Hải Nhân Ngoại Truyện

Chương 52 : Kí Ức Hồi Sinh



Suốt năm ngày trôi qua, Cố Hải gần như bỏ hết công việc của mình, dẫn Bạch lạc Nhân đi hết nơi này đến nơi khác, gặp gỡ tất cả mọi người cậu ấy từng quen biết. Ngay cả việc đưa Bạch lạc Nhân đến đơn vị cho cậu ấy ngồi thử lên phi cơ Cố Hải cũng đã làm. Nhưng kết quả thu lại được là cái lắc đầu của Bạch Lạc Nhân.

Vẫn không nản chí Cố Hải đưa Bạch Lạc Nhân đến hết bệnh viện này đến bệnh viện nọ, các bác sĩ đều kết luận muốn bạch lạc Nhân nhớ lại cần phải có thời gian hoặc là một tác động nào đó mạnh vào tâm lí cậu ấy khiến vùng nhớ bị xóa nhòa thức tỉnh.

Tám ngày trôi qua, rong ruổi khắp nơi làm Bạch lạc Nhân thấy mệt mỏi, hôm nay cậu quyết định ở nhà nghỉ ngơi, có nhớ được thì cũng đã nhớ rồi. Tất cả những nơi cậu đi qua, rất cả những người cậu gặp cậu đều thấy xa lạ. Những câu chuyện họ kể đều không gợi cho Bạch lạc Nhân một chút kí ức nào. 

Nhìn thấy Cố Hải lăn lộn vì mình như vậy Bạch Lạc Nhân cũng không nỡ, dẫu hắn nói gì Bạch Lạc Nhân cũng chỉ thấy hắn là người bạn mới quen mà thôi. 

Ăn cơm xong, Bạch Lạc Nhân nói với Cố Hải: "Ngày mai tôi sẽ trở về thảo nguyên, ngày cưới của tôi sắp đến rồi."

Cố Hải đang ngồi bình thường, nghe Bạch Lạc Nhân nói thì nhảy dựng lên: "Em nói cái gì, cưới ai ?"

Bạch Lạc Nhân ngạc nhiên nhìn Cố Hải: "Tôi chưa nói với anh là tôi sắp cưới sao?"

Cố Hải nghiến răng lại, mắt nhìn Bạch Lạc Nhân như có lửa., con mẹ nó, em đã kết hôn với tôi rồi còn đòi cưới ai nữa hả, em có tin là tôi sẽ nhốt em ở đây cả đời không?

Nhìn khuôn mặt đang bừng bừng tức giận kia, Bạch Lạc Nhân thấy cực kì khó hiểu, cậu nghĩ thầm tôi lấy vợ thì liên quan quái gì đến anh mà anh tức giận.

Cố Hải nuốt cục tức vào trong, hắn biết bây giờ có nói gì với Bạch lạc Nhân cũng vô ích thôi. Lại tủ với chai rượu ra, Cố Hải đưa cho Bạch Lạc Nhân một cái cốc: "Uống đi, uống nhiều vào mà về cưới vợ."

Bạch Lạc Nhân cũng không từ chối, Cố Hải rót ra đến đâu thì cậu uống hết đến đó. Hết chai này rồi đến chai khác được mở ra, khi cả hai đã ngà ngà rượu Bạch Lạc Nhân bắt đầu kể cho Cố Hải nghe về cuộc sống trên thảo nguyên của cậu. 

Trong mắt Bạch Lạc Nhân hiện lên niềm hạnh phúc. Cố Hải thấy vừa đau lòng vừa vui vẻ.Cậu đau lòng là vì trong hai năm mình sống không bằng chết kia có người lại được ngao du khắp thiên hạ, khi mình cảm thấy cô đơn đến tột cùng thì có người lại đang hạnh phúc bên vợ sắp cưới của người ta. Khi mình nhớ nhung đến không muốn sống nữa thì cái con người bị hư não kia lại chẳng hề nhớ đến cậu. Cố Hải tự thấy đau xót cho chính bản thân mình. Hắn đã làm gì nên tội để ông trời phải trừng phạt hắn như vậy chứ.

Tuy vậy nhưng Cố Hải cũng cảm thấy vui, hắn vui vì trong hai năm đó bạch Lạc Nhân đã không phải đau khổ như hắn, vui vì Bạch lạc Nhân được sống trong sự yêu thương đùm bọc của mọi người.Bạch Lạc Nhân cứ vui đi để lại đau khổ cho mình hắn cũng được, hắn sẽ chấp nhận hết miễn vợ hắn cảm thấy hạnh phúc.Bạch Lạc Nhân không hề biết tư vị trong lòng Cố Hải lúc này, cậu vẫn say sưa kể, cậu kể những ngày đẹp trên thảo nguyên xanh, kể về những con người thân thiện nơi đó, kể về gia đình đã hết lòng yêu thương chăm sóc cậu từ nhỏ cho đến bây giờ.

Đang kể thì Bạch Lạc Nhân bỗng dừng lại: "Anh có biết vợ sắp cưới của tôi là ai không?"

Cố Hải mím chặt môi, ngửa mặt lên trần nhà để Bạch lạc Nhân không nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của hắn. Hít một hơi thật sâu, Cố Hải trả lời lấy lệ: "Biết, là cô gái đi cùng cậu chứ gì."

Bạch Lạc Nhân cúi mặt xuống, tự rót thêm cho mình một cốc rượu: "Cô ấy tên A Châu, con gái gia đình đã nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. "

Cố Hải cười ùng ục trong lòng. Cậu đang định khoe vợ sắp cưới của cậu với chồng cậu sao. Cái chân lí này ở đâu ra vậy.

Bạch Lạc Nhân vẫn không để ý đến biểu hiện khó chịu của Cố Hải, cậu vẫn thao thao bất tuyệt: "Cô ấy cũng khá xinh đúng không?"

Cố Hải tức lộn ruột, tôi làm chồng em cả chục năm trời em không khen tôi lấy một lần, bây giờ chỉ có cô vợ sắp cưới miệng còn hôi sữa mà em thích thú đến vậy sao, cái đồ tàn nhẫn, nói nữa là tôi đấm vỡ miệng em ra bây giờ.

Đẩy chai rượu lại chỗ Cố Hải, Bạch Lạc Nhân yêu cầu hắn rót cho mình một cốc nữa. Cố Hải đắng nghẹn trong lòng, ở đó khen vợ của em thì tự mà rót lấy đi, nhờ tôi làm gì. Nghĩ vậy nhưng Cố Hải vẫn cầm chai rượu lên rót.

Bạch Lạc Nhân cầm lấy vừa uống vừa tiếp tục công việc khoe vợ của mình: "Cô ấy nhỏ tuổi vậy thôi nhưng mà rất hiểu chuyện."

Cố Hải nghe đến đây thì trong lòng nổi bão, Bạch Lạc Nhân, em được lắm, tôi làm cho em bao nhiêu là việc, tôi hầu hạ em sướng đến điên đảo lên mà em cũng không khen tôi lấy một câu, bây giờ em khen cái cô vợ của em hiểu chuyện vậy khác gì em đang chê thằng chồng đầu ấp tay gối em bao lâu nay là đồ bỏ đi hả. Tôi nói cho em biết, em mà còn khen nữa tôi sẽ cắn nát cái môi của em ra luôn, cho nó ra cái gì thì ra.

Đôi mắt Bạch Lạc Nhân vẫn lim dim, cậu không hề nhìn thấy biểu hiện khó chịu trên mặt Cố Hải.

Bạch Lạc Nhân bỗng dừng lại, kéo Cố Hải thẳng mặt mình: "Tôi hỏi thật nhé, anh nói anh kết hôn rồi thế vợ anh đâu."

Cố Hải nghiến chặt răng lại, mắt đỏ ngầu nhìn Bạch Lạc Nhân: "Cậu ấy chết rồi."

Bạch Lạc Nhân tỏ vẻ thông hiểu, cậu vỗ vỗ trán mình: "Tôi biết rồi, vợ anh chết rồi nên anh muốn tôi là vật thế thân hả, mà vợ anh là con trai à."

Cố Hải ôm đầu kêu lên trong họng. Có im mồm đi không cái đồ tàn nhẫn kia, em muốn chọc tôi tức chết hả.Thấy Cố Hải không nói gì, Bạch Lạc Nhân đắc ý: "Tôi nói đúng rồi chứ gì."

Cố Hải vô cùng tức giận, đúng cái thằng cha nhà cậu, mất trí nhớ mà sao miệng lưỡi vẫn thâm độc thế hả.

Bạch Lạc Nhân nhìn thấy vẻ tức giận của Cố Hải thì cười sảng khoái: "Người như anh lúc tức giận nhìn vẫn đẹp vậy là sao?"

Cố Hải đang tức giận liền bắt gặp nụ cười của Bạch Lạc Nhân. Dưới ánh điện lờ mờ cộng với hơi men làm Bạch lạc Nhân đẹp đến mê người. Cố Hải như bị thôi miên trong nụ cười ấy, lúc này Bạch Lạc Nhân nói gì hắn cũng không hề nghe thấy, đôi mắt hắn dính chặt vào đôi môi đang mấp máy kia. 

Bạch Lạc Nhân vẫn say sưa cười nói mà không để ý có người bên cạnh đang muốn ăn tươi nuốt sống mình. Khi ngọn lửa dục vọng đốt cháy toàn bộ giác quan của Cố Hải, hắn quên luôn lời cảnh báo trước đó của Bạch Lạc Nhân. Cố Hải chồm qua ôm chặt lấy cậu ấy, khóa hai tay cậu ra phía sau cho cậu khỏi chống cự. Môi Cố Hải bắt đầu tàn sát trên khuôn mặt Bạch Lạc Nhân.

Bị bất ngờ Bạch Lạc Nhân giãy giụa khốn khổ, miệng đang định la lên thì bị đôi môi của Cố Hải lấp đầy. 

Bạch Lạc Nhân càng giãy giụa Cố Hải càng trở nên hưng phấn. Đầu lưỡi Cố Hải thám hiểm khắp khoang miệng Bạch Lạc Nhân. Cả khoang miệng bị lấp đầy nên Bạch Lạc Nhân chỉ ú ớ không thành tiếng.

Một tay Cố Hải giữ chặt tay Bạch lạc Nhân, tay kia hung bạo xé toang quần áo của cậu. Làn da Cố Hải chạm đến làn da của Bạch Lạc Nhân, vào thời khắc này nhiệt độ thân thể hoàn toàn dung hòa, ánh mắt gian tà của Cố Hải bị nung đỏ. Hàm răng của cậu ta nhẹ nhàng cắn gặm môi mỏng của Bạch Lạc Nhân, cảm giác được cậu ta đang chống cự và rất yếu ớt, Cố Hải đem miệng mình di chuyển đến bên tai Bạch Lạc Nhân.

Vừa cắn vành tai vợ hắn Cố Hải vừa nói trong hơi thở gấp gáp: "Em muốn về để cưới vợ phải không, em là vợ anh rồi còn muốn lấy ai hả?"

Giọng của Cố Hải không nặng nhưng lại có một loại tác dụng an thần tĩnh tâm rất mạnh mẽ. Bạch Lạc Nhân chống cự yếu ớt dần.

Ánh mắt của Bạch Lạc Nhân hướng về khuôn mặt Cố Hải đang rất gần mình.

Cố Hải lấy tay nhẹ nhàng vỗ về gò má của Bạch Lạc Nhân, khẽ nói," Em nói đi, em còn muốn lấy ai hả!"

Bạch Lạc Nhân nắm lấy tay của Cố Hải," Anh có thả tôi ra không."

Cố Hải không nói thêm gì, bàn tay lần mò tìm tiểu Nhân tử.

Bạch Lạc Nhân co rúm người lại cố gắng đẩy Cố Hải ra.

"Không được!Tuyệt đối không được, thả tôi ra ngay!"

Cố Hải kẹp chặt hai cái tay của Bạch Lạc Nhân, thân thể săn chắc đè lên người cậu, trong đầu chỉ có một ý muốn duy nhất là thao vợ hắn cho bõ thèm thuồng những ngày qua. Hai cơ thể hoàn toàn dính sát vào làm một làm cho đầu của Cố Hải suýt chút nữa nổ tung.

Tay của Bạch Lạc Nhân bấm vào da thịt Cố Hải, một loại cảm giác tuyệt vọng và khẩn cấp muốn tách ra đan xen trong lòng, dây dưa đến tất cả cơ quan thần kinh cảm giác của cậu. Cố Hải chậm chạp không nhúc nhích. Đầu lưỡi của Cố Hải chạm đến vành tai Bạch Lạc Nhân, thử thăm dò, khiêu khích, ác liệt mà đánh vòng, cuối cùng dùng môi mỏng nhẹ nhàng mút mát, đầu lưỡi nghiền ép giày xéo.

Bạch Lạc Nhân hung hăng đá vào trên bắp chân của Cố Hải, trong miệng liên tục câu " cút ra cho tôi" . Nhưng cậu ta cũng không có lực phản kháng, cơ thể của Cố Hải quá săn chắc và gợi cảm làm mọi giác quan của Bạch Lạc Nhân cũng sắp đầu hàng rồi. 

Cố Hải đưa ngón tay cái mang theo vết chai sạn ấn lên hai viên đậu đỏ, Bạch Lạc Nhân tức giận trừng hai mắt nhìn chăm chăm, ra sức không cho phép, hai chân vặn vẹo chống cự.

"Cút......."

Bạch Lạc Nhân bài trừ một tiếng kêu rên hung dữ từ khóe miệng, ngực giống như là đùng một cái bị kích một dòng điện cao thế, khoái cảm từng đợt từng đợt lấp kín cổ họng của cậu. Khi tay của Cố Hải chạm vào chỗ nhạy cảm ấy, tùy ý mà dâm ô, thì đối với loại khoái cảm xa lạ này Bạch lạc Nhân không hề có bất kỳ lực kháng cự nào.

Khi tiểu Hải tử đã ngóc đầu lên như con mãnh thú hung ác, Cố Hải từ từ đưa ngón tay vào cúc hoa của Bạch lạc Nhân. Một tiếng rên thống khổ rít qua kẽ răng, Bạch lạc Nhân cả người vặn vẹo, chân tay đạp liên hồi. Miệng rên rỉ.

Cố Hải giữ chặt lấy eo vợ, không kịp lấy dầu bôi trơn hung hăng từ phía sau thâm nhập vào. Cảm giác đau buốt toàn thân làm mọi giác quan của Bạch lạc Nhân thức tỉnh. Trong đầu cậu nghĩ cái cảm giác đau đớn này đã có ở đâu đó rồi. Cố Hải càng vận động ra vào mãnh liệt Bạch lạc Nhân càng cảm thấy đau đớn. Hình ảnh lần đầu tiên bị Cố Hải cưỡng bức quay về. Toàn thân mồ hôi đầm đìa, Bạch lạc Nhân kêu lên một tiếng thống khổ "Đại Hải....đ...a...u....."

Đang điên cuồng trong mê loạn, tiếng kêu của Bạch lạc Nhân làm toàn thân Cố Hải đông cứng. Mắt hắn sáng lên: "Nhân tử, em vừa nói cái gì?"

Bạch Lạc Nhân đẩy Cố Hải ra, ngồi bật dậy tống hắn ra ngoài. Chốt chặt cửa lại.

..

.

[ Hết Chương 52 ]

Editor 1 : Sorry mấy má nha -.- chương này là của hôm qua nhưng công việc up truyện là của đũy edit 2 mà nó bận đi học đêm nên ... 

Nay không bù nhé. Và thả thính tiếp. Cảm ơn đã đọc , bình luận và vote cho truyện ahjhj's 

Truyện này đã được tác giả hoàn hết rồi nhưng vẫn giữ nguyên lịch up mỗi ngày 1 chương :v không up hết đâu ahjhj's :v 
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...