Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng

Chương 190: Truyền Thừa Của Nữ Vương [17]



chương 190:

Một nhóm phụ nữ trẻ tuổi mặc trang phục tư tế bước ra từ con đường sương mù, mỗi người đều đeo miếng bịt mắt màu đen giống A Á, bịt mắt tỏ rõ thân phận của họ —— Trinh nữ Thánh Hỏa của Long Kiến Nữ Vương.

“Ta cảm ứng được nơi này có người, hóa ra là ngươi, A Á.” Người cầm đầu nhóm trinh nữ Thánh Hỏa tiến lên một bước, mỉm cười với A Á.

“Na Sát tư tế.” A Á sợ hãi đứng thẳng dậy, cúi đầu hành lễ.

“Vừa lúc chúng ta cần nhân thủ, tới đây, cùng bọn ta đến chỗ khe hở Thánh Hỏa.” Na Sát tư tế hơi gật đầu, ngạo nghễ xoay người lại, nhưng không ngờ A Á không đi theo.

“Ta… đồng bạn của ta vẫn còn ở đây, ta phải báo cho họ biết một tiếng.” A Á nói với giọng run run.

“Không cần.” Na Sát tư tế lãnh đạm nói.

Trinh nữ Thánh Hỏa bên cạnh thì thầm vào tai Na Sát tư tế: “Mang bọn họ cùng đi, tế phẩm chưa đủ.”

Na Sát tư tế khẽ dừng, xoay người nói với A Á: “Cũng được, vậy mang đồng bạn của ngươi theo luôn.”

“Các người... các người muốn làm gì?” Hai chữ tế phẩm gợi lên nỗi sợ hãi trong lòng A Á, nàng nuốt nước miếng khan, lòng run sợ hỏi.

“Có thời gian rảnh quan tâm người khác thì không bằng quan tâm chính bản thân mình đi.” Na Sát tư tế “nhìn thẳng” vào A Á, phảng phất xuyên qua tấm bịt mắt màu đen trước mắt nhìn thấy nỗi sợ hãi trên khuôn mặt thiếu nữ: “Ngoan ngoãn nghe lời, nếu không ta lấy ngươi làm vật hiến tế.”

A Á co rúm, tiếp tục nói: “Không, trinh nữ không được tàn sát trinh nữ, nếu không mọi thương tổn ta chịu đều sẽ ứng trên người ngươi; các ngươi không được tháo bịt mắt của ta, nếu không bịt mắt của các ngươi cũng bởi vậy mà rơi xuống.”

“Giới luật thực sự rất tốt.” Na Sát tư tế cười lạnh “nhìn” nàng, tay trái vuốt ve vòng cổ đeo trước ngực, đó là một tròng mắt sinh động như thật: “Đúng là ta không thể tháo bịt mắt của ngươi, nhưng ta sẽ làm cho ngươi ngoan ngoãn tự tháo bịt mắt xuống, kẻ phá giới luật sẽ trở thành kiến mật thấp kém nhất. Người đâu, treo nàng ta lên!”

Vài vị trinh nữ Thánh Hỏa tiến lên vây quanh nàng. A Á cố gắng vùng vẫy, nhưng nàng mới gia nhập đội ngũ trinh nữ Thánh Hỏa không lâu, chỉ học giới luật chứ chưa học cách mượn một ít sức mạnh từ Long Kiến Nữ Vương; sao có thể là đối thủ của đám trinh nữ tư lịch thâm hậu này. Chẳng mấy chốc đã bị treo trên xà nhà, yếu ớt hét chói tai: “Thả ta xuống, các ngươi mau thả ta xuống! Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?!”

“Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, bất kể ngươi nguyện ý từ bỏ thân phận trinh nữ Thánh Hỏa hay không, ruồng bỏ Long Kiến Nữ Vương bạo ngược, đầu quân về phía Ma Vương Quyền lực, từ đây sống vô tư vô lự tại Lý Tưởng Quốc?” Na Sát nghiêm nghị hỏi.

Lý Tưởng Quốc?

Cái danh từ này gần như là sự khởi đầu cho cuộc đời bi thảm của nàng. Khi nàng còn nhỏ, cha nàng bỏ vợ bỏ con đi tìm Lý Tưởng Quốc trong truyền thuyết từ đó không trở về nữa; khi đó Lý Tưởng Quốc còn chưa thuộc về Ma Vương Quyền lực, nhưng vẫn như cũ mê hoặc nhân tâm. A Á suy nghĩ rất nhiều năm, thế giới mộng ảo hư vô mờ mịt kia thật sự tốt hơn thế giới này sao? Hay là, nhân tính chính là mềm yếu như thế, cho dù chỉ là một phần hy vọng tốt đẹp xa vời cũng đủ để con người vùng vẫy thoát khỏi khó khăn của hiện thực chạy về phía thiên đường, hoặc chạy về phía địa ngục.

Mà nàng thì sao? Có phải nàng… cũng như thế không?

Rốt cuộc là nên gia nhập vào nhóm trinh nữ Thánh Hỏa này rồi trở thành tín đồ của Lý Tưởng Quốc, hay là vẫn ngoan cố chống cự?

“Đứa trẻ tội nghiệp, chỉ sợ là ngươi còn chưa biết vận mệnh của mình tàn khốc đến cỡ nào đâu, vậy để ngươi lĩnh hội một phen đi.” Na Sát tư tế nhẹ giọng nói, cầm lấy roi da từ tay một vị trinh nữ Thánh Hỏa khác; tay phải cầm roi, tay trái nâng tròng mắt treo ở trước ngực mình lên, đưa lên miệng nhẹ nhàng hôn một cái: “Chủ nhân của ta, bệ hạ của ta, xin hãy ban cho ta sức mạnh để chịu đựng.”

Lời cầu nguyện của ả giống như chú ngữ, ả nâng cao tay phải lên, hung hăng quất roi vào đùi A Á.

Một tiếng “vút” giòn vang, A Á kêu lên thảm thiết, trên đùi xuất hiện một vết máu dữ tợn.

Bước chân Na Sát tư tế khẽ động, cùng một vị trí đùi ả cũng xuất hiện một vết máu giống như đúc; chỉ là khác với sự thê thảm của A Á ả tựa hồ không hề cảm thấy đau đớn, tiếp tục quất roi thứ hai vào người A Á.

A Á vừa khóc vừa vùng vẫy, chỉ là thân thể bị trói chặt, vô luận cố trốn tránh cỡ nào, roi vẫn đánh vào người nàng, cơn đau thấu tận xương cốt làm nàng đau đớn muốn chết.

Trong căn phòng tối tăm, cuộc tra tấn vẫn tiếp tục, roi quất vào da thịt xé rách làn da thiếu nữ, một lượng lớn máu chảy đầm đìa từ miệng vết thương nhỏ xuống đất.

“Sao rồi? Suy nghĩ kỹ chưa?” Sau mấy chục lần quất roi, Na Sát tư tế ngẩng mặt hỏi.

A Á hấp hối rũ đầu, không rên một tiếng.

Loại kháng cự trong im lặng này khiến Na Sát tư tế cau mày không vui, giơ cánh tay muốn dạy nàng thêm một chút giáo huấn, bị trinh nữ Thánh Hỏa bên cạnh ngăn lại: “Đổi người khác đến làm đi, trên người ngài cũng có thương tích.”

Na Sát tư tế vuốt ve miệng vết thương trên người, dưới sự bảo vệ của tín vật ả không cảm nhận được đau đớn, nhưng miệng vết thương vẫn tồn tại.

Bất quá ả không quan tâm đến mấy vết thương nhỏ này, có tín vật của Ma Vương Quyền lực, muốn miệng vết thương khép lại chỉ trong chớp mắt.

Ả lần nữa nâng tròng mắt lên trước ngực, đặt một nụ hôn gió lên tròng mắt, tròng mắt tản ra ánh sáng mỏng manh cuốn qua người ả, trong vài hơi thở đã khiến ả khỏi hẳn.

“A Á, rốt cuộc ngươi còn do dự cái gì? Thánh Hỏa sắp tắt —— chúng ta đều biết cách dập tắt nó —— Long Kiến Nữ Vương cũng đã chết, sự tồn tại của lĩnh vực này không hề có ý nghĩa, tại sao không ngừng bước chân, xoay người hướng tới Lý Tưởng Quốc vĩ đại? Từ nay về sau chúng ta có thể tháo bịt mắt xuống mà không bị xử phạt, không cần nơm nớp lo sợ trông coi Thánh Hỏa chập chờn mỏng manh, sợ một ngày nào đó nó sẽ tắt; thậm chí chúng ta có thể tự do cùng người mình yêu ở bên nhau, tất cả không tốt đẹp sao? Không đáng hướng tới sao?” Na Sát hỏi, lộ ra nụ cười mơ mộng trên gương mặt.

A Á cúi đầu, miệng vết thương làm cho mỗi lần nàng hô hấp giống như một trận khổ hình, trong quá trình tra tấn liên tục, thần trí nàng bắt đầu mơ hồ, ý thức không rõ.

“Cho nên, các ngươi phản bội Nữ Vương?” A Á yếu ớt hỏi.

“Phản bội? Lòng trung thành bắt nguồn từ sự ép buộc, thì nói gì tới phản bội?” Na Sát tư tế cười khanh khách: “Từ trước tới nay ta chưa bao giờ muốn làm trinh nữ gì cả, ta căm hận cuộc sống nhàm chán và vô vị như vầy, ta cũng hận chính mình! Tại sao lại lãng phí tuổi xuân của mình ở chỗ này, tại sao ta phải trông coi ngọn lửa chú định sẽ tắt chứ!”

“Không ai ép buộc ngươi làm vậy, tháo bịt mắt xuống trở thành người bình thường, ngươi nguyện ý sao?” A Á hỏi ngược lại.

Na Sát tư tế nghẹn họng, tất cả bọn họ đều hiểu việc tháo bịt mắt xuống mang ý nghĩa gì.

Điều đó có nghĩa rằng các nàng sẽ trở thành kẻ phá giới luật. Chưa kể tới nỗi đau tận xương tủy khi tháo bịt mắt xuống, sau khi tháo bịt mắt xuống, xung quanh hốc mắt bọn họ sẽ hiện lên phù văn tỏ rõ thân phận kẻ phá giới luật; từ nay trở đi bọn họ không được hưởng đãi ngộ do thân phận trinh nữ Thánh Hỏa mang đến nữa. Giống như những thiếu nữ kiến mật kia, sống trong sào huyệt bóng tối ánh mặt trời không chiếu tới, vì Long Kiến Nữ Vương mà dâng lên dòng máu tươi mới, không quá mấy năm liền suy kiệt mà chết.

Loại sợ hãi này ngày ngày treo cao trên đỉnh đầu bọn họ, thế cho nên đám trinh nữ Thánh Hỏa phản bội Long Kiến Nữ Vương này mới không dám tùy ý tháo bịt mắt xuống —— Đó là nỗi sợ hãi mà bọn họ không dám vượt qua.

“Đương nhiên là không muốn rồi, nhân loại ấy mà, phản bội một cách trắng trợn nhưng lại không có dũng khí đối mặt với mọi chuyện, thật nực cười.” Giọng nói non nớt của bé gái vang lên, nhóm trinh nữ Thánh Hỏa trong phòng đồng thời cả kinh, thế mà không ai cảm nhận được có người tới.

Tiểu nữ vương khí định thần nhàn nhìn đám người, trong mắt toát ra tia khinh thường: “Chào buổi tối, đám phản bội nhu nhược.”

Lồng ngực Na Sát tư tế tức giận phập phồng, ả cười dữ tợn chất vấn: “Đây là đồng bạn của ngươi? Thế thì tốt quá...”

Nói xong ả lắc mình xuất hiện ở phía sau tiểu nữ vương, dùng roi thít cổ nàng: “Nàng ta cũng không phải trinh nữ Thánh Hỏa, vậy giết nàng ta trước!”

“Máu còn tác dụng, không cần lấy máu, treo cổ nàng!” Một vị trinh nữ Thánh Hỏa khác nhắc nhở.

“Đương nhiên.” Na Sát tư tế tươi cười quái dị, dùng ngón tay vuốt ve khuôn mặt tiểu nữ vương: “Vật nhỏ đáng thương, ngươi từ đâu đến? Nơi này không phải là một nơi gì tốt.”

“Dừng tay! Đừng tổn thương nàng!” A Á hét lên.

“Vậy thì tháo bịt mắt của ngươi xuống!” Na Sát tư tế hét lên ra lệnh.

Trong bóng tối, kỳ thực A Á cái gì cũng không nhìn thấy, bịt mắt che khuất tầm mắt nàng; nhưng vận mệnh chú định dường như nàng có thể nhìn thấy bóng dáng tiểu nữ vương, cũng nhìn thấy chính mình trước kia khi còn chưa đeo bịt mắt, quỳ xuống tuyên thệ nguyện trung thành với nữ vương.

Bất giác khăn bịt mắt đã thấm đẫm nước mắt, trong vài giây ngắn ngủi, nội tâm nàng giống như bị dày vò tra tấn. Tháo xuống bịt mắt tượng trưng cho phù văn kẻ phá giới luật được khắc vào xung quanh hốc mắt, từ nay về sau không bao giờ hưởng thụ vinh quang do trinh nữ Thánh Hỏa mang đến nữa..

Nhưng nàng vẫn nhớ rõ lời thề nguyện trung thành với nữ vương.

Là sống hay chết?

A Á nhớ tới cái ngày mà mình trở thành trinh nữ Thánh Hỏa. Long Kiến Nữ Vương già nua đứng trên đài cao quan sát nhóm thiếu nữ được chọn: “Từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là trinh nữ Thánh Hỏa của ta, các ngươi từ biệt cha mẹ tộc nhân, vĩnh viễn sống dưới mặt đất; từ đây không thấy ánh mặt trời, các ngươi dành cả đời trông coi Thánh Hỏa, bảo vệ nó muôn đời trường tồn. Ta ban cho các ngươi vinh quang, cũng dùng gông xiềng trói buộc các ngươi, nhưng tất cả đều do các ngươi tự mình lựa chọn. Bây giờ hãy thề đi, thề trung thành với ta, trung với Thánh Hỏa, trung với giới luật, trung với Ngầm Kiến thành.”

Ngày đó, trong lòng nàng tràn ngập cảm xúc mênh mông, vì chính mình sắp có được cuộc sống tốt đẹp mà đọc ra lời thề.

Nàng bỗng đưa ra lựa chọn.

*****
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...