Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng
Chương 197: Truyền Thừa Của Nữ Vương [24]
chương 197: Mở [Âm Thầm Quan Sát] Tề Nhạc Nhân lặng lẽ ngồi canh sau một tòa kiến trúc bỏ hoang, chờ đợi cơ hội tuyệt hảo.Nếu thuộc hạ Ma Vương Giết chóc lẩn vào đây vậy nhất định sẽ ra tay cản trở nghi thức Lý Tưởng Quốc, đến lúc đó cậu có thể dùng [Tiên Tri Chi Tâm] triệu hoán thánh thiên sứ bám lên người làm nhiễu loạn hiện trường, sau đó tiểu nữ vương dẫn A Á chạy tới chỗ khe hở, nhảy vào trong Thánh Hỏa.Cậu tính toán rất tốt, nhưng ngàn lần không ngờ tới đám trinh nữ Thánh Hỏa phản bội đã sớm đoán trước tình huống, thế nhưng lại dùng kết giới ngăn cách thuộc hạ Ma Vương Giết chóc.Mắt thấy nghi thức sắp hoàn thành, đáy lòng Tề Nhạc Nhân nôn nóng chợt nhớ tới tình huống cậu và Ninh Chu điều tra nghi thức tà giáo ở Ngầm Kiến thành. Khi đó [Tròng mắt Leviathan] trong tay cậu rơi xuống hồ, đột nhiên kéo họ vào nửa lĩnh vực bị phong bế; nửa lĩnh vực bị phong bế đó vừa lúc có liên quan đến sủng vật của Ma Vương Quyền lực.Chẳng lẽ [Tròng mắt Leviathan] này có thể phá vỡ kết giới nửa lĩnh vực? Vậy trước mắt cái này…Ôm tâm lý thử một lần, Tề Nhạc Nhân ném tròng mắt ra ngoài, quả như cậu sở liệu, kết giới kia bởi vậy mà biến mất.Nhưng mà chuyện xảy ra tiếp theo so với cậu tưởng tượng còn phức tạp hơn nhiều. Con quái vật đại khai sát giới nuốt chửng Sophia, mặt trang sức hình tròng mắt trước ngực Sophia biến thành một tròng mắt khổng lồ lơ lửng phía trên tế đàn, mê hoặc nhóm trinh nữ Thánh Hỏa chạy trốn tứ tán, cũng mê hoặc cậu.Tròng mắt kia lại một lần nữa khiến cậu suýt mất ý thức bản thân.Nhưng dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên cậu gặp tình huống này, thời khắc mấu chốt không rảnh lo chờ đợi thời cơ, thế là cậu dùng [Tiên Tri Chi Tâm].Ai ngờ, ngay lúc cậu giằng co với thuộc hạ Ma Vương Giết chóc, người đối diện lại là...Tề Nhạc Nhân kinh ngạc nhìn hắn, cậu đương nhiên nhớ rõ đó là ai.A Tây – tử duệ Khải Tát Lâm phu nhân, thời điểm cậu nằm vùng ở Sát Lục Mật Hội từng gặp người trẻ tuổi này.Sau khi Sát Lục Mật Hội bị cậu làm cho rối loạn, Sở Thẩm Phán ra tay bắt giữ bọn họ, nhưng Khải Tát Lâm phu nhân lại mang theo A Tây chạy trốn; sau đó Tề Nhạc Nhân và Ninh Chu lần thứ hai gặp được Khải Tát Lâm phu nhân tại Ngầm Kiến thành, chỉ là A Tây không rõ tung tích…Tề Nhạc Nhân làm sao cũng không ngờ tới lại gặp hắn ở đây, còn là thân phận này —— thuộc hạ của Ma Vương Giết chóc, không, hẳn là con rối mới đúng.Tháo khăn bịt mắt xuống và đeo mặt nạ lên, A Tây không hề có khí chất đặc biệt yêu dã thuộc về “Hồng”, bên phía đối diện là Tề Nhạc Nhân một thân sức mạnh thánh khiết. Họ cùng gặp lại tại nơi một nửa huyết nhục bay tứ tung, một nửa là hoàng hôn thiên quốc.Cả hai đều tràn đầy xa lạ.Hoặc là nói, vốn dĩ bọn họ quen biết nhau thông qua lời nói dối và lừa gạt, chưa từng quen thuộc. Bất quá thế sự vô thường, khiến hai người xa lạ vốn không quen thuộc trở nên càng thêm xa lạ.Đối với Tề Nhạc Nhân mà nói, bất quá chỉ là một người qua đường bèo nước gặp nhau mà thôi, cho dù cậu nhớ rõ, cũng là vì ánh mắt cuối cùng của người thanh niên này.Trong cơn mưa to sấm chớp ngày đó, khi lấy được nhẫn tín vật bước lên phi thuyền Sở Thẩm Phán cậu quay đầu nhìn lại, nhìn các tín đồ điên cuồng lao về phía mình; chỉ có A Tây, hắn liếc mắt nhìn cậu một cái, trong đám người như thủy triều ngược dòng người mà đi. Khi đó Tề Nhạc Nhân mơ hồ có cảm giác, một ngày nào đó có lẽ họ sẽ gặp lại nhau, chỉ là không ngờ gặp lại ở tình cảnh như thế này.Nhưng đối với A Tây mà nói, hắn bị người đuổi giết hốt hoảng chạy trốn trong đêm mưa, là “Hồng” từ trên trời giáng xuống cứu vớt hắn, khiến hắn khao khát khiến hắn ái mộ. Nhưng tại một khắc phần tình yêu mông lung này chân chính bị vạch trần, hắn mới phát hiện, tất cả từ đầu đến cuối bất quá chỉ là một âm mưu. Mọi thứ đều là giả, từ tên họ, tính tình đến lập trường, mọi thứ đều là giả!Trước nay chưa từng có “Hồng” nào cả, người kia chỉ là ảo ảnh do hắn tự dệt nên mà thôi.Sát ý mãnh liệt lan tràn khắp lồng ngực A Tây, hắn nhìn chằm chằm thánh thiên sứ bên trong luồng thánh quang, một giọng nói hò hét quanh quẩn linh hồn hắn: Không phải hắn, không phải hắn! Mọi thứ đều là giả!Thời điểm cậu chưa xuất hiện, hắn còn có thể dùng ký ức giả dối tự lừa dối bản thân, nhưng khi người này thực sự đứng trước mặt hắn, sự thật đẫm máu hiện ra trước mắt. Thật khó diễn tả nỗi thất vọng cùng cơn tức giận khiến hắn không thể kiềm chế bản thân, lửa giận trong lòng vặn vẹo thành một cỗ sát ý tàn bạo, khóe miệng hắn hiện lên một nụ cười lạnh.“Anh không phải là hắn.” Hắn nói.Sau khi nuốt chửng một lượng lớn trinh nữ Thánh Hỏa cự quái bò xuống thi thể tế đàn, xúc tua mọc đầy bướu thịt và tròng mắt giống như rễ cây cổ thụ uốn lượn la liệt đầy đất, tàn sát bừa bãi máu chảy không ngừng trên mặt đất. Tròng mắt khổng lồ đỏ rực treo trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng ngày càng sáng ngời, cả thế giới chìm trong màu đỏ của máu, ánh hoàng hôn cùng hòa vào đó.Không có thời gian trì hoãn, Tề Nhạc Nhân chỉ chần chừ một giây, quyết định diệt trừ cái tai họa xâm lược Lý Tưởng Quốc này trước.Đối phó với nó giống như trong phó bản Tinh Tế Tử Vong Chân Nhân Tú, bằng cách đẩy Leviathan ngã xuống vực băng. Cậu nâng tay, thúc giục thời gian biến nó thành đống tro tàn; chỉ là theo sự thi triển của sức mạnh thời gian, con quái vật dữ tợn kia không dễ bị xử quyết như vậy, trong tiếng nức nở kêu rên thân thể nó ngày càng bành trướng!Quái vật giống như một con sâu khổng lồ trong nháy mắt bành trướng, từng mảng thịt máu tươi đầm đìa không ngừng phun ra khỏi cơ thể nó, những mảng thịt thối đỏ đen đan xen rơi xuống mặt đất hóa thành từng dúm bò sát ghê tởm. Còn con quái vật khổng lồ kia, trong tiếng gầm rú đánh về phía hai người họ!A Tây nhíu mày, tay cầm chủy thủ vung ra đằng sau, sức mạnh giết chóc khổng lồ hình thành một cơn thủy triều màu đen làm khuấy động mặt đất, cát đá trút xuống như mưa lao thẳng về phía con quái vật một cách cuồng bạo.Quái vật bị cơn mưa đá mang hơi thở giết chóc bao vây đánh trúng, mặt đất quay cuồng, nó gào lên muốn tránh càng nhiều hòn đá càng tốt.Cơ hội tốt.Tề Nhạc Nhân lần nữa mượn sức mạnh Tiên Tri, trì hoãn tốc độ thời gian xung quanh con quái vật —— Tuy rằng vì chênh lệch cấp bậc mà không thể tạo thành sức mạnh nghiền ép, nhưng có hiệu quả làm suy yếu tốc độ di chuyển của quái vật, khiến động tác né tránh của nó mất đi sự nhanh nhẹn vốn có.Bị bao vây bởi hòn đá mang sức mạnh giết chóc, quái vật điên cuồng phun ra nọc độc và chất lỏng, loài bò sát đầy đất tàn sát bừa bãi khắp thây sơn biển máu, mặt đất giống như dạ dày ác ma làm người buồn nôn.A Tây bị giết chóc chi chủng ăn mòn chợt ngẩng đầu, nhìn tròng mắt treo trên đỉnh đầu, cười lạnh một tiếng rồi quát: “Lăn về Lý Tưởng Quốc của các ngươi đi!”Theo tiếng rống giận của hắn, giữa hư không bùng lên sức mạnh giết chóc cường đại, hình thành một tia sấm chớp dữ tợn xé rách bầu trời, phảng phất như tam xoa kích của thần từ trên trời giáng xuống, xuyên qua đâm thẳng vào tròng mắt! Dưới một kích bất ngờ, tròng mắt trên bầu trời bị đâm vỡ, chia năm xẻ bảy lăn trên mặt đất.Khiếp sợ trước sức mạnh của Ma Vương Giết chóc, Tề Nhạc Nhân không kịp nghĩ nhiều, mắt thấy con quái vật đang nhanh chóng suy yếu do mất đi sức mạnh Ma Vương Quyền lực truyền vào, đương nhiên cậu không buông tha cơ hội. Cậu nhẹ phất cánh tay, bên dưới mặt đất, một cỗ sức mạnh mềm nhẹ như gió nhưng không thể ngăn cản khẽ nhấc quái vật đang tàn sát bừa bãi lên, sau đó đẩy về phía khe hở Thánh Hỏa.Con quái vật gầm lên, các xúc tua cố gắng bám lấy mặt đất, nhưng A Tây như gãi đúng chỗ ngứa đạp một cú lên mặt đất. Cú đạp này nặng tựa ngàn cân, giẫm mặt đất rắn chắc thành một vết nứt khủng bố —— Vết nứt điên cuồng lan rộng, trong khoảnh khắc thu hẹp vị trí con quái vật, khối dung nham trôi về hướng khe đất, kể cả con quái vật leo lên dung nham cũng cùng rơi xuống đó.Dưới khe hở Thánh Hỏa hừng hực thiêu đốt lại là một đàn bướm lửa bay ra, không long trọng không rực rỡ, chúng bay lượn trên bầu trời tựa như một vũ điệu hoa bướm màu đỏ, đẹp đẽ mà tàn khốc.Đúng lúc này, hệ thống trong đầu Tề Nhạc Nhân xuất hiện nhắc nhở.[Đã tỏa định người được đề cử A Á, vị trí hiện tại: 30 mét về phía đông nam]Một bóng người mảnh khảnh lao ra từ chỗ ẩn nấp sau tòa kiến trúc, không màng tất cả mà nhắm vào khe hở Thánh Hỏa.Là A Á, nàng sắp nhảy vào Thánh Hỏa!***
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương