Hoa Cát Đằng
Chương 21
Quãng thời gian đã qua, là những ngày bà Hương phải sống trong lo lắng, mỏi mệt. Đứa con trai duy nhất cũng đã bỏ bà mà đi, còn cô gái tên Thanh - Người yêu con trai bà, từ ngày Thành chết cũng không một lần ghé thăm. Hai gã thanh niên gây ra cái chết cho con trai bà cũng đã phải trả giá bằng mạng sống của mình. Sống trong thấp thỏm, tâm trạng rối bời, cùng quẫn. Giờ đây bà như cái xác không hồn trong căn nhà trống trải, mòn mỏi gặm nhấm lỗi cô độc, suy tưởng về những gì xảy ra như một cơn ác mộng khủng khiếp.
Đêm đêm, bóng dáng của Thành vẫn hiện về bên cạnh bà, nhìn bà trăn trối rồi rời đi mà không nói một lời. Càng khiến cho tâm can bà thêm phần đớn đau, giá như Thành thốt ra những lời giận dỗi, cay nghiệt có khi bà lại thấy nhẹ lòng hơn. Đúng là không có sự tra tấn nào ghê gớm hơn sự im lặng, bà Hương đang trả giá cho những quyết định sai lầm của mình bằng sự cắn dứt lương tâm.
Cái ngày định mệnh ấy, bà nhận điện thoại của hai gã thanh niên, bà như vỡ òa cảm xúc. Nghiễm tưởng những lo lắng bấy lâu sẽ được hóa giải nhưng không, nó lại đem đến cho bà thêm những rắc rối, xáo trộn trong cuộc sống vốn dĩ "bình yên" bấy lâu:
- Alo, bà vẫn khoẻ chứ. Chúng tôi đem tin vui đến cho bà đây!
- Những ngày qua, các anh đã làm gì con bé rồi. Tại sao điện thoại lại không liên lạc được?
- Việc bà giao chúng tôi đã hoàn thành, con bé đó sẽ không bao giờ làm phiền đến bà và cậu Thành nhà bà nữa.
- Rồi con bé đâu?
- Haha, bà hỏi hay thật. Chúng tôi đâu có quản việc con bé đó đi đâu, về đâu. Giờ thì bà có thể cho chúng tôi xin nốt số tiền công còn lại.
Giọng điệu của chúng làm trỗi dậy trong lòng bà Hương những lo lắng, hoài nghi. Phân vân cả về đứa con trai của bà và cả cô nữ sinh tên Thanh. Có lẽ nào Thành đã biết việc bà làm nên chán nản đã cùng Thanh bỏ bà mà đi. Dẫu là như thế bà cũng thấy lòng mình trút bỏ được phần nào những trăn trở bấy lâu.
- Được rồi, hẹn các cậu tám giờ sáng mai. Tôi sẽ giao nốt số tiền còn lại cho các cậu.
- Ok, ok. Quyết định như vậy đi thưa bà.
Mặc dù đã sát hại Thành một cách dã man, nhưng với bản tính của những kẻ nghiện ngập, bọn chúng đủ lươn lẹo để vẽ lên những màn kịch để kiếm trác chút đỉnh thỏa mãn thú vui trụy lạc với cái chết trắng. Mọi việc đã nằm trong sự toan tính của bọn chúng. Nhưng người tính không bằng trời tính.
Sự việc cậu Thành con nhà bà Hương trong khu phố bị sát hại một cách man rợ nhanh chóng bị phát giác bởi một người phụ nữ đi nhặt ve chai. Mọi việc đổ bể, kế hoạch của bọn chúng đã tan thành mây khói, để lại nỗi đau cứa lòng đối với một người mẹ. Niềm tin đặt sai chỗ, bà đã phải trả một cái giá quá đắt bởi chính mạng sống của đứa con trai mà bà dứt ruột đẻ ra.
Trà đạp nên nỗi đau của một người mẹ vừa mất đi đứa con của mình mà do chính bàn tay bọn "mặt người dạ thú" gây ra. Nhưng chúng vẫn manh động, "mặt trơ trán bóng" dùng những lời lẽ để uy hiếp bà Hương. Chính lúc này, chúng lộ rõ bản chất của những kẻ côn đồ, đớn hèn:
- Alo, này bà già. Nếu bà không muốn câu chuyện của bà đến tai công an bởi chính đứa "con dâu hụt" của bà thì khôn hồn chuyển tiền ngay cho chúng tôi.
- Chúng mày.. chúng mày là một lũ sát nhân, không có tính người.
- Haha, chúng tôi là gì trong mắt của bà cũng không quá quan trọng. Bà nên suy nghĩ về những điều mà tôi vừa đề nghị. Thời hạn của bà là ba ngày, bà nhớ kỹ điều đó.
"Tút, tút" đâu dây bên kia đã ngắt kết nối, suy sụp hoàn toàn bà Hương khụy gục ngay dưới chân bàn. Đôi mắt man dại, thân thể rũ rượi như không còn sức sống, dằn vặt bản thân. Chính bà đã gián tiếp hại chết con trai, bà cũng không còn thiết sống nữa. Một kế hoạch để trả thù những kẻ thủ ác đã loé lên trong đầu, lúc này đôi mắt chất chứa hận thù, bà nhấc máy gọi cho hai gã thanh niên.
- Alo, ngay ngày mai chúng mày sẽ nhận được những gì đã yêu cầu.
- Không phải gấp thế chứ bà già. Tôi thật không dám tin vào điều đó. Thời gian và địa điểm cụ thể tôi sẽ thông báo cho bà sau. Haha
Cái chết của Thành làm chấn động, gây hoang mang trong dư luận. Công an nhanh chóng vào cuộc, lần theo những dấu vết có được, chân dung của những kẻ thủ ác dần được phác họa.
Hai gã nghiện lọt vào tầm ngắm của những điều tra viên dày dặn kinh nghiệm, chúng được liệt vào danh sách những kẻ tình nghi của cơ quan cảnh sát điều tra, và bị truy tìm gắt gao.
Bà Hương âm thầm lên kế hoạch trả thù và cũng là để trả giá cho những quyết định sai lầm của bản thân.
(còn tiếp)
Đêm đêm, bóng dáng của Thành vẫn hiện về bên cạnh bà, nhìn bà trăn trối rồi rời đi mà không nói một lời. Càng khiến cho tâm can bà thêm phần đớn đau, giá như Thành thốt ra những lời giận dỗi, cay nghiệt có khi bà lại thấy nhẹ lòng hơn. Đúng là không có sự tra tấn nào ghê gớm hơn sự im lặng, bà Hương đang trả giá cho những quyết định sai lầm của mình bằng sự cắn dứt lương tâm.
Cái ngày định mệnh ấy, bà nhận điện thoại của hai gã thanh niên, bà như vỡ òa cảm xúc. Nghiễm tưởng những lo lắng bấy lâu sẽ được hóa giải nhưng không, nó lại đem đến cho bà thêm những rắc rối, xáo trộn trong cuộc sống vốn dĩ "bình yên" bấy lâu:
- Alo, bà vẫn khoẻ chứ. Chúng tôi đem tin vui đến cho bà đây!
- Những ngày qua, các anh đã làm gì con bé rồi. Tại sao điện thoại lại không liên lạc được?
- Việc bà giao chúng tôi đã hoàn thành, con bé đó sẽ không bao giờ làm phiền đến bà và cậu Thành nhà bà nữa.
- Rồi con bé đâu?
- Haha, bà hỏi hay thật. Chúng tôi đâu có quản việc con bé đó đi đâu, về đâu. Giờ thì bà có thể cho chúng tôi xin nốt số tiền công còn lại.
Giọng điệu của chúng làm trỗi dậy trong lòng bà Hương những lo lắng, hoài nghi. Phân vân cả về đứa con trai của bà và cả cô nữ sinh tên Thanh. Có lẽ nào Thành đã biết việc bà làm nên chán nản đã cùng Thanh bỏ bà mà đi. Dẫu là như thế bà cũng thấy lòng mình trút bỏ được phần nào những trăn trở bấy lâu.
- Được rồi, hẹn các cậu tám giờ sáng mai. Tôi sẽ giao nốt số tiền còn lại cho các cậu.
- Ok, ok. Quyết định như vậy đi thưa bà.
Mặc dù đã sát hại Thành một cách dã man, nhưng với bản tính của những kẻ nghiện ngập, bọn chúng đủ lươn lẹo để vẽ lên những màn kịch để kiếm trác chút đỉnh thỏa mãn thú vui trụy lạc với cái chết trắng. Mọi việc đã nằm trong sự toan tính của bọn chúng. Nhưng người tính không bằng trời tính.
Sự việc cậu Thành con nhà bà Hương trong khu phố bị sát hại một cách man rợ nhanh chóng bị phát giác bởi một người phụ nữ đi nhặt ve chai. Mọi việc đổ bể, kế hoạch của bọn chúng đã tan thành mây khói, để lại nỗi đau cứa lòng đối với một người mẹ. Niềm tin đặt sai chỗ, bà đã phải trả một cái giá quá đắt bởi chính mạng sống của đứa con trai mà bà dứt ruột đẻ ra.
Trà đạp nên nỗi đau của một người mẹ vừa mất đi đứa con của mình mà do chính bàn tay bọn "mặt người dạ thú" gây ra. Nhưng chúng vẫn manh động, "mặt trơ trán bóng" dùng những lời lẽ để uy hiếp bà Hương. Chính lúc này, chúng lộ rõ bản chất của những kẻ côn đồ, đớn hèn:
- Alo, này bà già. Nếu bà không muốn câu chuyện của bà đến tai công an bởi chính đứa "con dâu hụt" của bà thì khôn hồn chuyển tiền ngay cho chúng tôi.
- Chúng mày.. chúng mày là một lũ sát nhân, không có tính người.
- Haha, chúng tôi là gì trong mắt của bà cũng không quá quan trọng. Bà nên suy nghĩ về những điều mà tôi vừa đề nghị. Thời hạn của bà là ba ngày, bà nhớ kỹ điều đó.
"Tút, tút" đâu dây bên kia đã ngắt kết nối, suy sụp hoàn toàn bà Hương khụy gục ngay dưới chân bàn. Đôi mắt man dại, thân thể rũ rượi như không còn sức sống, dằn vặt bản thân. Chính bà đã gián tiếp hại chết con trai, bà cũng không còn thiết sống nữa. Một kế hoạch để trả thù những kẻ thủ ác đã loé lên trong đầu, lúc này đôi mắt chất chứa hận thù, bà nhấc máy gọi cho hai gã thanh niên.
- Alo, ngay ngày mai chúng mày sẽ nhận được những gì đã yêu cầu.
- Không phải gấp thế chứ bà già. Tôi thật không dám tin vào điều đó. Thời gian và địa điểm cụ thể tôi sẽ thông báo cho bà sau. Haha
Cái chết của Thành làm chấn động, gây hoang mang trong dư luận. Công an nhanh chóng vào cuộc, lần theo những dấu vết có được, chân dung của những kẻ thủ ác dần được phác họa.
Hai gã nghiện lọt vào tầm ngắm của những điều tra viên dày dặn kinh nghiệm, chúng được liệt vào danh sách những kẻ tình nghi của cơ quan cảnh sát điều tra, và bị truy tìm gắt gao.
Bà Hương âm thầm lên kế hoạch trả thù và cũng là để trả giá cho những quyết định sai lầm của bản thân.
(còn tiếp)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương