Hoàng Hậu Vi Thượng, Khuynh Phi Niệm
Chương 8: Chuyện Xưa Chốn Hậu Cung
Cơ Phi Yên rốt cuộc bị cấm trong tẩm cung không được ra ngoài. Nàng từ trước đến nay không hề an phận, lần này bị phạt, không biết có thể an an tĩnh tĩnh ngốc ở một chỗ hay không. Ở nhân gian chơi đùa lâu lắm, Cơ Phi Yên tận lực thu liễm tiên khí, phòng ngừa bị tiên giới tìm được. Hơn nữa, nàng ở thiên giới bất quá chỉ nửa ngày, quy củ đều không rõ ràng, yêu tính trong khung làm gì có thời gian chân chính để sửa đổi?Nàng đương nhiên không biết Tố Đồng Thanh Dao tạm thời gạt bỏ bài tử thị tẩm của nàng. Hoàng đế đối với nàng sủng ái có thêm, dù không thấy tên nàng trong đống bài tử của chúng phi tần, cũng sẽ lưu luyến Chiêu Hoa Cung, mà không muốn đến nơi nào khác. Có thể nói, Thái hoàng thái hậu và Hoàng hậu lo lắng cũng không sai, bởi vì Cơ Phi Yên, hoàn toàn có thể trở thành sủng phi khiến Hoàng đế nhật tư dạ tưởng*.*ngày nhớ đêm mongÂn sủng trong người, Cơ Phi Yên trái lại không có nhân cơ hội này hướng Hoàng đế cáo trạng, bị Hoàng hậu cấm túc cũng không có đề cập đến. Thông minh như nàng, thế nào sẽ không hiểu Hoàng đế chỉ mê luyến mỹ sắc của nàng, Tố Đồng Thanh Dao mới là tình yêu đích thực của người quân chủ trẻ tuổi kia. Cho nên, hắn mới có thể nằm trong vòng tay của nàng, tâm sinh cảm khái: "Nếu Hoàng hậu có thể thân cận trẫm như nàng thì tốt biết bao."Muốn cùng thiên niên hàn băng thân cận? Quả nhiên là chuyện không có khả năng nhất ở trên thế gian a! Cơ Phi Yên cảm thán quân chủ cư nhiên động tình với Tố Đồng Thanh Dao tính cách băng lãnh kia, càng làm cho nàng kinh ngạc, chính là hắn cư nhiên có thể kiên trì đến bây giờ! Tố Đồng Thanh Dao cũng không có thật sự đem hắn "đóng băng". Tố Đồng Thanh Dao, thậm chí luân hồi thành nữ tử phàm trần, vẫn duy trì cô lạnh thuộc về bản thân!Cơ Phi Yên đối với Tố Đồng Thanh Dao tò mò không ít, mặc dù ban đầu nàng ngầm hỏi thăm hết chuyện tình có liên quan đến Hoàng hậu. Mấy vị phi tần "hảo tâm" khác từ khi biết được nàng bị cấm túc mà lần lượt đến đây, trong miệng bọn họ, dễ dàng nghe được bí mật không thể nói ra của Hoàng hậu."Ta nghe nói nha!" Có vẻ như tin tức vị phi tần kia nghe ngóng được là tin từ vỉa hè. "Ta nghe nói nha!" Nàng ta lặp lại một lần, giả vờ thần bí: "Hoàng hậu trời sinh lạnh lùng, đối việc quan hệ nam nữ rất mâu thuẫn, cho nên cũng không nguyện ý thân cận Hoàng thượng. Nhìn xem, một nữ nhân hoàn mỹ như vậy, hết lần này đến lần khác thiếu hưởng thụ giường đệ chi hoan, thật sự là thương cảm a.""Không chắc, Hoàng hậu thanh tâm quả dục, chuẩn bị thành tiên!" Cơ Phi Yên bưng cốc trà, trong mắt tràn đầy trêu tức."Các ngươi không biết cái gì cả!" Không biết là phi tử nào vẻ mặt khoe khoang lấy lòng, dâng ra tin tức bản thân từ nơi khác nghe đến: "Các ngươi nhất định không biết!" Nàng nói chắc chắn, đảo mắt qua lại giữa ba nữ nhân khác, trong đó có cả Cơ Phi Yên. "Hoàng hậu lãnh đạm là giả, kỳ thật cùng Việt Vương gia..." Nàng ngừng lại một chút, hai tay giao nhau: "Ám độ Trần Thương*, sớm có tư tình."*nguyên văn "minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương", giữa lúc trời sáng sửa đường sạn đạo, ngấm ngầm bí mật mở lối Trần Thương, đây là một kế trong Tam Thập Lục Kế, chọn một con đường hay một cách thức tấn công mà quân địch không ngờ tới"Hoàng hậu không thân cận Hoàng thượng, lại cùng một Vương gia?" Cơ Phi Yên hăng hái, bưng cốc trà ngồi thẳng lưng: "Lời tỷ tỷ nói có thật không? Chúng ta ở chỗ này nghị luận Hoàng hậu đã là không nên, nếu không có bằng chứng thì toàn là bịa đặt, nếu gặp không may, chúng ta chịu trận!" Nàng không tin, nàng như thế nào sẽ tin?Phi tử tiết lộ tin tức buông lỏng tay, ngượng ngùng mỉm cười: "Muội muội không cần quá lo lắng, bên trong hậu cung tin đồn bay khắp trời, ai lại đi để ý nó có phải thật hay không? Hơn nữa, Hoàng hậu nhân đức, chấp chưởng hậu cung, không bạc đãi mọi người. Chúng ta đây vô luận thế nào đều thua nàng. Cho nên muội muội nghe thì được, nhưng không thể nói lung tung!" Nàng chính là ngu ngốc, "lời nói ra như nước đổ ra ngoài", rõ ràng là tới xem náo nhiệt, giả bộ hàn huyên, ngược lại tiết lộ điều không nên tiết lộ, thật sự là khờ khạo."Tỷ tỷ cũng nói ở trong cung tin đồn khắp nơi, muội muội làm sao có thể tin là thật?" Cơ Phi Yên hoạt động dáng người, trêu chọc nam nhân còn chưa đủ, còn muốn đầu độc nữ nhân. Nàng đương nhiên sẽ không cùng mấy người này tán dóc những chuyện vô căn cứ như vậy. Nàng sẽ chỉ ở trước mặt Hoàng đế làm ra vẻ uỷ khuất, lòng bàn tay dán lên ngực hắn, cấp nam nhân cảm giác được ỷ lại: "Hoàng thượng, ngài nói xem, có phải nô tỳ có chỗ nào làm không tốt, nhạ Hoàng hậu nương nương sinh khí?""Ái phi làm sao nói ra lời ấy? Hoàng hậu từ trước đến nay đối xử bình đẳng, ít khi cùng ai tức giận thuyết pháp." Quả nhiên, Triệu Ảnh thiên vị Tố Đồng Thanh Dao hơn, không cho phép người khác nói xấu nàng nửa câu. "Ái phi, có phải xảy ra hiểu lầm không a?" Hắn ôm vai Cơ Phi Yên, có nam nhân thoả mãn, cũng đồng dạng mang theo tiếc nuối không thể tả ủng hữu bão.Cơ Phi Yên nhìn vào mắt Triệu Ảnh, hiểu rõ tất cả suy nghĩ của hắn. "Nô tỳ không có." Nàng hàm hồ nói, mềm mại dựa vào lòng nam nhân, là vưu vật bất luận kẻ nào cũng vọng tưởng giữ lấy. "Nô tỳ bị Hoàng hậu nương nương cấm túc đã lâu. Nô tài trong cung những phi tần khác đều nói nô tỳ đoạt sủng ái của Hoàng hậu nương nương, vì thế mới rước lấy hình phạt. Hoàng thượng, ngài nghĩ có đúng không? Hoàng hậu nương nương ghen tị với nô tỳ phải không?""Thật không?" Triệu Ảnh suy nghĩ, đáy mắt chưa từng sinh nộ, trái lại hiện lên một tia vui sướng. Hoàng hậu cho tới bây giờ đều quan tâm hắn, không phải sao? Bằng không, sao lại đem bài tử của Cơ phi bỏ ra ngoài? Hoá ra, nàng cũng biết ghen, nàng cũng sợ mất sủng ái. Hoàng hậu thật là khờ, làm sao có khả năng? Triệu Ảnh lắc đầu, tình ý của hắn đối với Hoàng hậu chưa từng cải biến, chỉ là nàng quá lãnh đạm, luôn xa xa cự tuyệt hắn, nên hắn mới bất đắc dĩ phải nạp thêm phi tử.Thật sự biện giải không tồi. Cơ Phi Yên hiểu trong lòng, cười trên mặt. Hiện tại nàng bắt đầu thay Tố Đồng Thanh Dao thương cảm, cũng hối hận vì bản thân nhất thời hưng khởi tuyển trạch. Nam nhân, quân chủ, quả nhiên là đa tình, tự cho mình là đúng. "Hoàng thượng, ngài đang suy nghĩ cái gì?" Nàng giả vờ vô tri, cánh tay nhẹ nhàng chậm chạp ôm cổ Triệu Ảnh, mị sắc vô biên."Trẫm có thể tưởng cái gì? Đương nhiên là nàng, tiểu yêu tinh ma nhân này rồi! Ái phi, nàng thật đúng là... Vưu vật trời sinh!" Quân chủ trẻ tuổi cầm giữ không được, theo Cơ Phi Yên mời mọc, đâu còn quan tâm Hoàng hậu có thật sự nổi cơn ghen hay không? Hơn nữa, nàng vẫn đều cự hắn ở ngoài, chỉ có tiểu mỹ nhân trước mắt, mới hiểu được tâm ý của hắn. Đây là lợi ích của quốc quân, cùng Hoàng hậu đàm tình, lại cùng những phi tần khác hưởng lạc, thật là mỹ diệu!Sáng sớm, văn võ bá quan vừa ly khai, Hoàng đế khẩn cấp đến tẩm cung Hoàng hậu, long bào trên người giương nanh múa vuốt, hình rồng hiện rõ chí tôn quyền quý. "Hoàng hậu." Hắn xua đi chúng nô tài đang hoảng loạn nghênh quỳ, khoé môi tươi cười mê người ấm áp: "Thanh Dao, trẫm đến xem nàng."Hoàng đế ân cần là hậu cung phi tần cầu còn không được, nhưng Tố Đồng Thanh Dao lại bất đồng. Nàng đối Hoàng đế lấy lòng chưa từng đáp lại, dù cho biết rõ câu kia là thừa thãi. "Trẫm đến xem nàng" tiềm tàng hàm nghĩa "trẫm nhớ nàng". "Hoàng thượng đã dùng bữa chưa?" Tố Đồng Thanh Dao cố tình, ngữ khí bất ôn bất hoả cũng đủ giật lại cự ly giữa bọn họ, thậm chí kiêu diệt lòng tràn đầy vui mừng của Hoàng đế."Trẫm lâm triều xong, liền đi thẳng đến đây." Hoàng Đế gằn nặng hai chữ "thẳng đến", hắn mong muốn Tố Đồng Thanh Dao minh bạch, hắn tương tư sao mà nhiệt liệt! Được Hoàng đế tưởng niệm, càng thêm hạng thù quang vinh.Triệu Ảnh nói qua, tẩm cung liền an tĩnh xuống. Tố Đồng Thanh Dao đoan trang ngồi ở vị trí của nàng, mục thị tiền phương, không nói gì. Thẳng đến khi bị một đôi tay hữu lực chăm chú ôm, nàng nhẹ nhàng đẩy ra chủ nhân của nó, mắt không gợn sóng: "Nói vậy là Hoàng thượng còn chưa dùng qua ngự thiện, nô tỳ lập tức truyền lệnh, phân phó bọn họ.""Thanh Dao." Thanh âm Hoàng đế phiền muộn truyền đến, long bào nguyên bản diễu võ giương oai đột nhiên có vẻ chật vật. Hắn nắm tay Tố Đồng Thanh Dao, thấy nàng không có hất ra, vô thức thở phào nhẹ nhõm: "Việt Vương quay về kinh, trẫm sẽ mở gia yến, vì hắn đón gió tẩy trần.""Việt Vương đi sứ biên cương, lần này về kinh, Hoàng thượng thiết yến là chương hiển tình huynh đệ. Chỉ là không nên phô trương quá mức, miễn tiêu hao." Tố Đồng Thanh Dao nhàn nhạt nói.Hoàng đế tự nhiên tán thành Tố Đồng Thanh Dao, tay hắn thoáng gắng sức, lôi kéo nàng một lần nữa ngồi xuống: "Việt vương bất quá là nghĩa tử của tiên hoàng, nhưng lại được tiên hoàng phong vương. Thanh Dao, Việt vương trời sinh tính ham hưởng lạc, nếu như không phải trẫm cắt đứt mọi quyền hành của hắn, chỉ sợ sẽ nhạ nhiễu loạn. Một tên ăn chơi trác táng như thế quay về kinh, thật sự làm cho trẫm đau đầu.""Nếu hắn vốn vô dụng, Hoàng thượng cần gì phải đau đầu? Nhượng hắn ở kinh thành thư hưởng an nhàn, nếu Việt Vương gia phạm sai lầm, liền trực tiếp trừng phạt nghiêm khắc." Tố Đồng Thanh Dao nói."Thật là như vậy, là trẫm lo lắng nhiều rồi." Hoàng Đế khẽ cười, nhìn Tố Đồng Thanh Dao, muốn cùng nàng thân cận, lại sợ nàng cự tuyệt. Chung quy, chỉ có thể giữ lấy huyễn ảnh trong giấc mộng, không thể vượt qua nửa bước, đáng tiếc đáng tiếc.Gió nhẹ ấm áp, noãn dương sáng chói.Cơ Phi Yên không có học thuộc lòng quy củ trong cung, len lén từ tẩm cung chạy ra. Hai chân tinh xảo trắng nõn giẫm lên bãi cỏ xanh mướt, dưới cành liễu rũ, nàng bỏ giày, tâm tình tốt lên. Có gió thổi tới, quần lụa mỏng màu tím nhạt phất động qua mắt cá chân, mang đến một tia dương ý thư thích. Mềm mại liễu chi nhẹ nhàng lắc lư, nước sông trong suốt thấy đáy, ánh trứ bốn phía mỹ hảo."Phong cảnh ở hoàng cung, thật sự là cảnh đẹp ý vui." Cơ Phi Yên thích trăng tròn ngày rằm, cũng thích khí trời an nhàn thư thích. Nàng thật sâu hô hấp mùi cỏ xanh tươi mát hỗn loạn trong không khí, nhích người vươn tay vịn tế liễu nhẹ nhàng chập chờn, khó có được thần thanh khí sảng.Một cái ôm ấp làm càn kéo tới, Cơ Phi Yên lấy làm kinh hãi. Quay đầu, một nam tử tuấn tú xa lạ hướng nàng nhếch miệng trêu đùa, không có chút dự định buông nàng ra: "Trong hoàng cung quả nhiên là mỹ sắc tập hợp. Một đại mỹ nhân thế gian khó tìm, thật sự khó gọi người buông ra ôm ấp nha! Tiểu mỹ nhân, tên nàng là gì?""Tên ta là gì à? Vị công tử này, có thể buông ta ra hay không? Bị người khác nhìn thấy, chịu thiệt thòi sợ sẽ là công tử đây." Cơ Phi Yên mắt cười đón chào, nhưng ngực từ lâu sinh nộ. Nàng không biết tên công tử càn rỡ ở trước mắt đến tột cùng là người phương nào, ở hậu cung tuỳ ý đi lại, tất nhiên đều không phải kẻ đầu đường xó chợ."Tiểu mỹ nhân cười, thiên địa thất sắc, ta cầm giữ không được a!" Công tử tuấn tú nhẹ tay phủ lên gò má Cơ Phi Yên, đang muốn âu yếm, lại bị thanh âm gần đó truyền đến kiêu diệt hăng hái."Việt Vương gia ở biên cương ngốc lâu lắm, cho nên... Quy củ cơ bản nhất ở trong cung cũng đã quên?" Thanh âm kia băng lãnh đến cực điểm, mang theo uy nghiêm, không cho phép phản bác: "Phi tần hậu cung là có thể cho ngươi tuỳ tiện khinh bạc như vậy? Hay là, ngươi uống rượu nhiều, cho nên tinh thần bất định? Nếu là như vậy, phải nên tốc tốc hồi phủ, nghỉ ngơi mới đúng!"Mỹ nhân cứu mỹ nhân...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương