Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong
Chương 132: 132: Vẫy Đuôi
Kích tình đi qua, cô xụi lơ mặc hắn ôm mình vào phòng tắm, nhẹ nhàng đặt cô ngồi trong bồn bản thân ngồi sau lưng làm điểm tựa để vợ mình dựa dẫm vàoNước nóng làm cơ thể thư thái hơn, cô ngã người ra phía sau cảm nhận được vòng ngực rắn chắc, 1 khoảng thời gian trôi qua vẫn duy trì tư thế nàyLãnh Phong còn thay cô kỳ cọ làm sạch cơ thể, cảm giác quá thoải mái nên Hoan Hoan ngủ thiếp đi lúc nào cô cũng chẳng hayHắn ôn nhu bế cô lên giường đã được trải 1 tấm drap mới thoang thoảng mùi thơm của cam thảoCô xoay người tìm vị trí thích hợp thở ra thoả mãn rồi chìm vào giấc mộngThấy cô rúc vào người mình, hắn mỉm cườiĐịnh sẽ mặc áo choàng tắm nhưng không ngờ cục cưng lại gấp gáp như thế, đành phải trần như mộng đắp chăn mà ngủ thôi1 tay hắn để làm gối cho cô tựa đầu, tay còn lại vỗ về tấm lưng trắng noãnCùng tắm chung trong 1 cái bồn, mùi xà phòng của họ giống nhau, nhưng hương thơm nam tính của hắn không lẫn đi đâu được, cô nằm bên cạnh cọ cọ cái mũi nhỏ vào bộ ngực trần to lớn kia cảm thấy an tâm vô cùngCả 2 cùng ôm lấy đối phương mà ngủ____________________Chỉ tịch đi hưởng tuần trăng mật, bao nhiêu việc liền đổ dồn lên đôi vai Liễu Thanh1 người ôn hoà bây giờ lại cáu kỉnh khó chịu, Dương Hồng ngồi ở cái ghế sofa đối diện bàn làm việc, nhàn hạ ăn bánh uống trà, miệng không quên chọc ghẹoLúc trước còn bảo tôi là người đầu óc đơn giản, chê bai lão tử đây không thức thời, làm việc cho lão Phong sẽ kiếm được biết bao lợi lộc.Hiện tại thì sao? Đúng là tự đeo gông vào cổLiễu Thanh bận rộn với đống giấy tờ kia đã đủ phiền, giờ lại thêm tên não phẳng này cứ ở bên công kích lảm nhảm, anh ta bực dọc mà quátCậu im miệng, có giỏi sao không đi tìm thư ký Lâm đi, ở đây ríu ra ríu rít mãiDương Hồng nghe đến Lâm Doãn bộ dạng uống trà hệt như quý tộc liền tiêu tán mất, trà hảo hạng 1 nửa bị phun, 1 nửa nghẹn lại nơi cổ họng khiến bản thân sặc sụa không thôiKhụ khụ khụ ...!cái tên khốn kiếp cậu còn mặt mũi bàn luận vấn đề này với lão tử sao? Mỗi lần gặp lão đại, lần nào cũng bảo tôi và Lâm Doãn thân thiết khiến cho tâm tình lão đại cực kỳ không vui.Hiện giờ mỗi lần nhìn thấy tôi là anh ấy lại cáu, chẳng thể hiểu nỗi mụ điên đó có gì hay ho mà lại làm anh ấy mê mệt như vậy chứ?Vừa dứt câu liền súyt bị ăn 1 tập văn kiện, may là thân thủ tốtCon mẹ nó chứ, là ai chán sống .../dám ném đồ vào lão tử, muốn chết sao?/ còn chưa kịp phun ra đã nuốt ngược vào trongLâm Doãn đang đứng khoanh tay trước ngực, đầu tựa vào cánh cửa gương mặt không để lộ biểu cảm chỉ cong lên nụ cười chẳng rõ ý tứ khiến Dương Hồng thấy mà rùng mìnhCô chẳng qua chỉ là đưa tài liệu để giám đốc Thanh giải quyết chẳng gây sự với aiĐây là tình cảnh ứng với câu nằm không ăn đạn sao?Đi đến cái ghế sofa mà Dương Hồng đang ngồi hiên ngang trước đó, cô chậm rãi tìm vị trí thoải mái mà ngồiMặc kệ tên bên cạnh đang run như cầy sấyLâm Doãn bắt chéo chân ra dáng nữ chủ hỏiMuốn chết sao ...!là đang hỏi tôi ư, Hồng Hồng?K...!không ...!làm gì có cậu ta lắc đầu phủ nhận đổi lại là cái nhìn khinh thường của côLâm Doãn cũng chẳng muốn gây gỗ, xem như là tích chút phúc đức cho bản thânTài liệuCô nói ngắn gọn, Dương Hồng hiểu ra chạy đi lấy thứ cô đã némLâm Doãn nhìn sang phía Liễu Thanh hất mặt 1 cái, cậu ta liền để tài liệu lên bàn anh taHành động lấy lòng rẻ tiền, súyt chút vẫy đuôi làm giám đốc Thanh của chúng ta đối với Dương Hồng bây giờ có cái nhìn rất khác_________________Tan làm, như thường lệ cô đến gara lấy xeBánh xe bị hỏng lốp ...Con mẹ nó, 1 ngày làm việc mệt mỏi, mày chỉ nằm yên trong gara chẳng làm gì cũng hỏngKhông còn cách khác đành phải nhờ người sửa nó vào ngày hôm sau đi làmBây giờ phải đón xe vềSố cô đúng là khắc khổ mà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
