[Đồng Nhân Harry Potter] HP Chi Xin Hỏi Malfoy
Chương 22: Một hôn lễ khác
10h sáng thứ Hai, vốn là thời gian Draco bắt đầu làm việc, vì bị bệnh, anh bị Narcissa cưỡng chế nghỉ ngơi một ngày. Harry cũng quyết định không luyện tập một buổi sáng để chăm sóc bệnh nhân.
Một bữa sáng nhàn nhã khó được qua đi, bọn họ ngồi trên sô pha.
“Draco, em có thể nghĩ lại không? Mấy tháng thật sự lâu lắm, không tốt lắm…”
Harry tận tình khuyên bảo.
“Làm sao không tốt? Còn thời gian áp lực a.” Draco nằm ở sô pha, hai mắt vẫn nhìn công văn, đột nhiên đau đớn làm cho chân anh co rụt lại, “A, đừng cắt quá ngắn, em không quen.”
Harry cúi đầu nhìn, “A, anh còn chưa thuần thục, trước anh đều dùng cắt móng tay…”
Harry đang ôm đôi chân thon dài của Draco giúp anh tu bổ móng chân.
Draco bĩu môi, “Nó rất nguy hiểm, lại không vệ sinh. Chú ngữ vệ sinh làm đẹp móng chân móng tay! Lát nữa đến lượt em giúp anh, anh sẽ biết.”
“Không cần, anh tự làm là tốt rồi.” Harry lẩm bẩm, “Không có người thấy hứng thú với móng chân móng tay của anh.”
“Là ai nói toàn thân cao thấp đều là của em? Là của em thì nên là theo những gì em muốn.”
“Cho nên hôn lễ sớm một chút đi, không cần chờ hai tháng!” Harry thuận thế quay trở lại chủ đề.
“Không được, không có tiền.” Draco lãnh đạm nói.
Kỳ thật vấn đề này ngày hôm qua Draco và cha mẹ, Harry đã thảo luận. Khi đó Narcissa đang định nói hôn lễ của bọn họ thì đã bị những gì Draco nói hung hăng đả kích một hồi lâu, Lucius và Narcissa đời này còn chưa phiền não chuyện này.
Nhưng hôn lễ của Malfoy, không cần nói, rất tốn tiền.Draco kiên trì sau khi lấy lại được trang viên, hôn lễ kéo dài vô kì hạn làm cho vợ chồng Malfoy không thể nào phản bác. Dù sao bọn họ cũng muốn trang viên thuận lợi trở về.
“Nhưng anh có tiền a! Em hẳn là rất rõ ràng.” Harry không bỏ cuộc nói, “Nếu em không muốn là anh mua trang viên, vậy thì anh phụ trách chuẩn bị hôn lễ…”
“Hôn lễ nên là hai bên cùng chuẩn bị, đây là tục lệ.” Draco nhìn văn kiện trong tay, thuận miệng bác bỏ.
“Như vậy là một nửa một nửa?” Harry vắt hết óc, “Trang viên bán đấu giá em cho anh hỗ trợ, hôn lễ chúng ta cùng chuẩn bị?”
“Đó là trang viên Malfoy, anh…” Draco mới nói được một nửa liền phát hiện chân bị nắm chặt, anh nhìn Harry, chỉ thấy Harry bất mãn nói, “Em muốn nói không liên quan với anh?”
Draco không được tự nhiên, nhưng còn chưa kịp nói gì, Harry nhíu mày tiếp tục việc mình đang làm dở.
“Anh đau lòng đó Draco, anh có cảm giác mình là người ngoài. Em là em, mà anh vĩnh viễn chỉ một mình, cho dù chúng ta kết…”
“Em xin lỗi.” Draco nói, “Em không có ý đó. Anh… Kỳ thật cũng có chút kế hoạch.” Cuối cùng Draco không tình nguyện thừa nhận.
Harry không tin hỏi, “Kế hoạch gì?”
Draco nhìn công văn tránh nhìn Harry.
“Nếu thuận lợi mua lại trang viên, chúng ta có lẽ không có nhiều tiền mặt lắm. Khi đó phải tạm thời mượn anh một bộ phận…, có lẽ anh không biết, lấy tiền kiếm tiền nhanh hơn.”
Harry nhìn Draco không được tự nhiên, “Vì sao không nói cho anh biết?”
Draco nhún vai nhưng miệng nhắm chặt, không tính trả lời.
Lúc này Harry buông chân Draco, nhẹ nhàng kéo, để đầu Draco ở trước ngực mình, “Bởi vì em không nắm chắc, em vẫn không tin chúng ta sẽ đi đến cuối đúng không?”
“Không phải.” Draco phản bác.
“Đừng phủ nhận, em thích tính tình huống tệ nhất, Draco, anh nhớ ra rồi, trước kia em đã cứu chúng ta vài lần. Anh mang chúng ta xông lên phía trước, em bảo đảm sau lưng.”
“Kế hoạch của anh cho tới bây giờ cũng chỉ có mở đầu.” Draco không cho là đúng.
Harry cười nhẹ, “Có lẽ anh không hiểu bạn lữ đồng tính sẽ gặp cái gì… Em cũng nên nhớ rõ, chuyện của mình, rất ít khi anh thay đổi chủ ý.”
“Đúng, xúc động cố chấp tự đại.” Draco bổ sung, “Còn trì độn.”
Harry giật nhẹ tóc Draco, ý bảo Draco nhìn mình, “Cho nên anh biết chúng ta nên nhanh kết hôn, miễn cho em lo lắng chuyện không cần lo lắng.”
“… Không, thời gian là một vấn đề.” Draco nhìn Harry rồi lại dán vào ngực Harry, thả lỏng, “Trước khi trang viên bán đấu giá, em có nhiều chuyện phải làm, không có thời gian chuẩn bị.”
“Nếu không chúng ta ký kết trước, hôn lễ đợi lấy lại trang viên rồi làm?” Harry đề nghị.
Sau khi ký kết, pháp thuật sẽ thừa nhận hai người ký kết có quan hệ với gia tộc.
Kỳ thật đó là phương thức kết hôn từ xa xưa, sau lại diễn ra hôn lễ, ban đầu chỉ là một bữa tiệc nghi thức báo cho bạn bè người thân. Đến hiện tại, ký kết và hôn lễ dần dần đều được thừa nhận là phương thức kết hôn, có người không muốn rầm rộ thì kí kết, truyền thống thì tiến hành cả hai.
“Như vậy chúng ta có thể làm?” Draco lẩm bẩm.
“Đúng vậy, không chỉ em lo lắng, anh cũng rất muốn…” Harry cúi đầu tìm được môi Draco, nhiệt tình nhấm nháp.
Draco chủ động hé miệng, hoan nghênh Harry liếm cắn, lập tức cảm thấy thân thể nóng lên. Anh nâng tay vòng qua cổ Harry, càng gần sát anh một ít, “… A… Nhưng mẹ sẽ không đồng ý …”
Harry chuyên tâm hôn trong chốc lát rồi mới khàn khàn nói,
“Sẽ được. Đến lúc đó em phối hợp đau bụng một chút?”
“Không tệ.”
Buổi chiều, Harry nhìn chằm chằm Draco ăn cơm trưa đơn giản khỏe mạnh xong, cũng đuổi Draco lên giường ngủ trưa rồi đến sân luyện tập, Narcissa giữa trưa đồng ý bọn họ.
Nhưng ở hành lang đến phòng thay quần áo, Harry thấy bạn tốt Hermione đang ôm ngực, dựa tường… Hẳn là đang đợi mình.
“Hi Mione, đã trở lại? Chơi vui không?” Harry chào hỏi.
Mione đương nhiên lập tức đi nhanh đến gần anh, “Cậu chạy tới chỗ nào rồi Harry!? Tớ dùng gương hai mặt gọi cậu cũng không trả lời, đến nhà cậu cũng không có người! Tớ tìm cậu cả buổi sáng!”
“A, gương hai mặt hình như bị đặt ở nhà, khó trách cảm thấy thiếu cái gì…” Harry gãi đầu, “Hiện tại tớ ở nhà Draco, cậu có thể cú mèo cho tớ.”
“Draco?” Sắc mặt Mione càng đen, “Đây là nguyên nhân tớ muốn tìm cậu!!”
“Harry, cậu làm cái gì vậy!!? Mới một tuần! Đã xảy ra chuyện gì!? Amy đâu!? Ảnh trên báo là thế nào!?”
“Amy?” Harry hoang mang, “…Amy là ai?”
“Cậu… cậu hỏi tớ cô ta là ai!?” Mione cao giọng hỏi rồi căm tức nói Harry,
“Không phải là người kia sao!? Cậu đã quên?! Cái người cậu vẫn hỏi tớ vì sao cô ta giận không vui, cậu cho bạn trai cũ của cô ta vay tiền, cậu nói lần này mình rất nghiêm túc!! Cậu sẽ không nói cho tớ biết đã xong chứ!!?”
“Tớ hỏi cậu là chuyện về Draco, liên quan gì đến Amy?” Harry nghe thấy giận hờn thì có chút nhớ.
“!?Cái gì!!? Cậu đừng gạt tớ!” Mione kêu to, “Người kia không có khả năng là Malfoy!! Tớ sẽ không tính sai!”
“Cậu rõ ràng hỏi tớ nếu có một người tức giận khi nhìn thấy cậu và một người con gái khác ở cạnh nhau thì có phải người đó có ý với cậu không! Sau đó cậu nói cho tớ biết Amy giận!” Cô rất tự tin về trí nhớ phi thường của mình.
“Amy giận a, nhưng Draco cũng giận.” Harry giải thích, anh nhớ lại lần bọn họ gặp lại nhau, “Draco vừa đến thấy Amy ở phòng khách thì lập tức mất hứng quay đầu bước đi, hiện tại nghĩ lại còn thấy đáng yêu.”
Mắt Mione mở to hơn, khó có thể tin, “Nhưng cậu còn hỏi bạn trai …”
“A, đó là bạn trai cũ của Draco.” Harry nhíu nhíu mày, “Tớ không nghĩ tới một Gryffindor lại có thể khốn kiếp như vậy.” Nhưng anh sửa miệng, “Nhưng may mắn như vậy tớ mới ôm được Draco.”
“Cho nên tớ… Luôn tại giúp cậu theo đuổi…” Mặt Mione tái nhợt hỏi.
“Vẫn đều là Draco! Tớ rất cám ơn cậu Mione, vì hết thảy.” Harry gật đầu, cũng hạnh phúc ngây ngô cười, “Chúng tớ ở bên nhau. Rất tuyệt đúng không?”
Hermione không đứng vững, lay động một chút rồi vẫn giãy dụa, “Nhưng là… Nhưng là cậu rõ ràng có nhiều bạn gái như vậy!! Tớ chưa từng nghĩ tới tớ phải lo lắng cái này!!” Nói đến đây cô lại bắt đầu tức giận.
“Cậu không cần lo lắng, tớ và Draco tốt lắm.” Harry trừng cô nhưng hôm nay tâm tình tốt làm cho anh lập tức mỉm cười, “A, thuận tiện thông báo cho cậu, chúng tớ sắp kết hôn.”
Hai giây sau Hermione hét lên. “Kết hôn!!!!????”
Tiếng thét chói tai quanh quẩn ở hành lang rộng lớn.
Không lâu sau, có người mở cửa ngó đầu ra nhìn.
“Harry? Sao vậy… Ha, tôi nhìn thấy đó, cậu đừng làm xằng bậy sau lưng bạn trai.”
“Đi đi!” Harry huy một quyền vào không khí, “Tôi và Draco sắp kết hôn, các anh có thể bắt đầu dồn tiền chuẩn bị quà đi!”
Người nọ quay đầu nói một câu, bên trong phòng thay quần áo truyền ra tiếng ồn ào, tiếp theo lại kêu lên, “Vậy bảo hiểm vị hoa quả có nhận không a!? Tuy rằng với hai người tác dụng không lớn lắm??”
“Lăn xa một chút!! Một đám chết tiệt!!” Harry cười mắng rồi cúi đầu nói, “Mione, tớ còn phải luyện tập, buổi tối tớ sẽ qua nhà cậu tâm sự.”
Biểu tình của cô lúc này có chút kỳ quái rồi cô thở dài, “Trước không cần, Ron tạm thời sẽ không muốn gặp cậu… Ngay cả tớ anh ấy cũng không muốn nói chuyện.”
“Sao lại thế?” Harry tươi cười.
“Anh ấy biết là tớ giới thiệu Malfoy cho cậu, anh ấy không thể cho qua chuyện này… Cũng không tán thành hai người, ngày hôm qua đọc báo xong, Ron còn phát giận. Anh ấy cũng giận cậu không nói với mình một chút…”
Harry nhíu nhíu mày, “Tớ yêu ai cũng chưa từng hỏi cậu ta…”
“Cậu biết Ron không được tự nhiên mà.” Mione cười khổ, “Từ trước rồi, khi cậu và Malfoy bị xếp là một đội làm nhiệm vụ, Ron không phải đã làm ầm lên sao? Ron luôn lo lắng cậu bị cướp đi, hiện tại Ron cho rằng cậu thật sự bị cướp đi, mà tớ là đồng lõa.”
“Buổi tối tớ qua nói với Ron.” Harry nói, “Đều đã bao nhiêu a…”
“Ron cần thời gian, cậu đừng đến gây chuyện, bằng không với tính tình của hai người, càng nói càng cãi nhau.” Mione lắc lắc tay, cô sầu lo nói, “Harry, cậu thật sự hiểu rõ rồi chứ? Này… Này thực khác, cậu có biết ý của tớ.”
“Đương nhiên rồi Mione.” Harry nghiêm túc, “Tớ mới là người lo lắng nhất mình tương lai hối hận, như vậy Draco sẽ tổn thương, không ai sợ hãi hơn tớ.”
Nhưng lí do này không thể thuyết phục Mione, cô cắn cắn môi nói, “Một tuần sau Wood kết hôn, cậu cũng biết chứ…”
Sắc mặt Harry đổi, “Đương nhiên.”
Mione không hiểu, cô cẩn thận nhìn Harry, “Không phải tớ không tín nhiệm sự phán đoán của cậu, nhưng Harry, có lẽ cậu nên nhìn nhiều hơn…Fred nói lần này Gryffindor đều đến, ngày đó gần như sẽ gặp những bạn cũ, mọi người đều mang người nhà đi, cậu có đến không?”
Harry khó được chần chừ, “Nhìn cuộc sống bình thường?”
Mione nâng tay xoa cánh tay Harry, “A, cũng không phải ý tớ,Harry, chỉ là khuyên bảo thiện ý, đi. Nếu ngày đó cậu có thể tìm Ron trò chuyện, đó cũng là cơ hội để hai người bình thường đúng không?”
Harry nhìn chăm chú bạn tốt quan tâm rồi thở dài, “Được rồi, tớ sẽ đi.”
Cô nở nụ cười nhưng cuối cùng vẫn nói, “Anh ta cho cậu hạnh phúc sao Harry?”
“Từ đáy lòng Mione.”
Chạng vạng cùng ngày, Lucius đến văn phòng phó hiệu trưởng Hogwarts.
Khi ông bước ra ngọn lửa màu xanh, đôi mắt tối như mực đùa cợt mang chút kinh ngạc nhìn ông.
Lucius gật đầu nói, “Đã lâu không gặp Sev.”
Phó hiệu trưởng Hogwarts, độc dược đại sư Severus Snape giật nhẹ khóe miệng, đứng lên, cùng Lucius đến sô pha ngồi xuống.
“Đã lâu không gặp. Là điều trên báo dọa hai người từ Pháp trở về?”
Lucius có chút cứng ngắc, ông khụ hai tiếng rồi nói,
“Khụ, không mời tôi uống chén trà? Tôi đường xa đến, đây cũng không phải là đạo đãi khách của Slytherin.”
Snape nhìn Lucius không được tự nhiên, cho ông một ít giải trí. Snape vui vẻ phất tay, gọi gia tinh bảo chuẩn bị trà.
Bố trí thỏa đáng xong, Snape uống một ngụm, “Như vậy lần này là chuyện gì?”
Ông biết rõ Lucius nếu đơn thuần hữu nghị bái phỏng, khẳng định sẽ hẹn ở nơi có đồ ăn và rượu ngon, nếu đột nhiên chạy tới thì là có việc nhờ.
Lucius cũng cầm ly trà, nhưng đột nhiên nhìn cái ly rồi nhìn Snape, “Scor sắp 7 tuổi, cũng nên bắt đầu chương trình độc dược sơ cấp. Mấy tháng trước tôi đưa Scor về Anh học, có lẽ tôi có thể nhờ anh?”
Snape thực ‘bất hạnh’ vẫn là cha đỡ đầu của Scor vì Lucius không có người khác có thể nhờ, chuyện con tuổi già của ông cũng không phải là tin công khai.
Vì thế Snape nghĩ nghĩ thời khóa biểu, hào phóng gật đầu, “Có thể. Buổi chiều thứ 3, thứ 5, nhưng phải có người mang Scor đến, nơi này không thể ra vào tự do.”
Lucius gật gật đầu, “Tôi biết, tôi sẽ để Draco dẫn Scor đi.”
“Vậy là tốt nhất, tôi ‘vội vã’ muốn gặp Draco đâu.” Snape lại vặn vẹo khóe miệng, tiếp theo uống một hớp trà lớn.
Lucius nhìn trộm Snape thật lâu, lúc này đột nhiên nói rất nhanh,
“Cũng đúng, Draco và Harry sắp kết hôn, tôi còn muốn mời anh làm người làm chứng.”
