Hôn Trộm 55 Lần
Chương 10: Rước về ông xã nổi tiếng (10)
"Ông Lục, chưa đến hai tiếng nữa là tới giờ máy bay cất cánh, chúng ta cần phải đi làm thủ tục. . . . . ."
Trợ lý còn chưa nói hết, Lục Cẩn Niên đã nhẹ giọng đánh gãy lời cậu : "Cậu xuống xe ở trạm taxi gần nhất đi."
"A?" Trợ lý kinh ngạc, vừa định tiếp tục nói, Lục Cẩn Niên giọng điệu không thăng trầm mở miệng : "Hôm nay không đi Rome, cậu hãy đổi vé máy bay thành sáng mai.".
Đợi cho trợ lý xuống xe, Lục Cẩn Niên ngồi ở ghế lái, tay đặt trên vô lăng, ngón tay gõ lên một nhịp như đã quyết định điều gì, phiền não vặn chìa khóa, thuần thục lái xe, ngoặt một vòng tại giao lộ phía trước hướng vào thành phố.
-
Tiệc mừng công phim "Địa lão thiên hoang" kết thúc, Triệu Manh lái xe đưa Kiều An Hảo quay về Cẩm Tú Viên.
Cẩm Tú Viên là khu dân cư cao cấp ở Bắc Kinh, ba mặt núi vây quanh, tấc đất tấc vàng, mà phòng cưới của Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo nằm ở khu biệt thự Cẩm Tú Viên.
Triệu Manh vững vàng đỗ xe trước cổng biệt thự Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo sinh sống. Lúc này mưa đã tạnh, con đường được cọ rửa đặc biệt sạch sẽ, đèn đường mờ nhạt vẩy lên những giọt nước trên mặt đất, phản chiếu ánh sáng rực rỡ..
Kiều An Hảo chào tạm biệt Triệu Manh, chờ sau khi Triệu Manh đem xe quay đầu rời đi, mới từ trong túi lấy ra chìa khóa, mở cổng biệt thự.
Trời vừa đổ cơn mưa, vốn trong sân hoa nở ngập tràn, giờ trên sân lác đác vài cánh hoa rơi, những hạt mưa đọng lại trên những đóa còn trụ vững nhẹ nhàng từng giọt từng giọt tí tách trôi.
Lối vào biệt thự tuy không xa, nhưng Kiều An Hảo lại từng bước chậm rãi.
Lục Cẩn Niên từ Rome trở về Bắc Kinh, không biết tối nay có quay lại Cẩm Tú Viên hay không? Hoặc là, bây giờ, anh đã ở Cẩm Tú Viên rồi?
Chuyện xảy ra ba tháng trước kia, Kiều An Hảo thật sự không biết nên đối mặt với Lục Cẩn Niên như thế nào, vừa nghĩ tới cô có thể sẽ chạm mặt Lục Cẩn Niên, toàn thân Kiều An Hảo liền vô thức trở nên căng thẳng luống cuống lên..
Kiều An Hảo đứng trước cửa ra vào ngôi biệt thự, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, mới cầm chìa khóa mở cửa.
Trong biệt thự không có gì ngoài người giúp việc cứ mỗi ngày hai lần đến quét tước vệ sinh ở bên ngoài, cũng không có người hầu ở lâu dài, cho nên cực kỳ yên tĩnh.
Kiều An Hảo đứng ở lối vào phòng khác, hướng mắt xung quanh, thấy không có một bóng người mới thay giày, từ từ đi lên lầu, nhìn đến trên lầu cũng trống rỗng, Kiều An Hảo lúc này mới âm thầm nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Anh không có ở Cẩm Tú Viên... Chỉ là không biết liệu đêm nay anh có tới?
Ngoài ba tháng anh và cô không gặp mặt, hai tháng đầu khi anh và cô kết hôn, anh cũng chỉ thỉnh thoảng mới ở lại Cẩm Tú Viên một lần, tuy rằng mỗi lần tới thời gian không cố định, nhưng cũng sẽ không muộn quá nửa đêm..
Lúc này là mười một giờ khuya, nói cách khác, đợi thêm một tiếng nữa, nếu như anh vẫn chưa đến, thì có nghĩa là đêm nay anh sẽ không tới.
Trong suốt khoảng thời gian này, Kiều An Hảo luôn thấp thỏm không yên, thời gian chậm rãi trôi, kim đồng hồ trên vách tường phòng ngủ chỉ một giờ. Kiều An Hảo thân thể căng thẳng suốt một đêm, rốt cuộc cũng được thả lỏng, cả người vô lực nằm trên ghế sô pha.
Đã một giờ sáng rồi, đêm nay anh chắc chắn sẽ không xuất hiện.
Trợ lý còn chưa nói hết, Lục Cẩn Niên đã nhẹ giọng đánh gãy lời cậu : "Cậu xuống xe ở trạm taxi gần nhất đi."
"A?" Trợ lý kinh ngạc, vừa định tiếp tục nói, Lục Cẩn Niên giọng điệu không thăng trầm mở miệng : "Hôm nay không đi Rome, cậu hãy đổi vé máy bay thành sáng mai.".
Đợi cho trợ lý xuống xe, Lục Cẩn Niên ngồi ở ghế lái, tay đặt trên vô lăng, ngón tay gõ lên một nhịp như đã quyết định điều gì, phiền não vặn chìa khóa, thuần thục lái xe, ngoặt một vòng tại giao lộ phía trước hướng vào thành phố.
-
Tiệc mừng công phim "Địa lão thiên hoang" kết thúc, Triệu Manh lái xe đưa Kiều An Hảo quay về Cẩm Tú Viên.
Cẩm Tú Viên là khu dân cư cao cấp ở Bắc Kinh, ba mặt núi vây quanh, tấc đất tấc vàng, mà phòng cưới của Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo nằm ở khu biệt thự Cẩm Tú Viên.
Triệu Manh vững vàng đỗ xe trước cổng biệt thự Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo sinh sống. Lúc này mưa đã tạnh, con đường được cọ rửa đặc biệt sạch sẽ, đèn đường mờ nhạt vẩy lên những giọt nước trên mặt đất, phản chiếu ánh sáng rực rỡ..
Kiều An Hảo chào tạm biệt Triệu Manh, chờ sau khi Triệu Manh đem xe quay đầu rời đi, mới từ trong túi lấy ra chìa khóa, mở cổng biệt thự.
Trời vừa đổ cơn mưa, vốn trong sân hoa nở ngập tràn, giờ trên sân lác đác vài cánh hoa rơi, những hạt mưa đọng lại trên những đóa còn trụ vững nhẹ nhàng từng giọt từng giọt tí tách trôi.
Lối vào biệt thự tuy không xa, nhưng Kiều An Hảo lại từng bước chậm rãi.
Lục Cẩn Niên từ Rome trở về Bắc Kinh, không biết tối nay có quay lại Cẩm Tú Viên hay không? Hoặc là, bây giờ, anh đã ở Cẩm Tú Viên rồi?
Chuyện xảy ra ba tháng trước kia, Kiều An Hảo thật sự không biết nên đối mặt với Lục Cẩn Niên như thế nào, vừa nghĩ tới cô có thể sẽ chạm mặt Lục Cẩn Niên, toàn thân Kiều An Hảo liền vô thức trở nên căng thẳng luống cuống lên..
Kiều An Hảo đứng trước cửa ra vào ngôi biệt thự, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, mới cầm chìa khóa mở cửa.
Trong biệt thự không có gì ngoài người giúp việc cứ mỗi ngày hai lần đến quét tước vệ sinh ở bên ngoài, cũng không có người hầu ở lâu dài, cho nên cực kỳ yên tĩnh.
Kiều An Hảo đứng ở lối vào phòng khác, hướng mắt xung quanh, thấy không có một bóng người mới thay giày, từ từ đi lên lầu, nhìn đến trên lầu cũng trống rỗng, Kiều An Hảo lúc này mới âm thầm nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Anh không có ở Cẩm Tú Viên... Chỉ là không biết liệu đêm nay anh có tới?
Ngoài ba tháng anh và cô không gặp mặt, hai tháng đầu khi anh và cô kết hôn, anh cũng chỉ thỉnh thoảng mới ở lại Cẩm Tú Viên một lần, tuy rằng mỗi lần tới thời gian không cố định, nhưng cũng sẽ không muộn quá nửa đêm..
Lúc này là mười một giờ khuya, nói cách khác, đợi thêm một tiếng nữa, nếu như anh vẫn chưa đến, thì có nghĩa là đêm nay anh sẽ không tới.
Trong suốt khoảng thời gian này, Kiều An Hảo luôn thấp thỏm không yên, thời gian chậm rãi trôi, kim đồng hồ trên vách tường phòng ngủ chỉ một giờ. Kiều An Hảo thân thể căng thẳng suốt một đêm, rốt cuộc cũng được thả lỏng, cả người vô lực nằm trên ghế sô pha.
Đã một giờ sáng rồi, đêm nay anh chắc chắn sẽ không xuất hiện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương