

Chương 2 : Màn Chia Tay Ngọt Ngào



Cố Hải dậy rất sớm, hôm nay có một cuộc hẹn cực kì quan trọng với đối tác. Nếu không phải là cuộc hẹn liên quan lớn tới sự phát triển của công ty Hải Nhân thì chắc chắn hôm nay Cố Hải sẽ ở nhà tiễn vợ hắn, nhân lúc mọi người về rồi sẽ có màn chia tay ngọt ngào. Bạch Lạc Nhân đang ngủ rất ngon, Cố Hải rón rén hôn nhẹ lên má, âu yếm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Bạch Lạc Nhân bằng tất cả yêu thương của mình. Cố Hải nghĩ sẽ tranh thủ kết thúc đàm phán sớm để trở về tiễn Bạch Lạc Nhân. Đang lúc định bước đi thì Bạch lạc Nhân mở mắt nhìn Cố Hải:

"Cậu đi làm à?"

" Bảo bối, anh có cuộc hẹn rất quan trọng. Anh sẽ tranh thủ về sớm nhất có thể. Đợi anh nhé." - Cố Hải khẽ ừ một tiếng cuối xuống ôm Bạch Lạc Nhân thật chặt.

"Công việc quan trọng, đi đi. " - Ánh mắt Bạch Lạc Nhân mơ màng, tay đưa lên nhéo má Cố hải.

" Chờ anh về nhé" - Cố Đau Lòng  căn dặn vợ.

Bạch Lạc Nhân ừ khe khẽ, đưa miệng cắn vào môi Cố Hải không quên an ủi Cố Hải một câu: "- Chờ."

Cố Hải đi rồi, Bạch Lạc Nhân cũng không ngủ nữa, dậy chuẩn bị đồ cho buổi huấn luyện sắp tới.

Cuộc hẹn của Cố Hải diễn ra lúc 7h30 phút, đối tác lần này là doanh trại quân đội vùng Đông Bắc, vì là giao dịch quan trọng nên đích thân Tổng tư lệnh vùng Đông Bắc đến giao dịch. Nếu kí được hợp đồng này thì công ty Cố Hải cả năm không có giao dịch mới vẫn có doanh thu. Cố Hải cũng đã nghe danh vị Tổng tư lệnh này, ông là một người rất nguyên tắc, đôi khi cứng nhắc và bảo thủ nhưng bù lại là một người quyết đoán và luôn vì lợi ích của Quốc gia để làm việc. Cố Hải sắp xếp trong đầu mọi tình huống có thể xảy ra, cách xử trí và đặt ra quyết tâm không để lọt lưới hợp đồng béo bở này.

Trong lúc đợi hẹn đối tác, Cố Hải ra sức để không nghĩ tới Bạch Lạc Nhân. Nhưng càng cố thì trong lòng càng bề bộn. Vợ hắn phải đi huấn luyện hai tuần, điều kiện sinh hoạt khắc nghiệt, các bữa ăn lại không hợp khẩu vị, ban đêm ngủ không có ai ủ ấm cho. Hơn nữa, do thông báo quá gấp lại bị các vị phụ huynh giày vò cả đêm, hắn chưa kịp chuẩn bị gì cho vợ hắn trong chuyến đi này. Càng nghĩ hắn càng thấy không thỏa đáng, trong lòng hắn bực bội không yên.Cứ nghĩ tới việc Bạch Lạc Nhân đang ở nhà một mình sắp đồ là Cố Hải không thể nào chịu được.

Phải làm sao bây giờ, Cố Hải day day trán mình và ra một quyết định khó khăn. Hắn quyết định hủy cuộc hẹn này, chuyển sang hôm khác. Cuộc hẹn tuy rất quan trọng nhưng nếu bỏ lỡ hắn có thể tìm kiếm cơ hội khác, còn nếu để vợ hẳn ủy khuất thì chẳng phải hắn đang giày vò chính tâm can hắn hay sao. Nghĩ là làm, Cố Hải gọi điện thoại cho đối tác, hứa tối sẽ trực tiếp đến gặp giải thích sau. Lên xe phóng như bay về nhà.

Ở nhà, sau khi tiễn các bậc phụ huynh về rồi, Bạch Lạc Nhân thấy trong lòng trống rỗng. Căn nhà này nếu không có Cố Hải quả là nó quá rộng lớn và trống trải. Bạch Lạc Nhân nặng nề bước chân đi sắp tài liệu huấn luyện, làu bàu trong miệng mấy câu cho khỏi bức bối, trong đầu luôn luôn gào thét hai tuần, là hai tuần đấy. Bỗng sau lưng có người ôm chầm lấy, phả hơi nóng vào bên tai Bạch Lạc Nhân

" Bảo bối, anh về rồi." - Cố Hải ôm chặt lấy người đang làu bàu nhăn nhó

Tim Bạch Lạc Nhân lúc này như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, ngạc nhiên lẫn xúc động dâng trào. Bạch Lạc Nhân lập tức quay người lại, ghì chặt gáy Cố Hải, hung hăng hôn lên môi như muốn nói, anh về thật đúng lúc, em đang cảm thấy rất cô đơn.

Không cần nói, chỉ cần hành động của Bạch lạc Nhân Cố Hải cũng đủ hiểu, lúc này đây Bạch Lạc Nhân đang cần mình như thế nào. Cố Hải ôm chặt Bạch lạc Nhân, đáp lại nụ hôn bằng cả sức lực mình có, hai người hôn nhau như xa cách lâu ngày mới gặp lại. Cảm xúc dâng trào, khoái cảm cực độ. Cố Hải phát hiện ra rằng, thời gian chỉ làm cho tình cảm của họ càng thêm thắm thiết hơn mà thôi, mỗi lần ân ái đều cảm thấy như chưa đủ, thèm thuồng và khao khát. Mặc kệ sau này cuộc sống có ra sao, nhưng lúc này đây hai người họ chỉ cần như thế này là đủ. Bao nhiêu yêu thương họ có họ dành hết cho nhau, bao nhiêu khát khao họ có họ trao hết cho nhau. Tất cả chỉ có tăng theo ngày tháng.

Chỉ trong giây lát, quần áo bị vứt tung tóe khắp nhà, cả căn phòng nhuốm mùi tình dục. Cố Hải kéo nửa người trên của Bạch Lạc Nhân ôm lấy, điên cuồng hôn lên đôi môi mỏng, những nụ hôn mãnh liệt tựa như cuồng phong vũ bão, Bạch Lạc Nhân đáp lại nhiệt tình. Kể từ sau khi kết hôn đối với chuyện ân ái Bạch Lạc Nhân đã cởi mở hơn rất nhiều, chỉ cần Cố Hải khơi gợi thì Bạch Lạc Nhân sẽ sẵn sàng đáp ứng. Đúng như Cố Hải nói, Bạch Lạc Nhân là điển hình của loại người dâm, chỉ cần phá vỡ được vẻ cao lãnh bề ngoài thì Bạch Lạc Nhân là người cực kì nồng nhiệt.

Cố Hải nói không nên lời những mùi vị trong lòng, giờ này khắc này, chỉ muốn dốc sức mà yêu thương vợ hắn, bù đắp lại hai tuần xa cách, bù đắp lại những thiếu thốn mà vợ hắn phải chịu đựng. Đôi môi vừa rời nhau, Bạch Lạc Nhân bò trên người của Cố Hải, gặm cắn liên tiếp, tay Cố Hải trước sau vẫn giày vò trên mông Bạch Lạc Nhân, cảm giác thích đến không thể hình dung. Bạch Lạc Nhân ngậm lấy điểm nhô lên trên ngực trái Cố Hải, đầu lưỡi điên cuồng trêu đùa ở bên trên, tay phải lần mò tìm "tiểu Hải tử". Trong giây lát toàn thân Cố Hải như bị điện giật, mồ hôi nhễ nhại, hơi thở hồng hộc, cánh tay đang xoa trên mông Bạch Lạc Nhân cũng tăng thêm lực. Cố Hải lật úp người Bạch Lạc Nhân lại, đưa một ngón tay đã bôi dầu vào tiểu cúc, hơi thở Bạch Lạc Nhân trở nên gấp gáp, miệng phát ra một tiếng rên mê tình. Nhìn biểu hiện của Bạch Lạc Nhân lúc này, Cố Hải như điên loạn cứ thế đâm thẳng vào, đẩy từng nhịp nhanh dần theo hơi thở, một tay ghì lấy ót Bach Lạc Nhân, một tay nhấn lên đầu khấc của tiểu Nhân tử. Toàn thân Bạch Lạc Nhân như có ngọn lửa thiêu đốt, rặt đỏ rần, mồ hôi chảy thành dòng. Trong lúc bị kích thích cực độ Bạch Lạc Nhân kêu lên:  "- C.....ố.....H...ải......"

Tiếng kêu bị đứt đoạn bởi nhịp đập liên hồi phía sau. Có thể nói những lần ân ái, tiếng gọi của Bạch Lạc Nhân là âm thanh mà Cố Hải muốn nghe nhất, nó chứa đựng sự đê mê cuồng si lẫn yêu thương cực độ. Ánh mắt Bạch Lạc Nhân nhìn Cố Hải như có lửa tình thiêu đốt, Cố Hải gầm lên một tiếng, tay nhả tiểu Nhân tử ra, cả hai cùng đạt đỉnh, tinh hoa bắn bốn phía. Khi cả hai đã mệt nhoài, mồ hôi nhễ nhại Cố Hải mới nhéo má Bạch Lạc Nhân:

"Hay là anh cùng đi huấn luyện với vợ nhỉ?"

"Đi luôn, ngay hôm nay chính thức cho cậu nhập ngũ." - Bạch Lạc Nhân nhìn Cố Hải cưng chiều.

Cố Hải kéo Bạch Lạc Nhân vào lòng, kì thực cứ nghĩ đến hai tuần xa cách là lòng thấy đau đớn.

"Dậy đi tắm, chuẩn bị đồ giúp tôi. Nếu ngoan tôi có thể cố gắng phê duyệt gọi điện cho cậu một tuần một lần. " - Bạch lạc Nhân an ủi

"Chỉ có thế thôi sao?" - Mắt Cố Hải rũ xuống, người đổ sụp lên Bạch Lạc Nhân.

" Thôi được, phê duyệt cho cậu đến thăm một lần." - Bạch Lạc Nhân buồn cười nhìn Cố Hải, những lúc như thế này sao hắn giống trẻ con vòi quà quá vậy.

" Không lừa anh chứ. " - Cố Hải bật người dậy.Rồi vội vàng bế Bạch lạc Nhân vào phòng tắm.

Hai vợ chồng đang chuẩn bị đồ, Cố Hải kiểm đi kiểm lại xem còn thiếu gì không. Hắn lo nhất là vợ hắn mải huấn luyện mà mặc mong manh, ăn uống qua loa, ngủ không đủ giấc. Tính Bạch Lạc Nhân Cố Hải hiểu quá rõ, không có mình bên cạnh là lập tức bê tha. Bạch Lạc Nhân ngồi ngay ngắn nhìn vẻ lo lắng của Cố Hải như đang thưởng thức loại đãi ngộ tốt đẹp nhất trên đời. Chuông điện thoại reo lên. Là điện thoại của Cố Uy Đình:

"Này, sao con làm kinh doanh mà hồ đồ thế hả. Cuộc hẹn quan trọng như vậy là nói hủy là hủy sao?"

"Sao ba biết? " - Cố Hải hết sức ngạc nhiên.

"Tổng tư lệnh vùng Đông Bắc là bạn học cũ của ta, ông ấy không thông báo sao ta biết chuyện tốt đẹp con đã làm. Lo mà dàn xếp ổn thỏa đi, cơ hội này không có lần thứ hai cho anh đâu. "

Lo lắng trong lòng Cố Hải giảm đi vài phần, cơ hội lần này có vẻ còn rất lớn a. Quay sang Bạch lạc Nhân đang nhìn hắn tươi cười nói:

" Vợ à, huấn luyện tốt." 

Vừa nói xong, còi báo hiệu kêu ngoài cổng, xe quân đội đến rồi.

..

.

[ Hết Chương 2 ]
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...