Quả nhiên Snape ‘phốc’ một tiếng, chật vật phun trà.
Lucius vừa lòng híp mắt, cảm thấy cũng được giải trí.
Một bữa sáng nhàn nhã khó được qua đi, bọn họ ngồi trên sô pha.
“Draco, em có thể nghĩ lại không? Mấy tháng thật sự lâu lắm, không tốt lắm…”
Harry tận tình khuyên bảo.
“Làm sao không tốt? Còn thời gian áp lực a.” Draco nằm ở sô pha, hai mắt vẫn nhìn công văn, đột nhiên đau đớn làm cho chân anh co rụt lại, “A, đừng cắt quá ngắn, em không quen.”
Harry cúi đầu nhìn, “A, anh còn chưa thuần thục, trước anh đều dùng cắt móng tay…”
Harry đang ôm đôi chân thon dài của Draco giúp anh tu bổ móng chân.
Draco bĩu môi, “Nó rất nguy hiểm, lại không vệ sinh. Chú ngữ vệ sinh làm đẹp móng chân móng tay! Lát nữa đến lượt em giúp anh, anh sẽ biết.”
“Không cần, anh tự làm là tốt rồi.” Harry lẩm bẩm, “Không có người thấy hứng thú với móng chân móng tay của anh.”
“Là ai nói toàn thân cao thấp đều là của em? Là của em thì nên là theo những gì em muốn.”
“Cho nên hôn lễ sớm một chút đi, không cần chờ hai tháng!” Harry thuận thế quay trở lại chủ đề.
“Không được, không có tiền.” Draco lãnh đạm nói.
Kỳ thật vấn đề này ngày hôm qua Draco và cha mẹ, Harry đã thảo luận. Khi đó Narcissa đang định nói hôn lễ của bọn họ thì đã bị những gì Draco nói hung hăng đả kích một hồi lâu, Lucius và Narcissa đời này còn chưa phiền não chuyện này.
Nhưng hôn lễ của Malfoy, không cần nói, rất tốn tiền.Draco kiên trì sau khi lấy lại được trang viên, hôn lễ kéo dài vô kì hạn làm cho vợ chồng Malfoy không thể nào phản bác. Dù sao bọn họ cũng muốn trang viên thuận lợi trở về.
“Nhưng anh có tiền a! Em hẳn là rất rõ ràng.” Harry không bỏ cuộc nói, “Nếu em không muốn là anh mua trang viên, vậy thì anh phụ trách chuẩn bị hôn lễ…”
“Hôn lễ nên là hai bên cùng chuẩn bị, đây là tục lệ.” Draco nhìn văn kiện trong tay, thuận miệng bác bỏ.
“Như vậy là một nửa một nửa?” Harry vắt hết óc, “Trang viên bán đấu giá em cho anh hỗ trợ, hôn lễ chúng ta cùng chuẩn bị?”
“Đó là trang viên Malfoy, anh…” Draco mới nói được một nửa liền phát hiện chân bị nắm chặt, anh nhìn Harry, chỉ thấy Harry bất mãn nói, “Em muốn nói không liên quan với anh?”
Draco không được tự nhiên, nhưng còn chưa kịp nói gì, Harry nhíu mày tiếp tục việc mình đang làm dở.
“Anh đau lòng đó Draco, anh có cảm giác mình là người ngoài. Em là em, mà anh vĩnh viễn chỉ một mình, cho dù chúng ta kết…”
“Em xin lỗi.” Draco nói, “Em không có ý đó. Anh… Kỳ thật cũng có chút kế hoạch.” Cuối cùng Draco không tình nguyện thừa nhận.
Harry không tin hỏi, “Kế hoạch gì?”
Draco nhìn công văn tránh nhìn Harry.
“Nếu thuận lợi mua lại trang viên, chúng ta có lẽ không có nhiều tiền mặt lắm. Khi đó phải tạm thời mượn anh một bộ phận…, có lẽ anh không biết, lấy tiền kiếm tiền nhanh hơn.”
Harry nhìn Draco không được tự nhiên, “Vì sao không nói cho anh biết?”
Draco nhún vai nhưng miệng nhắm chặt, không tính trả lời.
Lúc này Harry buông chân Draco, nhẹ nhàng kéo, để đầu Draco ở trước ngực mình, “Bởi vì em không nắm chắc, em vẫn không tin chúng ta sẽ đi đến cuối đúng không?”
“Không phải.” Draco phản bác.
“Đừng phủ nhận, em thích tính tình huống tệ nhất, Draco, anh nhớ ra rồi, trước kia em đã cứu chúng ta vài lần. Anh mang chúng ta xông lên phía trước, em bảo đảm sau lưng.”
“Kế hoạch của anh cho tới bây giờ cũng chỉ có mở đầu.” Draco không cho là đúng.
Harry cười nhẹ, “Có lẽ anh không hiểu bạn lữ đồng tính sẽ gặp cái gì… Em cũng nên nhớ rõ, chuyện của mình, rất ít khi anh thay đổi chủ ý.”
“Đúng, xúc động cố chấp tự đại.” Draco bổ sung, “Còn trì độn.”
Harry giật nhẹ tóc Draco, ý bảo Draco nhìn mình, “Cho nên anh biết chúng ta nên nhanh kết hôn, miễn cho em lo lắng chuyện không cần lo lắng.”
“… Không, thời gian là một vấn đề.” Draco nhìn Harry rồi lại dán vào ngực Harry, thả lỏng, “Trước khi trang viên bán đấu giá, em có nhiều chuyện phải làm, không có thời gian chuẩn bị.”
“Nếu không chúng ta ký kết trước, hôn lễ đợi lấy lại trang viên rồi làm?” Harry đề nghị.
Sau khi ký kết, pháp thuật sẽ thừa nhận hai người ký kết có quan hệ với gia tộc.
Kỳ thật đó là phương thức kết hôn từ xa xưa, sau lại diễn ra hôn lễ, ban đầu chỉ là một bữa tiệc nghi thức báo cho bạn bè người thân. Đến hiện tại, ký kết và hôn lễ dần dần đều được thừa nhận là phương thức kết hôn, có người không muốn rầm rộ thì kí kết, truyền thống thì tiến hành cả hai.
“Như vậy chúng ta có thể làm?” Draco lẩm bẩm.
“Đúng vậy, không chỉ em lo lắng, anh cũng rất muốn…” Harry cúi đầu tìm được môi Draco, nhiệt tình nhấm nháp.
Draco chủ động hé miệng, hoan nghênh Harry liếm cắn, lập tức cảm thấy thân thể nóng lên. Anh nâng tay vòng qua cổ Harry, càng gần sát anh một ít, “… A… Nhưng mẹ sẽ không đồng ý …”
Harry chuyên tâm hôn trong chốc lát rồi mới khàn khàn nói,
“Sẽ được. Đến lúc đó em phối hợp đau bụng một chút?”
“Không tệ.”
Buổi chiều, Harry nhìn chằm chằm Draco ăn cơm trưa đơn giản khỏe mạnh xong, cũng đuổi Draco lên giường ngủ trưa rồi đến sân luyện tập, Narcissa giữa trưa đồng ý bọn họ.
Nhưng ở hành lang đến phòng thay quần áo, Harry thấy bạn tốt Hermione đang ôm ngực, dựa tường… Hẳn là đang đợi mình.
“Hi Mione, đã trở lại? Chơi vui không?” Harry chào hỏi.
Mione đương nhiên lập tức đi nhanh đến gần anh, “Cậu chạy tới chỗ nào rồi Harry!? Tớ dùng gương hai mặt gọi cậu cũng không trả lời, đến nhà cậu cũng không có người! Tớ tìm cậu cả buổi sáng!”
“A, gương hai mặt hình như bị đặt ở nhà, khó trách cảm thấy thiếu cái gì…” Harry gãi đầu, “Hiện tại tớ ở nhà Draco, cậu có thể cú mèo cho tớ.”
“Draco?” Sắc mặt Mione càng đen, “Đây là nguyên nhân tớ muốn tìm cậu!!”
“Harry, cậu làm cái gì vậy!!? Mới một tuần! Đã xảy ra chuyện gì!? Amy đâu!? Ảnh trên báo là thế nào!?”
“Amy?” Harry hoang mang, “…Amy là ai?”
“Cậu… cậu hỏi tớ cô ta là ai!?” Mione cao giọng hỏi rồi căm tức nói Harry,
“Không phải là người kia sao!? Cậu đã quên?! Cái người cậu vẫn hỏi tớ vì sao cô ta giận không vui, cậu cho bạn trai cũ của cô ta vay tiền, cậu nói lần này mình rất nghiêm túc!! Cậu sẽ không nói cho tớ biết đã xong chứ!!?”
“Tớ hỏi cậu là chuyện về Draco, liên quan gì đến Amy?” Harry nghe thấy giận hờn thì có chút nhớ.
“!?Cái gì!!? Cậu đừng gạt tớ!” Mione kêu to, “Người kia không có khả năng là Malfoy!! Tớ sẽ không tính sai!”
“Cậu rõ ràng hỏi tớ nếu có một người tức giận khi nhìn thấy cậu và một người con gái khác ở cạnh nhau thì có phải người đó có ý với cậu không! Sau đó cậu nói cho tớ biết Amy giận!” Cô rất tự tin về trí nhớ phi thường của mình.
“Amy giận a, nhưng Draco cũng giận.” Harry giải thích, anh nhớ lại lần bọn họ gặp lại nhau, “Draco vừa đến thấy Amy ở phòng khách thì lập tức mất hứng quay đầu bước đi, hiện tại nghĩ lại còn thấy đáng yêu.”
Mắt Mione mở to hơn, khó có thể tin, “Nhưng cậu còn hỏi bạn trai …”
“A, đó là bạn trai cũ của Draco.” Harry nhíu nhíu mày, “Tớ không nghĩ tới một Gryffindor lại có thể khốn kiếp như vậy.” Nhưng anh sửa miệng, “Nhưng may mắn như vậy tớ mới ôm được Draco.”
“Cho nên tớ… Luôn tại giúp cậu theo đuổi…” Mặt Mione tái nhợt hỏi.
“Vẫn đều là Draco! Tớ rất cám ơn cậu Mione, vì hết thảy.” Harry gật đầu, cũng hạnh phúc ngây ngô cười, “Chúng tớ ở bên nhau. Rất tuyệt đúng không?”
Hermione không đứng vững, lay động một chút rồi vẫn giãy dụa, “Nhưng là… Nhưng là cậu rõ ràng có nhiều bạn gái như vậy!! Tớ chưa từng nghĩ tới tớ phải lo lắng cái này!!” Nói đến đây cô lại bắt đầu tức giận.
“Cậu không cần lo lắng, tớ và Draco tốt lắm.” Harry trừng cô nhưng hôm nay tâm tình tốt làm cho anh lập tức mỉm cười, “A, thuận tiện thông báo cho cậu, chúng tớ sắp kết hôn.”
Hai giây sau Hermione hét lên. “Kết hôn!!!!????”
Tiếng thét chói tai quanh quẩn ở hành lang rộng lớn.
Không lâu sau, có người mở cửa ngó đầu ra nhìn.
“Harry? Sao vậy… Ha, tôi nhìn thấy đó, cậu đừng làm xằng bậy sau lưng bạn trai.”
“Đi đi!” Harry huy một quyền vào không khí, “Tôi và Draco sắp kết hôn, các anh có thể bắt đầu dồn tiền chuẩn bị quà đi!”
Người nọ quay đầu nói một câu, bên trong phòng thay quần áo truyền ra tiếng ồn ào, tiếp theo lại kêu lên, “Vậy bảo hiểm vị hoa quả có nhận không a!? Tuy rằng với hai người tác dụng không lớn lắm??”
“Lăn xa một chút!! Một đám chết tiệt!!” Harry cười mắng rồi cúi đầu nói, “Mione, tớ còn phải luyện tập, buổi tối tớ sẽ qua nhà cậu tâm sự.”
Biểu tình của cô lúc này có chút kỳ quái rồi cô thở dài, “Trước không cần, Ron tạm thời sẽ không muốn gặp cậu… Ngay cả tớ anh ấy cũng không muốn nói chuyện.”
“Sao lại thế?” Harry tươi cười.
“Anh ấy biết là tớ giới thiệu Malfoy cho cậu, anh ấy không thể cho qua chuyện này… Cũng không tán thành hai người, ngày hôm qua đọc báo xong, Ron còn phát giận. Anh ấy cũng giận cậu không nói với mình một chút…”
Harry nhíu nhíu mày, “Tớ yêu ai cũng chưa từng hỏi cậu ta…”
“Cậu biết Ron không được tự nhiên mà.” Mione cười khổ, “Từ trước rồi, khi cậu và Malfoy bị xếp là một đội làm nhiệm vụ, Ron không phải đã làm ầm lên sao? Ron luôn lo lắng cậu bị cướp đi, hiện tại Ron cho rằng cậu thật sự bị cướp đi, mà tớ là đồng lõa.”
“Buổi tối tớ qua nói với Ron.” Harry nói, “Đều đã bao nhiêu a…”
“Ron cần thời gian, cậu đừng đến gây chuyện, bằng không với tính tình của hai người, càng nói càng cãi nhau.” Mione lắc lắc tay, cô sầu lo nói, “Harry, cậu thật sự hiểu rõ rồi chứ? Này… Này thực khác, cậu có biết ý của tớ.”
“Đương nhiên rồi Mione.” Harry nghiêm túc, “Tớ mới là người lo lắng nhất mình tương lai hối hận, như vậy Draco sẽ tổn thương, không ai sợ hãi hơn tớ.”
Nhưng lí do này không thể thuyết phục Mione, cô cắn cắn môi nói, “Một tuần sau Wood kết hôn, cậu cũng biết chứ…”
Sắc mặt Harry đổi, “Đương nhiên.”
Mione không hiểu, cô cẩn thận nhìn Harry, “Không phải tớ không tín nhiệm sự phán đoán của cậu, nhưng Harry, có lẽ cậu nên nhìn nhiều hơn…Fred nói lần này Gryffindor đều đến, ngày đó gần như sẽ gặp những bạn cũ, mọi người đều mang người nhà đi, cậu có đến không?”
Harry khó được chần chừ, “Nhìn cuộc sống bình thường?”
Mione nâng tay xoa cánh tay Harry, “A, cũng không phải ý tớ,Harry, chỉ là khuyên bảo thiện ý, đi. Nếu ngày đó cậu có thể tìm Ron trò chuyện, đó cũng là cơ hội để hai người bình thường đúng không?”
Harry nhìn chăm chú bạn tốt quan tâm rồi thở dài, “Được rồi, tớ sẽ đi.”
Cô nở nụ cười nhưng cuối cùng vẫn nói, “Anh ta cho cậu hạnh phúc sao Harry?”
“Từ đáy lòng Mione.”
Chạng vạng cùng ngày, Lucius đến văn phòng phó hiệu trưởng Hogwarts.
Khi ông bước ra ngọn lửa màu xanh, đôi mắt tối như mực đùa cợt mang chút kinh ngạc nhìn ông.
Lucius gật đầu nói, “Đã lâu không gặp Sev.”
Phó hiệu trưởng Hogwarts, độc dược đại sư Severus Snape giật nhẹ khóe miệng, đứng lên, cùng Lucius đến sô pha ngồi xuống.
“Đã lâu không gặp. Là điều trên báo dọa hai người từ Pháp trở về?”
Lucius có chút cứng ngắc, ông khụ hai tiếng rồi nói,
“Khụ, không mời tôi uống chén trà? Tôi đường xa đến, đây cũng không phải là đạo đãi khách của Slytherin.”
Snape nhìn Lucius không được tự nhiên, cho ông một ít giải trí. Snape vui vẻ phất tay, gọi gia tinh bảo chuẩn bị trà.
Bố trí thỏa đáng xong, Snape uống một ngụm, “Như vậy lần này là chuyện gì?”
Ông biết rõ Lucius nếu đơn thuần hữu nghị bái phỏng, khẳng định sẽ hẹn ở nơi có đồ ăn và rượu ngon, nếu đột nhiên chạy tới thì là có việc nhờ.
Lucius cũng cầm ly trà, nhưng đột nhiên nhìn cái ly rồi nhìn Snape, “Scor sắp 7 tuổi, cũng nên bắt đầu chương trình độc dược sơ cấp. Mấy tháng trước tôi đưa Scor về Anh học, có lẽ tôi có thể nhờ anh?”
Snape thực ‘bất hạnh’ vẫn là cha đỡ đầu của Scor vì Lucius không có người khác có thể nhờ, chuyện con tuổi già của ông cũng không phải là tin công khai.
Vì thế Snape nghĩ nghĩ thời khóa biểu, hào phóng gật đầu, “Có thể. Buổi chiều thứ 3, thứ 5, nhưng phải có người mang Scor đến, nơi này không thể ra vào tự do.”
Lucius gật gật đầu, “Tôi biết, tôi sẽ để Draco dẫn Scor đi.”
“Vậy là tốt nhất, tôi ‘vội vã’ muốn gặp Draco đâu.” Snape lại vặn vẹo khóe miệng, tiếp theo uống một hớp trà lớn.
Lucius nhìn trộm Snape thật lâu, lúc này đột nhiên nói rất nhanh,
“Cũng đúng, Draco và Harry sắp kết hôn, tôi còn muốn mời anh làm người làm chứng.”
Quả nhiên Snape ‘phốc’ một tiếng, chật vật phun trà.
Lucius vừa lòng híp mắt, cảm thấy cũng được giải trí.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương