[HP Đồng Nhân] Bạch Kim Sắc Yêu Mơ Hồ
Chương 6: Tâm tình
Sau khi học sinh đều đã về với dãy bàn nhà mình được phân đến. bây giờ Cụ Dumbledore đứng dậy, Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói:- Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Cám ơn!Kana chống cằm, cười cười nhìn người vĩ đại nhất Hogwarts phát biểu. Khi ông ngồi xuống, cả đại sảnh bắt đầu nổ tung và bữa tiệc chào đón học sinh năm nhất bắt đầu!Kana mặc kệ mấy cô nàng rảnh đời đang liếc mình như muốn róc xương sẻ thịt, tiếp tục trò truyện với Pansy. Cô nhóc này có vẻ không giống nguyên tác mấy nhỉ! Khá đáng yêu! Ừm... có lẽ với cô là vậy!Rồi đột nhiên bên cạnh Draco xuất hiện một con ma ghê rợn, hai hốc mắt trống không nhìn đăm đăm, một gương mặt buồn thảm, và tấm áo dài bê bết máu lấm tấm bạc. Draco khó chịu nhăn nhó, vô thức xê dịnh lại gần chỗ Kana, khoảng cách giữa hai là con số 0.Từ phía bàn ăn nhà Gryffindor, Harry nhìn chòng chọc Draco như muốn xuyên thủng cậu ta. Hừ! Nhà ngươi dám lợi dụng thời cơ ngồi sát Kana như vậy! Muốn chết sao!Ron ngồi cạnh Harry cười khổ: ôi bạn tôi! Hermione phát nghẹn, mặt cô đỏ lên nín cười nhìn Harry cắn cái đùi gà đỏ mắt liếc cái cậu Malfoy từ đầu đến giờ... biểu cảm của cậu ta thật sự... rất mắc cười!!! Cô nhịn! Không nên làm mất mặt bạn bè!Kana ngồi cạnh ngó cái gáy trắng ngần của Draco mà cười gian, mắt to híp lại thành hình bán nguyệt, cô đưa mặt lại gần thổi nhẹ một cái!Draco đang khá khó chịu với con ma bên cạnh, gáy lại đột nhiên cảm giác lành lạnh, buồn buồn làm hắn giật thót, quay phắt lại. Hơi thở cứng lại, mắt mở to nhìn cô gái trước mặt! Đôi mắt cô híp lại, hắn có thể nhìn thấy thân ảnh mình hiện hữu trong đôi đồng tử đẹp đẽ kia, cái môi đỏ ấy mọng nhếch lên đầy khiêu khích! Nhìn thiếu nữ ấy thật gian xảo nhưng cũng thật cuốn hút! Quên bẵng đi con ma bên cạnh, bất giác Draco đưa mặt tiến lại gần, muốn cắn đôi môi kia một cái! Nhưng đâu dễ như hắn đã tưởng, chị đại Pansy vẫn còn ngồi đây a! Tiểu trong sáng (T/g: cho ngươi 1 giây ngẫm lại!) của nàng đâu dễ để đàn ông chiếm tiện nghi như vậy!Môi Draco dần tiến lại gần Kana bỗng cảm giác gì đó không đúng, hắt mở mắt ra, thấy tay Pansy chặn môi mình lại! Liếc nhìn cô nàng nào đó đang cười đầy khiêu khích, kiểu như: "giỏi hôn thử đi!". Thật là làm hắn tức trào máu họng! Cơ hội của hắn a! Không được, thế này không được! Phải nghĩ cách!... Vậy là bạn nhỏ Draco chính thức hắc hóa, dựng lên một kế hoạch thật hoàn hảo ôm mĩ nhân về nhà. Nhưng mà Draco à Draco... con đường truy thê của ngươi sẽ khá là gian nan đấy, đừng có quên Tiểu Kana còn có một cái muội khống bên nhà Gryffindor đang chờ ngươi nha... hắn cũng đang dần hắc hóa đó!!! kekeke...Sau khi tiệc tàn, học sinh năm nhất lần lượt theo chân các vị huynh trưởng về ký túc xá nghỉ ngơi. Kana đi thẳng về phía phòng nghỉ sau khi về đến ký túc xá. Bởi vì là Muggle nên bị tất cả các cô ấm cậu ấm nhà Slytherin cô lập, đến cuối phòng ngủ chỉ có mình cô. Vậy càng tốt! Một mình một giang sơn ai lại không thích?Kana thả mình tự do ngã xuống giường... cô ngắm nhìn nhìn trần nhà, trong đôi con màu khói dần trở nên trong suốt như đang chất chứa thứ gì đó không thể buông bỏ...liệu ở nơi đó có còn ai nhớ đến cô, còn ai nhớ cô đã từng tồn tại.... có còn ai....Bật người dậy, nhìn cái đàn guitar bên cạch tủ đồ... Kana đứng dậy, đến bên chiếc đàn, vuốt nhẹ nó. Đến bao giờ mới có thể buông bỏ, tại sao vẫn cứ níu lấy quá khứ dù biết kẻ đau đớn sẽ là mình? Rốt cục họ có cái gì tốt chứ?Cầm guitar lên đi lại phía giường ngủ với tâm trạng ngổn ngang. Từng âm thanh vang lên, cô đọng lại như muốn thốt lên tâm trạng người đàn, như tĩnh lặng như rối loạn....Chợt từ bên ngoài có tiếng gõ cửa, tiếng đàn dừng lại, Kana ngước lên liếc về phía cửa, vẻ mặt khôi phục trong chốc lát. Đặt cái đàn xuống và đi lại cửa... Thật bất ngờ!!! là Draco và Pansy! Giờ này còn đến đây định khủng bố cô hả?-Muộn vậy các cậu còn chưa ngủ sao?-Chỉ lo cậu không quen giường nên đến xem!! - Pansy cười lên tiếng-Được rồi, các cậu vào đây!! - Kana cười Hai người kia theo cô vào trong phòng, Draco có vẻ hơi ngượng, hắn là một quý ông vào phòng một quý cô thật là có hơi...-lại đây đi!Kana lấy một chiếc ghê cho Draco ngồi rồi kéo tay Pansy ngồi cạnh mình. Đặt mông ngồi xuống nơi lúc nãy vừa ngồi, cô bắt chéo chân, cầm chiếc đàn guitar lên và gảy. Pansy cùng Draco ngạc nhiên nhìn động tác của cô, nghe nhưng tiếng tinh tinh tang tang vang lên theo động tác cô gẩy nhẹ...-muốn nghe tớ hát không??-hát??? - Pansy bất ngờ-ừm!Không đợi hai người lên tiếng, tiếng đàn lại vang lên, giọng hát nhẹ nhàng, mềm mại làm xuôi lòng....With a bold and sudden callingWestern Revolutions startingLet our hearts be open to itPacifist nationRiding on a penny farthingIt"s the flag of our sun risingWarding evil spirits like anICBMOn the train tracks, running alongthe lineLet us move forward,don"t look behindBoys and girls becoming like samuraiJust like those from our previous lifeThousands of cherry blossoms,Dwindling in the lightThough I can"t hear your voice,keep what I say in mindThis bouquet that surroundsis iron poison, seeLooking down at us from that bigguillotineDarkness has just engulfedthe universe we knowThe lament that you singcan"t reach ears anymoreWe are still far awayfrom reaching clear, blue skiesGo ahead, keep shootingwith that ray gun, fight!Veterans who"ve trained throughstrugglesAre now officers in battleHere, and there, we see the harlotsin processionThis one, that one, doesn"t matterEvery single person gathersMarch on to our saintly deaths, nowOne, two, three, fourPassing through the gates on themountain peaksEscaping this world, kill all theevil fiendsSurely, this will end in a denouementAmong the crowds giving their appluaseThousands of cherry blossoms,Dwindling in the lightThough I can"t hear your voice,keep what I say in mindThis bouquet that surroundsis iron poison, seeLooking down at us from that bigguillotineDarkness has just engulfedthe universe we knowThe lament that you singcan"t reach ears anymoreWe are still far awayfrom reaching peaks of hopeGo ahead, keep shooting,use that flashing bolt!On the train tracks, running alongthe lineLet us move forward,don"t look behindBoys and girls becoming like samuraiJust like those from our previous lifeThousands of cherry blossoms,Dwindling in the lightThough I can"t hear your voice,keep what I say in mindThat bouquet that surroundsis iron poison, seeLeaping down to us from that bigguillotineThousands of cherry blossoms,Dwindling in the lightOnce your song can be heard,we"ll dance with all our mightThis bouquet that surroundsis iron poison, seeGo ahead, keep shooting,with that ray gun, lead!-Senbonzakura english-Đây là bài hát mà Kana rất thích, nó rất hay, nhìn vô định, giọng hát vẫn vang lên, đôi tay nhỏ bé vẫn gẩy đàn. Pansy chìm đắm trong thanh âm dịu nhẹ, từng câu hát, đây là bài hát hay nhất mà cô từng được nghe. Draco vừa bất ngờ, như say nhìn ngắm sườn mặt Kana, nhìn vẻ mặt lơ đãng, hàng mi tựa cánh bướm, đôi con ngươi mơ hồ! Em làm trái tim tôi lay động vì em rồi đấy! Em là một ngoại lệ vô cùng đặc biệt!thời gian trôi qua theo từng nốt nhạc, âm thanh của trái tim. Kana hơi nhoẻn miệng cười, nụ cười nhẹ. thời gian đã không cho cô cơ hội để quay đầu, vậy thì chỉ còn cách bước tiếp và nhớ về thôi. Cô là kẻ vô tâm nhưng trái tim vẫn sẽ có, sẽ biết đau, dù không nỡ nhưng cũng đành bỏ qua. Thật đáng tiếc!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương