Hiệp Ước Chiếm Hữu
Chương 20: Độc Dược
Tịch Duy An bước vào phòng tắm,anh không ngừng tạt nước lạnh vào gương mặt của mình,anh cũng cởi hết tất cả những thứ còn lại còn vướng víu trên người anh.Anh sử dụng nước ở mức độ cực lạnh nhạt,để làm giảm nhiệt nóng trong người anh lại.
Niềm tự hào của anh quả nhiên đã bị cô gái đã làm cho thức dậy, nó khiến anh khó chịu, rất muốn cần ai đó để giúp anh hạ hỏa.
Với Thẩm Tư Niệm lúc nãy thì anh chả có cảm giác gì gọi là ham muốn cháy bỏng, nhưng ngược lại với cô gái bên ngoài thì anh lại không thể kiềm chế bản thân mình.
Anh là đang bị gì vậy?
Nếu Chung Linh không phải là một cô gái đơn thuần, không phải là người anh quen biết.Nhất định anh sẽ nghi ngờ cô bỏ độc dược hại anh.
Nhưng đây là Chung Linh.Một cô gái ngây thơ, trải qua bao nhiêu sự hiểu lầm anh càng phải tin tưởng cô.
Vậy mà lúc Tịch Duy An tắm xong,chẳng biết vô tình hay cố ý mà anh đã lấy nhầm chiếc khăn của Chung Linh lau lên gương mặt của mình.
Không biết là do trên chiếc khăn có mùi hương của cô hay sao...? Mà mặc dù anh đã phát giác ra, nhưng anh vẫn cố lấy chiếc khăn đắp lên mặt của mình một lúc lâu,sau đó mới chịu đi ra ngoài đưa cho cô.
Khi anh bước ra vừa vặn đã nhìn thấy cô đã ngủ,mái tóc dài suôn mượt đã che hết cả gương mặt xinh đẹp của cô.
Càng nhìn cô,trong lòng anh cảm thấy cũng có chút hối tiếc..... Chỉ tiếc rằng cô gái này so với anh thì còn quá nhỏ tuổi.
Anh nhìn cô ngẩn người ra một lúc lâu.Anh chợt suy nghĩ.
Chẳng phải trên thế giới này vẫn luôn tồn tại những chuyện tình yêu mà người đàn ông đó lớn hơn người phụ nữ cả chục tuổi đó sao? Thậm chí còn có những người từ mối quan hệ cha nuôi và con gái cũng có thể trở thành vợ chồng sau này.
Vậy tại sao anh lại không thử.
Anh luôn nói rằng, mình có chút rung động với cô gái này ngay từ lúc nhỏ mà, mặc dù đó chỉ là sự yêu thích khi anh nhìn một cô bé có gương mặt đáng yêu như vậy.
Vậy tại sao bây giờ anh lại không thử chiếm hữu,cưỡng ép cô ở bên cạnh anh?
Tịch Duy An ngồi xuống,anh khẽ vén áo cô lên giống như khi nãy,anh liền đặt chiếc khăn ấm nóng lên trên bụng của cô.
Nhưng khi bàn tay anh chạm vào chiếc bụng nhỏ ấy,anh đã vô tình không muốn buông ra.
Cũng ngay lúc này, thứ ánh sáng trước mặt anh bỗng nhiên tối dần lại,cứ mờ mờ ảo ảo trông như hư vô.Anh ngước mắt lên nhìn cô.
Người con gái này tại sao lại mang một vẻ đẹp khiến trái tim anh lúc này bất chợt đập nhanh đến vậy.Một gương mặt xinh đẹp chỉ muốn anh đắm chìm chẳng muốn buông ra.
Tịch Duy An cảm nhận được mình đã say thật rồi.
Anh say mê dáng vẻ của cô.
"Ưhm......! Tôi sẽ trở về nhanh thôi!"
Một câu nói được bật ra từ chính miệng của Chung Linh như đánh vào tâm lý sâu nhất của Tịch Duy An.
Anh chỉ mới nghe được phân nửa.Nhưng máu huyết trong lòng đã không thể nào kiếm chế,lý trí trong đầu cũng theo gió mà cuốn bay đi.
Tịch Duy An thở khó nhọc,anh nhìn cô rất lâu.Chỉ trong chốc lát,anh hạ đôi môi của mình xuống hôn lên môi của cô.Vị ngọt quen thuộc lập tức xông lên não của anh,anh càng lúc càng hôn mạnh bạo,dày vò đôi môi của cô.
Bàn tay cũng chẳng thể nào kiềm hãm,anh sờ soạng hướng lên trên chạm vào nơi đầy đặn của cô. Đọc 𝙩ru𝐲ện ha𝐲 𝙩ại # T𝙍U MT𝙍U𝘠ỆN﹒𝚅N #
"Linh....!" Tịch Duy An di chuyển môi xuống cổ rồi đến cô chiếc quai xanh gợi cảm nhất của người con gái, ở đó anh đều đặt lên một dấu hôn rất đậm. "Anh không thể cưỡng được nữa rồi....Em xinh đẹp quá...Anh không thể bỏ qua em được"
Đúng lúc này, dường như hành động của anh đã khiến Chung Linh tỉnh giấc.Cô mở mắt ra nhìn anh.... Vừa kinh hoàng, sợ hãi vội đẩy anh ra.
"Chú....."
Tịch Duy An lại không cam tâm để cô rời xa anh, một giây sau anh đã nhào ôm cô.Ép cô nằm dưới thân anh,tay anh cũng ngay lập tức cởi áo cô ra.
Cả người Chung Linh run lên, muốn đẩy anh ra cũng chẳng được.Lần này bị anh đè, cô mới cảm nhận được thân hình của anh không phải to lớn bình thường, mà là rất to....To đến nỗi cô nghĩ mình chỉ là một con ếch con đang bị một con sư tử nhấm chìm xuống nước.
Tịch Duy An tìm lấy cánh môi mềm mại của đó, dục vọng dẫn dắt khiến anh trở thành như con ma đói,khao khát cắn mút chiếc môi của cô điên cuồng.Nụ hôn này đối với cô là sự tra tấn, nhưng đối với anh là sự thỏa mãn mà chưa bao giờ anh trải qua.
Trong căn phòng tối, với hai thân hình khắc họa trên tường.Tịch Duy An đang dùng bàn tay ma lực khám phá hết toàn bộ trên cơ thể của người con gái nhỏ bé.
"Đừng mà....dừng lại đi...."Đây là lần tiên Chung Linh tiếp xúc thân mật với người đàn ông nhiều như vậy, những nơi nhạy cảm đều đã bị anh tấn công chạm vào rồi.Nếu còn tiếp tục, cô nghĩ qua ngày hôm nay cô sẽ biến thành người phụ nữ của anh mất.
Từng ngón tay dài chuyên sáng tạo khai thác những viên kim cương để tạo những chiếc nhẫn, vòng tay, vòng cổ.Thì giờ đây, nó lại khám phá từng lớp da thịt mềm mại lên trên người con gái xinh đẹp này.Tịch Duy An như trúng thuốc độc dược.
Sau một hồi Tịch Duy An quyết định tháo lớp chiếc áo ngực còn xót lại trên vòng một của cô ra.Ngay lập tức sự gợi cảm được đập mắt của anh,bàn tay liền vuốt ve, lâu lâu còn nhẹ nhàng nắn bóp khiến Chung Linh không nhịn được phải bật lên tiếng rên.
"Không.....Dừng lại"
" Vòng một của em xinh đẹp và gợi cảm quá....Anh thật thích.." Nói rồi,anh ôm lấy ngực cô,anh âu yếm cả hai bên.
Chung Linh chẳng biết tại sao anh lại trở nên như vậy.Khi nãy còn nghĩ anh chê bai cơ thể của cô, sẽ không nghĩ đến những thứ đen tối như thế này.Vậy mà bây giờ anh lại....
Chung Linh nét mặt đau khổ, khẽ cầu xin anh.
"Chúng ta không thể nào đâu.... Tôi không dám..."
Nhưng tâm trí của Tịch Duy An quả thật đã bị ai bỏ thuốc,anh đã quên mình là ai mình đóng vai trò gì với cô.
Tịch Duy An nghiên người qua một bên,anh lại tiếp tục ngậm lấy đôi môi của cô, một tay anh ôm lấy ngực cô,tay còn lại luồng xuống len lỏi vào trong chiếc quần lót, hưởng thụ nơi ấm nóng mẫn cảm nhất của một người con gái.
"Uhm......" Chung Linh cảm thấy bây giờ mình thật vô dụng, đến đẩy người đàn ông này ra chẳng có một sức lực nào cả.
Thường ngày cô mạnh mẽ bao nhiêu, thì đối với người đàn ông này cô cũng chỉ là những người con gái yếu ớt cũng sẽ thua ở dưới thân anh.
Tịch Duy An mê đắm nhìn cô, khàn giọng.
"Nếu đây là tội lỗi....Tôi thà phạm phải, chứ không muốn buông tay....."
Cả người Chung Linh chợt rung mạnh lên, cô không hiểu sao cảm giác lúc này mang đến cho cô rất lạ, cô không thể cự tuyệt anh.
Tại sao như vậy chứ?
Tịch Duy An hôn lên ngực cô,dày vò hai bên không thương tiếc.Lưỡi anh không ngừng càn quét trên lớp da thịt mẫn cảm của cô,nơi đâu anh cũng đều để dấu hôn..
Chung Linh chỉ biết nằm im, lúc này cô còn cảm giác được như mình đang hùa theo anh làm chuyện xấu.
Cô chưa từng trải qua chuyện tình cảm,huống chi là lên giường với một người đàn ông.Dù anh là ân nhân nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến sẽ trao cho anh tất cả.Đây là lần tiên, chẳng lẽ cô dành thứ quý giá cho người đàn ông này sao?
Đôi mắt Tịch Duy An dần trở nên đục ngầu, dáng vẻ của người con gái này anh phải thật sự ghi nhớ mãi trong đầu.
Đang lúc chuẩn bị hủy diệt người con gái này, thì chẳng hiểu ánh sáng trước mặt anh bỗng chốc biến mất.Còn chưa kịp thấy gì,Tịch Duy An đã ngã ngụy xuống giường,hai mắt nhắm nghiền chẳng biết gì nữa.
Cơn ngã chấn động của anh cũng đã kéo Chung Linh về, cô mở mắt ra nhìn anh.Cô kinh hãi khi nhìn thấy anh đã ngất đi.
Thấy vậy cô nhẹ nhàng gọi anh.
"Này....Chú làm sao vậy? Chú ngủ rồi hả...?"
Nhưng Tịch Duy An không hề trả lời,anh như một chú chó con ôm lấy chân của Chung Linh.
Sắc mặt Chung Linh thoáng chốc khó hiểu.Nhưng chỉ một giây sau, cô nhìn thấy chiếc khăn của cô khi nãy đang nằm gọn gàng bên cạnh anh.Trong đầu chợt nghĩ:
Không lẽ anh đã hít hương thơm trên chiếc khăn này, nên anh mới có những hành động lỗ mãng như thế với cô.
Chắc chắn là vậy rồi!
Tác dụng phụ của lọ tinh dầu khi nãy chính là giúp đàn ông tăng thể lực trong chuyện chăn gối ở một đoạn thời gian ngắn.Nếu như muốn sử dụng lọ thuốc vào chuyện đó thì nó thích hợp nhất chính là lúc khi hai cơ thể hoàn toàn giao nhau, nó sẽ giúp thăng hoa và kéo dài được lâu.
Còn khi nãy anh và cô chỉ có những động tác thân mật với nhau, cùng lắm nó chỉ kích thích trí óc của anh được một lúc thôi.
Nghĩ đến đó Chung Linh chợt đưa tay lên ôm miệng.
Nếu như khi nãy anh hành động vội vã...Có khi bây giờ cô đã thật sự thuộc về anh.
Loại tinh dầu này chỉ kéo dài được lâu khi hai cơ thể lúc đó thật sự xác nhập vào nhau.
Thật là may mắn, nếu không lại có chuyện lớn sẽ xảy ra.
Sau này cô chắc chắn sẽ không dùng lọ thuốc bí truyền của bố cô để lại nữa.Thật sự nó giúp ích cô rất nhiều, khi cô bị bệnh tật gì đó có thể lấy thuốc này ra dùng và sẽ mau khỏi rất nhanh.Nhưng lần này thì không,cô cảm thấy nó có hại hơn, một chút nữa là nó đã hại cô từ con gái biến thành phụ nữ rồi.
Nhất định cô sẽ cất đi những bài thuốc bí truyền của bố cô để lại.
******
Sáng sớm hôm sau, Tịch Duy An tỉnh dậy với cái đầu nặng như thể anh đang vát một cục đá khá to.Đôi mắt chẳng thể nào mở ra toàn vẹn.
Đến khi mở mắt ra, thì cũng đã đến giờ trưa.
Anh nhìn xung quanh căn phòng.
Những ký ức tối hôm qua bỗng chốc ùa về.
Tịch Duy An giựt mình ngồi dậy, dáng vẻ vô cùng sửng sốt.
Hôm qua.... Hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Chung Linh đâu rồi?
Anh bất chợt đưa mắt tìm kiếm.Nhưng điều khiến anh hoảng sợ đó chính là một chiếc áo lót của phụ nữ đang nằm ở bên cạnh anh.
Gương mặt bần thần, miệng anh đông cứng lại.
Đây là....
Chẳng lẽ đồ lót này là của....
Không phải!
Nhất định chuyện đó không thể xảy ra.
Nhưng ký ức trong đầu của anh, không thể nào sai được.Ít nhất mùi hương của người con gái cũng đang quanh quẩn trên người của anh.Làm sao anh không tin được.
Vậy là hôm qua anh đã làm chuyện có lỗi với Chung Linh sao?
Anh và cô đã quan hệ với nhau.
Chuyện này tại sao lại xảy ra vào lúc này chứ?
Nhưng mà....Chung Linh đâu rồi?
Đừng nói con bé đó chịu không nổi sự sỉ nhục này,cho nên muốn làm chuyện dại dột rồi không?
Không được....Anh phải đi tìm cô.
Niềm tự hào của anh quả nhiên đã bị cô gái đã làm cho thức dậy, nó khiến anh khó chịu, rất muốn cần ai đó để giúp anh hạ hỏa.
Với Thẩm Tư Niệm lúc nãy thì anh chả có cảm giác gì gọi là ham muốn cháy bỏng, nhưng ngược lại với cô gái bên ngoài thì anh lại không thể kiềm chế bản thân mình.
Anh là đang bị gì vậy?
Nếu Chung Linh không phải là một cô gái đơn thuần, không phải là người anh quen biết.Nhất định anh sẽ nghi ngờ cô bỏ độc dược hại anh.
Nhưng đây là Chung Linh.Một cô gái ngây thơ, trải qua bao nhiêu sự hiểu lầm anh càng phải tin tưởng cô.
Vậy mà lúc Tịch Duy An tắm xong,chẳng biết vô tình hay cố ý mà anh đã lấy nhầm chiếc khăn của Chung Linh lau lên gương mặt của mình.
Không biết là do trên chiếc khăn có mùi hương của cô hay sao...? Mà mặc dù anh đã phát giác ra, nhưng anh vẫn cố lấy chiếc khăn đắp lên mặt của mình một lúc lâu,sau đó mới chịu đi ra ngoài đưa cho cô.
Khi anh bước ra vừa vặn đã nhìn thấy cô đã ngủ,mái tóc dài suôn mượt đã che hết cả gương mặt xinh đẹp của cô.
Càng nhìn cô,trong lòng anh cảm thấy cũng có chút hối tiếc..... Chỉ tiếc rằng cô gái này so với anh thì còn quá nhỏ tuổi.
Anh nhìn cô ngẩn người ra một lúc lâu.Anh chợt suy nghĩ.
Chẳng phải trên thế giới này vẫn luôn tồn tại những chuyện tình yêu mà người đàn ông đó lớn hơn người phụ nữ cả chục tuổi đó sao? Thậm chí còn có những người từ mối quan hệ cha nuôi và con gái cũng có thể trở thành vợ chồng sau này.
Vậy tại sao anh lại không thử.
Anh luôn nói rằng, mình có chút rung động với cô gái này ngay từ lúc nhỏ mà, mặc dù đó chỉ là sự yêu thích khi anh nhìn một cô bé có gương mặt đáng yêu như vậy.
Vậy tại sao bây giờ anh lại không thử chiếm hữu,cưỡng ép cô ở bên cạnh anh?
Tịch Duy An ngồi xuống,anh khẽ vén áo cô lên giống như khi nãy,anh liền đặt chiếc khăn ấm nóng lên trên bụng của cô.
Nhưng khi bàn tay anh chạm vào chiếc bụng nhỏ ấy,anh đã vô tình không muốn buông ra.
Cũng ngay lúc này, thứ ánh sáng trước mặt anh bỗng nhiên tối dần lại,cứ mờ mờ ảo ảo trông như hư vô.Anh ngước mắt lên nhìn cô.
Người con gái này tại sao lại mang một vẻ đẹp khiến trái tim anh lúc này bất chợt đập nhanh đến vậy.Một gương mặt xinh đẹp chỉ muốn anh đắm chìm chẳng muốn buông ra.
Tịch Duy An cảm nhận được mình đã say thật rồi.
Anh say mê dáng vẻ của cô.
"Ưhm......! Tôi sẽ trở về nhanh thôi!"
Một câu nói được bật ra từ chính miệng của Chung Linh như đánh vào tâm lý sâu nhất của Tịch Duy An.
Anh chỉ mới nghe được phân nửa.Nhưng máu huyết trong lòng đã không thể nào kiếm chế,lý trí trong đầu cũng theo gió mà cuốn bay đi.
Tịch Duy An thở khó nhọc,anh nhìn cô rất lâu.Chỉ trong chốc lát,anh hạ đôi môi của mình xuống hôn lên môi của cô.Vị ngọt quen thuộc lập tức xông lên não của anh,anh càng lúc càng hôn mạnh bạo,dày vò đôi môi của cô.
Bàn tay cũng chẳng thể nào kiềm hãm,anh sờ soạng hướng lên trên chạm vào nơi đầy đặn của cô. Đọc 𝙩ru𝐲ện ha𝐲 𝙩ại # T𝙍U MT𝙍U𝘠ỆN﹒𝚅N #
"Linh....!" Tịch Duy An di chuyển môi xuống cổ rồi đến cô chiếc quai xanh gợi cảm nhất của người con gái, ở đó anh đều đặt lên một dấu hôn rất đậm. "Anh không thể cưỡng được nữa rồi....Em xinh đẹp quá...Anh không thể bỏ qua em được"
Đúng lúc này, dường như hành động của anh đã khiến Chung Linh tỉnh giấc.Cô mở mắt ra nhìn anh.... Vừa kinh hoàng, sợ hãi vội đẩy anh ra.
"Chú....."
Tịch Duy An lại không cam tâm để cô rời xa anh, một giây sau anh đã nhào ôm cô.Ép cô nằm dưới thân anh,tay anh cũng ngay lập tức cởi áo cô ra.
Cả người Chung Linh run lên, muốn đẩy anh ra cũng chẳng được.Lần này bị anh đè, cô mới cảm nhận được thân hình của anh không phải to lớn bình thường, mà là rất to....To đến nỗi cô nghĩ mình chỉ là một con ếch con đang bị một con sư tử nhấm chìm xuống nước.
Tịch Duy An tìm lấy cánh môi mềm mại của đó, dục vọng dẫn dắt khiến anh trở thành như con ma đói,khao khát cắn mút chiếc môi của cô điên cuồng.Nụ hôn này đối với cô là sự tra tấn, nhưng đối với anh là sự thỏa mãn mà chưa bao giờ anh trải qua.
Trong căn phòng tối, với hai thân hình khắc họa trên tường.Tịch Duy An đang dùng bàn tay ma lực khám phá hết toàn bộ trên cơ thể của người con gái nhỏ bé.
"Đừng mà....dừng lại đi...."Đây là lần tiên Chung Linh tiếp xúc thân mật với người đàn ông nhiều như vậy, những nơi nhạy cảm đều đã bị anh tấn công chạm vào rồi.Nếu còn tiếp tục, cô nghĩ qua ngày hôm nay cô sẽ biến thành người phụ nữ của anh mất.
Từng ngón tay dài chuyên sáng tạo khai thác những viên kim cương để tạo những chiếc nhẫn, vòng tay, vòng cổ.Thì giờ đây, nó lại khám phá từng lớp da thịt mềm mại lên trên người con gái xinh đẹp này.Tịch Duy An như trúng thuốc độc dược.
Sau một hồi Tịch Duy An quyết định tháo lớp chiếc áo ngực còn xót lại trên vòng một của cô ra.Ngay lập tức sự gợi cảm được đập mắt của anh,bàn tay liền vuốt ve, lâu lâu còn nhẹ nhàng nắn bóp khiến Chung Linh không nhịn được phải bật lên tiếng rên.
"Không.....Dừng lại"
" Vòng một của em xinh đẹp và gợi cảm quá....Anh thật thích.." Nói rồi,anh ôm lấy ngực cô,anh âu yếm cả hai bên.
Chung Linh chẳng biết tại sao anh lại trở nên như vậy.Khi nãy còn nghĩ anh chê bai cơ thể của cô, sẽ không nghĩ đến những thứ đen tối như thế này.Vậy mà bây giờ anh lại....
Chung Linh nét mặt đau khổ, khẽ cầu xin anh.
"Chúng ta không thể nào đâu.... Tôi không dám..."
Nhưng tâm trí của Tịch Duy An quả thật đã bị ai bỏ thuốc,anh đã quên mình là ai mình đóng vai trò gì với cô.
Tịch Duy An nghiên người qua một bên,anh lại tiếp tục ngậm lấy đôi môi của cô, một tay anh ôm lấy ngực cô,tay còn lại luồng xuống len lỏi vào trong chiếc quần lót, hưởng thụ nơi ấm nóng mẫn cảm nhất của một người con gái.
"Uhm......" Chung Linh cảm thấy bây giờ mình thật vô dụng, đến đẩy người đàn ông này ra chẳng có một sức lực nào cả.
Thường ngày cô mạnh mẽ bao nhiêu, thì đối với người đàn ông này cô cũng chỉ là những người con gái yếu ớt cũng sẽ thua ở dưới thân anh.
Tịch Duy An mê đắm nhìn cô, khàn giọng.
"Nếu đây là tội lỗi....Tôi thà phạm phải, chứ không muốn buông tay....."
Cả người Chung Linh chợt rung mạnh lên, cô không hiểu sao cảm giác lúc này mang đến cho cô rất lạ, cô không thể cự tuyệt anh.
Tại sao như vậy chứ?
Tịch Duy An hôn lên ngực cô,dày vò hai bên không thương tiếc.Lưỡi anh không ngừng càn quét trên lớp da thịt mẫn cảm của cô,nơi đâu anh cũng đều để dấu hôn..
Chung Linh chỉ biết nằm im, lúc này cô còn cảm giác được như mình đang hùa theo anh làm chuyện xấu.
Cô chưa từng trải qua chuyện tình cảm,huống chi là lên giường với một người đàn ông.Dù anh là ân nhân nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến sẽ trao cho anh tất cả.Đây là lần tiên, chẳng lẽ cô dành thứ quý giá cho người đàn ông này sao?
Đôi mắt Tịch Duy An dần trở nên đục ngầu, dáng vẻ của người con gái này anh phải thật sự ghi nhớ mãi trong đầu.
Đang lúc chuẩn bị hủy diệt người con gái này, thì chẳng hiểu ánh sáng trước mặt anh bỗng chốc biến mất.Còn chưa kịp thấy gì,Tịch Duy An đã ngã ngụy xuống giường,hai mắt nhắm nghiền chẳng biết gì nữa.
Cơn ngã chấn động của anh cũng đã kéo Chung Linh về, cô mở mắt ra nhìn anh.Cô kinh hãi khi nhìn thấy anh đã ngất đi.
Thấy vậy cô nhẹ nhàng gọi anh.
"Này....Chú làm sao vậy? Chú ngủ rồi hả...?"
Nhưng Tịch Duy An không hề trả lời,anh như một chú chó con ôm lấy chân của Chung Linh.
Sắc mặt Chung Linh thoáng chốc khó hiểu.Nhưng chỉ một giây sau, cô nhìn thấy chiếc khăn của cô khi nãy đang nằm gọn gàng bên cạnh anh.Trong đầu chợt nghĩ:
Không lẽ anh đã hít hương thơm trên chiếc khăn này, nên anh mới có những hành động lỗ mãng như thế với cô.
Chắc chắn là vậy rồi!
Tác dụng phụ của lọ tinh dầu khi nãy chính là giúp đàn ông tăng thể lực trong chuyện chăn gối ở một đoạn thời gian ngắn.Nếu như muốn sử dụng lọ thuốc vào chuyện đó thì nó thích hợp nhất chính là lúc khi hai cơ thể hoàn toàn giao nhau, nó sẽ giúp thăng hoa và kéo dài được lâu.
Còn khi nãy anh và cô chỉ có những động tác thân mật với nhau, cùng lắm nó chỉ kích thích trí óc của anh được một lúc thôi.
Nghĩ đến đó Chung Linh chợt đưa tay lên ôm miệng.
Nếu như khi nãy anh hành động vội vã...Có khi bây giờ cô đã thật sự thuộc về anh.
Loại tinh dầu này chỉ kéo dài được lâu khi hai cơ thể lúc đó thật sự xác nhập vào nhau.
Thật là may mắn, nếu không lại có chuyện lớn sẽ xảy ra.
Sau này cô chắc chắn sẽ không dùng lọ thuốc bí truyền của bố cô để lại nữa.Thật sự nó giúp ích cô rất nhiều, khi cô bị bệnh tật gì đó có thể lấy thuốc này ra dùng và sẽ mau khỏi rất nhanh.Nhưng lần này thì không,cô cảm thấy nó có hại hơn, một chút nữa là nó đã hại cô từ con gái biến thành phụ nữ rồi.
Nhất định cô sẽ cất đi những bài thuốc bí truyền của bố cô để lại.
******
Sáng sớm hôm sau, Tịch Duy An tỉnh dậy với cái đầu nặng như thể anh đang vát một cục đá khá to.Đôi mắt chẳng thể nào mở ra toàn vẹn.
Đến khi mở mắt ra, thì cũng đã đến giờ trưa.
Anh nhìn xung quanh căn phòng.
Những ký ức tối hôm qua bỗng chốc ùa về.
Tịch Duy An giựt mình ngồi dậy, dáng vẻ vô cùng sửng sốt.
Hôm qua.... Hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Chung Linh đâu rồi?
Anh bất chợt đưa mắt tìm kiếm.Nhưng điều khiến anh hoảng sợ đó chính là một chiếc áo lót của phụ nữ đang nằm ở bên cạnh anh.
Gương mặt bần thần, miệng anh đông cứng lại.
Đây là....
Chẳng lẽ đồ lót này là của....
Không phải!
Nhất định chuyện đó không thể xảy ra.
Nhưng ký ức trong đầu của anh, không thể nào sai được.Ít nhất mùi hương của người con gái cũng đang quanh quẩn trên người của anh.Làm sao anh không tin được.
Vậy là hôm qua anh đã làm chuyện có lỗi với Chung Linh sao?
Anh và cô đã quan hệ với nhau.
Chuyện này tại sao lại xảy ra vào lúc này chứ?
Nhưng mà....Chung Linh đâu rồi?
Đừng nói con bé đó chịu không nổi sự sỉ nhục này,cho nên muốn làm chuyện dại dột rồi không?
Không được....Anh phải đi tìm cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương