Chu Từ về nhà đã hơn 12h đêm, trong nhà lạnh lẽo không có chút ánh sáng. Bố dượng chắc đã đi đánh bài, chưa đến 2-3h sáng ông ấy sẽ không trở về. Còn mẹ cô thì ngày hôm qua đã đi công tác ở thành phố.
Trong nhà chỉ còn lại một con chó, nó nghe thấy tiếng mở cửa “Lạch cạch, lạch cạch”, nhanh chóng chạy ra. Nó cọ đầu vào chân Chu Từ mừng cô về nhà.
Chu Từ cúi xuống xoa bụng nó, cô ôm “tiểu gia hỏa” toàn thân lông lá trong ngực, nhẹ nhàng vuốt ve. Sau khi cẩn thận đặt nó trở về ổ, Chu Từ ở trong nhà bếp đem toàn bộ ảnh chụp đốt thành tro bụi.
Do là Tiết Kiệu vô tình bắt được Tần Dụ trốn học, nên mới biết đến số ảnh đó.
Trong điện thoại của anh vẫn còn đoạn ghi âm Tần Dụ giải thích việc này: “Thầy ơi, thầy không biết đâu. Chu Từ chính là làm loại việc đó để kiếm tiền đó thầy, em không biết gì hết. Chỉ là em nhất thời bị ma quỷ mê hoặc.”
Trong đoạn ghi âm là giọng nói cà lơ phất phơ của nam sinh, Tiết Kiệu ôn hòa hỏi cậu ta: “Ảnh chụp gốc ở chỗ nào, có cho người khác xem qua chưa? Có tất cả bao nhiêu tấm, đều ở chỗ này hết sao?”
Nam sinh trả lời từng câu hỏi của anh, sau đó cô nghe thấy tiếng da thịt va chạm. Cuối cùng là tiếng thét lên đau đớn của Tần Dụ.
____ Tiết Kiệu đánh cậu ta một trận.
Lúc đó Chu Từ vẫn còn đang ngồi trên đùi anh, cô bị anh dọa nước mắt lăn dài.
Sau khi phát xong đoạn ghi âm, người trước mặt bình thản hỏi cô: “Chu Từ, ngoại trừ tôi ra. Trước đây chưa từng có giao viên nào nói với em không được yêu sớm sao?”
Tất nhiên là có.
Nhưng cô không dám nói ra, chỉ có thể dùng ánh mắt đáng thương nhìn Tiết Kiệu.
Người đối diện nở nụ cười ôn hòa: “Vậy tại sao em lại không nghe lời?”
“Em thích Tần Dụ ở điểm nào?”
Giọng nói của anh mang theo sự nghi ngờ, Chu Từ lúc này mới để ý trên nói tay của anh có vết trầy. Chắc là do đánh Tần Dụ mà bị thương, miệng vết thương nho nhỏ vẫn chưa khô, lưu lại ở đốt ngón tay trắng tinh, cực kì chói mắt.
“Ư!”
Ngón tay thon dài ấn mạnh hoa châu, ngón cái kể ở miệng huyệt, moi ra từng đợt d*m thủy. Tiết Kiệu quá đáng đến cực điểm, duỗi ngón tay vào bên trong cô quấy loạn một hồi. Sau đó anh đưa ngón tay dính đầy d*m thủy vào miệng cô, mạnh mẽ cạy ra khớp hàm của cô, bắt đầu lưỡi của cô liếm láp: “Mau liếm sạch đi.”
Nghĩ tới việc đó, ngón cái chả Chu Từ vô thức sờ sờ khóe môi. Cô nhẹ nhàng cắn đầu ngón cái của mình.
Ngồi một góc ngây ngốc hồi lâu, cuối cùng cô duỗi gai chân trắng nõn ra. Ngón tay tìm tới vị trí giữa hai chân bắt đầu vuốt ve. Hoa châu nho nhỏ vẫn còn đỏ ửng cương cứng. Bị anh chơi đến tê dại, vừa chạm vào đã có phản ứng. Tiểu huyệt theo bản năng từ từ co rút, cô cảm giác có một bàn tay to lớn đang vuốt ve mới đó.
Chu Từ không ức chế được tiếng rên rỉ từ cổ họng, trong bóng tối đôi mắt xinh đẹp lấp lánh. Nhìn ảnh chụp hóa thành cho tàn trong lòng rối bời.
Lúc ở trên xe, giọng nói người đàn ông vờn quanh tai cô.
“Chu Từ, em có thể tự an ủi hay không?”
“Tôi dạy cho em.”
Cô ngồi trên mặt đất lạnh lẽo, thử duỗi tay xuống bên dưới váy. Cẩn thật nhéo hoa châu đã sớm sưng đỏ, cô học theo động tác của Tiết Kiệu tự xoa nắn tiểu huyệt. Sau đó ngón tay non nớt chui vào bên trong, thăm dò thịt huyệt mềm mại.
Nơi đó thật nóng, thịt non gắt gao cắn chặt ngón tay cô. Từng chút đi vào đều mang theo đau đớn, cô không dám tiếp tục tiến vào. Cô chỉ vào được một đốt ngón tay, cô thử thăm dò miêu tả hình dạng của bản thân.
Sau lưng là tủ kính đựng đầy chén bát, cô dựa vào đó, hơi ngửa đầu lên, cánh môi hé mở phát ra âm thanh rên rỉ ngây thơ, non nớt.
Hai chân trắng nõn gắt gao kẹp chặt không buông, một lúc sau bên dưới của cô phun nước đầm đìa như sóng đánh.
Vòng eo của Chu Từ nhẹ nhàng uốn lượn, có một chút ánh sáng vàng nhạt xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong nhà. Chiếu đến d*m thủy trên mặt đất. Cô nhìn chằm chằm nơi đó thật lâu mới chống tay đứng dậy. Cởi chiếc váy nhăn nhúm ra lau sạch nền nhà, sau đó cô cũng cởi luôn chiếc quần lót dính đầy tinh dịch. Cuộn tròn hai thứ đó lại bực mình ném vào một góc.
Cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng đi vào tắm rửa.
Quần áo trên người đã bị mồ hôi thấm ướt, cô nhanh chóng cởi ra. Trên cặp ngực mềm mại có thể nhìn ra dấu răng nhàn nhạt, đầu v* bị chơi đùa vẫn còn nhô lên. Chu Từ tự nhìn bản thân trong gương, cô cảm thấy ngại ngùng toàn thân đỏ ửng.
Đột nhiên nhớ ra việc gì, cô quay đầu lại nhìn mông mình. Trên bờ mông trắng nõn in rõ dấu tay người đàn ông.
Là do Tiết Kiệu đánh.
Chu Từ không dám nhìn tiếp, vội vàng quay lại mở vòi hoa sen. Cô chà lau cơ thể từ trong ra ngoài rất nhiều lần.
Sau khi cô thu dọn ổn thỏa mọi thứ đã là hai giờ sáng.
Trước 6h50 cô đã phải có mặt ở lớp để bắt đầu tiết tự học, có nghĩa cô chỉ còn 4 tiếng để ngủ.
Chu Từ đắp chăn nằm ở trên giường, đang là mùa hè nên cô nhanh chóng đổ đầy mồ hôi. Cố ép bản thân đi vào giấc ngủ.
Cả đêm cô ngủ không ngon giấc, chỉ cần nhắm mắt sẽ thấy Tiết Kiệu đè cô ở trên giường. Anh tách chân cô ra tàn nhẫn chơi cô, côn th*t to lớn điên cuồng ra vào trong cơ thể cô. Miệng huyệt bị căng đầy trở nên tái nhợt, theo động tác ra vào của anh thịt non bên trong cũng bị kéo ra theo. Cô thống khổ run rẩy, rồi lại bị khoái cảm đánh mất lý trí ôm chặt lấy anh.
Cuối cùng Tiết Kiệu cắn chặt núm vú của cô, vòng tay to lớn siết chặt eo cô bắn hết tinh dịch vào trong.
Chu Từ giật mình tỉnh dậy.
Cô vẫn ở trên giường của mình, ga giường rối loạn. Váy ngủ khống biết làm sao, bị vén lên tận ngực. Lộ ra cặp ngực trắng muốt đang run rẩy.
Cô duỗi tay sờ bên trong quần.
Nơi đó nhớp nháp, ươn ướt.
Học Thêm - Tát Bát Nháo Đằng
Chương 6: Nơi đó nhớp nháp, ươn ướt
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương