Hãn Thích

Quyển 1 - Chương 378-2: U châu mục (2)



Tháng tư năm Kiến An thứ sáu, Lưu Sấm phái Tuân Duyệt trở về Hứa Đô, thỉnh cầu chức U Châu Mục.

Lúc này Tào Tháo còn đang muốn đem quân bắc thượng để quyết chiến với Viên Thiệu, sau khi nhận được tin này, liền nhanh chóng ra quyết định để Lưu Sấm giữ chức U Châu Mục.

Năm đó, Lưu Sấm hai mươi hai tuổi.

Đại đa số những kẻ vào tuổi của hắn, còn đang là đứa vô tích sự.

Nhưng Lưu Sấm giờ lại là chư hầu một phương, mặc dù U Châu là vùng đất hoang vắng, nhưng dù sao cũng là đại chư hầu một phương.

Đồng thời, khi lên triều Hán Đế lại nhắc tới việc Lưu Sấm có công mở mang bờ cõi cho Hán thất, phong Lương Hương hầu nhận chức Vệ tướng quân, Đô Đốc Tịnh U, Giả Tiết Việt, Khai phủ Nghi đồng tam ti.

Chiếu thư vừa ra, lập tức làm chấn động thiên hạ.

Nếu nói chuyện Lưu Sấm công chiếm Liêu Đông cũng không khiến người thiên hạ xem trọng hắn, thì hiện giờ với chức U Châu Mục này thì thiên hạ sao không thể không chú ý.

Lúc này Lưu Bị vừa tới Kinh Châu.

Biết được Lưu Sấm nhận chức U Châu Mục thì không khỏi tức tối.

- Thời không có anh hùng, đến kẻ đầy tớ nhỏ cũng thành danh!

Y hận Lưu Sấm đến tận xương tủy, vậy nên tức miệng mắng to.

Sự ghen tức trong lòng khó mà có thể nói hếtCũng vì thế, Lưu Bị càng nghĩ rằng phải nhanh chóng thành lập được tổ chức của riêng mình.

Có lẽ là do ảnh hưởng của Lưu Sấm, nên ánh mắt của y đã nhằm vào vùng Kinh Nam hoang vu cằn cỗi. Lưu Biểu tuy rằng đã thu nạp Lưu Bị, nhưng không có nghĩa là gã không đề phòng Lưu BịTuy Thần Công dưới trướng Lưu Biểu xin cho Lưu Bị đất Kinh Nam, nhưng dưới sự phản đối của huynh đệ Khoái Việt Khoái Lương, Lưu Biểu cuối cùng cũng không có đồng ý, chỉ để Lưu Bị tạm thời trú ngụ ở Phàn Thành. Khoái Việt cũng không có chút cảm tình nào với Lưu Bị. Trước đây y từng đi sứ Thanh Châu, cũng đã từng tiếp xúc với Lưu Sấm, cho nên cũng có một chút hiểu biết về Lưu Bị.

Theo y, Lưu Bị người này chỉ giỏi về mê hoặc người khác, còn dã tâm thì quá lớn. Nếu người này đứng vững ở Kinh Châu, tất sẽ mang đến tai họa cho nơi nàyCho nên, mặc dù mấy lần Lưu Bị đến thăm hỏi, nhưng Khoái Việt đều đóng cửa không tiếp.

Điều này cũng làm cho Lưu Bị phải đâu đầu, y biết rõ, nếu muốn đứng vững ở Kinh Châu mà không có sự trợ giúp của năm họ lớn ở đây, thì chuyện này sẽ không dễ dàng gì.

Quan hệ giữa năm họ lớn ở Kinh Châu, rắc rối khó gỡ.

Lưu Bị vô cùng buồn rầu, cũng không biết nên bắt tay vào làm từ đâu.

Tin quân Tào Tháo binh phạt Hà Bắc truyền đến Kinh Châu, lập tức nhận được sự chú ý của mọi người.

Nhưng Lưu Bị cũng khoogn quá để ý, với tình hình y bây giờ, trận chiến Viên Tào ai thắng ai thua cũng không hề có quan hệ gì với y. Cái mà y quan tâm là Lưu Sấm ở U Châu và bản thân hiện giờ đang ở Kinh Châu. Phải làm sao mới có thể tiếp nhận được vùng đất này?

Ngoài cửa sổ, những hạt mưa nhỏ tí tách rơi.

Lưu Bị ngồi ở cửa hiên, bện một đôi giầy rơm.

Chỉ có điều tay thì bện mà lòng thì không yên.

Y đang suy nghĩ, làm sao có thể quật khởi. Hiện y chỉ giống con chó trong nhà có tang thôi, ngay cả một chỗ cư trú cũng không có.

Nhớ ngày đó, y đã có được Từ Châu, binh mã dưới trướng mấy vạn.

Văn có Giản Ung, Tôn Càn, Mi Chúc; võ có Quan Vũ, Trương Phi, Trần Đáo, có thể nói là uy phong bát diện. Mà khi đó Lưu Sấm chỉ là kẻ gia nô phản chủ, không có ngày nào yên ổn, chạy trốn tứ phía. Cũng không biết từ lúc nào mà dịa vị của Lưu Sấm đã thay đổi như vậy. Lưu Sấm nay đã trở thành con trai Lưu Đâò, Hoàng Thúc đại Hán. Từ đó ngày càng phát triển, ban đầu là hùng cứ Thanh Châu, sau đó là chiếm lấy U Châu.

Còn bản thân y thì sao?

Sau khi bị Lã Bố đuổi đi, liền lưu lạc tứ xứ. Trước thì đầu quân cho Tào Tháo, sau nương nhờ Viên Thiệu. Tuy nhiên đều không được lâu dài.

Nghĩ đến đây, trong lòng Lưu Bị tỏa ra một nỗi oán hận!

Trịnh Huyềny đột nhiên nghĩ ra mấu chốt trong chuyện này: - Nếu không phải Trịnh Huyền ra mặt, Lưu Sấm sao có thể sống yên ổn ở Thanh Châu?

Cũng chính bởi vì sự xuất hiện cảu Trịnh Huyền, Lưu Sấm nhanh chóng tiếp nhận được kẻ sĩ, nhanh chóng lớn mạnh.

Đáng ghét, đáng ghét!

Nhớ khi đó Trịnh Huyền đi qua Từ Châu ra, y đã đi đến thăm hỏi.

Nhưng Trịnh huyền không hề gặp Lưu Bị, ông chỉ dừng lại ở Từ Châu có mấy ngày là rời đi, cũng khiến cho Lưu Bị bỏ lỡ mất cơ hội tốt.

Kẻ sĩ!

Lưu Bị không thể không thừa nhận, nếu không được sĩ tộc ủng hộ, muốn thành sự cũng thật sự khó khăn.

Viên Thiệu kia xuất thân bốn đời làm Tam Công, liền có hào kiệt khắp nơi đến đầu quân; Tào Tháo sau khi có được sự ủng hộ của Tuân Thị, thì từ một thái thú Đông quận nho nhỏ, nay đã lợi dụng thiên tử để lệnh cho chư hầu; còn Đổng Trác, nhớ năm đó thanh danh kinh người thế nào, nhưng chỉ vì không có được sĩ tộc ủng hộ nên thân bại danh liệt, hài cốt cũng không cònTa là hậu duệ của Trung Sơn Tĩnh Vương, cũng là dòng họ Hán thất. Luận huyết thống, còn chính thống hơn Lưu Sấm. Chỉ có điều hắn là đời sau của Hoài Nam Lệ Vương, nhưng ta còn là đời sau của Hán Văn Đế, là dòng máu hoàng tộc kia.

Dựa vào cái gì Lưu Sấm có thể làm Hoàng thúc mà ta không thể?

Nói một cách thẳng thừng, cũng chỉ vì Lưu Sấm có sự ủng hộ của thế tộc Toánh Xuyên, có Trịnh Huyền chống lưng, mới có thể lọt vào mắt thiên tử

Lưu Bị càng nghĩ càng cảm thấy đúng.

Đúng lúc này, Trần Đăng từ hành lang dài vội vàng đi tới.

- Nguyên Long, chuyện này là sao?

Trần Đăng khẽ mìm cười: - Là đặc biệt phân ưu vì Hoàng Thúc

- Hả?

- Nay Huyền Đức Công mượn Kinh Châu để dung thân, không phải là nơi có thể tính kế lâu dài. Thuộc hạ thấy Kinh Châu thuế ruộng nhiều, nhân khẩu đông, là Đại Giang trung bộ, đông có thể tiến Giang Đông, tây có thể tiến đến Ích Châu, quả thật là một nơi tuyệt vời. Do Lưu Biểu tuổi đã cao, nên không thể quản lý được Kinh Tương. Huyền Đức Công sao không thừa cơ lấy nó, làm căn cứ.

Lưu Bị nghe được vội vàng xua tay:

- Nguyên Long đừng nói xằng nói bậy, Cảnh Thăng đã có ý tốt thu nạp ta, ta sao có thể trộm cơ nghiệp của ông ấy.

- Lưu Kinh châu thu nhận và giúp đỡ Huyền Đức Công, tuy nhiên muốn để Huyền Đức Công là chó giữ cổng mà thôi.

- Hả?

- Thuộc hạ vừa đi thăm hỏi Cơ Bá, biết được Lưu Kinh Châu cũng không muốn Huyền Đức Công lưu lại Phàn thành. Nay Tào Tháo thanh thế kinh người, trong lòng Lưu Cảnh Thăng sợ hãi. Mà Nam Dương Trương Tú lại nhân cơ hội này để vươn lên, liên tiếp xuôi nam để gây hấn với Lưu Cảnh Thăng. Cho nên, nghe lời khuyên can, để Huyền Đức Công đóng ở Tân Dã, bảo vệ phía bắc cho ông ta. Hơn nữa, theo tôi được biết, Kinh Tương kẻ sĩ, dường như có chút kiêng kị với Huyền Đức Công. Tự Khoái, Thái, Hoàng Tam gia, đúng là vẫn có ác ý với Huyền Đức Công, không thể không đề phòng.

Cơ Bá, tên là Y Tịch, là lão nhân bên cạnh Lưu Biểu. Y cũng là người ở Kinh Châu, nhưng lại có chút cảm tình với Lưu BịTrên thực tế ngoại trừ Kinh Tương ra, thì những lão thần khác bên cạnh Lưu Biểu cũng có vài phần thiện ý với Lưu Bị.

Lưu Bị nghe được không khỏi cảm thấy đau lòng.

Hai hàng lệ tuôn rơi, khóc nức nở nói: - Nghĩ tới Lưu Bị ta và danh môn Kinh Tương không ân không oán, sao lại dùng cách đó để hại ta?

Trần Đăng nói:

- Huyền Đức Công chớ đau buồn, kỳ thật theo thuộc hạ, đi Tân Dã cũng không chắc đã là chuyện xấu. Huyền Đức Công ở Phàn thành chỉ có thể làm cái gai trong mắt của Lưu Cảnh Thăng, bất luận ra sao đều khiến Lưu Cảnh Thăng cảm thấy không thoải mái. Nếu đi Tân Dã, biết đâu có thể tìm được con đường sống. Chỉ có điều Kinh Tương sĩ tộc lại có chút phiền phức, còn phải tìm cách để xoay chuyển.

- Vậy, nên cứu vãn như thế nào?

Trầm Đăng ngẫm nghĩ một chút, hạ giọng nói: - Thuộc hạ nghe Cơ Bá nói, Từ nay trở đi Thủy Kinh Sơn Trang Tư Mã Đức Tháo bắt đầu giảng "Thượng Thư" đến lúc đó đanh sĩ Kinh Tương tất nhiên sẽ tập hợp. Huyền Đức Công sao không nhân cơ hội này tiến đến. Thứ nhất có thể kết thân với một vài danh sĩ, thứ hai cũng có thể nhân cơ hội mời chào những người tài này.

Thủ hạ trong tay Huyền Đức Công giờ không nhiều lắm. Thuộc hạ cùng với Hiếu Khởi tuy rằng có thể giúp đỡ Huyền Đức Công, nhưng ngài vẫn cần có nhiều người giúp đỡ hơn nữavị Thủy Kính tiên sinh Tư Mã Huy rất có tiếng ở Kinh Châu, nếu Huyền Đức Công có thể nhận được sự trợ giúp từ Tư Mã Đức Tháo. Tin rằng rất nhanh thôi ngài sẽ được kẻ sĩ ở Kinh Tương đón nhận.

Thủy Kính tiên sinh Tư Mã Huy?

Lưu Bị nghe được, trong lòng khẽ dao động, vẻ lo lắng trên mặt cũng tán đi gật đầu liên tục.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...