Hoa Dã Quỳ
Chương 9: Nha Trang (1)
Sau đám cưới ba và dì nó đã đi tuần trăng mậtBây giờ ở nhà chỉ còn nó và Phương. Buổi sáng mỗi người một công việc k ai đụng ai thì ko sao, nhưng đến tối chỉ có 2 người ăn tối vs nhau, ko khí thật chẳng dễ chịu chút nào. Mặt đối mặt mỗi người 1 đầu bàn, ko ai nói với ai câu nào chỉ nghe thấy tiếng đũa lạch cạch chạm vào nhau. Nó biết là Phương còn ngại nhưng biết làm sao đây. 1 là nó đi, 2 là Phương đi. Mà thôi nghĩ làm gì, Việt Nam cúng ta ko phải có câu trk ngại sau quên sao." Hình như là vậy nhớ mang máng thế"- nghĩ xong nó lại tiếp tục cái ko khí ấy.Đang im ắng bỗng Phương lên tiếng- Tối nay rảnh chị định rủ Quân, Phong, Tuấn và Long sang chơi tiện thể kê lại mấy bộ đồ nội thất hôm trk dùng trong đám cưới, em thấy ko sao chứ.- Ko sao.- nó nhún vai, tiếp tục ăn tiếp- Em có muốn tham gia cùng ko.- ko.Đến nước này Phương đã từ bỏ ý định làm thân với nó.Cơm nước xong xuôi cũng là lúc bọn họ vừa đến. Không nấn ná lại lâu nó phi lên phòng luôn. Nói thật nó ko thích giáp mặt bọn người này. dù sao cũng là khắc tinh, khắc khẩu với nhau.Trong phòng nó nghe nhạc,chat chit chán chê trên mạng rồi lăn ra ngủ lúc nào ko biết.Vô thức, nó thấy mình nhẹ bẫng điKhông gian trở nên mờ ảocó cái gì đóNhư là 1 chiếc xe đang lật, có ai đó.....nó chạy đến gầnKhông kịp rồi, tia lửa điện, tí tách của xăngcái gì đó nổ tungNhững mảnh kính vỡ văng khắp nơiNó ko thở đkKhoé mắt đã ướt từ lúc nào..........................................................................Hiện tại, những âm thanh lớn của bài nhạc đập vào tai khiến nó choàng tỉnh. Vội bật dậy, tay ôm lấy ngực, hơi thở gấp gáp, cổ họng khô khốc. Nó lại mơ về vụ tai nạn đó.Chiếc áo nó mặc đã đẫm mồ hôi, vớ tạm 1 chiếc sơ mi trên mắc, mặc vào nó thất thểu đi xuống bếp5 trk đótại phòng kháchKhi tình tiết phim đang đk đẩy lên cao trào thì bỗng Long lên tiếng:- Ăn bỏng ngô nhiều khát nước quá mày ơi.- Cái tg đang căng thẳng nước nôi gì ở đây.- Tiện tay Tuấn đậm cho Long 1 phátPhương phì cười nhìn bộ dạng nhăn nhó của Long- Ở dưới nhà có hoa quả đó anh.- có thế chứ.- Chàng ta hí hửng chạy vội vào bếp.Cùng lúc ấy nó cũng từ tầng 2 đi xuống.Đang loay hoay với mấy quả táo và cái đĩa Long giật mình khi thấy bóng nó lù lù xuất hiện, chiếc đĩa trên tay cũng thế mà trượt xuống đáng cái " Choang".- Cái thằng này lại phá rồi. - Phong ngán ngẩm khoát tay bảo mọi người xuống xem sao.Nhưng vừa bước đk đến cửa bếp, 4 người họ lập tức khựng lại. Long đang trong tư thế há hốc mồm nhìn nó. Phương thì hơi bối rối trk cảnh này.Nó đang ngồi vắt chéo chân trên thành bếp,tay phải bật ga, tay trái vén tóc, người từ từ cúi xuống châm lửa cho điếu thuốc trên miệng. chiếc sơ mi nó mặc vừa dài vừa rộng trùm lên cái quần mini short cảu nó, hơn nữa lúc nãy chưa cài hết cúc thành thử khi cúi xuống một phần chiếc bra đen đã lộ ra..... lại cộng thêm hành động này, quả thật ko biết nói gì hơn.Nhả 1 làn khói trắng, nó tiến đến chỗ Long đang đứng chôn chân, nó rót 1 cốc đầy wisky rồi tiến ra ban công. Lúc bước qua đám người ở cửa bếp nhìn thấy vẻ mặt thoáng đỏ của Quân nó biết vì sao nhưng ko hề chỉnh lại áo, lại rít 1 hơi thuốc rồi nhả khói về phía họ, nó khinh khỉnh lách qua.Lúc này 4 chàng k biết nói gì hơn đành nhìn nhau cám cảnh: " Nhà họ Hoàng thật vô phúc rồi".Ngoài ban côngnó đã hút đến điếu thứ 2, rượu cũng đã đk nửa cốcnó đã hút đến điếu thứ 2, rượu cũng đã đk nửa cốcNó cần chút chất kích thích để quên đi cái tâm trạng bí bách này.Nhưng càng uống lại càng thấy bức bối" Ko đk, phải phá đám 1 ai đó hay phá phách 1 cái gì đó."Nó nhìn vào nhà" Lũ người kia chăng"Rồi nhếch mép" Không bõ và ko đáng"Như nghĩ ra 1 cái gi đó nó đẩy cửa bước vào- Bọn họ đi nghỉ ở đâu vậy?Cả bọn đang xem phim ko biết nó đến nên hơi giật mình- À.. ở Phú Quốc- Phương trả lời- cô hỏi để làm gì.- Phong đề phòngNó biết anh đang hoài nghi nên đáp luôn- Để phá đám chứ để làm gì.Phương hoảng hốt, trông cô như sắp khóc- Faye, .... em ghét mẹ con chị đến thế sao?- Không.- nó hơi bất ngờ với phản ứng này của Phương nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.- Vậy tại sao,... đám cưới lần trk em lại làm như vậy.Nó nhanh chóng hiểu ra Phương đang nhắc đến vụ tai nạn giả đó- Ko có gì, lâu lâu ba con mới gặp nhau, thêm thắt tí tình huống cho nó tình cảm thôi.- Cô...Không đợi Quân nói hết câu, nó ngúng ngẩy lên phòng để lại 1 người khóc, 4 người tức điên lại phòng khách.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương