Tổ Chức đã cưỡng chế đăng xuất tất cả các đội viên thám hiểm. Khi Bạch Tẫn Thuật mở mắt ra lần nữa, cậu đã trở về phòng ngủ quen thuộc của mình.
Ánh sáng lọt qua khe hở của rèm cửa sổ chưa kéo kín. Bạch Tẫn Thuật mò mẫm tìm điện thoại di động dưới gối, nhấn nút nguồn, màn hình đen, không có phản ứng, xem ra là đã hết pin.
Màn hình đồng hồ tác chiến của Tổ Chức trên cổ tay trái bị áp lực của tà thần làm vỡ vụn như mạng nhện, cảm ứng hoàn toàn không phản ứng, Bạch Tẫn Thuật nhấn vài nút bên cạnh, cũng không thể khởi động màn hình, xem ra đã hỏng mất rồi.
Cậu đành phải xuống giường, cắm sạc điện thoại, tiện tay kéo rèm cửa sổ.
Ánh bình minh lờ mờ ngoài cửa sổ, Bạch Tẫn Thuật xỏ dép lê ra bếp pha một tách cà phê, tiện tay bật TV.
Thời gian ở góc trên bên phải hiển thị bây giờ là 5 giờ 30 sáng, vừa tròn bốn ngày kể từ khi cậu bước vào không gian vô định đó. Cậu bước vào Bệnh viện số 1 vào khoảng 1 giờ chiều bốn ngày trước, bây giờ là 5 giờ 30 sáng bốn ngày sau.
Cậu vừa lúc ở trong không gian vô định bốn ngày.
Nếu thời gian trong không gian xa lạ đó tương đương với thời gian bên ngoài, thì có nghĩa là từ khi cậu bước vào khu nhà đơn vị kiểu cũ trong khoa ung bướu đến khi tà thần hoàn thành việc nhập thể và bước ra khỏi phòng ngủ, tổng cộng đã trôi qua năm tiếng rưỡi.
Thật là lâu.
Thoát khỏi cảm xúc của thanh niên tóc dài, tất cả cảm xúc cậu có được trong phó bản lại trở về con số không. Bạch Tẫn Thuật chọn lọc và hồi tưởng lại, giống như sau khi trải qua những giấc mơ chân thực vô cùng trước đây, cậu quyến luyến níu giữ những cảm xúc sống động này.
Những ký ức không quan trọng như Từ Trạch, Lữ Minh Thành, Trần Phi và Trịnh Vân Vân đều bị cậu gói gọn và ném vào góc xa nhất của ký ức. Từ đầu đến cuối, họ thậm chí còn không gây ra bất kỳ dao động cảm xúc nào cho thanh niên tóc dài, trong ký ức của cậu thậm chí còn không có một nhãn dán.
Dương Bồi, người khiến cậu cảm thấy tức giận và vui vẻ, lướt qua trong đầu Bạch Tẫn Thuật, cũng bị ném sang một bên. Tiện thể nói thêm, nhãn dán của người này là công cụ ngu ngốc.
Bạch Tẫn Thuật bày tỏ sự đồng tình.
Phương Thiếu Ninh, một sinh vật không thể xác định có chút thú vị, không biết bây giờ hắn đã mượn thân xác của Trần Phi để thoát khỏi không gian vô định hay chưa. So với bốn người trước, nhãn dán của hắn trong lòng thanh niên tóc dài dài hơn một chút: một kẻ bất tử có chút thông minh, trí thông minh không theo kịp tuổi tác.
Miệng của Scao quả thực rất độc, Bạch Tẫn Thuật uống một ngụm cà phê bị mắc kẹt trong cổ họng, nửa ngày mới nuốt xuống được.
Lúc trở thành Scao còn không cảm thấy gì, vừa thoát khỏi tư duy của ‘hắn’ thì nhìn lại, cái miệng này thật sự rất đáng ghét.
Trong những ký ức còn lại có Lỗ Trường Phong, cảm xúc mạnh mẽ nhất mà gã tạo ra cho thanh niên tóc dài là tiếc nuối. Đến giây phút cuối cùng, ‘hắn’ vẫn đang cố gắng giết Lỗ Trường Phong để thử nghiệm xem năng lực của bản thân có thể làm được việc chết đi sống lại hay không, tiếc là thất bại.
Vì vậy, nhãn dán của gã là bán thành phẩm nghệ thuật.
Nhớ đến kết cục của những "tác phẩm nghệ thuật" trong định nghĩa của thanh niên tóc dài, Bạch Tẫn Thuật im lặng uống một ngụm cà phê, cảm thấy bán thành phẩm cũng khá tốt.
Ít nhất còn sống.
Và... tà thần cuối cùng đó, cảm xúc mạnh mẽ nhất của thanh niên tóc dài dành cho Ngài là tình yêu, tình yêu được tạo thành từ sự lừa dối, lợi dụng và điên cuồng.
Với nhận thức nghèo nàn của cậu về cảm xúc, tình yêu này có vẻ không đúng lắm... Bạch Tẫn Thuật mặt không cảm xúc nghĩ.
Nhưng cậu chưa từng đóng phim tình cảm, những vai diễn trước đây cũng không liên quan gì đến tình yêu, vậy thì tạm thời coi đây là tình yêu thật sự vậy.
Sau khi hồi tưởng xong những cảm xúc này như thường lệ, cậu tiện tay rửa sạch cốc, điện thoại di động bị tắt nguồn vì hết pin cũng đã tự khởi động lại, vài tin nhắn đầu tiên trong phần mềm trò chuyện, khung tin nhắn 99+ của người đại diện đặc biệt bắt mắt.
Bạch Tẫn Thuật ngồi bên cửa sổ, cuối cùng cũng mở hộp thoại được ghi chú là [Người đại diện Lão Ngô] này.
Nhân viên hậu cần của cậu đã đề cập: khi thành viên đội tiên phong bước vào cuộc thám hiểm, họ cũng sẽ rời khỏi thế giới của mình.
Vì vậy, khi rời khỏi đây, cậu đã nói với người đại diện rằng cậu có thể sẽ biến mất vài ngày, nhưng không nói cụ thể là bao nhiêu ngày, cũng không nói là đi đâu. Nếu không phải Lão Ngô biết tính cách riêng tư của cậu thường ngày cũng đã như vậy, có lẽ đã báo cảnh sát rồi.
Bạch Tẫn Thuật cầm điện thoại lên, lướt qua những tin nhắn Lão Ngô gửi đến.
Lão Ngô thường ngày nói nhiều, cậu vốn tưởng rằng 99+ tin nhắn của Lão Ngô đều là hỏi cậu đã đi đâu, có thể trả lời tin nhắn hay không, nhưng ngoài dự đoán, ngoài những điều này, anh ta còn mang đến một tin tức.
Phim của thanh niên tóc dài chuẩn bị ra phần tiếp theo.
Chính là bộ phim mà cậu ấy đã được đề cử giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất tại Liên hoan phim quốc tế lần trước. Một đề cử lúc đó đã khiến đạo diễn nổi tiếng và đưa cậu, người đóng vai chính, đến trước mặt tất cả khán giả. Nửa năm sau, đạo diễn đã huy động được một khoản tiền lớn nhờ doanh thu phòng vé bùng nổ năm đó, lại tìm đến dàn diễn viên cũ, muốn quay phần hai, và cậu, với tư cách là nam chính, đương nhiên được mời.
Lúc đạo diễn gửi tin nhắn đến, Bạch Tẫn Thuật đang ở trong không gian chưa biết, Lão Ngô bên kia hoàn toàn không ngờ cậu sẽ không đồng ý, trực tiếp đồng ý luôn, gửi tin nhắn đến là muốn hỏi ý kiến của cậu ấy, phần này hay là không cần cát-xê, trực tiếp đầu tư làm cổ đông, sau khi công chiếu lấy tiền chia.
Dựa vào thành công của phần trước, phần này chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền.
Bạch Tẫn Thuật nhíu mày xem xong tất cả tin nhắn Lão Ngô gửi đến, trả lời một câu: [Tôi không đi.]
Nếu là trước khi cậu vào làm việc cho tổ chức, lời mời làm phần tiếp theo của đạo diễn chắc chắn cậu ấy sẽ đồng ý.
Nhưng bây giờ cậu đã vào làm việc cho tổ chức, trải nghiệm cảm giác hoàn toàn trở thành một người khác, thì việc quay lại “đóng vai” chẳng cón gì thú vị nữa.
Đó là hai cảm giác hoàn toàn trái ngược.
Một là dùng tư duy của mình để mô phỏng người khác, còn một là từ trong ra ngoài hoàn toàn biến thành người khác.
Một khi đã trải nghiệm cái sau, thì việc "đóng vai" như trước trở nên nhạt nhẽo, không có bất kỳ sức hấp dẫn nào.
Sáng sớm 5 giờ 30, không biết có phải Lão Ngô đặt cậu thành đối tượng theo dõi đặc biệt hay không, tin nhắn của cậu mới gửi đi vài phút, bên kia đã nhanh chóng trả lời:
[???]
[Tại sao không đi?]
[Sau khi phần trước công chiếu, có rất nhiều khán giả muốn xem phần tiếp theo, hoàn toàn không phải lo vấn đề doanh thu phòng vé.]
[Cậu không cần lo lắng về kịch bản, đạo diễn Lý còn cầu toàn hơn cậu, lúc kêu gọi nhà đầu tư đã nói trước là không được động vào kịch bản.]
[Cậu yên tâm phần tiếp theo chắc chắn sinh lời, không thua lỗ.]
Bạch Tẫn Thuật bị một loạt tin nhắn của anh ta làm hoa mắt, mở hộp nhập văn bản chậm rãi gõ một câu: [Không phải vì cái đó.]
[Vậy là vì cái nào?]
[Cậu không muốn tranh giải Oscar nữa à?]
[Lần trước cậu không đoạt giải chắc chắn là vấn đề thâm niên, đạo diễn Lý cũng nói khâu biên tập chắc chắn có vấn đề, lần này chúng ta khởi động dự án trước nửa năm, thời gian chắc chắn đủ.]
[Kịch bản tuy chưa ra, nhưng đạo diễn Lý kiểm duyệt chắc chắn ổn, Oscar bên đó thích kiểu này.]
Sáng sớm hơn 5 giờ, tin nhắn của Lão Ngô gửi đi rất nhanh, xem ra đúng là đặt kỳ vọng rất lớn vào phần tiếp theo này, Bạch Tẫn Thuật đợi bên kia gửi xong mới từ từ trả lời: [Nhưng tôi cũng không nói là tôi muốn tranh giải Oscar mà?]
Lão Ngô: ???
Lão Ngô lập tức tỉnh ngủ, đặt điện thoại xuống tự véo mình một cái thật mạnh.
Có phải anh ấy đang nằm mơ ác mộng không... ác mộng đáng sợ quá!!!
Đến khi cảm giác đau đớn chân thực truyền đến, Lão Ngô cuối cùng cũng rơi nước mắt trong lòng.
Bạch Tẫn Thuật, anh Bạch , tổ tông của cả studio, cậu đúng là hình mẫu của người không ham muốn gì...
Anh ấy khóc lóc quên cả hỏi, nghệ sĩ nhà mình biến mất bốn ngày này là đi đâu, trong lòng tràn ngập suy nghĩ hay là muốn đi tu, ảnh đế Oscar cũng không muốn, nghệ sĩ của anh ấy có phải thật sự muốn đi tu rồi không??
Đề cử ảnh đế kỳ trước mà đi tu sẽ thành tin tức lớn đấy nhé??
Khoan đã... đặt vào người Bạch Tẫn Thuật cũng không phải là không thể.
Trong sự tưởng tượng kinh hoàng của Lão Ngô, dòng chữ chú thích trên đầu hộp thoại từ từ biến thành một dòng: Đang nhập văn bản...
Sau đó, vị tổ tông bên kia hộp thoại gửi đến một câu nói làm chấn động cả nhà anh ấy: [Đóng Scao chán rồi, không thú vị, muốn kịch bản mới.]
Điều chấn động hơn là câu nói tiếp theo: [Có kịch bản phim tình cảm không? Có liên quan đến tín ngưỡng không?]
Trời đổ mưa máu rồi, vị tổ tông chuyên đóng vai phản diện lúc nào cũng có thể đi tu của anh ta vậy mà muốn đóng phim tình cảm.
Lão Ngô bật dậy khỏi giường.
Khoan đã! Có phải sau này anh ấy không cần lo lắng Bạch Tẫn Thuật đi tu nữa rồi!
Anh đột nhiên tràn đầy động lực!!!
.
.
Đầu dây bên kia, cũng là hơn sáu giờ sáng.
Ở đầu một ngôi làng nhỏ phía Bắc, đột nhiên xuất hiện một chiếc Land Rover mới tinh.
Những người nông dân thức dậy làm việc buổi sáng ngạc nhiên nhìn chiếc xe chưa từng thấy này lái vào thị trấn, rồi từ từ dừng lại trước cửa nhà Lão Trần.
Cửa xe ghế lái mở ra, một chàng trai trẻ đẹp trai mặc vest nhảy xuống.
"Bố! Mẹ!" Hắn lấy ra rất nhiều đồ từ cốp xe, vỗ mạnh vào cánh cửa nhà Lão Trần.
Những người dân làng quan sát ở phía sau mới phát hiện, người này là con trai nhà Lão Trần, Trần Phi.
"Đến đây đến đây!" Trong cửa truyền ra giọng nói của một người phụ nữ, "Ai vậy? Sáng sớm thế này."
"Phi Phi?!" Người phụ nữ vừa phàn nàn vừa mở cửa, ngây người một giây, mới kinh ngạc kêu lên.
"Mẹ," Trần Phi mặc bộ vest mới tinh, đứng trước cửa nhà Lão Trần, bộ dạng vinh quy bái tổ, tinh thần và bộ dạng trước đây của hắn ta khác nhau một trời một vực, giống như một ông chủ lớn ở thành phố, "Con về rồi!"
Phía sau còn có một chiếc Land Rover mới tinh, và một đống quà cáp chất đầy đất, giống như đứa con trai hư hỏng ở thị trấn bên cạnh trở về cách đây không lâu.
Nói đến... hai đứa nhỏ này từ nhỏ quan hệ vẫn luôn tốt, coi như là bạn thanh mai trúc mã, có phải đứa con trai kia phát đạt rồi về thị trấn tiện thể nâng đỡ bạn thân của mình không?
Những người dân làng phía sau đang tập trung ánh mắt vào cửa nhà Lão Trần bắt đầu suy nghĩ lung tung.
"Ôi chao - ôi chao!" Ở cửa nhà Lão Trần, người phụ nữ nắm tay con trai, nhất thời không biết nói gì, "Lão Trần! Lão Trần anh mau ra xem này!"
"Xem cái gì?" Giọng nói của người đàn ông vang lên.
"Xem con trai anh! Con trai anh thành tài rồi!" Người phụ nữ luống cuống tay chân kéo Trần Phi vào nhà, vừa cười vừa phàn nàn, "Con trai ơi, sao sáng sớm hơn sáu giờ đã về rồi, nếu không phải bố mẹ con chuẩn bị xuống ruộng, xem ai mở cửa cho con đây!"
"Con vội về gặp bố mẹ mà..." Trần Phi vừa cười vừa đi theo người phụ nữ vào nhà.
Hay nói đúng hơn, Phương Thiếu Ninh vừa cười vừa đi theo người phụ nữ vào nhà.
Nếu Bạch Tẫn Thuật ở đây lúc này, acậu sẽ biết tại sao ngay từ đầu Trần Phi lại dám kiêu ngạo tìm chết như vậy.
Không phải vì gã ta là một kẻ ngu ngốc không có đầu óc, mà là vì khát vọng vượt qua bạn thân, khát vọng vinh quy bái tổ, gã thật sự đã nhìn thấy cảnh mình mặc vest về nhà sau khi rời khỏi không gian vô định khi thuộc tính cố định [Tương lai] của mình có hiệu lực.
Vì vậy, gã tin chắc mình có thể sống đến cuối cùng.
Nhưng gã không biết rằng, thuộc tính cố định [Tương lai] của gã quả thật đã tiên đoán tương lai có thật, nhưng sự việc lại không nhất định như gã ta nghĩ.
Ví dụ như, ai có thể khẳng định, người khoác lên lớp da Trần Phi, nhất định là Trần Phi chứ?
Trong phòng khách nhà Lão Trần, "Trần Phi" đứng dậy khỏi ghế sofa, ôm chầm lấy bạn thân của mình.
"Ôi, Lục Tử đến rồi, mau cảm ơn người ta đi," mẹ Trần Phi cũng đứng dậy lau khóe mắt, "Cảm ơn con nhé, Lục Tử, ở thành phố phát đạt rồi cũng không quên mang theo Phi Phi nhà bác, hai đứa từ nhỏ quan hệ tốt, còn thân hơn cả anh em ruột."
"Đúng vậy," Phương Thiếu Ninh lộ ra một nụ cười cảm kích, "Phải cảm ơn cậu ấy."
Nếu không có cậu ấy, mình làm sao có được lớp da này chứ?
.
Sau khi tiễn Lão Ngô khóc lóc rời đi, Bạch Tẫn Thuật quay trở lại phòng khách.
Trước đây cậu luôn là chuyên gia đóng vai phản diện trong giới, tuy rằng sau khi đóng Scao thì coi như là nam chính gánh được doanh thu phòng vé, nhưng định kiến khó mà xóa bỏ, anh ấy không chủ động chuyển hình, những kịch bản mà các đạo diễn khác đưa tới phần lớn cũng đều là những vai phản diện, nhất thời muốn tìm một bộ phim tình cảm đúng là hơi khó.
Lão Ngô lật tung tất cả những lời mời gần đây rồi đưa cho anh ấy mấy vai diễn, tuy đều liên quan đến tình yêu, nhưng đều là kiểu phản diện yêu mà không được, phản diện yêu sinh hận, Bạch Tẫn Thuật xem qua, cảm thấy những cảm xúc này không thể nói là giống hệt những gì cậu trải nghiệm ở thanh niên tóc dài, mà là hoàn toàn chả liên quan.
Còn có không ít kịch bản liên quan đến tín ngưỡng, lác đác còn có vài lời mời khách mời cho phim nước ngoài, Bạch Tẫn Thuật xem qua, thật sự không có hứng thú với những kịch bản mang đậm yếu tố tôn giáo này, cậu hiện tại chưa có kế hoạch trải nghiệm những cảm xúc này.
Trong đó có một kịch bản đề tài Cthulhu ít người biết đến có chút thú vị, vai diễn của ‘hắn’ nhìn bề ngoài thì lý trí nhưng thực chất lại điên cuồng, lúc nào cũng đi trên bờ vực giá trị Sanity về 0, cảm giác này có chút giống với cảm xúc cậu ấy trải nghiệm khi trở thành thanh niên tóc dài nhìn thấy tà thần, có lẽ cũng có thể gọi là biến thể của tình yêu?
Tiếc là kịch bản này là phim chiếu mạng kinh phí thấp, một diễn viên điện ảnh như cậu mà đi đóng cái này, Lão Ngô có thể sẽ lấy đầu ra để đập gián.
Người này theo nguyên tắc quăng lưới rộng, chỉ cần liên quan đến tình yêu và tôn giáo là đều lấy về, kịch bản quá nhiều, Bạch Tẫn Thuật cũng chưa xem hết. Bây giờ người đi rồi, một đống kịch bản đều đặt trên bàn trà phòng khách, chờ Bạch Tẫn Thuật chọn lựa như chọn phi tần.
Bạch Tẫn Thuật đang định xem lại kịch bản đề tài ít người biết đến kia, thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến hai tiếng gõ cửa "cộc cộc".
Lão Ngô mới rời đi không được mấy phút, có phải có đồ gì quên lấy nên quay lại không?
Bạch Tẫn Thuật theo bản năng nhìn quanh một vòng, có vẻ không thấy có đồ đạc gì bị bỏ lại.
Cậu đứng dậy khỏi ghế sofa, đến mở cửa: "Anh quên lấy gì à?"
Câu nói còn chưa nói hết đã bị nghẹn lại trong cổ họng.
Đứng ngoài cửa không phải Lão Ngô, mà là một chiếc máy giao hàng tự động không người lái.
Gần đây cậu không có đơn hàng nào mà?
Bạch Tẫn Thuật ngồi xổm xuống, chiếc xe máy tự động không người lái này có hình dáng hoàn toàn khác với những chiếc cậu từng thấy trước đây, lớp sơn màu đen mờ hoàn toàn, phần khớp bên phải máy in một dòng chữ mờ nhạt [Dùng để giao vật phẩm quan trọng], trong thùng xe phía sau đặt một chiếc hộp nhỏ, Bạch Tẫn Thuật cầm lên xem, cột điền người nhận trên hộp viết ngay ngắn một dòng chữ: Người tiên phong JS5418345 nhận.
Người tiên phong JS5418345, chỉ có tổ chức mới gọi anh ấy như vậy, đây là bưu kiện do tổ chức gửi đến.
Bạch Tẫn Thuật ngồi xổm xuống ký nhận bưu kiện, nhìn chiếc xe nhỏ màu đen không người lái vươn cánh tay máy nhấn thang máy rời đi, đóng cửa lại, tìm một con dao nhỏ mở hộp ra.
Giữa chiếc hộp màu đen mờ giản dị, đặt một chiếc đồng hồ quen thuộc.
Đây là đồng hồ tác chiến của tổ chức.
Chiếc đồng hồ cũ bị hỏng trước khi đăng xuất khỏi không gian, nhân viên hậu cần có lẽ là chương trình được cài đặt trên đồng hồ, Bạch Tẫn Thuật đang định xem làm thế nào để liên hệ với tổ chức để bổ sung một chiếc mới, thì bưu kiện đã được gửi đến, xem ra họ biết chuyện đồng hồ bị hỏng.
Có lẽ đối với những người muốn thoát khỏi tổ chức bằng cách phá hỏng đồng hồ, chiếc xe giao hàng trực tiếp đến tận nhà này là một lời cảnh cáo im lặng nhưng đầy uy hiếp, là sự răn đe thầm lặng của tổ chức đối với họ.
Nhưng đối với Bạch Tẫn Thuật, cậu chỉ thấy dịch vụ hậu cần của tổ chức thực sự rất tiện lợi và nhanh chóng.
Họ thậm chí còn có xe giao hàng tự động không người lái riêng.
Nếu lần sau có thể đặt hàng lúc 5 giờ 30 sáng và giao hàng tận nhà lúc 10 giờ 30 thì tốt rồi.
Bạch Tẫn Thuật vừa lơ đãng suy nghĩ, vừa đeo đồng hồ vào, cuối cùng cũng mở bảng nhiệm vụ nền của tổ chức.
Vừa mở ra, một con số khổng lồ đến mức gây kinh ngạc xuất hiện trước mắt cậu.
Bạch Tẫn Thuật mở chi tiết điểm tích lũy, tổ chức đã sớm giải thích nguồn gốc của từng khoản điểm tích lũy trong thống kê nội dung:
Không gian vô định E tăng lên B, điểm tích lũy đảm bảo 100.000, đây là thu nhập điểm tích lũy cơ bản mà mỗi người sống sót ra khỏi không gian chưa biết đều có, bất kể họ thể hiện như thế nào trong không gian, đây là mức lương cơ bản do tổ chức đưa ra.
Điểm tích lũy của nhà cái sau khi quy đổi ba lần đặt cược, điểm tích lũy thông thường của Thần Kinh Đao là 1.500.000, điểm tích lũy quy đổi từ 2000 thuyền trưởng và nhà đầu tư thiên thần là 4.000.000, đây là thu nhập cá nhân của cậu.
Do tất cả quy tắc của không gian này đều do một mình Bạch Tẫn Thuật viết, nên tiền chia cổ tức của các khoản đầu tư mới sau khi vòng đầu tư quy tắc được mở đều được chia cho cậu ấy, đạt đến một con số kinh ngạc: 90.000.000.
Trong các không gian mà tổ chức thu thập được, không gian cấp càng cao thì giá trị và tiền hoa hồng sau này cũng càng cao, vì vậy nếu dự án đầu tư từ cấp thấp tăng lên cấp cao, thì đối với nhà đầu tư đó là một giao dịch chắc chắn sinh lời.
Bạch Tẫn Thuật một mình nâng một không gian cấp E lên B, nhảy vọt năm cấp, tất cả các nhà đầu tư trong phòng phát sóng trực tiếp đều đang điên cuồng đổ tiền vào, đương nhiên đẩy tiền chia cổ tức đầu tư lên một con số kinh khủng.
Tổng thu nhập của tất cả các khoản trên, tổng điểm tích lũy hiện tại của Bạch Tẫn Thuật cũng đạt đến: 95.600.000, một con số mà chỉ đếm số 0 thôi cũng khiến người ta hơi chóng mặt.
Nếu bây giờ cậu cầm số điểm tích lũy này ra ngoài nói rằng mình lần đầu tiên tham gia thám hiểm không gian của tổ chức, có lẽ sẽ không ai tin.
Bạch Tẫn Thuật không có khái niệm về con số này, đương nhiên không biết việc một người mới có được số điểm tích lũy và số thuyền trưởng ở quy mô như vậy là một chuyện kinh khủng đến mức nào, nếu cậu muốn, cậu thậm chí có thể tiếp tục hoạt động với thân phận Scao trong các cuộc thám hiểm không gian trung cao cấp, tích lũy càng nhiều, sớm muộn gì cậu cũng sẽ đạt đến đỉnh cao.
Nhưng acậu không muốn.
Giống như cậu đã nói với người đại diện Lão Ngô, cậu đóng “Scao” đến chán rồi, cậu đã trải nghiệm đủ cảm xúc khi làm thanh niên tóc dài, bây giờ điều cậu muốn làm nhất là thay đổi thân phận để tiếp tục bước vào tổ chức, mượn thuộc tính cố định của mình để trở thành một vai diễn mới.
Bảng thông tin cá nhân của thành viên đội thám hiểm ở tổ chức được công khai cho các nhà đầu tư trong phòng phát sóng trực tiếp. Làm thế nào để xóa bỏ những dấu hiệu thuộc về Scao khi đóng vai diễn tiếp theo, Bạch Tẫn Thuật đã có ý tưởng từ lâu.
"Nhân viên hậu cần," Cậu gõ vào nền bảng nhiệm vụ, "Có kỳ tích nào có thể che giấu thân phận không?"
Các loại kỳ tích của tổ chức rất đa dạng, tham khảo Dương Bồi là biết, những người kết thù với những người tiên phong khác bên trong có lẽ cũng không ít, loại kỳ tích này chắc chắn có thị trường nhu cầu lớn, không thể không có.
"Xin chào, có ạ."
Quả nhiên là có.
Nhân viên hậu cần vẫn giữ giọng nói thân thiện đó: "Bây giờ xin được sắp xếp đề xuất cho ngài theo giá điểm tích lũy từ trên xuống dưới: Mặt nạ tùy chỉnh, Sương mù, Thẻ đổi tên, Hộp mù thân phận, Áo khoác tạm thời, Làm mờ nhận thức..."
Bạch Tẫn Thuật mở giao diện trung tâm mua sắm, trực tiếp nhập tìm kiếm kỳ tích có giá điểm tích lũy đứng đầu trong đề xuất của nhân viên hậu cần.
【Kỳ tích: Mặt nạ tùy chỉnh】
【Mặt nạ tùy chỉnh: Muốn biến thành người như thế nào? Không bằng tự mình tùy chỉnh đi.】
Xem ra có vẻ ổn, Bạch Tẫn Thuật mở phần giải thích chi tiết bên dưới: 【Sau khi sử dụng, người sử dụng có thể tự do tùy chỉnh thân phận hiển thị bên ngoài và cấp bậc điểm tích lũy, thông tin nền. Kỳ tích này là loại kỳ tích tính phí theo thời gian, giá cơ bản mỗi phút là 1000 điểm tích lũy, nếu số dư điểm tích lũy của người sử dụng không đủ sẽ lập tức mất hiệu lực, người mua vui lòng chú ý số dư điểm tích lũy, lên kế hoạch thời gian sử dụng.】
Bạch Tẫn Thuật lại tìm kiếm mấy cái phía sau.
【Sương mù: Khoác sương mù lên người. Trong thời gian có hiệu lực, ngoài phạm vi khoảng cách nhìn bị thấy, người khác sẽ không thể nhìn thấu thân phận của ngài.】
【Thẻ đổi tên: Thay đổi tên của ngài trên thông tin nền của tổ chức, hiệu quả vĩnh viễn, không thể thu hồi sau khi sử dụng.】
【Hộp mù thân phận: Muốn thử vận may không? Sau khi mở ra kết quả sẽ không được đổi trả đâu nhé.】
...
Quả nhiên là đồ đắt tiền thì tốt, Bạch Tẫn Thuật tìm kiếm hết tất cả các đề xuất của nhân viên hậu cần, không ít kỳ tích phía sau đều có những hạn chế lớn nhỏ khác nhau, ví dụ như [Sương mù] một khi ra ngoàid phạm vi nhìn thấy sẽ mất hiệu lực, [Thẻ đổi tên] không thể thu hồi, không thể đổi lại tên cũ, [Hộp mù thân phận] quỷ mới biết sẽ mở ra thân phận gì, hơn nữa còn không được đổi trả...
Sau một hồi so sánh, chẳng trách kỳ tích [Mặt nạ tùy chỉnh] này được nhân viên hậu cần liệt kê ở vị trí đầu tiên, so với nhược điểm của các điểm tích lũy khác, nhược điểm của [Mặt nạ tùy chỉnh] chỉ có đắt.
1000 điểm tích lũy một phút, nếu tính theo thời gian giới hạn năm ngày của lần thám hiểm trước của cậu, tính toán đủ năm ngày, thì sẽ là 60 * 24 * 5 * 1000 tổng cộng 7.200.000 điểm tích lũy, đúng là không phải người bình thường có thể chi trả được.
Dù sao theo cấp độ thu nhập phổ biến của tổ chức, thu nhập đảm bảo khi thông quan một không gian cấp B cũng chỉ là 100.000, quy đổi ra chỉ đủ sử dụng kỳ tích này một trăm phút.
Nhưng đắt là nhược điểm của người mua, chứ không phải nhược điểm của nó. Từ góc độ che giấu thân phận mà nói, kỳ tích này gần như không có nhược điểm.
Điều duy nhất cần lo lắng là người sử dụng có thể sử dụng đạo cụ này để ngụy tạo thân phận giả hay không, từ đó gây rối loạn việc tính toán giá trị tiềm năng của tổ chức, vì vậy hạn chế duy nhất của đạo cụ này là tất cả các đặt điểm tùy chỉnh không thể vượt quá các giá trị hiện tại của thành viên đội thăm dò.
Nói cách khác chỉ có thể thấp hơn chứ không thể cao hơn, hơn nữa để chừa ra không gian trừ phí, tốt nhất là trừ trước số điểm tích lũy sẽ bị kỳ tích tính thời gian tiêu hao.
Nhưng đối với Bạch Tẫn Thuật hiện tại đang sở hữu số điểm tích lũy khổng lồ, chút tiền này cậu vẫn có thể trả mà không cần chớp mắt.
"Vậy thì cái này đi," Bạch Tẫn Thuật nhấp vào kỳ tích này, chọn mua, lại chọn tự động gia hạn, “Loại kỳ tích tính phí theo thời gian này, sau khi vào không gian vô định nhấp vào sử dụng là được đúng không?”
"Đúng vậy." Nhân viên hậu cần khẳng định, "Sau khi sử dụng, thông tin mặc định của ngài sẽ treo buff [Mặt nạ], trong thời gian buff có hiệu lực, điểm tích lũy sẽ tự động bị trừ, ngài có thể bắt đầu tùy chỉnh thân phận ngay bây giờ."
Bạch Tẫn Thuật mở nội dung có thể chỉnh sửa, thông tin cơ bản của cậu xuất hiện trước mặt, cùng xuất hiện còn có một số dấu ngoặc đơn mà lần trước không có:
【Mã số người tiên phong: JS5418345】 (Hiển thị giao diện công khai: Bật/Tắt)
【Tên người tiên phong: Bạch Tẫn Thuật】(Hiển thị giao diện công khai: Bật/Tắt)
【Vật phẩm sưu tầm đã thăm dò: 1】 (Hiển thị giao diện công khai: Bật/Tắt)
【Điểm tích lũy hiện tại: 94.600.000】 (Hiển thị giao diện công khai bắt buộc)
【Nhà đầu tư thiên thần hiện tại: 2000】 (Hiển thị giao diện công khai bắt buộc)
...
【Đã mua kỳ tích [Mặt nạ tùy chỉnh], thông tin trên chờ thay đổi.】
Tên và mã số đều có thể chọn hiển thị, mặc định là tắt khi không thao tác, xem ra trong tổ chức có không ít thành viên đội thăm dò có thân phận đặc biệt như cậu.
Vì tổ chức đã cung cấp cơ hội ẩn giấu thông tin thân phận, nên có lẽ cũng có không ít thành viên đội thám hiểm ngụy tạo thân phận khác giống cậu.
Còn một đống thông tin không liên quan đến thân phận thật ở bên dưới, đều là hiển thị bắt buộc, để nhà đầu tư có thể đánh giá hợp lý trình độ của thành viên đội thám hiểm.
"Tùy chỉnh thân phận không vội." Bạch Tẫn Thuật tiện tay thoát khỏi giao diện chỉnh sửa, đột nhiên, cậu phát hiện một chấm đỏ nhỏ nhấp nháy trong nền tảng của người thám hiểm ở góc trên bên phải.
Mở ra xem, hóa ra là một lời mời thám hiểm.
Một lời mời thám hiểm không gian cấp A.
Gì thế nhỉ?
Bạch Tẫn Thuật ngây người một giây, cậu không cập nhật giá sàn để mời thám hiểm, theo lý thuyết không có báo giá, tất cả thuyền trưởng không thể gửi lời mời cho cậu.
"Tôi kiến nghị ngài chấp nhận." Nhân viên hậu cần riêng của cậu đột nhiên lên tiếng.
Bạch Tẫn Thuật: "Lý do?"
Nhân viên hậu cần: "Lời mời này là lời mời thám hiểm không gian cao cấp."
Bạch Tẫn Thuật dùng ngón tay chạm vào màn hình: "Nói trước sự khác biệt giữa không gian cao cấp và các không gian khác đi."
Đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy thuật ngữ này.
"Không gian cao cấp là tên gọi chung của tổ chức dành cho các không gian cấp A trở lên, chỉ dành cho một số người nhất định mới có thể đầu tư, thông thường quá trình thăm dò đều không phát sóng trực tiếp ra bên ngoài, cũng không thể do người tiên phong tự chọn để bước vào."
"Thành phần đội thăm dò của loại không gian này sẽ do nhà đầu tư quyết định, nhà đầu tư sẽ gửi lời mời hàng loạt cho những thành viên đội thám hiểm mà họ thích, những người chấp nhận lời mời sẽ tạo thành một đội thăm dò định hướng đầy đủ để bước vào. Thành viên đội tiên phong của không gian cao cấp góp vốn bằng kỹ thuật, không có điểm tích lũy đảm bảo, sau khi kết thúc sẽ cùng nhà đầu tư chia sẻ lợi nhuận không gian, vì vậy có thể bỏ qua giá sàn giao dịch thám hiểm của ngài để gửi đi."
Xem ra là một đại gia nào đó đã coi trọng thuộc tính [May mắn] không bao giờ lật xe của Scao, cho rằng cậu là thành viên đội thám hiểm cao cấp bước ra từ không gian cao cấp, nên đã gửi lời mời.
"Nhưng lý do tôi đề nghị ngài chấp nhận là: Không gian này khá đặc biệt, khác với không gian cao cấp thông thường." Nhân viên hậu cần đột nhiên nói.
"Dựa vào biểu hiện của dự án thám hiểm cấp E tăng lên B lần trước của ngài, tổ chức đã điều chỉnh đơn giản lại cấp độ đánh giá cho một số không gian có chứa thực thể thần minh, cấp độ đánh giá tăng lên tương đối phổ biến, dẫn đến việc không gian cấp B+ vốn dĩ đã được chọn công khai và đầu tư mù này tăng lên cấp A, bước vào hàng ngũ không gian cao cấp," nhân viên hậu cần mở phần giải thích dữ liệu không gian cho cậu xem, "Vì vậy không gian này tuy danh nghĩa là không gian cao cấp, nhưng vẫn phát sóng trực tiếp và mở vòng đầu tư tiếp theo, đối với người mới mà nói, lần đầu tiên tiếp xúc với loại không gian cao cấp này cũng là lựa chọn tốt hơn."
Bạch Tẫn Thuật hiểu rồi.
Ý của nhân viên hậu cần là không gian này vốn chỉ có thực lực cấp B+, nhưng do thao tác của cậu lần trước, dẫn đến việc tổ chức vì cân bằng cấp độ đánh giá, đã xử lý tăng cấp bậc cho nó, ép buộc đưa nó vào hàng ngũ không gian cao cấp. Nhưng về độ khó và cường độ, dự án vốn dĩ là B+ vẫn sẽ kém không gian cao cấp thật sự một khoảng cách, vì vậy mới thích hợp hơn cho người mới lần đầu tiên tiếp xúc với iệc thăm dò cấp cao.
Hơn nữa không gian cao cấp chỉ có thể bước vào thông qua lời mời, nếu cậu không chọn cái này, thì cậu chỉ có thể chọn không gian cấp E-B+.
Hơn nữa thông qua phân tích cũng có thể thấy, vòng đầu tư phát sóng trực tiếp mới là nguồn thu nhập điểm tích lũy lớn đối với Bạch Tẫn Thuật, bước vào không gian cao cấp chia sẻ lợi nhuận mà vẫn giữ được phát sóng trực tiếp, cũng là lựa chọn tốt nhất đối với cậu.
"Được," Bạch Tẫn Thuật cân nhắc vài lần trong lòng, lập tức đồng ý với lời mời này, "Tôi chấp nhận lời mời."
Đinh hướng thăm dò của không gian cao cấp đều được giữ bí mật trước khi mở ra, chỉ sau khi chấp nhận lời mời mới có thể xem nội dung cụ thể, Bạch Tẫn Thuật nhấn chấp nhận, xác nhận tỷ lệ chia cổ tức, mới có thể xem thông tin chi tiết của không gian này:
【Không gian chưa biết: Bỏ ta, người đi】
【Cấp độ thu thập dự đoán của tổ chức: A (Gốc B+)】
【Số lượng người đội thăm dò: 10 người】
【Thời gian thám hiểm tối đa của không gian vô định: Bảy ngày】
【Giao diện này đường truyền ổn định, trao đổi và sử dụng kỳ tích diễn ra như thường.】
【Kính gửi các đội viên được mời tham gia, cuộc thăm dò không gian vô định này sẽ mở vào 8:30 sáng sau 3 ngày, xin ngài chuẩn bị trước.】
-----------------------------------------
Chuẩn bị tới map mới rồi, đây là một trong những map tui thích nhất dù nó hơi khó hiểu.