Hoàng Hậu Vi Thượng, Khuynh Phi Niệm
Chương 6: Hậu Tiến, Phi Thủ
Bọt trong chén trà bởi vì thôi động mà suýt tràn ra ngoài. Cơ Phi Yên hai tay chống cằm, đột nhiên như một thiếu nữ ngây thơ rực rỡ, nàng cười khanh khách nhìn Tố Đồng Thanh Dao vẻ mặt băng lãnh, biết rõ còn cố hỏi: "Nương nương không thích chén trà này sao? Nô tỳ mất tâm tư rất lớn a." Thế nào sẽ thích? Chén trà kia bị nàng thả tuyệt độc, chỉ cần uống phải tí xíu, liền bảo chứng thống thống khoái khoái đi tìm Diêm Vương đưa tin."Cơ phi, tâm tư đúng là rất lớn." Tố Đồng Thanh Dao lòng có gợn sóng nhưng diện vô biểu tình: "Bổn cung không muốn lãng phí tâm tư của ngươi, nhưng cũng không muốn độc ẩm. Không bằng Cơ phi pha một chén nữa, cùng bổn cung cộng ẩm, thế nào?"Độc hại rành rành như vậy, cho dù là người mù, cũng sẽ không đơn giản đem chén trà lài mùi vị quái dị trước mặt này uống hết. Tố Đồng Thanh Dao phỏng đoán không ra động cơ chân chính của Cơ Phi Yên, không hiểu nàng ngốc thật hay là giả ngốc. Bản thân Cơ Phi Yên cũng không rõ lắm, nàng thế nào lại sử dụng chiêu trò hạ độc ngu xuẩn này chứ? Rõ ràng có thể dễ dàng làm Tố Đồng Thanh Dao chết một nghìn lần một vạn lần, nhưng hết lần này đến lần khác nàng đều bị khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng kia làm cho ngứa tâm.Sao nàng ta có thể lãnh tĩnh đến vậy? Cơ Phi Yên trong lòng vò đầu bứt tai, toàn thân đều bức bối. Sao sẽ có người như thế này? Biết rõ là bị người hạ độc, còn có thể thờ ơ khước từ, nhìn không ra chút tức giận nào. Nàng ta còn là người sao? Cơ Phi Yên nhìn chằm chằm mi gian Tố Đồng Thanh Dao, điểm chu sa ấy vẫn xinh đẹp tồn tại, nàng ta là người."Cơ phi?" Tố Đồng Thanh Dao bị Cơ Phi Yên chăm chú nhìn đến không được tự nhiên, nàng nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, suy nghĩ có cần phải khiến nàng ta sao chép quy củ trong cung thêm vài lần nữa không: "Pha chén trà khác đi. Bổn cung không quen uống trà lài, chén trà này, bổn cung tặng cho ngươi phẩm dùng.""Hoá ra nương nương không thích trà lài." Cơ Phi Yên buông một tay, tay còn lại vẫn chống cằm: "Nô tỳ mất nhiều tâm tư tìm hiểu sở thích của nương nương, ngược lại đều vô dụng rồi, nhạ nương nương không vui." Hồ yêu, sau thành hồ tiên. Cho dù là giả bộ, đều lộ ra quyến rũ khiến người ta hoảng thần. Nhất cử nhất động, phân không được chân tình và giả ý, cũng không có biện pháp sinh khí với trời sinh vưu vật.Một Quý phi, một Quý phi mới vào cung, sau khi hạ độc, còn can đảm cùng Hoàng hậu thân cận? Tố Đồng Thanh Dao đánh giá Cơ Phi Yên, nhìn cặp mắt kia trong chốc lát liền dời tầm nhìn. Ánh mắt kia, từ lần đầu tiên thỉnh an, Tố Đồng Thanh Dao đã bị trành đến khó chịu.Cơ phi, chẳng lẽ thật sự muốn cướp hậu vị?Trong mắt Tố Đồng Thanh Dao xẹt qua lãnh ý, đáy lòng càng thêm đề phòng: "Cơ phi muốn bổn cung tán gẫu việc nhà?" Hai nữ nhân mặt đối mặt, không hẹn cùng song song đứng lên. Tố Đồng Thanh Dao lướt qua bàn, bảo trì khoảng cách với Cơ Phi Yên, thần sắc không thay đổi: "Bổn cung quả thật có chút vấn đề muốn hỏi Cơ phi.""Ách? Hoàng hậu nương nương có chuyện muốn hỏi, Cơ phi tự nhiên tri vô bất ngôn*..." Cơ Phi Yên cười khẽ: "Ngôn vô bất tẫn**."*không biết thì không nói**nhưng nếu đã biết thì sẽ nói hết không hề che giấu"Như vậy, rất tốt." Bầu không khí đột nhiên bị bỏ đi lớp nguỵ trang nhu hoà, mạch nước ngầm bắt đầu khởi động. Tố Đồng Thanh Dao nhìn chằm chằm Cơ Phi Yên mắt đẹp cong cong, trong giọng nói hỗn loạn nhưng không che lấp chất vấn: "Cơ phi là người ở đâu?""Sinh ra ở Yến Trữ, giống như nương nương vậy." Cơ Phi Yên không nghĩ ngợi, cười thâm sâu."Có thật không? Nguyên lai là đồng hương." Tố Đồng Thanh Dao lòng có hoài nghi, ngữ tốc càng nhanh hơn: "Sinh ra ở Yến Trữ, vậy phụ mẫu ở đâu?""Phụ mẫu song vong, vô thân vô cố." Cơ Phi Yên trả lời, như trước cùng Tố Đồng Thanh Dao ngữ tốc bảo trì nhất trí. Hai người đối chọi gay gắt, một người mắt lạnh mà nhìn, một người mắt cười mà nghênh, tiết tấu đã mau lại càng mau."Vô thân vô cố, trước khi vào cung sinh kế* thế nào? Hoàng thượng ra cung, sao ngươi biết được?"*làm gì đó để kiếm sống"Sinh tồn chi đạo, nhiều không kể xiết, gặp phải Hoàng thượng, cũng là ngẫu nhiên." Cơ Phi Yên bình tĩnh, nói dối mặt không đỏ tâm không khiêu: "Nô tỳ và Hoàng thượng vừa gặp đã thương, tự nhiên quân ở nơi nào, thiếp tuỳ nơi đó.""Phải không?" Tố Đồng Thanh Dao đột nhiên mỉm cười, không phải cười to, khoé môi chỉ di động chút ít, bất mị bất kiều, nhưng cũng có thể điên đảo chúng sinh, khuynh quốc khuynh thành: "Vậy bổn cung có thể cho rằng thế này hay không: Cơ phi nhân tham sống đố*, hạ độc trong trà của bổn cung, muốn độc chiếm Hoàng thượng ân sủng!"*con người tham lam, hay sống đố kỵCơ Phi Yên không nói chuyện. Xác thực, nàng căn bản còn chưa hoàn hồn từ nụ cười của Tố Đồng Thanh Dao. Hoá ra, thiên niên hàn băng cũng có thể cười mỹ lệ như thế! Tâm Cơ Phi Yên lại ngứa, trong đầu sinh đố kỵ, ngực lại giống như có con kiến bò tới bò lui, không được an bình."Cơ phi, hảo lớn mật!" Thanh âm Tố Đồng Thanh Dao hoàn toàn lạnh tới cực hạn, Hoàng hậu tôn quý không thể khinh nhờn, lời Hoàng hậu nói càng không để bất luận kẻ nào bỏ ngoài tai. Cơ Phi Yên đang chìm đắm trong nụ cười của Tố Đồng Thanh Dao, chưa có biện pháp thoát ra. Tố Đồng Thanh Dao xem trong mắt, quả thật chính là kiêu ngạo quên hết tất cả. Tố Đồng Thanh Dao phẫn nộ, bầu không khí xung quanh cũng đông cứng lại theo.Lạnh quá! Cơ Phi Yên bị hàn khí quanh quẩn làm hoàn hồn, nàng rùng mình một cái, giương mắt nhìn thấy Tố Đồng Thanh Dao tức giận. Rõ ràng Cơ Phi Yên chỉ cần động động ngón tay là có thể khiến Tố Đồng Thanh Dao té lăn quay trên mặt đất giống như phàm nhân, có cơ hội như vậy, nàng ngược lại không hăng hái lắm. Bất quá, có thể khiến thiên niên hàn băng tâm tình ba động, Cơ Phi Yên khó có được thoả mãn một hồi."Nương nương hà tất nổi giận?" Hậu cung có ai không sợ Hoàng hậu nổi giận? Nhưng Cơ Phi Yên không sợ. Nàng cọ cọ đến bên người Tố Đồng Thanh Dao, gang tấc tương thiếp, cười sung sướng.Sự tình thế gian khó phân đúng sai, trước đây Tố Đồng Thanh Dao giẫm đuôi Cơ Phi Yên, mặc dù là vô ý, cũng làm Cơ Phi Yên tâm tâm niệm niệm bao nhiêu năm. Nàng tưởng báo thải vỹ chi cừu*, cũng muốn Tố Đồng Thanh Dao xin lỗi một câu. Nhưng nếu đem chuyện này tiền căn hậu quả xé ra xem, Tố Đồng Thanh Dao mắc khuyết điểm cũng đã bị Cơ Phi Yên đẩy xuống nhân gian. Ai có lỗi nhiều hơn, khó nói.*thù bị giẫm đuôiTố Đồng Thanh Dao từ trước đến nay không thích cùng người thân cận, đối Cơ Phi Yên chủ động, nàng hiển nhiên không thích. Nàng giật lại cự li, tay áo hung hang suý động: "Cơ phi ỷ vào Hoàng thượng ân sủng, tôn ti chẳng phân biệt được rồi sao? Ở trong hoàng cung, ngươi dám can đảm hạ độc bổn cung! Người tới..." Tố Đồng Thanh Dao đột nhiên không có động tĩnh, hai mắt thẳng tắp nhìn động tác của Cơ Phi Yên."Hoàng hậu nương nương muốn nói cái gì? Nô tỳ hạ độc nương nương?" Cơ Phi Yên vô tội nháy mắt, đầu lưỡi khiêu khích liếm nước trà dính bên khoé môi: "Nương nương không thích trà lài, nô tỳ nghĩ có lẽ là vì quá nồng!" Nàng đem chén trà còn sót lại lá thả lên bàn, đáy mắt dịu dàng tiếu ý, quyến rũ đa tình.Tố Đồng Thanh Dao kinh ngạc. Nàng dừng lại chốc lát, bỗng nhiên cảm thấy thoải mái. Nói như vậy, Cơ phi hẳn là đã sớm ăn giải dược. Bằng không, làm sao nàng ta uống hết chén trà có độc còn có thể bình yên vô sự? Nàng nghĩ đến, chuyện hôm nay, Cơ phi cố ý trêu chọc nàng."Sao nương nương không nói? Hậu cung ai chẳng biết nương nương vi tôn? Nô tỳ mới tới, quy củ gì cũng đều không hiểu, chỗ nào mạo phạm xin nương nương hãy khoan lượng. Nhưng mà nương nương nói nô tỳ hạ độc, thật sự là oan uổng nô tỳ!" Thấy Tố Đồng Thanh Dao không nói lời nào, Cơ Phi Yên cười lớn trong lòng, mặt lại uỷ khuất: "Cho dù nô tỳ có năm sáu bảy tám lá gan, nô tỳ cũng không dám mạo phạm nương nương! Hiện tại bị ngài hiểu lầm, ai ai ai... Tâm nô tỳ đau quá, đau quá đi!"Nam nhân yêu nhất nữ nhân làm nũng, nhất là Cơ Phi Yên, nữ nhân xinh đẹp vô song, càng thêm hữu cầu tất ứng*. Nữ nhân bất đồng, ước ao hoặc đố kỵ, lại hoặc như Tố Đồng Thanh Dao, đối cử động làm nũng của nàng cảm thấy phiền chán. "Được rồi!" Cảnh xuân tươi đẹp trong cung hương vị quá nặng, không thích hợp Tố Đồng Thanh Dao thanh tâm quả dục. Nàng đi đến cửa, trước khi mở cửa liền quay đầu lại, nói với Cơ Phi Yên: "Nếu Cơ phi mới tới hậu cung, vậy ngươi cần phải học thuộc hết mọi quy củ rồi hãy bước ra tẩm cung. Bổn cung không phải Hoàng thượng, bản lĩnh kia của Cơ phi, giữ lại hầu hạ Hoàng thượng đi."*có cầu ắt có ứngCửa tẩm cung bị Tố Đồng Thanh Dao mở, lúc bước ra khỏi cánh cửa, chúng nô tài chờ bên ngoài phi thường cung kính: "Hoàng hậu nương nương." Lão mẹ không biết đã chờ bao lâu nhanh chóng tiến lên, dư quang lén lút dòm ngó quang cảnh bên trong: "Thái hoàng thái hậu gọi ngài đi qua bồi ngài ấy.""Vậy thì đến chỗ Lão tổ tông đi!" Tố Đồng Thanh Dao hơi ngẩng đầu, mắt nhìn trời, lại quay đầu phân phó nô tài Chiêu Hoa Cung: "Hảo hảo hầu hạ Cơ phi, nếu nàng không sao chép xong quy củ trong cung thì không được phép bước ra tẩm cung nửa bước. Về phần mỗi ngày thỉnh an, tạm thời miễn đi." Không hiểu sao, khoé môi Tố Đồng Thanh Dao hiện lên một tia cười yếu ớt. Lúc chúng nô tài đều quỳ xuống để cung tiễn nàng, nàng giống như nghe được thanh âm Cơ phi nghiến răng nghiến lợi rồi lại bất lực, thật tốt a.Bộ truyện đầu tiên phải dùng đến bản raw, bản QT... Trời má nó khó vãi loằn, toàn mấy câu thành ngữ tục ngữ bị dịch sai, loạn hết cả lên =))
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương