Huyền Thoại Vampire Trắng
Chương 8
-Chúng ta ko phải là đối thủ của Gia Huy đâu. Tên tóc đen hét lên. Tạo thành thế gọng kìm rồi tấn công đi!!! -Tao đang sẵn sàng đón tiếp tụi bây đây. Gia Huy lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt màu tím lạnh đến gai cả người Ko khí lúc này căng như dây đàn, cả bọn gườm gườm nhìn Gia Huy chỉ chực xông vào nhưng ko dám. Chợt -Dừng lại! Anh chàng Nhật Huy lên tiếng rồi buông tôi ra, từ từ tiến về phía Gia Huy. Dù các người có hợp sức đến bao nhiêu đi nữa thì cũng ko đánh thắng được cậu ta đâu. Tất cả lui ra. Anh ta cười nhạt nhìn Gia Huy. Cậu định làm gì tôi hả cậu em trai yêu quý của tôi? Tôi giật mình nhìn chằm chằm vào hai người. Hai người này thật sự có quan hệ huyết thống sao? Một người lạnh lùng đến đáng sợ như một núi băng một kẻ nóng hừng hực như lửa và tàn nhẫn… Hai người họ… -Anh có biết làm như vậy sẽ bị trừng phạt ko? Anh chàng Gia Huy lên tiếng -Ta là người thừa kế của bố mà. Ta ko thể bị phạt được. Anh chàng Nhật Huy nhếch mép cười nhạt -Anh đã giết chết năm người rồi và nếu anh giết thêm một người nữa thì dù anh có là người thừa kế cũng ko được cho qua đâu. Gia Huy gằn giọng Họ đang nói gì thế?? Đầu óc tôi xoay mòng mòng. Thừa kế…Giết người… Máu… Ma cà rồng… Hóa ra hắn ta là kẻ gây ra những cái chết kia sao? Tôi rùng mình, tôi sắp là một trong số họ ư? -Ta ko giết ai cả, ta chỉ đang tìm kiếm ý trung nhân của ta thôi. Nhật Huy vẫn nói với cái giọng đều đều đến đáng ghê tởm, dường như đối với hắn việc này là hoàn toàn bình thường -Nếu vậy anh có thể chọn các cô gái trong dòng tộc chúng ta mà. Gia Huy lên tiếng. Anh ko thể lấy vợ là con người. Gia tộc chúng ta ko cho phép điều đó xảy ra đâu Nhật Huy khẽ nhếch mép cười rồi quay đi -Nếu ta tìm được người con gái đó thì ta sẽ trở thành người thống trị có sức mạnh cao nhất -Anh cũng biết điều đó là ko phải là việc dễ dàng mà. Gia Huy cau mày. Đừng giết người vô tội nữa -Im ngay. Anh chàng Nhật Huy đột ngột quay lại dùng dao phóng thẳng vào Gia Huy Tôi chợt thấy cả cơ thể bị nhấc bổng lên cao. Quay lại thì tôi thấy Gia Huy đang nắm lấy bả vai tôi, phía sau là một đôi cánh tật to Phập!!! Tiếng con dao cắm vào tường nghe lạnh cả người -Nhìn vào mắt tôi. Gia Huy lên tiếng. Tôi giật mình, quay sang nhìn vào đôi mắt đen tím thật buồn ấy, bỗng tôi thấy cả người nhẹ hẳn đi, thôi ko còn cứng đơ nữa Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Bốp!!!! Gia Huy lãnh trọn một cú đấm vào mặt, ngã xuống, tôi cũng theo đà ngã mạnh xuống mặt đất, đè cả lên người cậu ta. Nhật Huy từ từ tiến lại gần, phía sau là một đôi cánh dơi thật to. Xô mạnh tôi ra khỏi Gia Huy, Nhật Huy túm lấy cổ áo của Gia Huy gằn giọng -Nếu ngươi còn chống lại ta thì đừng có trách. Mắt hắn tóe ra lửa rồi đột ngột đứng phắt dậy, ném Gia Huy bay thẳng vào tường Bức tường bị thủng một lỗ to, Gia Huy văng tuốt ra xa Bức tường bị thủng một lỗ to, Gia Huy văng tuốt ra xa Hự!!! Gia Huy kêu lên đau đớn, cả thân thể đổ ập xuống rồi từ từ gượng dậy, ánh mắt thất thần -Sức mạnh của anh…Làm thế nào mà trong một thời gian ngắn anh có thể mạnh đến vậy?? -Vì ta đã hút máu 5 người rồi mà. Nhật Huy bật cười khoái trá. Dường như ta đã tìm được cô gái đó rồi -Anh…Gia Huy gằn giọng…dường như cậu ta sắp đuối sức…Dòng tộc của chúng ta đã cấm ko được hút máu người. Ngài chủ tịch mà biết việc này anh sẽ mất tư cách thừa kế … -Ta ko cần biết. Nhật Huy nở nụ cười lạnh nhìn Gia Huy rồi quay sang nhìn tôi. Lại đây Ánh mắt đó như có ma lực khiến tôi ko thể kháng cự được. Trừng mắt nhìn Nhật Huy, tôi cố dùng hết sức trì lại ma lực của đôi mắt đó -Đừng nhìn vào mắt anh ấy. Gia Huy hét lên Tôi giật mình quay lại nhìn Gia Huy “Ko nhìn là được sao? ” Tôi vội vã nhắm tịt mắt lại, một màu đen lập tức xâm chiếm lấy tôi. Hoảng hốt mở mắt ra, tôi thấy Nhật Huy đã đứng trước mặt mình từ lúc nào và đang đưa đôi mắt đỏ au nhìn chằm chằm vào cổ tôi. -Ngu ngốc. Cô tưởng nhắm mắt lại là ta ko làm gì được cô sao? Ta sẽ biến cô thành vợ của ta. Nói rồi hắn từ từ cúi người xuống, rê gương mặt đến gần cổ tôi Lần đầu tiên tôi cảm thấy bị áp bức đến thê thảm nhường này. Bao nhiêu sinh khí trong người dường như bay biến cả, hắn định hút máu tôi ư? Ko!!! Bản năng sinh tồn trong tôi trỗi dậy,tôi nắm chặt tay dùng hết sức bình sinh quật về phía trước Chát!!!! Một tiếng động chát chúa vang lên, một vết sước dài trên hiện ra trên mặt Nhật Duy. Theo đó chất lỏng màu đỏ tươi theo gò má đầy đặn chảy xuống từng giọt, từng giọt Nhật Duy trợn mắt nhìn tôi, lấy tay khẽ quệt dòng máu trên gương mặt, cả người như có lửa -Cô… Ta sẽ bắt cô trả giá đắt cho những giọt máu của vampire hoàng tộc đang chảy xuống nơi đây. Nhật Duy gằn giọng Xoẹt!!! -Dừng tay lại. Gia Huy lao tới xô mạnh Nhật Duy ra khỏi tôi. Anh đừng gây thêm tội ác nữa Dù bị xô nhưng Nhật Huy vẫn đứng vững một phần cũng vì Gia Huy đã ko còn sức lực nữa, ánh mắt ấy khẽ lóe lên một tia sáng khác lạ -Nếu vậy thì…Nhật Huy rút từ đằng sau ra một con dao bạc, bất ngờ đâm vào bụng Gia Huy. Ta sẽ giết ngươi thay cho nhỏ đó Hự!!!! Gia Huy bị đâm bất ngờ vào bụng chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi khuỵa xuống -Tại…sao?? Gia Huy lắp bắp trong miệng, hơi thở dồn dập nhìn vào người trước mắt như ko dám tin -Tại…sao?? Gia Huy lắp bắp trong miệng, hơi thở dồn dập nhìn vào người trước mắt như ko dám tin -Nếu ko có ngươi ta sẽ trở thành người thừa kế duy nhất của dòng tộc. Nhật Huy tàn nhẫn nở nụ cười thỏa mãn -Trước giờ tôi chưa bao giờ có ý định trở thành người thống trị…Gia Huy thều thào -Ngươi đừng có nói dối nữa…Ai mà ko thèm khát cái ngôi vị cao quý kia chứ?? Đừng cố gắng gượng nữa cậu em của tôi. Đây là con dao đặc biệt của gia tộc chúng ta đó, nếu ai bị con dao này đâm phải dù là vampire tối cao cũng ko tránh khỏi cái chết đâu. Tôi hoàng bàng nhìn hắn, gương mặt hắn lạnh băng không một tia cảm xúc, ánh mắt ánh lên tia nhìn ác độc khi thấy biểu cảm đau đớn trên gương mặt Gia Huy, hắn không hề nghĩ việc Gia Huy là em trai mình, trong mắt hắn chỉ còn tham vọng và quyền lực… Rầm!!!! -Nguy rồi ngài chủ tịch đang đến đây!!! Tên tóc đen hét lên, tất cả náo loạn Nhật Huy quay lại nhìn tôi cười lạnh -Chờ đó…sẽ có ngày tôi quay lại rước em. Rồi vỗ cánh bay mất dạng Như chỉ chờ có thế. Gia Huy ngã uỵch ra sàn, thở dốc Tôi nhìn thấy gương mặt ko chút sắc máu của Gia Huy đột nhiên trái tim tôi thắt lại, tôi vội vàng đỡ anh ta đứng dậy Gia Huy đột nhiên xô tôi ngã mạnh sang một bên, tôi té lăn cù mèo vào góc tường, đầu va vào tường đánh cốp Phụt!!! Một dòng chất lỏng từ miệng Gia Huy tuôn ra, mùi máu tanh trong khoảnh khắc tràn vào mũi, nồng đến mức tôi choáng váng suýt ngất. Từ nơi vũng máu đó đột nhiên thâm đen lại rồi bốc khói đen xì. Tôi bàng hoàng nhìn Gia Huy -Đó là máu độc từ con dao…Gia Huy thều thào Nói được vài chữ rồi Gia Huy im bặt, cậu như đang cận kề với cái chết, cánh tay đang ôm lấy vết thương gần như buông xuôi. Tôi che miệng hít mạnh một hơi, cố ngăn cơn hoảng hốt trong lòng bước đến chỗ Gia Huy, vết thương rất sâu, máu tuôn ướt đẫm, không ngừng mà nhỏ giọt xuống sàn -Đi với tôi đến bệnh viện -Đừng…Gia Huy thều thào…Tôi ko thể đến bệnh viện… -Cái gì? Tôi bật kêu lên. Không thuốc, không băng gạc, làm sao tôi có thể giúp cậu trị thương đây? Trong lòng tôi đột nhiên dâng lên nỗi chua xót cho kẻ đang ngồi trước mặt, níu chặt áo cậu ta bật khóc. -Chỉ một chút thôi. Tôi dìu cậu đến bệnh viện. Tôi nước mắt tuôn trào nhìn cậu ta, một thằng con trai đang khóc vì một thằng con trai… -Chỉ một chút thôi. Tôi dìu cậu đến bệnh viện. Tôi nước mắt tuôn trào nhìn cậu ta, một thằng con trai đang khóc vì một thằng con trai… Tôi ko hiểu tại sao lúc này tôi lại yếu đuối đến thế, như một đứa con gái chỉ biết khóc mà thôi -Khụ!!! Khụ!!! Gia Huy ho ngày càng mạnh, tay nắm chặt chuôi dao. Một linh cảm ko lành. Tôi hét lên -Đừng rút nó ra!!!!!!! Phụt!!! Con dao bị rút ra, máu tuôn ngày càng nhiều, tôi xám ngoét mặt mày -Tôi…sẽ…chết…Gia Huy thều thào, giọng nói càng lúc càng nhỏ đi…Đây là con dao tẩm độc của gia tộc vampire…Nếu ai bị nó đâm… sẽ ko…ko hồi phục được… -Cậu nói cái gì mà ko hồi phục được chứ? Tôi tức giận, nhào đến giật con dao trên tay Gia Huy Xoẹt!!! Á!! Tôi kêu lên, con dao đã sượt qua làm tay tôi chảy máu -Khỉ thật! Tay tôi chảy máu rồi -Chạy… đi… Gia Huy đột nhiên ngước mặt nhìn tôi, ánh mắt lóe lên nhiều tia sáng khác thường. Chạy…nhanh đi…Tôi…sắp ko kềm chế được rồi…máu…tôi sẽ hút máu cô đấy…chạy đi… -Gì chứ? Anh nói khùng điên gì vậy? Tôi trố mắt nhìn cậu -Nếu hút máu cô tôi sẽ được cứu sống…Chạy đi… Tôi…tôi sắp ko cưỡng lại được sự thèm khát trong tôi nữa rồi -Tôi ko cần biết. Cậu đã cứu mạng tôi, tôi nợ cậu một mạng sống. Tôi gắt Sự lựa chọn sai lầm sẽ phải trả những cái giá rất đắt, tôi không biết rằng sự lựa chọn này của mình sẽ mang lại những tai họa gì ọi người và cả chính tôi sau này. Tôi chỉ biết lúc này đây tôi không thể bỏ mặc Gia Huy được, và dù sau này có phải hối hận thì bây giờ tôi cũng sẽ không dừng lại… -Đừng…cô đang gặp…nguy hiểm đó… Hự… Gia Huy đột nhiên bẻ quặc tay tôi ra đằng sau, ánh mắt vô hồn chỉ còn lại sự khát máu đang chế ngự, toàn bộ cơ thể tôi đóng băng sau khi nhìn vào đôi mắt đó Gia Huy từ từ rê đến cổ tôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương