17.
Lúc Tống Dư Niên tỉnh lại, trong phòng tối om, Tống Dư Niên dựa vào cảm giác chìa tay sờ mó đầu giường một chút cũng không biết nhấn phải cái gì mà kêu “tách tách”, Tống Dư Niên tưởng là công tắc đèn, nhưng đợi một hồi trong phòng vẫn tối thui, cảm giác mỏi nhừ của dấu hiệu tạm thời làm cậu mất hết sức lực, thân thể mới ngồi dậy một chút đã ngã xuống vào cái tổ mang đầy mùi vị của Alpha.
Tống Dư Niên bừng tỉnh, lúc cậu giơ tay rờ rờ cổ, rờ tới dấu hiệu cộm cộm, bên ngoài phòng có tiếng bước chân đang tới, Hình Hằng Xuyên mở cửa, lần mò trong bóng tối đi đến bên giường, tất cả hơi thở ấm áp bao trùm lên trước Tống Dư Niên: “Tỉnh rồi à?”
Tống Dư Niên “ừm” một tiếng.
Hình Hằng Xuyên bật đèn trong phòng, ánh sáng chiếu vào mắt làm Tống Dư Niên lập tức nhắm mắt lại, môi liền cảm thấy ấm áp: “Sao vậy, muốn hôn à?”
Tống Dư Niên nghiên đầu qua tránh cái hôn: “Mấy giờ rồi?”
Hình Hằng Xuyên đánh trống lảng, nhìn sau cổ của Tống Dư Niên thấy mùi nồng nặc từ tuyến thể đang toả ra: “Thân thể của em quá yếu, dấu hiệu tạm thời vậy mà làm em ngất đi, bây giờ em thấy sao rồi? Thân thể có đau không, có chóng mặt không?” Nói xong, lại nửa vô tình nửa nghiêm túc mà dò hỏi: “Dựa vào thể chất hiện tại của em thì làm sao vượt qua được kỳ phát tình?”
Ký hiệu tạm thời sẽ khiến thân thể của Omega xảy ra dấu hiệu giả, Tống Dư Niên đã năm năm rồi không trải qua cảm giác này, đó là cảm giác cực kỳ an toàn, vừa thoải mái vừa yên ổn, giống như là sau khi làm việc quá sức ngã xuống nằm trên giường ngủ một ngày một đêm, cả người lộ ra vẻ lười nhác.
Hình Hằng Xuyên sờ đi sờ lại cổ của Omega ở trong ngực: “Mấy người cấp dưới của em với Lâm Khoa có ghé qua bị anh đuổi đi rồi, Họ đã tiếp quản phần lớn quyền hạn quản lý của em với một vài thủ tục chưa hoàn thành, nhưng không vội, bây giờ không có ai có tinh thần và sức lực đưa ra dự thảo mới để làm phiền anh ta, suy cho cùng…” Hình Hằng Xuyên cười nhẹ, “Sếp lớn của bọn họ không những nghỉ do kỳ phát tình, mà còn dồn hết tất cả kỳ nghỉ của năm năm mà nghỉ một lần.”
Pheromone trong không khí bắt đầu làm phiền, Tống Dư Niên cảm thấy nhiệt độ cơ thể đang tăng cao, cậu vươn tay đẩy Hình Hằng Xuyên, mở miệng nói: “Giúp tôi đứng dậy.” Vừa nói xong thì ngay cả bản thân mình cũng không dám tin bốn chữ ngắn ngủi này tỏ vẻ mập mờ, do dự thiếu quyết đoán.
Hình Hằng Xuyên chu đáo đỡ lưng cho Tống Dư Niên, giúp cậu ngồi dậy. Mấy năm nay, Tống Dư Niên hoàn toàn ỷ lại vào thuốc ức chế để điều tiết cơ thể, để thúc đẩy tất cả các dự luật được thông qua, hầu như tăng ca bất kể ngày đêm, cậu biết là cơ thể của bản thân đã vượt qua giới hạn an toàn được cho phép, chỉ không ngờ là lại đụng phải Hình Hằng Xuyên, vết đánh dấu tạm thời của anh cho Tống Dư Niên vậy mà lại đem lại hậu quả nghiêm trọng như vậy cho cậu.
Họ sớm đã xây dựng quan hệ đánh dấu tạm thời, đây không phải lần đầu tiên. Sau khi Tống Dư Niên phân hoá thành Omega, lúc đó Hình Hằng Xuyên vẫn chưa biết được thế nào là trước kỳ phát tình và ký hiệu tạm thời trong sách sinh lý nói, ngăn chặn tất cả ánh nhìn ngấp nghé của Alpha lên Omega.
“Năm năm trước em xin cấp thuốc ức chế cấp B, một năm sau đó xin đổi từ thuốc cấp B lên thuốc cấp A, hai năm sau đó tần suất đổi từ nửa năm xuống còn ba tháng, năm vừa rồi, tháng nào em cũng xin cấp thuốc, nếu như viện nghiên cứu không phải không có thuốc cấp S, em sẽ không nhượng bộ, sẽ không khai báo lên hệ thống kết hôn.”
Nghe thấy lời giải thích chi tiết của Hình Hằng Xuyên, Tống Dư Niên im lặng không nói lời nào.
“Niên Niên.” Hình Hằng Xuyên hôn lên má của Tống Dư Niên, thở dài, giọng nói mang đầy vẻ yêu thương và bất lực, “Sao em lại cứng đầu như vậy.”
18.
Trong mấy ngày sau đó, hai người không rời khỏi phòng, đến cả ánh mắt hoặc lời nói cười cợt của đồng nghiệp đều bị Hình Hằng Xuyên chặn hết ngoài cửa, Tống Dư Niên có lúc vô tình muốn xài máy tính quang học để xem tin nhắn một tí thì thấy nó còn chả có ích bằng cái cốc uống trà trên bàn nữa, ngoài ra còn cái tin nhắn lập loè “Mức độ Pheromone đạt tiêu chuẩn, khoá chức năng của máy tính quang học” cứ lặp đi lặp lại.
Tống Dư Niên chưa thể duy trì đầu óc tỉnh táo hơn vì thời gian rảnh rỗi ít, trái lại còn ngủ hơi nhiều, có khi vì không mở được chức năng giải trí mà không thể không tìm một cuốn sách giấy ngồi dựa vào sofa xem, lật chưa được hai trang đã lăn ra ngủ mất.
Ai cũng chưa đề cập tới việc giúp nhau mở khoá máy tính quang học, mở máy ra toàn vì vài chức năng giải trí. Mỗi ngày Hình Hằng Xuyên theo thói quen trước giờ đi luyện tập và nấu cơm, anh dựa vào công thức nấu ăn được lật sẵn trên sách để dưới phòng lầu trệt, mỗi ngày viết lại những món rau và gia vị cần thiết đem treo ở trước cửa nhà, sau đó tầm một tiếng, mấy món đó sẽ được mua tới để trước cửa, sau đó Hình Hằng Xuyên đem vào mà rập khuôn làm y như sách.
Tống Dư niên không có hỏi rau củ ở đâu ra, không cần hỏi cũng biết, là quan chức chính phủ, chỗ ở của Hình Hằng Xuyên tất nhiên lúc nào cũng có người trông chừng.
Mà nhóc Alpha lo việc sinh hoạt linh tinh cho Hình Hằng Xuyên gần đây vô cùng bận rộn. Ngoài việc lúc nào cũng chú ý xem trước cửa Hình Hằng Xuyên có dán giấy mua đồ gì không, cậu nhóc còn phải phụ trách luôn cả tin đồn đến từ đồng nghiệp, bản viết tay của Hình Hằng Xuyên sau khi tới tay của cậu nhóc thì việc đầu tiên là chụp và đăng lên.
Gần đây đám đồng nghiệp rất rảnh, đi ngó nghiên tờ viết tay mấy món cần mua cũng có thể âm thầm thảo luận nửa ngày.
Vô số phiên bản tin tức Hình Hằng Xuyên crush Tống Dư Niên sốt xình xịch bay đầy mạng nội bộ, truyện ba phải còn hơn hồi đầu, thêm nhiều chi tiết hơn nữa, làm cho người ta tưởng thật, lũ lượt hỏi thăm đảng phái của Hình Hằng Xuyên và Tống Dư Niên, nhưng trong nội bộ của cả hai đảng phái hết sức yên tĩnh.
Phe của Tống Dư Niên đã âm thầm xác nhận nhiều lần, chắc chắn “tin đồn” lúc đầu của phe mình mà để bên truyền thông lan truyền đã ngừng từ lâu, nhưng đối mặt với mấy câu chuyện mà mỗi ngày mỗi đổi thì họ không quen.
Phe của Hình Hằng Xuyên thì ôm đồm nghiên cứu đi nghiên cứu lại thực đơn của sếp, phát hiện trong đó đồ bổ rất nhiều, đáng tiếc là không có thuốc dinh dưỡng dành cho Omega uống trong kỳ phát tình.
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 6: 17-18
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương