Khi Con Gái Giả Trai

Chương 2: Ngôi Trường Mới



Hôm nay tôi chính thức đến học ở ngôi trường ĐH gì gì ấy. Bác tài lái xe đưa tôi đến trường. Theo sau là một đoàn xe ô tô nữa. Papa tôi thật khoa trương. (Thực theo sau xe tôi đang ngồi chỉ có một cái ô tô nữa thôi à. Hè hè. V.ú Lý cùng cô cháu gái bằng tuổi tôi đang ngồi trong xe ấy. Cô bé sẽ là “hầu gái” cho tôi ở trường.)

*!!Típ típ... Giới thiệu nhân vật mới!!*

-Lý Thái : Quản gia của nhà họ Tạ, kiêm v.ú nuôi của Tạ Ngọc Lam. Hơn 60t. Làm công cho họ Tạ từ trẻ

-Nhóc Bin : Thằng nhóc láo xược dám ngang nhiên chọc tiểu thư Tạ. Là cháu trai của v.ú Lý. Được papa Tạ Ngọc Lam đồng ý cho đến ở nhà của cô. Ông vốn thích con trai mà.

-Tạ Thiện Doanh : Người đứng đầu tập đoàn MH và cũng là người cha đáng kính của Tiểu Lam. Cái tên Tạ Thiện Thiện cũng từ tên đệm của ông mà ra.

-Lý Vy Vy : Bằng tuổi tiểu Lam, cũng là cháu gái của Lý Thái. Khi tiểu Lam vào học trường mới, cô được v.ú Lý và papa Tiểu Lam giao nhiệm vụ làm người chăm sóc cho Tạ Ngọc Lam ở trường.

-. - . - . - . - . - .

Đây rồi. Cuối cùng thì cũng đến nơi. Tôi và Vy Vy cùng mở cửa bước xuống. V..ú Lý vẫy tay, sụt sịt tạm biệt tôi. Bó tay v.ú làm như Tạ Ngọc Lam ý lộn Tạ Thiện Thiện này đi nghĩa vụ quân sự không bằng ấy.

* * *

Tôi bước vào trường nhét hai tay vào túi quần bước đi, cố tỏ ra hống hách cho giống một thằng con trai. Mặt tôi lại hất lên trời vẻ “ Oai phong” (Cũng may ở đây không có thằng quỷ nhỏ ấy). Trái hẳn với tôi, Tiểu Vy rụt rè cúi đầu xuống theo sau tôi. Ế, sao càng ngày càng lắm con gái quanh chúng tôi thế này? Tôi nghe có tiếng xì xào :

-Học sinh mới hả mày. Đẹp trai ghê. Con nhỏ đi sau chả xứng gì cả, chắc là hầu rồi. Xì xì.

-Hình như là người thừa kế tập đoàn MH mày ạ. Nghe đâu là con gái mà.

-Bậy nào, thế anh chàng đẹp trai nào trước mặt ta kia. Hí hí

Tôi quay ra phía hai bà tám gần mình nhất.

-Anh ấy nhìn tao mày ơi – Bỗng cô ả reo lên. Bà này ăn dưa bở, tôi nhìn cổ đâu, đang nhìn bộ đòng phục cổ đang mặc ấy chứ. Hức hức. Sao nó đẹp thế. Đáng lẽ tôi cũng có một bộ mà. Oeoe.....

Thôi, kệ cái bọn hám trai ấy, Tôi lại hất mặt lên đi tiếp.

Oạch..... – Tiếng cái mông của ai đó tiếp đất thì phải. Sao lại là mông tôi thế này. Lồm cồm nhìn quanh. Ôi cha, lại một quả bóng dễ thương à? Lần này là bóng rổ chứ không phải bóng đá, mới mẻ ghê. Tiểu Vy giật mình đang loay hoay đỡ tôi giậy thì có ai đó đẩy cô ấy ra. Ờ hớ, cái mông yêu dấu lại tiếp đất an toàn rồi. Bực mình tôi định quay ra **** rủa thì... :

-Em... em xin lỗi anh. – Một cô gái tóc xoăn lọn để xõa với cái nơ to tổ bố trên đầu. Đằng sau là hai đứa con gái nữa. Tôi khẽ rùng mình, sao giống cái giọng của thằng tiểu quỷ kia thế. Cô ta nhặt quả bóng rồi lấy tay đỡ tôi giậy. – Quả bóng này là của em ạ. Thật sự xin lỗi anh lắm.

Cô ta phủi phủi bụi trên đồng phục tôi. Rùng mình tập hai. Cô nương này muốn sàm sỡ tôi à? Hám trai.

-Tôi tự làm được rồi. – Tôi nắm nhẹ lấy tay cô nàng. Cô nàng rụt nhanh tay lại tỏ vẻ ngại ngùng với tôi. Ọe ọe. Buồn nôn. Đẹp trai nó cũng khổ.

Ơ mà cái lũ hám trai vừa nãy sao dẹp ngọn sang hai bên thế kia? Sợ bà cô này à? Đã vậy thì... :

- Xin lỗi, chưa xin phép mà đã nắm tay cô. – Cô nàng lại yểu điệu nhìn tôi. – Nắm lấy tay cô làm bửn hết cả tay tôi rồi.

Nói rồi tôi bước tiếp, Tiểu Vy đi sau cứ tủm tỉm cười. Còn ả kia thì mặt tím tái đứng bất động tại chỗ. Chắc tức lắm đây. Cho chết, ai bảo dám đặt bẫy tôi. Đã thế còn gạt tay Vy Vy của tôi ra nữa chứ. Đáng đời.

Và đây. Tôi cùng Tiểu Vy đã tìm được với lớp của mình – Lớp 12A

-Thầy xin thông báo, Lớp ta hôm nay có hai bạn mới đến, trân trọng giới thiệu : Tạ Thiện Thiện con trai tập đoàn MH và Lý Vy Vy.

-Hú..... hú..... – Sau khi nghe thầy hiệu trưởng giới thiệu, mấy bà tám của lớn rú ầm lên – Đẹp trai quá.

-Hú..... hú..... – Sau khi nghe thầy hiệu trưởng giới thiệu, mấy bà tám của lớn rú ầm lên – Đẹp trai quá.

-Tao yêu anh ấy rồi ....

-Ôiiii.... Người đâu mà sáng ngời thế này.

-Ngồi đây với em.... Ngồi đây đy.....

Hế hế. Mặc dù là gái giả trai nhưng tôi vẫn sung sướng.. Chẹp... được khen mà. Bọn con trai thì cứ lườm nguýt tôi : “Con nhà giàu là nhất ấy. Đẹp trai kiểu gì như thằng Gay, Vy Vy vẫn là nhất”. Hơi sốck khi nghe được lũ con trai nói thế. Bọn mi có biết bổn cô nương ta đây khi sống bên Mĩ đã được tôn lên là “Hót gơn” đứng đầu trường không hả? Thôi, tha, không biết không có tội.Để có lần thứ hai, bổn cô nương đây chém hết Tạm gác lũ con trai ở đấy, làm tôi cụt hứng nhất vẫn là ông thầy chủ nhiệm.

Bộp... bộp. – Lão ta gõ mạnh thước kẻ xuống bàn. – Các em chưa được thấy con trai bao giờ à? Hàng ngày ngắm tôi giảng bài còn chưa đủ sao? – Oh my god.... Lão ta nói gì tôi nghe không hiểu. Ngay sau câu nói ấy lão ta quay sang nhìn tôi âu yếm khiến mặt tôi như cháy tan. Xì. Ghen tị với vẻ đẹp Nghiêng nước nghiêng thùng ý lộn nghiêng thành của tôi thì cứ nói luôn. Bày đặt.

Kìa kìa, tôi đọc được suy nghĩ của lão nhá : “Đẹp trai thì sao bằng mình, chỉ nhờ cái nhà giàu mà thầy hiệu trưởng mới đón tiếp nồng hậu thế thôi”

Ôi.... ha...ha....ha Chết mất. Lão này ăn cái gì mà trình độ “Tự sướng cao vậy”. Khặc khặc....

* * *

Cuối cùng thì cũng hết tiết, phải nhìn cái bản mặt đẹp trai hơn Chí Phèo, răng độc đáo như Thị Nợ của lão chủ nghiệm thêm giây phút nào nữa chắc tôi ói ra mất, còn chưa kể ngày nào cũng phải gặp lão chứ. Ôi cái số khốn khổ của tôi.

Hiện tại, tôi đang bị bao vây bởi một lũ hám trai, bên cạnh mình, Vy Vy cũng khổ sở không kém, lũ con trai cứ sâu xúm sung quanh. Nào là là quen, nào là xin số. Chúng nó bị khùng hả? Tôi biết tôi đẹp rồi sao cứ phải bâu quanh mãi làm gỉ? Khó thở quá.... Help.....

BING!!!!!!!

Mấy bạn mến yêu trong lớp giật thót mình khi nghe thấy tiếng đá cửa. Một số nhanh chân chạy về chỗ, một số thì cứng đơ người không biết làm gì.

Run run một đứa con gái khẽ nói : Đến...đến... rồi.

Híc híc, thoát rồi. Tôi cảm ơn người đá cửa lắm.

-Có chuyện gì mà ồn ào vậy. Chúng mà biết là tao gét nhất là ồn ào mà – Thằng con trai đá cửa hống hách lên tiếng. Mà nhìn hắn ta cũng bảnh phết. Tóc nhuộm vàng ( Giống con khỉ trong sở thú kinh), người gầy gầy, cao sấp xỉ bằng tôi nhưng tất nhiên đẹp trai sao bằng tôi được, Hố hố. Nói thật, đẹp thì đẹp đấy nhưng hắn chả khác gì bộ xương di động

-Có bạn mới à? – Con bé đứng sau bộ xương di động lên tiếng cười gian, rồi nhìn về phía Vy Vy.

Tôi cảm thấy nó khẽ giật mình, mắt nó trợn ngược lên đi nhanh về phía Vy Vy, bọn xung quanh rạt hẳn sang hai bên. Tôi cũng chả biết nó định làm gì cứ rõi theo nó thôi. Gần quá, gần quá, sắp tới bàn Tiểu Vy rồi và nó sẽ làm gì tiếp đây. Gay cấn quá.

Tôi giật mình khi thấy nó hất tung cái bàn của tiểu Vy lên. Nó tát mạnh vào mặt Vy Vy. Sững người rồi theo phản xạ, tôi bắt lấy tay con nhỏ đấy dùng tay còn lại của mình đánh mạnh vào mặt nó. Nó ngã ra, miệng chảy máu. Thằng kia vội đỡ bạn dậy, Chỉ thẳng mặt tôi :

- Mày dám đánh bạn tao. Mày chán sống hả. – Tôi cũng không hiểu sao mình có thể đánh một ai đó mạnh đến thế. Tôi .... tôi run run. May mà cái tiếng lảnh lót chết người của thằng đấy làm tôi tỉnh hẳn.

Reng.... reng .... – Chuông báo vào lớp vang lên. Hắn gầm gừ.

-May ày là vào lớp rồi nhé. Mày vào được cái lớp chuyên thể thao này chắc phải giỏi môn nào lắm phải không. – Hắn nhếch mép lên cười đểu, cố kìm lại máu sôi trong người. Tôi thề là cái bẳn mặt của nó còn đáng ghét hơn cả ông chủ nghiệm.

-Thể thao á. Môn nào tôi cũng giỏi. – Tôi cũng hất mặt lên với nó.

-Thế cơ à.- Nó hỏi đểu. - Vậy thì mày chuẩn bị đi. Tiết này là tiết thể dục. Xuống sân đấu bóng rổ với tao. Nếu mày thắng tao sẽ không truy cứu chuyện này nữa.

Uỳnh..... – Như nguyện một tảng đá đè vào đâu tôi. Cái gì??? Bóng rổ??? Đúng là tôi mê bóng rổ giống papa mà còn rất hay xem trực tiếp những trận bóng rổ trên toàn thế giới.... nhưng.... nhưng tôi chơi bóng rổ bao giờ đâu. Bảo nhảy dây hay cái gì đó tương tự còn được. Làm sao đây? Làm sao đây. Nhưng vì cái gọi là sĩ diện, vì cái danh của người thừa kế tập đoàn MH tôi vẫn nhếch môi lên :

Uỳnh..... – Như nguyện một tảng đá đè vào đâu tôi. Cái gì??? Bóng rổ??? Đúng là tôi mê bóng rổ giống papa mà còn rất hay xem trực tiếp những trận bóng rổ trên toàn thế giới.... nhưng.... nhưng tôi chơi bóng rổ bao giờ đâu. Bảo nhảy dây hay cái gì đó tương tự còn được. Làm sao đây? Làm sao đây. Nhưng vì cái gọi là sĩ diện, vì cái danh của người thừa kế tập đoàn MH tôi vẫn nhếch môi lên :

-Bóng rổ à? Được thôi. Đến lúc ấy thì đừng hối hận quỳ xuống xin tôi tha đấy nhé.

Hắn lại cười. Ôi điệu cười mới “Củ chuối” làm sao, sao mà iu thế.

-Chiều chú em thôi. – Hắn vác áo khoác đi ra ngoài, con bé kia cũng lon ton đi theo.

Đâu đó lại có tiếng xì xầm :

-Chết rồi, khổ thân anh đẹp trai quá. Dù có con tập đoàn trời cũng không nên đắc tội với người của Black chứ.

-Không biết cậu ta có giỏi thể thao thế nào mà dám đấu với vua bóng rổ của Black. Thôi xong rồi

Cái bọn lắm chuyện này. Sao nói lắm thế, Black là cái thá gì? Vua bóng rổ là cái thá gì? Bất kể black hay vua bóng rổ ai tôi cũng.... cũng sợ..... Huhuhuhu. Chúng nó không biết tôi đang run như nào à? Ý, mà black là cái gì mà chũng sợ thế ???

Khi Tạ Ngọc Lam đang run run trong lớp. 2 nhân vật được biết đến với danh nghĩa là thành viên của black vừa đi vừa nói chuyện.

-Cậu cũng thấy con bé đấy giống đúng không? – Đứa con gái lên tiếng

!!* Típ Típ. Nhân vật mới *!!

*Liêu Y nhược : Mụ phù thủy đanh đá dám ngang nhiên tát Vy Vy trước mặt tiểu thư Tạ. Là người của Black. Mọi người gọi cô là “Thiên thần đen”.

* Đường Doanh : Cánh tay phải của Black. Như đã biết. Cậu được mệnh danh là Vua bóng rổ của black. Cái tên đó không phải là ngoa. Cậu liên tiếp đạt quán quân bộ môn này.

Hai người họ đề là người thân cận bên thủ lĩnh của Black. Vậy thủ lình black là ai? Vâng, xin thưa, đó chính là Hạ Thất Lăng, con trai của tập đoàn HT – Tập đoàn đang là đối thủ mạnh nhất của MH.

. . .. . . . . . . .

-Ừ. Giống hệt.

-Nhất định không được để anh Thất Lăng nhìn thấy con bé này. Nhất định...

* * *

Thời khắc định mệnh đã đến. Tôi và con khỉ tóc vàng kia đang đứng đối mặt với nhau dưới phòng tập bóng rổ dưới bao ánh mắt của hóc sinh lớp. Tay tôi cầm quả bóng rổ run run. Hình như thấy được sự khác lạ ở tôi. Hắn mở màn bằng câu nói đá đểu với chất giọng the thé vô cùng “dễ sương” :

-Nhìn chú mày cũng đẹp trai phết chứ nhỉ (Tất nhiên). Cái bản mặt này mà thua anh thì nhục nhã lắm. Chỗ này không phải chỗ dành cho trẻ con lùn dí chơi đâu. Hối hận thì quỳ xuống xin anh tha đi. Ha..ha..ha

Tức xì khói đầu nhưng tôi vẫn phải bình tĩnh đáp lễ hắn :

-Anh yên tâm. Đứa trẻ con này không chạy mất đâu. Nó phải nhìn thấy cái bản mặt khỉ vàng quỳ xuống trước nó cơ – Tôi hất hất hàng lông mày của mình lên, nhìn đểu hắn. – Anh nói tôi trẻ con, cũng đúng thôi, m76 như tôi làm sao đọ được với chiều cao của anh.

Như chọc vào duột hắn. Mặt hắn ta cắt không còn một giọt máu. Ế, hay là hắn lùn hơn tôi. Ha...ha...ha... đúng rồi

* * *

Huýt............... – Trọng tài thổi còi, trận đấu của tôi bắt đâu.

Huýt............... – Trọng tài thổi còi, trận đấu của tôi bắt đâu.

Chưa kịp định thần lại sau tiếng còi, quả bóng trên tay tôi đã bị con khỉ vàng cướp mất, hắn nhanh tay đưa bóng vào rổ. Huýt.........

1 – 0

Hắn nhìn đểu tôi như thể : “ Đến quả bóng cầm trên tay cũng để bị dành lấy dễ dàng thì về nhà mà ** tí mẹ đi nhé. Chưa đủ “trình” đấu với anh đâu”.

Thế thôi là máu tôi đã sôi sùng sục lên lên. Tên kia. Lu pa ca chi. Hãy đợi đấy. Ta nổi giận rồi.

KHông cho phép sự xỉ nhục này, đường đường là người họ Tạ. không thể để papa mất mặt vì tôi được. Tôi vọt chạy nhanh qua hắn cướp lấy quả bóng trên tay hắn rồi. Hắn cố chặn tôi lại từ xa. Tôi dướn người lên đép thẳng quả bóng qua lưới.

-Ồ......... hay quá. Giỏi quá - Mọi người reo ầm lên. Tôi hãnh diện vênh mặt :

-Sao hả. Tôi chơi cũng không tệ chứ?

Mặt hắn ta tím bầm vào. Hắn bặm môi :

-Ăn may một quả mà chú em tự hào gớm.

Tôi cũng không hiểu, sao mình có thể ném quả bóng trúng rổ ở khoảng cách xa đến thế. Chỉ cảm thấy mọi việc rất dễ dàng, như thể mình đã làm được nhiều lầm rồi ấy. Quen thuộc.

Huýt....................

Lần này tôi lại là người cướp được bóng. Không để tôi dễ dàng vượt qua như đằng trước. Hắn chơi bửn, hắn giở trò, trọng tài đâu trọng tài đâu. Lúc tôi quay ra thì mọi người giả vờ như không biết. Cái gì vậy kìa

Hắn lấy được bóng. Cười ha hả :

-Đồ lùn. Mày không thắng được tao đâu Tạ Thiện Thiện.

-Cái gì cơ đồ lùn á. Để tôi cho anh xem, đồ lùn này chơi bóng rổ như thế nào nhé.

Nói xong tôi lao vút lên phía trước hắn. Quá bất ngờ, hắn để quả bóng bị tôi cướp đi mất. Tôi lấy đà nhảy lên, đung luôn cài đầu vàng vang ấy làm bàn đạp. ĐỤNG LƯỚI. Tôi nhẹ nhàng thả quả bóng ra qua lưới.

Mọi người không tin vào mắt mình :

-Đụng lưới. LẠi còn dẫm lên Đường Doanh.

-KHông biết cậu ta làm thế nào nhưng rất tuyệt.

-Hú....hú...... Thiện thiên n01. Em yêu anh. Hú hú.. – Mấy nàng mê trai đẹp thì cứ thế là reo. Yêu tôi cơ.

Đứng trước sự reo hò của mọi người. Tôi tự hào. Vy Vy mang cho tôi cái khăn lau mồ hôi. Hì hì. Cô nàng chu đáo của tôi. Chắc mọi người đang tò mò xem con khỉ tóc vàng kia đang làm gì à. Xin thưa. Hắn ta đang bất động với cái đầu u cục to tướng của mình

Vậy. Tôi thắng rồi. yeah yeah...
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...