Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong
Chương 148: 148: Kế Hoạch Của Cô
Lâm Doãn ở nhà, với tình trạng cơ thể như hiện tại cũng chẳng muốn đi đâuLiễu Thanh muốn gặp cô để xử lí công việc thì sẽ gọi điện thoạiCô ngồi ở nhà xem mail mà làm việc thoải mái mà không bị trừ lươngĐói sẽ gọi người giao thức ăn đếnCông nghệ hiện đại muôn nămNếu có thể ở nhà làm việc thì tốt biết bao nhiêu, cô sẽ không phải gặp cái tên kia nữaKế hoạch xem mắt thất bại là do thông tin hắn nhanh hay là trong nhà có nội gián?Nghĩ đi nghĩ lại thì không thể nào, ai lại dám vuốt râu rồngDù có theo bên nào thì bên còn lại cũng sẽ không tha cho kẻ đóXem ra không thể tiếp tục kế hoạch này rồiMà khoan đãNếu như hắn cũng có cùng suy nghĩ với cô thì chắc chắn sẽ đoán rằng cô không dám làm như thế nữaNếu cô bề ngoài giả vờ từ bỏ nhưng vẫn âm thầm xem mắt, âm thầm kết hôn thì hắn cũng chẳng thể làm gì được nữaLàm sao ép cô li hôn được?Khi thân thể không còn dấu vết gì phải mau chóng triển khai kế hoạchLâm Doãn à Lâm Doãn, tại sao trên thế giới này lại có người thông minh xinh đẹp như cô chứ?Cô nghênh mặt đưa đôi tay vén tóc bên tai, điệu bộ cực kỳ đắc ýLàm việc tiếp thôi__________Đúng như kế hoạch đã dự định1 tuần sau cô trở về nhàKhương Mộc phu nhân thấy con gái bảo bối về vui không tả xiếtCô vừa đi vào sân sau thì mẹ cô đã đi đếnDoãn Doãn, con mau vào nhà đi, hôm nay mẹ có chuẩn bị rất nhiều món con thíchBa cô tuy gương mặt nhắn nhó khó chịu nhưng cũng đi theo không nói gìBuổi cơm diễn ra khá suông sẻ, tiếp đó cả nhà 3 người cùng nhau đi đến phòng khách ăn hoa quảKhương Mộc Chính Huy từ nãy đến giờ chẳng nói câu gì nhưng ông ăn rất nhiều chứng tỏ tâm trạng rất vuiMẹ cô thì thể hiện ra mặt nên cũng không khó để đoán, bà hỏi rất nhiều cho đến tận bây giờChẳng biết mẹ chuẩn bị những câu này mất bao nhiêu ngày, còn dài hơn đống văn kiện mà Liễu Thanh phải xử lí nữaDoãn Doãn à, hôm trước do mẹ quá nôn nóng không điều tra kỹ cái người kia nên khiến cho con phải chịu uất ức rồi bà nắm lấy tay con gái mình, giọng nói nghẹn ngào chứa chan tình cảmLâm Doãn vỗ vài cái lên tay bà an ủiMẹ à không sao đâu, dù sao thì con cũng đã giải quyết xong mọi chuyệnBà nhìn cô không kìm được mà ngấn lệCó xử lí thì cũng đừng làm gì quá đáng, thả trên sa mạc cho đến chết, lột da rút gân, đem làm tâm bia, cho ở với dã thú 1 đêm là được.Những cái khác quá nhẫn tâm, mẹ thật sự không dám nghĩLâm Doãn ! ! Cô thật sự mong mẹ cứ mãi lương thiện như thế này, nếu ai chọc giận bà thì chắc con đường sau này sẽ là đường đi xuống địa ngụcXoay sang nhìn ba, mặt ông mồ hôi đầm đìa cô có chút cảm thôngXem ra ngay cả ba cũng không dám đắc tội mẹ cũng có nguyên nhânCô cũng chẳng biết tên đó như thế nàoBạch Dạ Phi Long ! gương mặt hắn lúc đó cứ như Diêm La Vương, cực kỳ đáng sợCái tên lần trước khoe mẻ đủ điều, tính ra cũng là người có tiếng nói trong xã hội thượng lưuVậy mà việc mất tích cũng chẳng có tin tức gì, gia tộc lớn như nhà Khương Mộc cũng khó tránh có 1 vài sơ xuất nhỏ, vậy mà ! Cái tên Bạch Dạ Phi Long này thật không đơn giảnNghĩ đến những lần cô chọc giận hắn thật khiến từng ngóc ngách trong cơ thể đều run rẩyChính vì sợ cho nên cô càng thêm chắc chắn phải tránh tên này càng xa càng tốtNếu được thì cô muốn kết hôn ngay lập tức, để hắn không còn quấy nhiễu sự yên bình của mình nữaLâm Doãn nhìn mẹ giọng nói có chút gấp gápMẹ, con đã nghĩ thông suốt rồi, con gái ai mà không phải lấy chồng.Con không ngại địa vị của chồng tương lai như thế nào chỉ cần thật lòng với con là đủ.Mẹ có thấy người nào thích hợp không, con bây giờ không còn kén chọn nữaCô kén chọn làm gì, kết hôn trên danh nghĩa qua vài năm thì li hônỞ chung nhà nhưng riêng phòng, không va chạm xác thịtSau khi li hôn cô lại tự do.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
