*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Chăn gấm đỏ thắm thêu uyên ương hí thủy phô bày xúc cảm nhục dục, tựa như chỉ cần có người nằm lên đó sẽ lập tức bị tình dục bao lấy.
Màn lụa sắc tình tung bay trong gió, tia sáng xuyên qua tấm lụa mỏng manh rơi vào đôi mắt sâu thẳm của nam nhân.
Ánh sáng mơ hồ hóa thành màn sương, chẳng biết đã mê hoặc trái tim của ai.
Ban đêm là thời điểm náo nhiệt nhất để say sưa hoan lạc, cũng là lúc bắt đầu một ngày làm việc mới ở nơi đây, mười tám loại tay nghề từ dâm từ cho đến diễm khúc đều được phô ra. Biết bao dã tâm trộn lẫn vào nhau, rõ ràng đang nhìn chằm chằm túi tiền của kẻ khác nhưng lại dùng vỏ bọc tình yêu để che giấu.
Quý Hàn Sơ nhìn ngắm gương mặt của Hồng Trang, không còn biện pháp bảo trì lý trí nữa rồi.
Lúc chàng vẫn đang do dự tiến không được mà lùi cũng chẳng xong, hai chữ "Vĩnh biệt" cứ như ma chú quẩn quanh trong đầu chàng.
Chàng cảm thấy rất khổ sở. Chiều theo ý nàng cũng khổ, mà không chiều theo ý nàng cũng vẫn khổ mà thôi.
Quá khó khăn.
Hồng Trang lại không nghĩ nhiều như vậy. Vừa bước vào phòng, nàng liền cởi hết áo trong áo ngoài, trên người chỉ còn sót lại áo lót mỏng manh sắp sửa rơi xuống đất, hơn nửa bầu ngực trắng muốt lộ hết cả ra.
Da thịt của nàng rất trắng, phong cảnh lõa lồ vô cùng mê người. Chúng làm bỏng đôi mắt và cũng làm bỏng luôn cả trái tim của Quý Hàn Sơ.
"Quý tam ca ca......" Hồng Trang ghẹo chàng, ước gì chàng mau tới lột hết đống xiêm y chướng mắt này đi.
"Ca ca tốt mau nói cho ta biết, chàng luyến tiếc ta có phải hay không?"
Hồng Trang hôn lên môi chàng.
Quý Hàn Sơ cứng đơ cả người, chàng cưỡng ép bản thân dời mắt, gật đầu.
Trong mắt chàng ẩn chứa sự rối rắm không biết phải làm sao.
Hồng Trang cực kỳ yêu thích dáng vẻ khổ sở này của Quý Hàn Sơ. Chàng càng do dự, càng đấu tranh thì đến lúc thật sự lâm trận sẽ càng mạnh bạo hơn.
Bảo một người cấm dục phá nát cấm kỵ của chính bản thân mình, để chính đạo của chàng lêu lổng cùng với yêu nữ. Chỉ cần nghĩ thôi đã thấy sung sướng rồi.
Nàng biết mình thích Quý Hàn Sơ, nhưng rốt cuộc là thích ba phần, năm phần hay cả mười phần?
Chuyện này nàng không rõ.
Dù sao thì chàng cũng chẳng thể moi tim của nàng ra mà ước lượng, vậy nên cứ tùy nàng nói thôi.
Nàng muốn nam nhân này, mười phần đều muốn.
"Chàng luyến tiếc ta và ta cũng luyến tiếc chàng, đêm xuân một khắc trị giá ngàn vàng......" Nàng hôn lên khóe môi chàng, quấn lấy đầu lưỡi chơi đùa: "Sau này ta sẽ vĩnh viễn không quên chàng."
Đây là lời thật lòng, không có nửa phân giả dối.
Quả thật nàng sẽ không quên được Quý Hàn Sơ, không quên được nam nhân tựa thiên tiên này. Có lẽ nàng sẽ đem chàng đặt ở trong lòng rồi trở về Nam Cương, thẳng đến khi nào chết mới thôi.
Hồng Trang kéo tay chàng đặt lên chiếc áo mỏng manh. Vừa mới chạm vào bầu ngực đầy đặn ấy, Quý Hàn Sơ cứ như bị bỏng mà rụt phắt tay về. Nhưng Hồng Trang nào có chịu, nàng đè mạnh tay chàng lại, đem bàn tay to áp hẳn vào ngực của chính mình.
"Chàng sờ thử đi, Quý tam, chàng đồng ý với ta rồi mà......"
Quý Hàn Sơ nắm chặt tay nàng: "Ta......"
Hồng Trang không cho chàng có cơ hội nói chuyện, giữ tay chàng bắt đầu hành động.
Tay của chàng rất lớn, có thể bao bọc được toàn bộ nhũ thịt của nàng, bàn tay ấy nhét vào bên trong áo ngực khiến chiếc áo cũng phải căng nứt ra. Mảnh lụa màu đỏ đỡ lấy bàn tay của chàng, năm ngón tay chậm rãi co vào rồi lại thả ra. Chẳng rõ chính mình đang bị mê hoặc hay là do bản năng trỗi dậy, động tác xoa bóp của chàng dần thuần thục hơn......
Hồng Trang cười hỏi: "Thích không?"
Nàng nhìn bàn tay đang phập phồng trên ngực mình, các đốt ngón tay lúc ẩn lúc hiện hằn lên vạt áo. đầu v* nhanh chóng cứng rắn dưới sự xoa nắn của chàng, cảm giác tê dại lan ra khắp cơ thể.
"Ưm, a......" Hồng Trang cắn môi, rên rỉ hưởng thụ.
Nàng chạm vào mu bàn tay của Quý Hàn Sơ qua tấm áo ngực, chàng vừa chuyển động là nàng cũng động theo.
"Quý tam có thích không?"
Quý Hàn Sơ ngại ngùng không thôi, thấp giọng nói: "Nàng đừng nói chuyện."
Hồng Trang bật cười.
Đồ cổ hủ thật đáng yêu.
Sao có thể không nói chuyện được chứ, chàng cũng không nhìn xem đây rốt cuộc là nơi nào.
Thôi thì không nói vậy, chỉ sợ nói ra chàng lại không chịu nổi.
Đúng lúc này.
"Tiểu tiện nhân cũng thật biết chơi, thú vị lắm...... Kẹp chặt muốn chết, lại còn câu dẫn gia cắm ngươi, cái đồ hạ tiện này......"
......
Hồng Trang cười tủm tỉm nhìn Quý Hàn Sơ, khuôn mặt ngốc lăng dần trở nên ửng đỏ, thẹn thùng đến mức hận không thể giơ tay bịt tai mình lại.
Kỹ viện là nơi tụ tập của đám nam nhân khắp thiên hạ, thứ không thiếu nhất ở đây chính là sự nhiệt tình, chỉ cần một tờ ngân phiếu cũng có thể mua được biết bao lời thề nọn hẹn biển.
Đêm đến, tiếng kêu rên dâm đãng càng lúc càng to, trò hay chính thức mở màn.
Có người thanh cao bán nghệ không bán thân, song cũng có người túng dục hưởng lạc đến mức thối nát. Gian phòng dâm mĩ bên cạnh mới chỉ là mở đầu, đám người đó đang chơi trò "Yến song phi". Nữ nhân trần trụi bị treo bằng mấy sợi dây thừng, tay và chân thì trói chặt ở phía sau lưng. Cửa phòng mở toang hoang, ai thích chơi thì xông lên chơi, bên ngoài đã có vài người đứng xếp hàng chờ đến lượt. Tiểu huyệt của nữ nhân liên tục ngậm mấy cây gậy th*t, tinh dịch trắng đục chảy đầy đất, đám nam nhân gọi nàng ta là cái "Đĩa quay".
"A được lắm, đổi chỗ với ta đi. Miệng của tiểu nương tử này hút giỏi lắm, đúng là danh bất hư truyền......"
"Cái lỗ này làm gia thao thật sướng...... Đừng ngất xỉu, gia vẫn chưa dùng sức đâu......"
"Ngoan, há miệng ra, đút cho ngươi ăn đồ ngon."
......
Hồng Trang nhìn Quý Hàn Sơ, thấy chàng đang vất vả nhẫn nhịn thì nàng bỗng cười ha ha.
Nàng vùi đầu vào cổ của chàng, dịu dàng liếm mút từng tấc da thịt trắng nõn. Bàn tay không chịu cô đơn cũng mò lên lôi kéo cổ áo của chàng, lộ ra lồng ngực tinh tráng.
Nhớ đêm nọ chỉ với xương quai xanh lấp ló đã khiến trái tim của nàng đập loạn nhịp, nay chúng đang bày ra trước mắt, Hồng Trang sao có thể nhịn được nữa. Nàng cúi đầu liếm hai cái rồi trực tiếp ngậm nó vào trong miệng, chậm rãi liếm mút.
"Quý tam đừng bất động thế chứ, chàng cũng có thể hôn ta mà."
Nàng hôn lên gương mặt đỏ bừng của chàng, nhẹ giọng dỗ dành: "Ta thích được chàng hôn, chàng hôn ta có được không?"
Tiếng cười to phát ra từ phòng cách vách, đắc ý không thôi: "Tiểu huyệt hư hỏng bắt đầu phun nước rồi! Bị nhiều nam nhân chơi qua mà vẫn mẫn cảm thế sao?"
Tiếng kêu rên dâm đãng của nữ nhân kết hợp với những lời nói trắng trợn tạo thành một liều kích thích mạnh hơn cả xuân dược.
Đầu óc của Quý Hàn Sơ vốn đã loạn xì ngầu, bây giờ lại bị kích một cú, chẳng biết vô tình hay cố ý mà bắt đầu đáp lại Hồng Trang.
Đầu tiên là xoa nắn bầu ngực no đủ, càng lúc càng dùng sức, càng lúc càng không thấy thỏa mãn.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc áo vướng víu sót lại trên người nàng, chàng bèn luồn cả hai tay vào trong xoa bóp bộ ngực sữa đầy đặn thành đủ loại hình dáng. Đầu ngón tay vân vê đỉnh vú, vừa lôi kéo vừa nghiền ép, động tác dần trở nên càn rỡ hơn.
Hồng Trang thuận thế cởi bỏ vật cản cuối cùng, chiếc áo nhẹ nhàng rơi xuống bên giường.
Nàng vòng tay ôm lấy cổ chàng kéo chàng xuống thấp, tự mình dâng lên bộ ngực đẫy đà.
"Ca ca mau hôn nó đi...... Ta ngứa lắm, muốn chàng giúp ta......"
Khúc hát với ngôn từ dâm đãng đang được biểu diễn tới đoạn cao trào.
Quý Hàn Sơ xấu hổ đến mức không dám nhìn thẳng, cả người căng cứng, thứ tuyệt diệu trước mắt mê hoặc chàng mất rồi. Nàng nói nàng ngứa, nhưng sự thật phải là chàng mới đúng, ngàn vạn con kiến đang thi nhau gặm nhấm trái tim của chàng khiến chàng tê dại tận xương......
Nơi đó thật sự rất mê người, da thịt trắng nõn mềm mại, đầu v* nhỏ xinh treo trên hai quả cầu thịt. Không biết có phải ảo giác hay không mà Quý Hàn Sơ chợt ngửi được một mùi hương dễ chịu vô cùng, đó là mùi hoa lan hòa lẫn với gỗ đàn hương, còn có cả hương thơm đặc thù trên người nữ nhân.
Hai bầu ngực lắc lư quyến rũ chàng.
Yết hầu của Quý Hàn Sơ lên lên xuống xuống, một màn dâm mĩ này khiến chàng trầm luân. Chàng run rẩy duỗi tay ôm eo của Hồng Trang, sau đó vùi đầu vào nơi mềm mại kia.
Chàng há miệng ngậm lấy đầu v* rồi dùng sức mút thật mạnh, từng ngụm từng ngụm nuốt vào khiến đầu v* của nàng sưng đỏ. Lúc chàng lưu luyến tách ra, nơi đó còn dính đầy nước bọt trong suốt......
Cơ thể của độc nữ Nam Cương giết người không chớp mắt lại ngọt ngào đến vậy.
Quý Hàn Sơ ép chặt hai bầu vú tạo thành một khe rãnh sâu hun hút. Chàng liếm ở chỗ này, mút ở chỗ kia, ngón tay xoa nắn hai điểm đỏ như son khiến nó dựng thẳng đứng, tựa như đang run rẩy xin chàng rủ lòng thương.
Hồng Trang phát ra những tiếng rên nhỏ vụn. Từ lúc Quý Hàn Sơ nắn bóp ngực của nàng thì nàng đã vươn tay ôm lấy chàng, dịu dàng đón nhận chàng, để mặc chàng quấy phá.
"Chậm thôi, nhẹ nhàng thôi......"
Nàng bị trêu đùa ngứa ngáy cả người, thân dưới cũng ướt át trơn trượt. Nàng duỗi tay sờ soạng xuống dưới, sờ đến eo của Quý Hàn Sơ, xuống chút nữa là đến xương hông, rồi đến mông, rồi đến đùi......
Nàng cách lớp vải quần xoa nắn một vật vừa nóng lại vừa to.
Nơi đó đã cương cứng từ lâu rồi.
———————————————————————
Editor: Vất vả một hồi mới tìm được tấm hình... (・_・;
Hồng Trang - Đao Hạ Lưu Đường
Chương 25: Vui vẻ (1)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương