Kế Hoạch Đè Nam Chủ
Chương 36
Diệp Trì thấy Lạc Dư đột nhiên nhảy cẫng lên, hắn nghi hoặc:
- Lạc Dư, anh không sao chứ?
Lạc Dư hồi thần, cậu nhìn hắn cười gượng một tiếng.
- Không sao đâu, cậu mau ăn đi.
Diệp Trì gật đầu, hắn hỏi vậy thôi chứ thật ra cũng chẳng quan tâm lắm.
- Ồ.
Lạc Dư sau khi đưa hắn tới lớp tập nhảy thì liền rời đi, nếu không lấy lại bằng chứng được thì cậu phải tìm cách chống chế mấy cái mà Lục Nhất Thành có trong tay, cậu cần tìm một lượng lớn thủy quân.
Bên này Lạc Dư bận đến tối mặt tối mũi, bên Diệp Trì thì lại vô cùng thoải mái, không muốn tập nữa thì lấy cái gì đó ra ngồi ăn, chán thì lại bọc kín người trốn ra ngoài chơi.
Còn Lúc Nhất Thành, sau khi gã nhận được bằng chứng mà Lạc Dư gửi tới liền vội vàng tập trung người muốn phốt Diệp Trì, cũng không kiểm tra lại xem thông tin có đúng hay không.
- Diệp Trì, lần này ta.o nhất định sẽ kéo mà.y từ trên thần đàng xuống.
Nụ cười trên mặt Lục Nhất Thành có chút bienthai, gã nhìn một đám người đang cúi gằm mặt cười hừ.
- Đây là bằng chứng, các ngươi mau kêu nhà báo tung tin đi, tiện thể thuê một đám thủy quân đi đấu khẩu với fan não tàn của Diệp Trì đi.
- Vâng.
Một đám người không dám phản đối lập tức mở cửa chia nhau đi làm việc.
- Những thông tin này liệu có chính xác không, dù gì tên họ Lạc đó cũng là người đại diện của Diệp Trì.
Lục Nhất Thành không cho là đúng, gã cười gằn, thỏa mái dựa người ra đằng sau.
- Cậu ta không dám, tôi có tiền, có quyền, địa vị cũng không phải thấp, cậu ta nếu còn muốn ở trong cái giới này vậy chắc chắn không dám đắc tội tôi.
Người đại diện của gã cũng thấy có lí, một tên nghèo kiết xác với một bên vừa giàu lại vừa có quyền lực, chọn bên nào không nói cũng có thể đoán được.
Mấy ngày sau,
Hàng loạt các nhà báo lớn đều đưa tin về Diệp Trì.
/Idol đỉnh cấp lưu lượng vậy mà lại có kim chủ?/
/Idol đỉnh cấp vậy mà lại đi ăn cắp bản quyền.../
/... Cuộc sống hỗn loạn/
/... Giả nai/
Hàng loạt những tin đồn bị phanh phui ra trước mặt bàn dân thiên hạ, Diệp Trì lúc nhìn thấy tin tức thì đầu đã loạn thành một đoàn rồi, muốn suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện cũng không được nữa.
- Bình tĩnh đi.
Lạc Dư vỗ vai Diệp Trì, khóe miệng cậu hơi nhếch lên.
- Mấy tin đồn này chưa chắc đã là chuyện xấu.
Diệp Trì nghi hoặc ngẩng đầu nhìn cậu, Lạc Dư xoa đầu hắn, tâm tính tên nhóc này vẫn còn là một đứa trẻ, ầy, cậu lại phải làm người hướng dẫn, bảo vệ mấy đứa con của mình rồi.
- Tôi sẽ không để cậu xảy ra chuyện gì đâu, yên tâm.
Mắt Diệp Trì đỏ ửng vươn tay ôm lấy Lạc Dư vùi vào lòng cậu nhóc nức nở.
- Hức, là kẻ nào ác vậy chứ, tôi nhớ là mình không đắc tội với ai mà.
Đúng vậy, Diệp Trì ở trong giới vô cùng lễ phép, cũng rất cẩn thận nên được lòng của rất nhiều người, nếu có người ghét hắn mà còn làm đến bước này nữa thì cũng chỉ có một.
- Lục Nhất Thành.
Lạc Dư nghe những lời hắn nói, toàn thân đông cứng lại, nhanh vậy đã đoán ra được kẻ đứng sau vụ này rồi, tên nhóc này thật không đơn giản.
- Đừng khóc, tôi trở về giải quyết vụ này, cậu tạm thời đừng lên mạng hay làm bất cứ chuyện gì hết, để tôi lo.
Diệp Trì gật đầu, Lạc Dư thỏa mãn cười một tiếng rồi rời đi, nam chủ và em trai cậu đều là những đứa trẻ ngoan, cậu nhất định sẽ bảo hộ hai người thật tốt.
- ...
Diệp Trì nhìn cánh cửa đóng chặt, ánh mắt ủy khuất gì gì đó lập tức biến mất thay vào đó là sự lạnh lẽo đến thấu xương.
- Lạc Dư, ki*p trước tôi để cậu bị đám người kia th** đến chết, ki*p này nên thay đổi cách chơi mới rồi.
Vừa mới nháy mắt trong đầu Diệp Trì liền xuất hiện rất nhiều kí ức vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Trong kí ức đó, người đại diện của hắn phản bội hắn, cái scandal này chính là do Lạc Dư gây ra, ha, lúc trước hắn còn tin vào mấy lời này của cậu ta nữa chứ.
Đáy mắt lóe lên ánh sáng lạnh, lần này hắn nhất định sẽ khiến người đại diện này... Tàn tạ hơn ki*p trước gấp trăm ngàn lần.
- Ha hả.
Diệp Trì nhàn nhã dựa vào ghế, nhấc điện thoại lên không biết gọi cho người nào đó.
- Điều tra đi.
- Vâng, thiếu gia.
Lạc Dư a Lạc Dư, để tôi xem anh múa may trước mặt tôi kiểu gì.
- Đến lúc để thủy quân của chúng ta chiến đấu rồi.
Lạc Dư ngồi trong xe nhấp điện thoại lên gọi cho cấp dưới.
- Vâng, người đại diện Lạc.
Thủy quân của Diệp Trì cùng fan của hắn bắt đầu chiến đấu, người tới ta đi, những từ ngữ khó coi, mắng chửi tràn lan trên các trang mạng.
Ba ngày, thủy quân của Lục Nhất Thành bắt đầu chống đỡ không nổi số lượng lớn fan cùng thủy quân mà Lạc Dư sắp xếp.
- Rầm, các ngươi làm ăn cái kiểu gì vậy hả?? Còn không mau gọi thêm thủy quân.
Lục Nhất Thành tức muốn điên rồi, điện thoại gọi cho Lạc Dư thì không ai bắt máy, về sau còn bị chặn luôn, gã bị chơi một vố rồi.
- Kh*n ki*p!!!
- Lạc Dư, anh không sao chứ?
Lạc Dư hồi thần, cậu nhìn hắn cười gượng một tiếng.
- Không sao đâu, cậu mau ăn đi.
Diệp Trì gật đầu, hắn hỏi vậy thôi chứ thật ra cũng chẳng quan tâm lắm.
- Ồ.
Lạc Dư sau khi đưa hắn tới lớp tập nhảy thì liền rời đi, nếu không lấy lại bằng chứng được thì cậu phải tìm cách chống chế mấy cái mà Lục Nhất Thành có trong tay, cậu cần tìm một lượng lớn thủy quân.
Bên này Lạc Dư bận đến tối mặt tối mũi, bên Diệp Trì thì lại vô cùng thoải mái, không muốn tập nữa thì lấy cái gì đó ra ngồi ăn, chán thì lại bọc kín người trốn ra ngoài chơi.
Còn Lúc Nhất Thành, sau khi gã nhận được bằng chứng mà Lạc Dư gửi tới liền vội vàng tập trung người muốn phốt Diệp Trì, cũng không kiểm tra lại xem thông tin có đúng hay không.
- Diệp Trì, lần này ta.o nhất định sẽ kéo mà.y từ trên thần đàng xuống.
Nụ cười trên mặt Lục Nhất Thành có chút bienthai, gã nhìn một đám người đang cúi gằm mặt cười hừ.
- Đây là bằng chứng, các ngươi mau kêu nhà báo tung tin đi, tiện thể thuê một đám thủy quân đi đấu khẩu với fan não tàn của Diệp Trì đi.
- Vâng.
Một đám người không dám phản đối lập tức mở cửa chia nhau đi làm việc.
- Những thông tin này liệu có chính xác không, dù gì tên họ Lạc đó cũng là người đại diện của Diệp Trì.
Lục Nhất Thành không cho là đúng, gã cười gằn, thỏa mái dựa người ra đằng sau.
- Cậu ta không dám, tôi có tiền, có quyền, địa vị cũng không phải thấp, cậu ta nếu còn muốn ở trong cái giới này vậy chắc chắn không dám đắc tội tôi.
Người đại diện của gã cũng thấy có lí, một tên nghèo kiết xác với một bên vừa giàu lại vừa có quyền lực, chọn bên nào không nói cũng có thể đoán được.
Mấy ngày sau,
Hàng loạt các nhà báo lớn đều đưa tin về Diệp Trì.
/Idol đỉnh cấp lưu lượng vậy mà lại có kim chủ?/
/Idol đỉnh cấp vậy mà lại đi ăn cắp bản quyền.../
/... Cuộc sống hỗn loạn/
/... Giả nai/
Hàng loạt những tin đồn bị phanh phui ra trước mặt bàn dân thiên hạ, Diệp Trì lúc nhìn thấy tin tức thì đầu đã loạn thành một đoàn rồi, muốn suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện cũng không được nữa.
- Bình tĩnh đi.
Lạc Dư vỗ vai Diệp Trì, khóe miệng cậu hơi nhếch lên.
- Mấy tin đồn này chưa chắc đã là chuyện xấu.
Diệp Trì nghi hoặc ngẩng đầu nhìn cậu, Lạc Dư xoa đầu hắn, tâm tính tên nhóc này vẫn còn là một đứa trẻ, ầy, cậu lại phải làm người hướng dẫn, bảo vệ mấy đứa con của mình rồi.
- Tôi sẽ không để cậu xảy ra chuyện gì đâu, yên tâm.
Mắt Diệp Trì đỏ ửng vươn tay ôm lấy Lạc Dư vùi vào lòng cậu nhóc nức nở.
- Hức, là kẻ nào ác vậy chứ, tôi nhớ là mình không đắc tội với ai mà.
Đúng vậy, Diệp Trì ở trong giới vô cùng lễ phép, cũng rất cẩn thận nên được lòng của rất nhiều người, nếu có người ghét hắn mà còn làm đến bước này nữa thì cũng chỉ có một.
- Lục Nhất Thành.
Lạc Dư nghe những lời hắn nói, toàn thân đông cứng lại, nhanh vậy đã đoán ra được kẻ đứng sau vụ này rồi, tên nhóc này thật không đơn giản.
- Đừng khóc, tôi trở về giải quyết vụ này, cậu tạm thời đừng lên mạng hay làm bất cứ chuyện gì hết, để tôi lo.
Diệp Trì gật đầu, Lạc Dư thỏa mãn cười một tiếng rồi rời đi, nam chủ và em trai cậu đều là những đứa trẻ ngoan, cậu nhất định sẽ bảo hộ hai người thật tốt.
- ...
Diệp Trì nhìn cánh cửa đóng chặt, ánh mắt ủy khuất gì gì đó lập tức biến mất thay vào đó là sự lạnh lẽo đến thấu xương.
- Lạc Dư, ki*p trước tôi để cậu bị đám người kia th** đến chết, ki*p này nên thay đổi cách chơi mới rồi.
Vừa mới nháy mắt trong đầu Diệp Trì liền xuất hiện rất nhiều kí ức vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Trong kí ức đó, người đại diện của hắn phản bội hắn, cái scandal này chính là do Lạc Dư gây ra, ha, lúc trước hắn còn tin vào mấy lời này của cậu ta nữa chứ.
Đáy mắt lóe lên ánh sáng lạnh, lần này hắn nhất định sẽ khiến người đại diện này... Tàn tạ hơn ki*p trước gấp trăm ngàn lần.
- Ha hả.
Diệp Trì nhàn nhã dựa vào ghế, nhấc điện thoại lên không biết gọi cho người nào đó.
- Điều tra đi.
- Vâng, thiếu gia.
Lạc Dư a Lạc Dư, để tôi xem anh múa may trước mặt tôi kiểu gì.
- Đến lúc để thủy quân của chúng ta chiến đấu rồi.
Lạc Dư ngồi trong xe nhấp điện thoại lên gọi cho cấp dưới.
- Vâng, người đại diện Lạc.
Thủy quân của Diệp Trì cùng fan của hắn bắt đầu chiến đấu, người tới ta đi, những từ ngữ khó coi, mắng chửi tràn lan trên các trang mạng.
Ba ngày, thủy quân của Lục Nhất Thành bắt đầu chống đỡ không nổi số lượng lớn fan cùng thủy quân mà Lạc Dư sắp xếp.
- Rầm, các ngươi làm ăn cái kiểu gì vậy hả?? Còn không mau gọi thêm thủy quân.
Lục Nhất Thành tức muốn điên rồi, điện thoại gọi cho Lạc Dư thì không ai bắt máy, về sau còn bị chặn luôn, gã bị chơi một vố rồi.
- Kh*n ki*p!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương